(Thể loại: cổ trang, tiểu quan thụ, 1x1)
"Hoan nghênh người chơi Tiểu Diệp tiến vào tình cảnh thế giới, nhiệm vụ vòng này: dưới tình huống không OOC, tiếp nhận an bài của tú bà. Người chơi bắt đầu tiếp nhận giới thiệu câu chuyện, tiếp nhận hoàn tất, chúc bạn chơi vui vẻ."
Thoáng một cái, Tiểu Diệp đã ở trong một căn phòng mang phong cách cổ xưa, xung quanh bày biện rất ít, cũng sạch sẽ ngăn nắp, chỉ là trong phòng tản mát một cổ huân hương không nồng, nhưng tuyệt đối không cách nào bỏ qua được, huân hương này nhiễm lên quần áo, thậm chí khiến chính trên người Tiểu Diệp cũng có mùi hương này, cũng chẳng biết loại huân hương này có tác dụng gì?
Lúc này bên ngoài có một tiểu tư gõ cửa hô: "Diệp tiểu chủ, ma ma gọi người qua đó, còn không đi, ma ma sẽ tức giận mất."
[tiểu tư: người hầu, sai vặt - tiểu chủ: tiểu chủ nhân]
Ma ma trong miệng tiểu tư chính là tú bà trong nhiệm vụ, Tiểu Diệp không dám trì hoãn, chỉnh chỉnh kiện áo lụa màu trắng nhẹ nhàng gần như trong suốt trên người, rồi theo tiểu tư đi ra ngoài.
Lúc đi, Tiểu Diệp tranh thủ đọc sơ qua giới thiệu câu chuyện mà hệ thống gửi cho.
Nơi đây là một nam phong quán nổi danh, đêm nay là đêm Tiểu Diệp - tuy không phải đầu bài, nhưng so với đầu bài còn muốn nổi hơn - bán thân, cũng chính là bán đêm đầu tiên. Tin này vừa ra, người thích loại khẩu vị này từ khắp các chốn đều chạy tới, một là vì để tận mắt thấy phong tư của Tiểu Diệp, hai là để vung tiền tranh nhau quyền được mua đêm đầu của Tiểu Diệp.
Bởi vì ý của nhiệm vụ chính là nghe lời tú bà, bán đi đêm đầu tiên, về phần bán cho ai, bảo là ai nhiều tiền thì bán cho người ấy, cuối cùng vẫn là quyết định của hệ thống trò chơi. Song Tiểu Diệp đã có thể nhận ra, rằng hệ thống sẽ không bán cậu cho người quá tệ, bởi vì rõ ràng hệ thống đã từ trong tư liệu tra ra thân phận vẫn còn xử của cậu, cố ý an bài tình cảnh này, xem ra là hết sức có tình người.
Tiểu Diệp đoán không sai, sau mấy phen đấu giá, chiến thắng từ trong đám người hét giá đến mặt đỏ tía tai chính là một vị quân tử nổi bật, chẳng những đẹp trai nhất trong đám người, mà còn đặc biệt bình tĩnh thong dong.
Tú bà tươi cười đầy mặt đẩy cửa gian phòng ra, quan tâm mà vì hai người bọn họ đóng cửa lại, Tiểu Diệp chỉ cảm thấy huân hương trong phòng ngày càng nồng, mà lúc này cậu cũng đã hiểu tác dụng của huân hương này, bởi vì trên người cậu đã bắt đầu nóng lên.
"Thật đúng là tuyệt sắc nhân gian." Nam nhân ngồi bên mép giường, nhìn con người đang bị tìиɧ ɖu͙© hành hạ mà kéo y phục lung tung, không khỏi ca ngợi.
Tiểu Diệp cũng biết trò chơi khẳng định sẽ cho cậu dung mạo tuyệt đối không tệ, mà hiện giờ kỳ thật cậu không cách nào mà để ý đến cái này, cậu cũng chẳng quan tâm nam nhân là ai, kẻ đã tự thẩm nhiều năm là cậu nay chỉ muốn để cho nam nhân thượng mình.
Nhưng mà cậu vẫn nhịn lại, bởi vì nhân vật gốc là một thiếu niên mười sáu tuổi ngây ngô, bị bán vào nam phong quán mới một năm, dung mạo diễm sắc và sự ngây thơ của cậu tuyệt đối là xuân dược tốt nhân cho nam nhân, thế nên tú bà cũng không có huấn luyện cậu, cứ như vậy mà bán đêm đầu tiên đi. Mà thiếu niên trong một năm được chu cấp ăn ngon uống tốt này, chỉ biết rồi sẽ đến một lần thế này, cũng tránh không thoát, chỉ là đến lúc này vẫn không biết làm sao hầu hạ nam nhân.
Đương nhiên, Tiểu Diệp của bây giờ cũng không biết, trên thực tế cậu là người theo chủ nghĩa hưởng lạc, tuyệt đối không thích hầu hạ người khác, cậu thích ở trên giường được người hầu hạ, thế cho nên cậu rất thích thiết lập của trò chơi.
Nam nhân nhìn Tiểu Diệp mặt mày đỏ ửng, muốn cởi kiện áo mỏng cuối cùng căn bản chẳng che được chút gì kia xuống, nhưng lại ngượng ngùng không dám chạm vào, khó chịu mà quay đầu, tựa như có vô vàn ủy khuất, đáy mắt còn nhiễm lệ nữa.
Một phen đem mỹ nhân mình mơ ước đã lâu kéo vào trong lòng, Quân Ngôn vẫn là quyết định không trì hoãn nữa, nhanh chóng đem vật nhỏ này dung vào bụng mình mới là đạo lý đúng đắn. Hơn nữa huân hương trong phòng cũng khiến cho y nổi lên du͙© vọиɠ nồng dậm, cây nghiệt căn bên dưới kia đã sớm dựng thẳng đứng.
"Diệp nhi ngoan, giúp ta cởi y phục nào." Quân Ngôn vừa nói vừa kéo lớp sa y trên người Tiểu Diệp xuống, thưởng thức thân thể non nớt tuyệt mỹ, ngón tay vuốt ve lên đó.
Tiểu Diệp không dám ngăn cản Quân Ngôn cởi y phục mình, cũng chẳng dám không nghe lời Quân Ngôn, cậu cắn môi, tay run run mở đai thắt lưng của nam nhân, lại chậm chạp rút đi y phục trên người nam nhân, nhìn thấy l*иg ngực to lớn của nam nhân, cậu mắc cỡ mà không dám nhìn nữa, vội vàng cúi đầu, bất chợt trông thấy lều vải ngay giữa khố, bị dọa đến thoái lui.
Nam nhân cũng không tức giận, ngược lại còn cười, cũng không bắt cậu cởi nữa, y đứng dậy tự mình cởi sạch quần, vật giữa khố kia liền nảy ra thẳng tắp.
Quân Ngôn một phen ôm Tiểu Diệp lên, nhẹ nhàng đặt lên chiếc giường hẹp dùng để hoan ái, nắm lấy hai chân cậu tách ra, sau đó thuần thục mà lấy ra thuốc cao bôi trơn từ đầu giường, cũng không qua loa, khoét lấy một khối to quệt lên miệng hậu huyệt, rồi theo cao dược duỗi một ngón tay tiến vào.
"A..." Một ngón tay cùng với bôi trơn mà đã khiến Tiểu Diệp trướng đau khẽ hô, muốn thoát khỏi thứ đang quấy phá trong hậu huyệt, thế nhưng sự nhút nhát lại khiến cậu không dám tránh, chỉ có thể lắc lắc mông với biên độ nhỏ, cũng không biết là mang ý tứ gì, ngược lại làm Quân Ngôn thấy thú vị, thuận theo động tác của cậu mà duỗi thêm một ngón tay vào.
Hai ngón rồi ba ngón đến khi hậu huyệt bị nhét bốn ngón tay mân mê bên trong, Tiểu Diệp vốn là kêu đau, chỉ có điều cao dược trong quán nào chỉ có mỗi một công năng bôi trơn, tất nhiên là phải có thêm không ít thứ khiến khách nhân yêu thích, còn có huân hương trước đó nữa, Tiểu Diệp đã mơ mơ màng màng chỉ mong được giải thoát nhanh chóng.
"Ô ~ gia ~ tiến vào... Tiểu... Tiểu Diệp... khó chịu... ô ~~"
Quân Ngôn cũng nào phải Liễu Hạ Huệ, được người dưới thân mời gọi, vội vàng đỡ nghiệt căn tím đậm của mình nhét vào hậu huyệt màu hồng kia, hậu huyệt cực kỳ căng chặt, phần đầu của nghiệt căn vừa tiến vào đã bị thịt mềm bên trong siết lấy, như là sợ nó sẽ đi ra, sướиɠ đến độ Quân Ngôn chẳng màng người bên dưới có thể chịu được không, trực tiếp đẩy nghiệt căn vào tận cùng.
"A ~ đau... gia... nhẹ chút... ôi... đau quá..." Tiểu Diệp đau đến nỗi côn ŧᏂịŧ nhỏ cũng xìu xuống, nước mắt cũng chảy ròng ròng, gương mặt mang đầy biểu tình bị chà đạp tủi thân kia nào khiến người thương tiếc, chỉ làm cho Quân Ngôn càng hưng phấn thêm, côn ŧᏂịŧ không chỉ to thêm một vòng, mà còn xem nhẹ thành ruột thít chặt, trực tiếp bắt đầu đâm rút.
"Ưm ~ chậm chút... Gia ~" Ngay từ đầu Tiểu Diệp quả thật chịu không nổi giày vò như thế, bất kể là thân thể này hay là chính bản thân cậu, đều là lần đầu tiên thừa hoan, gậy thịt của Quân Ngôn cũng không nhỏ, vừa mới mười sáu tuổi đã phải thừa nhận côn ŧᏂịŧ to nhường này vốn là có hơi vất vả. Chẳng qua chờ đến khi dược hiệu lại lần nữa phát tác, cùng với Quân Ngôn bắt đầu vỗ về côn ŧᏂịŧ nhỏ của cậu, rất nhanh sau đó cậu đã bỏ mất cơn đau, sướиɠ đến hừ hừ.
Quân Ngôn một bên sờ vuốt gậy thịt nhỏ non nớt của người dưới thân, một bên có quy luật mà tìm tòi trong hậu huyệt, cũng nhanh chóng tìm đến một điểm nữa khiến cho người dưới thân càng thêm phóng đãng.
"A!! Chỗ ấy!! Không... không được... tê quá... A ~ gia... đừng quấy... ô ô ô ~" Tiểu Diệp ngọ ngoạy, nơi bị gậy thịt đỉnh phá thật sự là quá... cậu cũng không biết là thoải mái hay không, chỉ thấy tê dại vô cùng, khiến cho cả lưng của cậu cũng đều cong lên.
Trốn thì đương nhiên là trốn không khỏi sự quấy phá không kiêng dè của Quân Ngôn, nhưng bởi vì ưỡn ngực lên, nên lại tự mình dâng ra hai viên thịt đỏ thẫm, còn trực tiếp dâng đến bên miệng Quân Ngôn. Món ngon dâng đến cửa nào có đạo lý bỏ qua, Quân Ngôn không chút khách khí mà nhâm nhi thưởng thức, gặm cắn nghiền ép mυ'ŧ liếʍ, làm cho Tiểu Diệp hô to ưm ưm a a.
Côn ŧᏂịŧ to nghiền ép lên điểm mẫn cảm của hậu huyệt, côn ŧᏂịŧ nhỏ thực tình chịu không nổi, cứ như vậy mà bắn, hậu huyệt lập tức thít chặt, thít như thế, liền siết chặt quấn lấy côn ŧᏂịŧ to trong hậu huyệt không cho ra ngoài. Quân Ngôn vui vẻ mà ở lì, càng yêu thích cái siết chặt vô cùng của hậu huyệt, cứ dứt khoát phá mở thành ruột vây chặt, một lần nữa bắt đầu chinh phạt.
"Ưm ~ a ~ a ~" Hâu huyệt sau cao trào phi thường mẫn cảm, mỗi một động tác của gậy thịt lớn đều như phóng đại gấp mấy lần, kɧoáı ©ảʍ cũng theo đó mà phóng đại, Tiểu Diệp bị y làm sướиɠ đến không xong, tinh thần cũng không trở về được, thân thể xụi lơ vô lực mặc y đùa bỡn.
Cũng không biết qua bao lâu, Tiểu Diệp lại cao trào một lần nữa, sau lần này Quân Ngôn cũng tăng tốc chạy nước rút trong tiểu huyệt mấy chục cái nữa rồi bắn lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào hậu huyệt, bỏng đến nỗi hậu huyệt phun ra từng cổ dịch ruột non, Tiểu Diệp trải qua lần bắn tinh thứ ba trong đêm, trực tiếp ngất đi.
Quân Ngôn cũng mặc kệ cậu bất tỉnh, dù sao đêm nay cũng là y dùng tiền mua lấy, mới bắn một lần không phải hành vi tác phong của y, dứt khoát nằm trên người cậu bé đáng thương mà húc đẩy. Tiểu Diệp bị động tác đưa đẩy lên xuống lay tỉnh, lại bị nam nhân làm đến ngất đi, sau mấy lần, Quân Ngôn mới thỏa mãn mà chỉnh sửa y phục rời đi.
Quân Ngôn đi rồi, tiểu tư phụ trách Tiểu Diệp vội vàng tiến vào phòng, trong phòng một mảnh lộn xộn, y phục tán loạn dưới giường, còn người trên giường thì xích lỏa, toàn thân phủ đầy dấu hôn và vết cấu bóp đỏ đỏ tím tím, đặc biệt ở trước ngực và trong bắp đùi, quả là thê thảm không nỡ nhìn.
Tiểu tư hít sâu một hơi lấy khăn tay nhẹ nhàng lau chùi chất lỏng màu trắng trên người Tiểu Diệp, cùng với hậu huyệt bị thao lộng đến sưng đỏ không thể tả kia, lúc này vẫn còn lưu giữ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân......
Hết chương 1.
Tui dự tính là cập nhật mỗi lần 1 kiểu xxx lun (tức là vài chương 1 lúc) để đỡ bị tụt hứng kaka, cho nên chắc cũng lâu lâu mới update nha >