(tương lai, ABO, AxO, 2x1)
"Vòng này kết thúc, trò chơi chấm điểm: khen ngợi bốn sao nha! Hi vọng người chơi tiếp tục cố gắng! 'Đing', hoan nghênh người chơi Tiểu Diệp lần nữa tiến vào thế giới giả thuyết, nhiệm vụ trò chơi vòng này: vượt qua kỳ phát tình. Vòng này trò chơi khen thưởng cho người chơi tóm tắt câu chuyện, chúc bạn chơi vui vẻ."
Đây đúng là một thế giới thần kỳ!
Tiểu Diệp đỡ trán than thở, mỗi lần trò chơi này đưa ra gợi ý hoặc khen thưởng hay trừng phạt đều nhất định sẽ có chuyện không tốt lành gì đó xảy ra, mặc dù chuyện đó sau cùng đều sẽ khiến cậu sướиɠ đến mức chịu hỏng nổi, nhưng mà giai đoạn trước đó luôn có thể phiền muộn tới chịu hỏng nổi.
Tỷ như giờ đây...
Nếu không phải đã tự xác định mình là một bé thụ, sau khi đọc qua tình tiết cốt truyện Tiểu Diệp còn tưởng rằng mình là một cô gái, còn giống con gái hơn cả người song tính!
Chiếu theo thiết lập vi diệu của thế giới ABO cùng với quy tắc của trò chơi, Tiểu Diệp dĩ nhiên là một Omega huyết thống thuần túy, còn là một Omega trên có ông ba tướng quân Alpha anh tuấn tiêu sái sức mạnh phi phàm cùng với bà mẹ Omega mị lực phi phàm huyết thống hoàn mỹ, dưới có em trai Alpha có sức mạnh tiềm tàng to lớn tư chất thông minh đã bắt đầu bộc lộ tài năng cùng với em gái Omega thanh thuần thân thể mềm yếu dễ dàng đẩy ngã... ngoại trừ bối cảnh gia đình có hơi cường đại, lớn lên giống mẹ cậu ra, những cái khác cũng không có gì đặc biệt lắm...
Song bởi vì có hai điều bên trên, nên một Omega như Tiểu Diệp từ nhỏ đã có người đánh nhau vì cậu, số gia đình muốn kết thân với cậu đều đếm không xuể, tại sao lại không chọn em gái Omega của cậu chứ? Chuyện này cũng có nguyên do cả, bởi vì cậu và em gái hơn kém nhau tầm 17 tuổi... người muốn kết thân với nhà cậu thì suy tính trước tiên đương nhiên là Tiểu Diệp rồi.
Ba mẹ Tiểu Diệp vì cậu mà chọn lựa hoa cả mắt, cuối cùng vẫn không tìm được ai xứng với con trai Omega cưng nhà mình, thời gian cứ kéo dài, vậy mà lại bị quốc vương Đế quốc chú ý đến, sau khi hỏi xác định Tiểu Diệp không có yêu thích ai, cuối cùng bắt cậu đi kho dữ liệu toàn quốc làm so sánh gen.
Lẽ ra, việc so sánh kho dữ liệu này là đặc quyền chỉ mở cho quan quân Alpha cường đại có công trạng lại không có thời gian yêu đương thôi, có thể khiến cho quan quân chọn được bạn đời thích hợp nhất với hắn từ trong số Omega cả nước, cho nên, Tiểu Diệp không có bất cứ chức quyền gì có thể sử dụng loại đặc quyền này cũng coi như là được quốc vương ban ơn, ba mẹ Tiểu Diệp đương nhiên cũng thật sự vui mừng.
Nào ngờ, kết quả lại chơi lố luôn!
Dưới sự giúp đỡ của trò chơi, số liệu gen Omega của Tiểu Diệp đương nhiên là hoàn mỹ nhất, so với mẹ của cậu còn hoàn mỹ hơn gấp bội, một Omega như thế, cùng với bối cảnh gia đình cao như thế, vậy mà kho dữ liệu lại lập tức chọn được cho Tiểu Diệp hai vị hôn phu, không cần phải chọn lại một người, mà là kiến nghị thu hết vào túi!
Mặc dù kết quả ngoài ý muốn, nhưng theo báo cáo do kho dữ liệu cung cấp, ngay cả quốc vương cũng cảm thấy đây là đương nhiên, sau khi hỏi qua hai người nọ, liền hân hoan quyết định chủ trì hôn lễ cho 3 người họ!
Vì vậy, bây giờ Tiểu Diệp đang ở ngày tổ chức hôn lễ, có lẽ trò chơi vì muốn Tiểu Diệp nhanh chóng hưởng thụ hoan ái, quá trình hôn lễ cũng làm qua loa, trực tiếp tiến vào đêm động phòng hoa chúc luôn.
Thừa dịp hai anh chồng của cậu còn ở bên ngoài tiếp rượu đón khách, Tiểu Diệp vội vàng sắp xếp lại tư liệu về hai người.
Kỳ thực trên báo cáo của kho dữ liệu khiến người ta tin tưởng nhất có hai điểm, một là số liệu Omega hoàn mỹ không gì sánh bằng của bản thân Tiểu Diệp; điểm còn lại là hai người được chọn là một cặp song sinh, đã sớm được phát hiện từ rất lâu, pheromone Alpha của hai người vậy mà lại giống nhau như đúc, điều này cũng có nghĩa, nếu như anh trai đánh dấu người yêu của mình, đồng nghĩa người yêu của hắn cũng sẽ phát tình vì pheromone của em trai, cục diện lúng túng như thế khiến cho hai vị thiếu tướng ưu tú trẻ tuổi đến nay vẫn chưa kết hôn.
Như thế mà nói, cũng thật đúng là tuyệt phối đấy chứ...
Nghĩ đến pheromone, Tiểu Diệp liền cảm thấy thân thể của mình lại bắt đầu khô nóng rồi.
Nguyên do kết hôn nhanh như vậy, chính là bởi vì kỳ phát tình của Tiểu Diệp sắp đến rồi, Đế quốc lại vì bảo vệ quyền lợi của Omega, không cho phép lên giường trước kết hôn sau. Vì lần kết hôn này, Tiểu Diệp còn dùng thuốc ức chế, loại thuốc ức chế này dùng để phối hợp đêm động phòng, công dụng chỉ có một ngày, bây giờ đã hơn 6 giờ tối, tác dụng của thuốc ức chế đang tan dần, lửa dục lan ra từ trong xương tủy đang từng chút từng chút cắn nuốt toàn thân Tiểu Diệp.
Khô nóng...
Bất an...
Tiểu Diệp nghe thấy bản thân rêи ɾỉ trong vô thức, so với đầu óc đã bắt đầu hồ đồ thì thân thể lại thành thật hơn, cậu nằm ngã ra giường, cọ cọ ga giường, đồ ngủ vừa thay chưa được bao lâu theo động tác của cậu dần dần bị vén lên, hai núʍ ѵú trước ngực cũng như ẩn như hiện, ngược lại vòng eo mềm dẻo trắng nõn không có một chút thịt thừa lại lộ không xót gì.
Cho dù là đồ ngủ và ga giường chất tơ tốt nhất, cọ xát lên da thịt mẫn cảm của Tiểu Diệp hiện tại, cũng có chút đau nhói khác thường, cậu cảm thấy nhất định là mình mắc chứng đói khát da thịt rồi, da thịt của cậu bây giờ khát vọng được đυ.ng chạm được vuốt ve biết mấy. Tiểu Diệp tự đưa tay vuốt ve mình, tưởng tượng có một người đàn ông trong trò chơi dạy dỗ mình, xâm phạm mình, đầu óc cậu đều là mong muốn và khát vọng bị cᏂị©Ꮒ hung bạo.
Nhưng mà không đủ, làm sao cũng không đủ cả...
"Quân Càn..." Tiểu Diệp lặng lẽ nỉ non tên của người đàn ông nọ, cậu bị du͙© vọиɠ hành hạ, nước mắt rỉ ra từ khóe mắt, dươиɠ ѵậŧ nhỏ trước người đã dựng đứng thẳng tắp, thậm chí còn rỉ ra không ít dịch thể trong suốt, thấm ướt quần ngủ một mảng lớn.
Tay run rẩy, Tiểu Diệp còn định tuột quần, cậu muốn an ủi dươиɠ ѵậŧ nhỏ của mình, cho dù cái lỗ sau hết co lại thắt phun ra không ít dịch thể kia của cậu càng cần an ủi hơn.
Quân Dịch và Quân Giác tiễn ba mẹ hai bên về xong vừa trở về phòng đã cảm nhận được pheromone Omega bùng nổ, một làn pheromone ngọt ngào đến nỗi khiến tất cả Alpha đều phát điên lan tràn cả gian nhà, may là khách khứa đều đã về hết, bằng không thì loại pheromone này có thể khiến tiệc cưới biến thành chiến trường mất!
Kỳ phát tình...
Hai người nhìn nhau một cái, ăn ý mà cấp tốc lên lầu, đồng thời tản ra pheromone Alpha trên người mình, pheromone của cả hai đều giống nhau như đúc, ngang bằng nhau cùng chồng chất, xông thẳng đến với Omega của họ.
Thân thể phát tình quá khao khát Alpha, khi pheromone của Alpha bao quanh lấy Tiểu Diệp, cậu đã bị lửa dục đốt người lại gắng gượng đứng dậy đi về phía cửa, cậu biết rằng, Alpha thuộc về cậu đang ở đó.
Từ giường đến cửa, rõ ràng khoảng cách ngắn như thế, nhưng lại khiến Tiểu Diệp cảm thấy gian nan vô cùng, bởi vì ma sát khi di chuyển mà trong lỗ nhỏ đã đạt được một ít kɧoáı ©ảʍ, thế nhưng sau kɧoáı ©ảʍ chính là cảm giác hư không càng lớn hơn.
Cũng may động tác của Quân Dịch và Quân Giác không chậm, Tiểu Diệp vừa mới đi chưa được ba bước, bọn họ đã đẩy cửa ra, lập tức, pheromone Omega và Alpha ngày càng nồng nặc.
Vốn đã biết rằng bọn họ thuộc về nhau, nên lúc này, họ càng bằng lòng thuận theo bản năng của gen, hai kẻ muốn chiếm hữu, một kẻ lại muốn được chiếm hữu, lửa dục chạm vào liền nổ.
Hơi thở của Alpha cường đại gần trong gang tấc, hai Alpha đều ưu tú như nhau dán lên người cậu, đôi mắt lập lánh nước vì tìиɧ ɖu͙© nhìn vào bọn họ, bỗng nhiên Tiểu Diệp có một khoảnh khắc cảm nhận được, hai người đàn ông này dường như có một cảm giác rất quen thuộc, thế nhưng đó chỉ là cảm giác trong nháy mắt, đảo mắt đã bị ném ra sau đầu, cậu thả lỏng thân thể, vùi vào trong lòng một người, thỏa mãn da thịt đói khát.
Tìиɧ ɖu͙© của Alpha tràn đầy tính cướp đoạt, bọn họ không che đậy chút ý tứ cướp bóc nào, ngập tràn sắc dục và du͙© vọиɠ chiếm hữu mà lột bỏ áo ngủ vốn đã xốc xếch trên người Tiểu Diệp, cũng không biết là ai chiếm trước một bên gáy Tiểu Diệp, người còn lại cũng không chịu yếu thế, ngậm lấy vùng thịt gáy bên còn lại.
Đó là bộ phận nguy hiểm đến thế, Tiểu Diệp bị động tác liếʍ láp của họ kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn thân run rẩy, còn những vị trí khác trên người cũng vị trêu chọc như vậy.
Núʍ ѵú trước ngực đứng thẳng, bị hai bàn tay se nắn mặc người đùa bỡn, bên hông cũng có một cái tay lưu luyến mà mơn trớn, mà khiến cậu khoan khoái nhất chính là bàn tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ nhỏ của cậu.
"Ưm ~ ưm ~ hưm ~ a ~" Đôi môi không thể cắn chặt như dự đoán mà rỉ ra càng nhiều tiếng rên, cậu có hơi chịu không nổi, cảm thấy quá nhiều, lại cảm thấy không đủ, cậu lắc đầu, không biết là muốn trốn tránh hay muốn nghênh đón nữa.
"A! Cầu... xin... anh... ứm ~ muốn..." Tiểu Diệp khẩn cầu, thân thể cậu khát vọng như vậy, lỗ sau của cậu đã sớm chuẩn bị được hung hăng xâm phạm xong từ lâu, khi Omega phát tình, có dịu dàng hơn nữa cũng không bằng hung bạo chiếm hữu càng khiến cậu có nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn.
"Muốn cái gì?" Quân Dịch rõ ràng cũng đã bành trướng du͙© vọиɠ nhưng vẫn ác ý giả vờ bình tĩnh, bàn tay xoa bóp dươиɠ ѵậŧ nhỏ lại lần nữa đổi động tác vuốt ve, ngón tay duỗi về sau chậm rãi chạm vào cái miệng lỗ sau ướt nhẹp.
Hormone nóng bỏng, hương vị cuồng dã lại sắc tình, thoải mái mà làʍ t̠ìиɦ, trong nháy mắt Tiểu Diệp căng chặt thân thể, trong mắt một mảnh trắng xóa sau đó thất thần.
"Nhanh như thế đã bắn rồi ư? Dễ thương quá." Giọng của Quân Giác cũng có hơi nặng nề, nhưng rõ ràng vẫn rất có vần điệu, hắn đã có phần nhịn không được, tận lực dùng một tầng lại một tầng pheromone bao bọc lấy người trong ngực, đó là Omega của hắn và anh trai.
Tiểu Diệp gần như là người tình trong mộng của tất cả Alpha chưa kết hôn, pheromone ngọt ngào của cậu có thể khiến cho tất cả Alpha yêu cậu, Quân Dịch và Quân Giác cũng như thế, bọn họ cũng từng hy vọng cưới được Tiểu Diệp, nhưng người ưu tú hơn bọn họ cũng không ít, họ cũng biết hy vọng của mình xa vời, cho nên khi nhận được thông báo Tiểu Diệp bằng lòng gả cho họ, bọn họ đã may mắn biết bao, mà giờ đây, cậu, là của bọn họ, chỉ có thể là bọn họ.
"A!" Tiểu Diệp kêu đau một tiếng, theo đó chính là pheromone Alpha truyền vào máu huyết, quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ, loại hành động tương đương với đánh dấu này khiến Tiểu Diệp thoải mái đến muốn hét chói tai.
Quân Giác thỏa mãn mà liếʍ láp vết thương do mình cắn ra, trong máu mang theo hơi thở Omega cùng với pheromone ngọt ngào, vô cùng ngon miệng.
Hết chương 17.