18 Kiểu Đa Dạng

Chương 8: Kiểu điều giáo: Trừng phạt toy vì OOC (1)

(1 mình thụ, tự play, toys)

*có thể bạn không nhớ: OOC là out of character chỉ hành động và suy nghĩ thoát ly khỏi nhân vật mình sắm vai.

"Vòng này kết thúc, trò chơi chấm điểm: kém, hy vọng người chơi tiếp tục cố gắng."

"Đing, hoan nghênh người chơi Tiểu Diệp tiến vào thế giới đặc biệt. Bởi vì vòng trước người chơi chủ động từ bỏ nhiệm vụ, dẫn đến nhiệm vụ thất bại do hoàn toàn OCC nhân vật gốc, bổn trò chơi mở ra trò trừng phạt như đã từng ước định với người chơi, chúc bạn chơi vui vẻ."

Là một thế giới hoàn toàn tối đen, Tiểu Diệp chỉ có thể nghe thấy âm thanh thong thả từ thông báo của trò chơi, âm thanh vừa ngừng, bốn phía lại an tĩnh đến đáng sợ. Tiểu Diệp mất rất lâu mới từ từ khôi phục lại tri giác, sau đó cậu liền phát hiện sức cảm nhận của mình đang khôi phục sau đó liền tăng lên không chỉ gấp bội, một cái vỗ nhẹ bình thường cũng có thể khiến cho cậu cảm thấy đau đớn.

Bởi vì lần này không có tư liệu về thế giới, cho nên Tiểu Diệp cảm thấy mù tịt với hoàn cảnh mình đang đối mặt, cũng không có sợ hãi, trái lại còn ẩn ẩn chờ mong.

Bỗng nhiên, một luồng sáng từ đâu chiếu lên người Tiểu Diệp, lấy cậu làm trung tâm, trở thành nguồn sáng duy nhất trong vòng đường kính mười mét. Tia sáng rất nhu hòa cũng không chói mắt, nhưng đột nhiên như vậy cũng khiến Tiểu Diệp có phần không thích ứng, lúc cậu giơ tay che lại mắt thì kinh ngạc phát hiện, chẳng biết khi nào, cậu đang quỳ trên một tấm đệm mềm màu trắng, chân nhỏ tách ra hai bên mông, côn ŧᏂịŧ nhỏ rũ giữa hai chân, trắng trắng mịn mịn.

Cứ xích lỏa như vậy mà bạo lộ trong ánh sáng, không biết làm sao. Sau vài hơi thở, từ chỗ tăm tối xuất hiện một màn hình sáng bừng, trên đó hiện một vài chữ.

Chỉ số kỹ năng: 1

Đây là ý gì? Tiểu Diệp không hiểu, cũng không có ai giải thích cho cậu, nhưng rất nhanh cậu đã hiểu rõ, bởi vì bên cạnh màn hiển thị xuất hiện một màn ánh sáng hình cung rất dài rất lớn, màn sáng vừa vặn vây quanh bên ngoài ánh sáng đang chiếu cậu với đường kính mười mét, vừa vặn ráp với màn hiển thị tạo thành một vòng tròn.

Trên màn sáng bắt đầu trình chiếu vài thứ, trong không gian an tĩnh nhất thời đều là tiếng nước bọt "chách chách". Hóa ra, màn sáng này tạo thành từ 9 khối sáng nhỏ, trong mỗi khối màn sáng đều chiếu các phim GV khác nhau, trong đó các tiểu thụ đều đang KJ cho tiểu công. Màn sáng dạng cong mang lại hiệu quả như là hình ảnh 3D! [giải thích cho các bạn còn mơ hồ, thụ ở tâm hình tròn, xung quanh có 9 màn sáng chiếu GV + 1 màn hình hiển thị điểm kỹ năng ráp thành hình tròn | KJ: khẩu giao]

Dù cho trước đó Tiểu Diệp đã làm tình không ít lần cũng có chút mặt đỏ tim đập, côn thịt nhỏ cũng nửa cương cứng, ở giữa hai chân phá lệ rõ ràng. Hơn nữa lúc này Tiểu Diệp vừa mới nghĩ ra, kỳ thực cho đến hiện tại cậu cũng chưa từng KJ cho nam nhân, những nam nhân kia đều có phần thương tiếc cậu, ai nấy đều không nỡ làm khó cậu.

Đây là muốn cậu luyện tập KJ ư? Tiểu Diệp có chút nóng lòng muốn thử, nhìn trái nhìn phải, lại không có tiểu công tới cho cậu làm thí nghiệm a! Tiểu Diệp lại lần nữa xoay đầu, đột nhiên phát hiện, trên đệm mềm màu trắng nhiều ra thêm một thứ màu đen, rất là hút mắt. Tiểu Diệp cầm lên nhìn một cái, vẻ mặt có phần đỏ lên, đây là một cây gậy mát xa rất to, xúc cảm cũng rất chân thật, có thể thấy rõ, đây là bắt Tiểu Diệp phải tự mình động thủ.

Nắm lấy gậy mát xa, Tiểu Diệp thăm dò mà đưa đến bên mép, dán lên môi. Động tác này khiến cho 4 trong số 9 khối màn sáng ngừng không chiếu GV nữa,  ngược lại chiếu ra hình ảnh của chính Tiểu Diệp. Mặc dù chỉ có 4 khối màn sáng, nhưng cũng chiếu đủ 360 độ, Tiểu Diệp chỉ cần ngẩng đầu, liền có thể trông thấy hình ảnh bản thân xích lỏa tự chơi đùa! Còn là 360 độ không góc chết!

Một loại hưng phấn kỳ diệu từ thần kinh não truyền khắp toàn thân, có điều những hình ảnh kia lại khiến côn ŧᏂịŧ nhỏ của Tiểu Diệp ngẩng lên, cậu định vươn một tay ra an ủi nó, nhưng trên tay và cả trên côn ŧᏂịŧ đều truyền đến đau nhức, theo đó còn có cảnh cáo của hệ thống: Cảnh cáo! Người chơi Tiểu Diệp không được phép đùa giỡn??! Nếu như người chơi lại phạm quy lần nữa, người chơi sẽ lập tức thoát khỏi trò chơi!

Cơn đau rất nhanh đã giảm bớt, Tiểu Diệp còn bị dọa một trận, cái game này cậu mới chơi chưa bao lâu, sao có thể bị đá ra chứ, luật do trò chơi định ra, một khi bị game chủ động đá văng, vậy tương đương người chơi mất đi quyền lợi tiếp tục chơi trò này!

Mặc dù loại game tình ái tương tự thế này rất nhiều, nhưng Tiểu Diệp vẫn có chút lòng hiếu thắng! Nhiệm vụ thất bại cùng với bị game đá ra là hai chuyện khác nhau! Thế nên Tiểu Diệp vẫn quyết định ngoan ngoãn nghe lời trò chơi!

Vậy thì, bắt đầu thôi!

Nhìn tiểu thụ đang làm động tác đơn giản trong GV, Tiểu Diệp bắt đầu học theo dáng vẻ của cậu ta, có điều người ta là thương thật súng thật mà liếʍ côn ŧᏂịŧ, Tiểu Diệp dùng lại là gậy mát xa...

Mở ra môi mỏng đỏ thẫm, thè chiếc lưỡi ướt mềm ra, dùng đầu lưỡi chầm chậm liếʍ qua từng ngóc ngách của gậy mát xa, bao gồm cả hai túi cầu giả trên gậy. Gậy mát xa cũng không nhỏ, phải nói là rất to, ước chừng to xêm xêm món đồ chơi kia của sư phụ Quân Lăng, cũng không đen thùi một màu, mà là mang theo chút tím sẫm, bên trên gập ghềnh không phải khe rãnh thì là điểm nhỏ, so với côn ŧᏂịŧ chân thật còn khủng bố hơn, Tiểu Diệp chỉ mới dùng lưỡi thôi mà đã thấy cái gậy mát xa này thô quá chừng.

Chờ khi Tiểu Diệp liếʍ tới cả cây gậy mát xa đều ướt nhép bóng lộn không chịu nổi, Tiểu Diệp ngẩng đầu nhìn màn hình một cái, chữ số trên đó đã thành 2 rồi, cậu bèn biết mình đoán không sai, chỉ là không biết phải đến số mấy mới đạt.

Nghĩ thêm nữa cũng vô dụng, còn không bằng luyện tập các loại kỹ năng cho tốt, đến lúc đó, cho dù là trai thẳng cũng nhất định có thể tóm được! Nghĩ đến Quân Lãnh, trong nháy mắt Tiểu Diệp thấy khó ở đủ kiểu, quyết định phải nỗ lực hăng hái tiến về phía trước!

Miệng nhỏ rốt cuộc mở ra nghênh đón gậy mát xa tiến vào, đầu tiên là phần đầu, chỉ phần đầu mà cơ hồ đã nhét đầy cái miệng nhỏ của cậu, chiếc lưỡi thơm tho bị đè xuống dưới không thể động đậy, Tiểu Diệp thử vài lần đều không bắt được trọng tâm, miệng đã há đến mỏi mệt, chỉ đành rút gậy mát xa ra trước, buồn bực mà nhìn tiểu thụ trong GV dễ dàng nuốt đại nhục bổng của tiểu công vào, tiểu công thậm chí còn cắm sâu vào trong cổ họng tiểu thụ nữa, tiểu thụ nào có chút khó chịu nào, rõ ràng đang cực kỳ hưởng thụ, sự đối lập mãnh liệt như vậy, thúc đẩy Tiểu Diệp tiếp tục nỗ lực!

Thử mấy lần, Tiểu Diệp cuối cùng đã có thể nuốt lấy phần đầu của gậy mát xa, đầu lưỡi hoàn toàn có thể khuấy động trong miệng liếʍ láp cả đầu khấc. Thích ứng được với phần đầu, Tiểu Diệp bắt đầu chầm chậm đẩy gậy mát xa vào trong, chỉ mới đẩy vào một chút đã đỉnh đến yết hầu, cảm giác buồn nôn muốn ói lập tức dâng trào, Tiểu Diệp vội vàng rút gậy mát xa ra.

Lại nhìn tiểu thụ nọ bị đâm lút cán mà còn hưởng thụ kia một cái, Tiểu Diệp lần nữa nhét gậy mát xa vào miệng trực tiếp đẩy đến yết hầu, hoãn lại một chút, đè nén cảm giác buồn nôn đang nhen nhóm, nước miếng bởi vì há miệng thời gian dài mà chảy xuống từ khóe miệng, nhưng giờ Tiểu Diệp không có thời gian đâu mà đi để ý nước miếng.

Cậu cũng không vội đâm lút cán ngay, nắm lấy phần gậy mát xa mà miệng nhỏ vô phương ngậm lấy, một bên xoa vuốt gậy mát xa, một bên dùng miệng lưỡi hầu hạ phần còn lại trong miệng. Sau thời gian dài Tiểu Diệp cũng dần dần nắm được kỹ xảo, đầu lưỡi của cậu chen trong nơi chật hẹp như thế vẫn có thể hoạt động tự nhiên, liếʍ láp mυ'ŧ mát, nước miếng chảy xuống, tiếng nước "tách tách".

Tiểu Diệp mắt mở mơ màng càng lúc càng thấy thoải mái, côn ŧᏂịŧ trong quần càng lúc càng đứng thẳng, hậu huyệt cũng bắt đầu ngọ nguậy, cảm giác hư không càng cường liệt.

Không đủ a... cuối cùng, Tiểu Diệp cũng đẩy gậy mát xa vào chỗ sâu trong yếu hầu, đau đớn, buồn nôn, khó chịu... hàng loạt cảm xúc tràn đầy các giác quan của Tiểu Diệp, nhưng chúng đều bị tìиɧ ɖu͙© cùng khát vọng đè xuống, từng chút một đẩy gậy mát xa vào sâu trong cổ họng. Chờ đến khi nuốt xuống hai phần ba gậy mát xa, Tiểu Diệp cảm thấy thống khổ, cậu không muốn cưỡng ép chính mình nữa, bèn ngừng lại một chút, cứ như vậy mà ngửa đầu ngậm gậy mát xa, nước miếng ở khóe miệng đã chảy tràn lan, cổ họng bị chặn khiến cậu không cách nào thở mạnh, cậu chỉ có thể dùng mũi mà cẩn thận thở nhẹ, tránh cho tác động đến gậy mát xa.

Miệng đã mỏi không chịu được, nhưng lại không muốn rút cây gậy mát xa không dễ dàng gì mới tiến vào được ra, số trên màn hình đã biến thành 5 cũng khích lệ Tiểu Diệp một phen.

Kỳ thực loại chuyện này í, bắt đầu thích ứng được rồi, về sau sẽ càng lúc càng hưởng thụ, Tiểu Diệp ép bản thân mình làm quen với cảm giác khó chịu này, chầm chậm đẩy gậy mát xa, chẳng mất bao lâu, cảm giác nơi cổ họng từ khó chịu chuyển sang tư vị khác lạ, động tác cắm rút trong tay cũng càng lúc càng trôi chảy, chờ sau khi hoàn toàn thích ứng được với gậy mát xa tác quái trong yết hầu, Tiểu Diệp thậm chí còn bắt đầu nuốt lấy gậy mát xa, lại ngậm gậy vào thêm chút nữa, còn dùng cổ họng vỗ về gậy mát xa, nếu đây mà là côn ŧᏂịŧ hàng thiệt, e rằng cũng sẽ bị cậu kẹp cho bắn!

Chờ đến khi chữ số trên màn hình nhảy thành 8, hình ảnh trên các màn sáng chiếu GV thay đổi, không còn là các tiểu thụ khẩu giao cho các tiểu công nữa, mà là các tiểu công bắt đầu giày xéo hai viên vυ' của các tiểu thụ, âm thanh bốn phía cũng biến thành tiếng ngâm nga hổn hển của các tiểu thụ, theo đó số 8 lại trở về số 0.

Tiểu Diệp hồi phục tinh thần lại, rút gậy mát xa trong miệng ra, còn có chút không nỡ rời, nhưng tiếc rằng đây không phải đại nhục bổng chân thật. Thăm dò trên đệm mềm một vòng, quả nhiên tại nơi từng đặt gậy mát xa xuất hiện ba món đồ khác, một món là kẹp vυ', hình dạng cá con màu vàng, hết sức xinh xắn đáng yêu. Đầu tiên Tiểu Diệp đem kẹp vυ' kẹp lên hai đầṳ ѵú mình, hai đầṳ ѵú phấn nộn liền bị hai chú cá vàng nhỏ cắn lấy, tăng mấy lần cảm giác, đau đớn mãnh liệt từ đầṳ ѵú truyền đến, cậu cảm thấy đầu thịt nho nhỏ sắp bị cá vàng nhỏ cạp rớt rồi!

Cắn môi nhẫn nại giây lát, lúc này Tiểu Diệp mới run tay đi tìm kiếm hai món đồ khác. Một món là hai cái máy hút sữa nhỏ nhắn chạy bằng điện, chụp máy hút sữa màu hồng phấn lên đầṳ ѵú, máy hút sữa kia liền lập tức tự động bắt đầu hút duyện, trước nhất là xoa bóp xung quanh đầṳ ѵú, sau đó mới ra sức hút duyện không theo quy tắc gì cả.

"A ~" Tiểu Diệp kinh hô một tiếng, đầṳ ѵú bị kẹp phát đau không dễ dàng gì giảm bớt được chút, máy hút sữa hút một cái, khiến cả thân mình Tiểu Diệp hầu như co quắp, ngón tay nắm thật chặt đệm mềm dưới thân, chỉ sợ bản thân nhất thời ném máy hút sữa cùng kẹp vυ' ra.

Bầu ngực mềm mại bị máy hút tiếp tục hút, như là muốn hút sữa bên trong ra, đầṳ ѵú lại bị kẹp vυ' hung hăng cắn lấy, thế nào cũng không cho chảy một giọt, một cái hút một cái chặn, cách một hồi, đau đớn cũng dần dần dịu bớt, trên đầṳ ѵú truyền đến kɧoáı ©ảʍ dị dạng cuốn lấy toàn thân, vừa nãy có bao nhiêu đau, giờ đây có bấy nhiêu sướиɠ.

Một đường sáng trắng xẹt qua, Tiểu Diệp chỉ cảm thấy thần kinh đau nhói một trận, dưới tình huống không có bất kỳ an ủi nào chỉ là chơi đùa đầṳ ѵú mà côn ŧᏂịŧ cư nhiên bắn!

Tiểu Diệp hồi phục tinh thần lại, trông thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng phóng ra trước mắt, chính mình cũng hết hồn, đỏ mặt không nhìn tới côn ŧᏂịŧ bởi vì đầṳ ѵú không ngừng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà lần nữa hơi ngẩng đầu, ngược lại đi nhìn món đồ còn lại trên đệm mềm.

Cuối cùng là một món kim loại xinh xắn hình trụ, trên đỉnh vật trụ có khảm một viên lấp lánh giống như kim cương, phía dưới kim cương chính là phần cán, bọc một tầng cao su mềm, nhìn không rõ bên trong có cấu tạo gì, cách phần đỉnh kim cương một chút có một vòng nhô ra, cũng không biết có tác dụng gì.

Đây là lần đầu tiên Tiểu Diệp thấy loại đồ vật này, thứ này có chút giống cái nút chặn để nhét, nhưng mà không biết là nhét đi đâu? Tiểu Diệp dò xét trên thân mình, có phần bối rối, nhét vào hậu huyệt ư, quá nhỏ, nhét vào côn ŧᏂịŧ hả, quá to, lấy những vị trí mà trò chơi điều giáo từ đầu đến giờ ra xem, đây hẳn là vị trí trung gian mới đúng.

Cơ trí một phát, trong lòng Tiểu Diệp hô to nhất định không phải là nhét chỗ đó đâu! Nhưng tay lại cứ như không phải của mình, đem cái nút chặn đó, nhét vào lỗ rốn, cái vòng nhô ra kia vừa khéo chặn lại, phòng ngừa nút chặn rơi ra khỏi rốn, bên ngoài cái rốn chỉ chừa lại một viên kim cương sáng lấp lánh, có vẻ xinh đẹp vô ngần.

Lỗ rốn mẫn cảm tột cùng kia còn chưa kịp phản ứng, cao su mềm trên nút chặn trong rốn cư nhiên bắt đầu hoạt động!

"A!!!" Tiểu Diệp hét thảm một tiếng, lập tức ôm bụng lăn lộn, ban nãy bắn tinh cậu cũng không phản ứng mạnh như vậy. Cậu sao mà ngờ được món đồ nhỏ nhắn như thế cư nhiên chạy điện chứ!

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, dưới tình huống Tiểu Diệp hoàn toàn không biết gì, chỉ số trên màn hình đã nhảy sang 7, hiển nhiên đã trải qua điều giáo rồi, hình ảnh GV trên màn sáng cũng đã thay đổi, các tiểu công ra sức thông nát tiểu thụ dưới thân, tiểu thụ vui sướиɠ kêu da^ʍ, cái này đáng ra là rất bình thường, nhưng mà nhìn kỹ nhìn lâu sẽ phát hiện, các tiểu thụ từ kêu da^ʍ dần dần chuyển thành khổ sở cầu xin, cầu mãi đến khi tiểu công cho phép, bọn họ mới dám bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra!

Cho nên, vào lúc Tiểu Diệp còn chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ vô hạn mà đầṳ ѵú và lỗ rốn mang đến, điều giáo đã tiến hành sang giai đoạn kế tiếp, cao trào dâng lên, côn ŧᏂịŧ đã bắn ra hai lần lại muốn xuất tinh lần nữa, nhưng bị sức mạnh vô hình nào đó áp chế lại.

Hết chương 8.