Vương Vấn Hương Thơm

Chương 18: Khẩu giao

Edit: Sún

Beta: Ami

Dươиɠ ѵậŧ của Hoa Vân Lâu có màu sắc cực kỳ xinh đẹp, thịt nhàn nhạt hồng, côn ŧᏂịŧ thẳng đứng trong đám lông c* đen nhánh, thực kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác và da^ʍ mị.

Giống như dự cảm trước đó của cô, dươиɠ ѵậŧ của anh cũng rất to lớn, qυყ đầυ to tròn như mũ nấm, đầy đặn gợi cảm, bộ phận đằng trước giống đầu thuyền hơi cong lên, màu sắc gân xanh nổi rõ cũng không thâm, chỉ là làm tăng thêm đường vân của thân trụ, làm nguyên cây côn ŧᏂịŧ nhìn qua… giống như là cực phẩm gậy mát xa cao cấp được đặt làm vậy.

Minh Minh dùng lòng bàn tay chạm chạm qυყ đầυ bóng loáng, lỗ nhỏ trên đỉnh chậm rãi tiết ra dịch trước, phản ứng như vậy khiến hô hấp của cô có chút không xong, cô bị mê hoặc vươn đầu lưỡi hứng giọt tinh trong suốt kia —— không tanh, vị đạm nhẹ.

Hoa Vân Lâu kêu lên một tiếng, lại muốn xoay người xuống giường.

Minh Minh hoặc là không làm chứ đã làm thì phải làm đến cùng, cô cúi đầu mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ anh.

Hoa Vân Lâu đứng thẳng bất động tại chỗ, bàn tay run rẩy dừng ở trán cô cách một tấc, cuối cùng phải buông xuống, nằm trở về.

Qυყ đầυ quá lớn, ngậm trong miệng rất khó chuyển động, qυყ đầυ hơi vểnh kề sát đầu lưỡi của cô, khiến cô muốn liếʍ mυ'ŧ cũng chỉ có thể làm động tác nhỏ. Chờ nước bọt đã làm ướt toàn bộ qυყ đầυ , cô phun qυყ đầυ căng tràn trong miệng nhỏ ra, đầu lưỡi ướŧ áŧ linh hoạt vừa liếʍ vừa hôn vòng quanh qυყ đầυ rồi chui hướng về phía lỗ nhỏ, thỉnh thoảng ngậm sâu một ngụm, dùng cánh môi ma sát hai bên qυყ đầυ.

Hai bàn tay nhỏ cũng phối hợp vuốt ve thân gậy, nhẹ nhàng thưởng thức túi ngọc đầy đặn.

Côn ŧᏂịŧ dần dần nhiễm màu đỏ, càng thêm phình lớn, cơ thể Hoa Vân Lâu cũng càng lúc càng khẩn trương, ngực, bụng, bên hông, hai chân như nham thạch nhô lên cơ bắp góc cạnh, cô vừa nhìn đến liền tăng vọt tìиɧ ɖu͙©, động tác không khỏi nhanh hơn. Nhẹ nhàng ngậm nuốt sâu mấy ngụm phía sau một lần, dùng cổ họng nuốt dươиɠ ѵậŧ chưa trải qua sự đời của anh, học người đàn ông trước kia tiết tấu chín cạn một sâu tiết giày vò cây thịt trong miệng.

Mỗi lần nuốt sâu, thân thể Hoa Vân Lâu đều sẽ rõ ràng động đậy một chút, vừa mẫn cảm lại vừa đáng yêu, cực kỳ thỏa mãn du͙© vọиɠ thao túng của cô, dụ cô đến mức liên tục nuốt sâu hút thêm lần nữa, động tác trên tay cũng sử dụng nhanh hơn.

“Ân ân ——” Đôi tay của Hoa Vân Lâu luồn vào tóc cô, ưỡn cao hông, côn ŧᏂịŧ chạm thật sâu đến yết hầu của Minh Minh.

Tiếng hừ ân thật dài cùng với bắn tinh thật lâu, Hoa Vân Lâu mãnh liệt run lên vài cái rồi sau đó buông lỏng đôi tay ra, chậm rãi hạ kiện eo xuống.

“Khụ khụ khụ, khụ khụ khụ khụ…” Hoa Vân Lâu buông lỏng lực, Minh Minh nhanh chóng ngẩng đầu ho khan không thôi.

Hoa Vân Lâu vươn cánh tay dài tới, ôm cô vào trong ngực rồi hôn lên môi cô.

“Ngô ưm…” Minh Minh có chút giãy giụa, trong miệng cô còn có chất lỏng của anh đó!

Hoa Vân Lâu cạy môi và răng cô ra, hôn thật sâu, đầu lưỡi áp bách cô, càn quét khoang miệng cô không còn gì cả, vừa ma sát vừa càn quét lại vừa liếʍ, thậm chí đâm sâu vào trong cổ họng cô, hôn đến mức cô không có cách nào để hô hấp, đã vậy còn bị đoạt lấy oxy, mị huyệt tô ngứa không thôi, đầu óc choáng váng muốn ngất đi.

Ngay khi bản thân sắp ngất vì thiếu oxy thì Minh Minh liền tránh thoát môi lưỡi của anh, sau đó xụi lơ ở trên người anh mà thở gấp.

Cô thật ra… Rất ít khẩu giao cho người khác, dù là Bộ Thiếu Văn hay Hàn Duật, mỗi khi Minh Minh ngẫu nhiên ngậm nuốt vài cái thì bọn họ đều thực mau chóng vớt cô lên xong đè cô ở dưới thân làm huyệt chứ không hề bắn ra ở trong miệng cô. Lần đầu tiên nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông, cô ngược lại không có cảm xúc gì khác, nhưng trong miệng còn tàn dư tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh mà đã bị anh hôn sâu như vậy…

Cô có chút thích anh.

Thích thuần túy dựa trên cơ sở tìиɧ ɖu͙©.

“Thích sao?” Cô hỏi.

“… Ừm.”

“Nhớ kỹ cảm giác hiện tại, đừng để đến lúc tôi trở về xong lại không cho tôi chạm vào.”

“Ừm.”

Minh Minh vừa muốn đứng dậy thì Hoa Vân Lâu lại đột nhiên xoay người đè cô ở trên giường, sau đó che lấp thân thể cô bằng chiếc chăn mỏng bị cô nằm đè ở dưới thân.

Sau khi nghỉ lễ xong cô lại khôi phục việc ngủ loã thể, anh chỉ cần cúi đầu là có thể thu hết toàn bộ thân thể cô vào đáy mắt.

“Hả…” Ý gì đây?

Ánh mắt Hoa Vân Lâu giống như thực chất, xem đến nơi nào liền khiến cơ thể vốn đang động tình của cô lại càng thêm khô nóng, như là bị vô số xúc tua trong suốt âu yếm, trên làn da chợt tê dại như bị điện giật.

Anh khẩn trương tách hai chân cô ra rồi rất dứt khoát mà vùi thẳng đầu vào.

Trời ơi…

Minh Minh co rút, đôi tay nắm chặt chăn mỏng dưới thân.

Hiển nhiên là anh không có kinh nghiệm, nhưng nhìn khuôn mặt đẹp như thiên thần cứ như vậy vùi đầu ở dưới thân cô thì cô liền không khống chế được hưng phấn mà run rẩy.

Ann phát hiện viên thịt châu xinh xắn mượt mà kia.

“A! Đừng! Đừng cắn!”

Cô co mông trốn tránh, anh lập tức duỗi tay phải nắm mông cô, đưa toàn bộ nơi riêng tư của cô đến bên miệng anh.

Anh hôn hôn tiểu thịt châu, dẫn tới cô thoải mái kêu hừ, có lẽ là đã xác nhận được phương thức, anh liền cúi đầu ngậm thịt châu vào trong miệng, thở sâu liếʍ mạnh!

“A a a ——”

Anh xử lý cô dễ dàng hơn nhiều so với cô chọc ghẹo anh, âm hạch nho nhỏ ở trong miệng anh tránh không được mà trốn cũng không xong, môi lưỡi của anh muốn chơi như thế nào thì chơi như thế đó, một hồi kẹp ở giữa môi dùng sức liếʍ mυ'ŧ, một hồi lại dùng hàm răng kéo vào trong miệng bị đầu lưỡi tùy ý mà cọ xát biến hình, hoặc là bị để ở trên xương mu nặng nề ma xát, đùa nghịch thịt đế ướŧ áŧ giống như mèo vờn chuột. Chỗ kia mẫn cảm đến cực điểm, vách tường thịt mềm sao có thể chịu đựng được sự dâʍ ɭσạи như vậy, kɧoáı ©ảʍ bén nhọn mang theo ảo giác mất khống chế kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô gần như khóc ròng, mật huyệt cuồn cuộn không ngừng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ giống như dâng cống vật xin tha.

Cảm giác khuây khoả không thôi được tích lũy, hai chân xinh đẹp của cô đạp chăn mỏng, cặp mông trắng tuyết lúc lên lúc xuống theo sự đùa bỡn của người đàn ông, tựa né tránh lại tựa hùa theo.

“Ưm a ——” Cao trào thơm ngọt cuốn cô lên tận trời, không chờ cô thất thần hưởng thụ, người đàn ông liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa đế lại trong nháy mắt kéo cô về mặt đất, giống như nằm ở trên lưng ngựa, dưới thân bị một đợt khuây khoả tuyệt mĩ tiếp theo quay cuồng xóc nảy.

“Đừng… Ngừng, ngừng a ——” Không giống với hoa kính bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực điểm sẽ có sự tê mỏi giảm xóc để người ta thở dốc, âm đế được kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong thời gian dài chỉ biết càng lúc càng mẫn cảm, mẫn cảm đến mức chỉ mới chạm vào một cái liền sẽ bị mất khống chế, cô chỉ đành phải mau chóng xin tha, xuống giường chạy chậm hướng về phía toilet.

Khi nướ© ŧıểυ bắn nhanh ra, cô không ngăn được cả người run rẩy, đã nghiện lại còn ngại.

Đây đâu phải là huấn luyện anh, căn bản chính là đang dạy dỗ cô!

Ngày cuối cùng của tháng 6, Minh Minh đi tới thành phố D - nơi được khen là “Thành phố tình yêu”, đang làm thủ tục nhận phòng cùng với nhân viên ở dưới khách sạn.

Đi vào thang máy nhìn người đàn ông đứng trong thang máy, cô không khỏi sững sờ, trong lòng dâng lên một cảm giác khác thường chưa bao giờ từng có.

------

@Tiểu kịch trường:

Hôm nay không có tiểu kịch trường, 5 người đàn ông tạm nghỉ, Hoa Vân Lâu mỉm cười không nói, Minh Minh không muốn lộ diện.

-----

Uiss tui ráng lết chương đêm phia nè mụi người ><