Bác Sĩ Giúp Em Đi

Chương 37: Cao H

Mãi cho đến khi bị Lương Diễn Chiếu nắm tay về đến nhà, Quý Đình Đình vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Mở cửa vào nhà, thấy Lương Diễn Chiếu buông vali hành lý ra, sau đó quen đường đến toilet rửa mặt, cô mới nhớ đến một chuyện vô cùng quan trọng.

Vì vậy cô cũng đi vào theo, đứng sau lưng Lương Diễn Chiếu đang rửa mặt, thấy bóng dáng ảnh phản chiếu trong gương, cô hồi hộp dò hỏi: "Bác sĩ Lương, vừa rồi anh giúp em, hay là. . ."

Hay là muốn em làm bạn gái của anh?

Mấy lời này cô không biết nói sao cho phải.

Tựa như cô đang buộc anh cho mình một thân phận rõ ràng.

Có chút ngốc, cũng có chút mất tự tôn.

Lỡ như, anh chỉ muốn giúp cô đuổi Trần Dương thì làm thế nào đây?

Trong lúc cô bất an suy nghĩ linh tinh, Lương Diễn Chiếu đã đánh răng xong, anh cởϊ áσ lúc nào cô cũng không phát hiện.

Đợi đến khi cảm nhận được bầu không khí mập mờ xung quanh, cô đã bị anh vây hãm trong vòng tay mình.

Một tay anh chống lên lớp gạch men trắng như tuyết trên vách tường nhà vệ sinh, đặt cô ở giữa anh và bức tường.

"Đình Đình ngoan ~" Anh cách cô quá gần, giữa lúc hít thở, Quý Đình Đình có thể ngửi thấy mùi bạc hà trong miệng anh.

"Dạ." Cô hơi thẹn thùng, nhưng vẫn đánh bạo nhìn thẳng vào mắt anh.

Ánh mắt bác sĩ Lương sáng lấp lánh.

Quý Đình Đình có thể nhìn thấy chính mình trong đó.

"Có rất nhiều chuyện đàn ông đều giấu trong lòng, không dễ dàng nói ra miệng."

"Vậy thì sao?" Cô ngây ngốc hỏi, hoàn toàn không xứng với vẻ bề ngoài lạnh lùng vốn có.

"Trách nhiệm của bác sĩ tâm lý là điều trị cho bệnh nhân, không có nghĩa vụ ăn sáng với bệnh nhân, thậm chí là mua quần áo hay lên giường, đây là những chuyện chỉ có bạn trai mới làm được." Lương Diễn Chiếu nhẹ giọng nói, ánh mắt thâm tình đến nỗi chảy nước, "Cho nên, tình cảm anh đối với em, anh đã biểu đạt rõ ràng từ lâu rồi."

Lời nói của anh quá nhiều lý lẽ, Quý Đình Đình tiêu hóa một lát, cuối cùng mới hiểu rõ ngọn ngành.

Vì vậy, ý anh là anh đã thích cô từ lâu, xem cô là bạn gái của mình?

Nhưng mà, dường như không đúng, từ lần đầu tiên gặp gỡ, Lương Diễn Chiếu đã bảo cô thay đổi nội y, rồi ngay ngày hôm sau, anh còn dẫn cô đi mua nội y nữa.

Chẳng lẽ, ngay từ lúc đó, bác sĩ Lương đã có ý với cô. . .?

Quý Đình Đình vẫn còn nghĩ ngợi, Lương Diễn Chiếu đã chịu không nổi.

Anh nhanh chóng cúi đầu, dùng sức hôn lên đôi môi hồng mềm mại mà anh đã nhung nhớ ngày đêm.

Không thể để cô có cơ hội truy xét lại, kẻo cô càng nghĩ càng thông, phát hiện anh mượn cớ chữa bệnh, dụ dỗ cô lên giường.

Khi ấy, hình tượng chuyên gia mà anh dày công xây dựng, sẽ sụp đổ trong nháy mắt.

"Ưm ~"

Hai người đã khát từ lâu, môi Lương Diễn Chiếu vừa hôn lên, Quý Đình Đình đã động tình.

Lương Diễn Chiếu vừa hôn vừa đưa tay trực tiếp vén váy cô lên, thăm dò vào trong qυầи ɭóŧ.

"Ồ, em ướt rồi ~" Anh vươn tay, quơ quơ trước mặt Quý Đình Đình mấy cái.

"Bác sĩ Lương, anh thật hư hỏng!" Cô gắt giọng, nghiêng đầu liếc anh một cái, mị nhãn như tơ.

Bởi vì quan hệ bạn trai bạn gái đã hoàn toàn xác định, trước mặt Lương Diễn chiếu, cô không còn tự ti nữa, ánh mắt khi nhìn anh cũng đong đầy yêu thương.

"Dám nói anh hư hỏng?" Ánh mắt Lương Diễn Chiếu lập tức trở nên hung ác, anh dùng sức nhéo lên bầu ngực cao vυ't của cô một cái rồi trầm giọng nói: "Vậy anh đây phải hư hỏng thêm chút nữa!"

Nói xong, anh nhanh chóng nắm chặt vai Quý Định Đình rồi xoay người cô lại, sau đó kéo mạnh qυầи ɭóŧ cô xuống, cắm vào không báo trước.

"A!"

Tuy tiểu huyệt có chút ẩm ướt, thế nhưng chẳng qua chỉ ở phía ngoài cửa huyệt, còn bên trong vẫn khô khốc.

Từ khi Quý Đình Đình quen biết Lương Diễn Chiếu, đây là lần đầu tiên anh dạo đầu ít đến thế.

Thoáng chốc, cô hét thảm, vặn vẹo eo muốn tránh thoát khỏi anh, muốn hung vật trong cơ thể cô đi ra ngoài.

"Bác sĩ Lương, em đau ~"

"Chịu đựng!" Lương Diễn Chiếu vỗ lên mông cô một cái rồi lạnh lùng nói.

Giờ phút này, tư thế hai người là vào từ phía sau, mặt Quý Đình Đình hướng về tấm gương trong toilet, tay vịn bệ rửa mặt bằng đá cẩm thạch, thân thể hơi cong, tạo tư thế thuận tiện nhất để Lương Diễn Chiếu dễ dàng thực hiện động tác.

Ban đầu, trong đường hành lang có chút đau nhức, nhưng theo động tác đâm rút cực mạnh và biểu tình lạnh nhạt của anh qua gương, Quý Đình Đình nhanh chóng đạt kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, phun trào từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠, khiến đường hành lang ẩm ướt trơn trượt vô cùng, cũng làm Lương Diễn Chiếu ra vào thuận lợi hơn.

"Nói, anh hư hỏng hay không?!" Lương Diễn Chiếu đỡ người cô, từng cái từng cái một, mạnh mẽ đút vào.

Trong gương, vẻ mặt anh không còn dịu dàng như ngày xưa, trông gian tà bất chấp mọi thứ, hung ác xuyên xỏ.

"A. . . ~ Hư hỏng ~" Quý Đình Đình bị động tác anh dồn ép đến mức trào nước mắt.

"Ồ vậy xem ra anh dùng chưa đủ sức, rõ ràng em còn có thể ăn nói lưu loát." Nói xong, động tác Lương Diễn Chiếu càng nhanh hơn, tập trung đâm vào chỗ mẫn cảm nhất trong hoa huyệt cô.

"A ~ Aha ~" Quý Đình Đình bị đâm đến run lẩy bẩy, cả người nổi lên một tầng hồng nhạt, ngay cả ngón chân cũng thoải mái đến mức cuộn tròn lại.

Lương Diễn Chiếu rút ra một tay vòng ra phía trước vân vê tiểu hạch nho nhỏ của cô, đồng thời cũng thẳng lưng liên tục đâm rút, cả người anh dán sát vào lưng Quý Đình Đình, cắn lên đầu vai mượt mà, giọng nói khàn không thể tả: "Cho em thêm một cơ hội, anh có hư hỏng hay không?"

"A ~ Bác sĩ Lương ~" Cuối cùng Quý Đình Đình cũng biết sai rồi, cô vội vàng run rẩy nói: "Không hư hỏng ~ A~ Anh không hư hỏng ~"

Nhận được câu trả lời như ý, trong gương, Lương Diễn Chiếu nở nụ cười tà ác vui vẻ.

Anh hơi nhíu mày, "Nếu không hư hỏng, vậy anh cứ tiếp tục được không?"

Nói xong, anh dùng sức lần nữa, đâm trọn gậy thịt màu tím sậm vào hoa huyệt Quý Đình Đình.

"A~"

Quý Đình Đình đạt cao triều, hoa huyệt phun lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, cả người nghiêng ngả đứng không vững.

"Lần đầu tiên."

"Sao cơ?"

"Hôm nay được xem là ngày kỷ niệm chúng ta bắt đầu yêu nhau, vì để sau này em khắc sâu ấn tượng, hôm nay anh sẽ làm em cao trào ba lần."

Trong gương, rõ ràng Lương Diễn Chiếu đang nói lời thâm tình, nhưng nội dung anh nói, lại khiến Quý Đình Đình không rét mà run.

"Đừng mà ~ Bác sĩ Lương, em chịu không nổi ~" Quý Đình Đình hoảng sợ cầu xin tha thứ.

"Em chịu nổi, anh là bác sĩ của em, cho nên càng hiểu thân thể em hơn em."

Nói xong câu này, Lương Diễn Chiếu đột nhiên dùng sức, nháy mắt xé chiếc váy ren trên người cô thành hai mảnh.

Thoáng chốc, phần lưng trắng nõn duyên dáng, hai cánh mông đàn hồi vểnh cao của Quý Đình Đình, hoàn toàn hiện ra.

"Cởi hết, chúng ta cùng tắm rửa." Nói xong, anh rút gậy thịt ra khỏi người cô, sau đó ôm cô đến bồn tắm lớn đã xả đầy nước ấm.

Trong bồn tắm, Quý Đình Đình lại cảm nhận được cái gì gọi là dục tiên dục tử.

Nếu như vừa rồi Quý Đình Đình đạt cao trào trước sự thô bạo của Lương Diễn Chiếu, thì hiện tại, cô lại bị sự dịu dàng của anh khiến quân lính tan rã.

Mỗi một lần cắm vào, mỗi một lần rút ra, anh đều cực kỳ nhẹ nhàng chậm chạp, nhưng mà, động tác anh càng chậm, nước ấm càng chảy vào trong hoa huyệt bị gậy thịt anh cắm căng nhiều hơn nữa.

Đến cuối cùng, đường hành lang trong mật huyệt Quý Đình Đình được lấp đầy, bụng nhỏ cũng phồng lên, nhìn giống như đang mang thai.

"A ~ Bác sĩ Lương ~ Cầu xin anh, mau ra ngoài đi mà ~"

Cô có cảm giác căng trướng khó chịu, muốn phun nướ© ŧıểυ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~