- Mẹ nuôi... Nằm sấp xuống... Nằm sấp xuống để con trai làm tiểu huyệt mẹ nào!
Hứa An An nghe thấy tiếng nói phóng đãng bên ngoài, bụng dưới không khỏi căng chặt lại, mà lửa nóng của Lăng Thiệu vẫn chôn ở trong cơ thể cô càng thêm to nóng hơn.
Cô nâng quả đấm lên cắn chặt, ngăn cản tiếng rêи ɾỉ vang lên.
Lăng Thiệu có ý xấu hơi lắc lư cái mông, kéo côn th*t cọ xát bên trong Hứa An An, điểm G của Hứa An An bị anh cọ vào, kɧoáı ©ảʍ xuất hiện làm cô run rẩy, cô cắn quả đấm, phía dưới co rút nhanh hơn.
Hai người bên ngoài đã làm đến khí thế ngất trời. Người phụ nữ không kiêng nể gì rêи ɾỉ, nói ra những lời dâʍ ɭσạи làm cô gái chưa trải mùi đời nhiều như Hứa An An không chịu nổi. Nhưng không hiểu sao lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ, làm mình nghe thấy tiếng bốp bốp dâʍ ɭσạи và tiếng rêи ɾỉ, không tự giác được co rút lại, hơi lắc lư cái mông, sau đó chảy ra nhiều ái dịch hơn.
- A... Đại kê của con trai tuyệt quá... A... A a a... A... Làm mẹ thật thoải mái... Cắm vào đi... Dùng lực... Quá sung sướиɠ... A... Oa... Làm chết mẹ... Làm mẹ... Ra sức... Tiểu huyệt của mẹ... Rất ngứa...
- Làm chết mẹ! Làm chết mẹ! Đâm nát tiểu huyệt của mẹ... Quá dâʍ đãиɠ rồi... Mẹ thích người khác làm mẹ như vậy có phải hay không! Làm chết mẹ... Gái đ*ếm...
"Bốp bốp bốp..."
"Phốc" "Phốc"
Hai người không ngừng nói tục, rêи ɾỉ sóng sau cao hơn sóng trước. Tiếng rút ra cắm vào va chạm bốp bốp và tiếng rút ra cắm vào ma xát tiếng nước không ngừng, không nhìn thấy hình ảnh, hai người chỉ nghe thôi không có động tĩnh gì cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn.
Cuối cùng Lăng Thiệu không nhịn được bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đỉnh điểm, anh không nhịn được, sau đó nhanh chóng giơ tay lên, kéo cà vạt của mình xuống, cuốn lại thành từng vòng, một tay nắm lấy cằm Hứa An An ép cô hé miệng ra, một tay cầm cà vạt nhét vào trong miệng cô.
Sau đó Lăng Thiệu vừa cho tay xuống nâng hai cánh mông mềm mại của Hứa An An lên, vận sức chờ phát động, vừa thì thầm vào tai cô:
- Nghe thấy không? An An cũng muốn đại nhục bổng của anh hung hăng làm em đúng không? Cái này đều cho em.
Vừa dứt lời, bỗng nhiên anh nửa đứng dậy, đứng trung bình tấn, Hứa An An khẩn trương kẹp chân hai chân vào eo Lăng Thiệu, côn th*t kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cả người cô vô lực ghé vào đầu vai Lăng Thiệu.
Cô cảm thấy mình đều đã không khống chế được chảy nước miếng, nhưng vì nhét cà vạt của Lăng Thiệu, đều bị hấp thu, hơn nữa còn có một lợi ích chính là, cho dù khó nhịn được không ngừng rêи ɾỉ, cũng đều trở thành tiếng nức nở, sẽ không la ra tiếng làm người bên ngoài chú ý.
Bỗng nhiên Lăng Thiệu không dùng tư thế nhẹ nhàng như Hứa An An mà giống như mở motor một dạng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cái mông. Khoái cả cao vυ't và dồn dập không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô. Mỗi lần Lăng Thiệu đâm vào đều chạm đến điểm G của cô, sau đó gần như đến miệng tử ©υиɠ, làm đầu cô trống rỗng trong chớp mắt, tiếng rêи ɾỉ đều đã nghiền nát, nhưng bị ngăn chặn ở trong miệng, hoàn toàn biến thành tiến "Hu hu a a".
Hình như hai mẹ bên ngoài dừng lại, nam kinh kia rêи ɾỉ một tiếng sau đó nhanh chóng bắn ra lần đầu tiên.
Lúc này hai người mới nghe thấy tiếng bốp bốp và tiếng cắm rút truyền đến từ phòng bên cạnh, tần suất và sức lực làm người phụ nữ trung niên du͙© vọиɠ thịnh vượng nghe xong lại rêи ɾỉ.
Hình như hình thành một loại bí mật và kí©ɧ ŧɧí©ɧ hiểu ngầm, người phụ nữ trung niên càng quát to hơn, nói ra những lời khiến người ta xấu hổ:
- Con trai... Tiểu huyệt của mẹ vẫn còn ngứa... Còn muốn côn th*t của con trai đâm vào, đâm mạnh vào trong... A... Rất muốn bị nhiều côn th*t đâm mạnh vào a... A... Rất ngứa... Tiểu huyệt phía sau cũng rất ngứa... Con trai... Nhanh giúp mẹ hết ngứa đi...
- Tao hóa! Mẹ lại nhìn trúng người khác có phải không? Mẹ đúng là thiếu bị làm...
Người đàn ông nghe thấy tiếng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vật đó lại đứng thẳng, vác súng ra trận, trực tiếp nâng mông người phụ nữ lên đâm mạnh từ phía sau vào, tư thế như động vật giao hoan, bắt đầu rút ra cắm mạnh vào, tiếng bốp bốp và mùi da^ʍ mị lan tràn trong không gian, mùi hương nhang cũng không che giấu hết được.
- A... Đúng vậy... Mẹ thiếu được làm... Mẹ vẫn còn... Dùng lực a... A... Nhanh... Đều bắn cho mẹ... Mẹ muốn nó... A... Muốn... Còn... A a a...
Tiếng của người phụ nữ trung niên đã hơi khàn khàn, đang ra sức rêи ɾỉ, nửa người dưới còn không ngừng va chạm về phía sau, nghênh đón đại nhục bổng rút ra cắm vào.
- Lăng Thiệu nâng mông Hứa An An, còn đang dùng tần suất và kéo dài con người khó có thể làm, im lặng rút ra cắm vào, mỗi lần chỉ rút ra một chút, sau đó lại chạm vào điểm G, một lần lại một lần, Hứa An An kẹp lấy eo anh, ngửa đầu ra sau lắc đầu trong vô thức, miệng còn nhét cà vạt của Lăng Thiệu, sớm không kêu ra tiếng. Nức nở cao trào hai lần, ái dịch phun ra chỗ hai người giao hợp mỗi lần rút ra cắm vào, cùng với bọt bị ép ra khi rút ra cắm vào tốc độ nhanh, vẩy lên phía cuối đại nhục bổng và hai quả trứng, cảnh đó nhìn vô cùng da^ʍ mị.
- Bắn cho mẹ... Cho mẹ mang thai con của con... A... Làm...
- Bắn ra... Mẹ sinh con cho... A... Sinh con trai... Không... A... A... Sinh cho... Con trai... Sinh con trai... A a a...
"Bốp bốp bốp"
"Phốc" "Phốc"
Hai người cùng thét to lên đạt được cực lạc.
Lăng Thiệu nhìn thoáng qua Hứa An An, sắc mặt cô đỏ bừng hai mắt mê ly, dịu dàng nở nụ cười, sau đó dán vào tai cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ:
- An An cũng sinh bé cưng cho anh có được không?
Hứa An An nghe thấy, nhưng lời nói không tiến vào trong đầu cô, ánh mắt cô vừa mới có một chút sáng rực, đột nhiên lại bị kɧoáı ©ảʍ dưới thân là cho chấn động.
- Ừm ~~~ Ừ ừm ~~~~ Ừm ~~~~
Sau khi Lăng Thiệu nói xong tốc độ nhanh hơn, mông đẩy rất nhanh, gần như không nhìn thấy côn th*t rút ra, cuối cùng rút ra cắm vào mấy chục cái, sau đó chôn sâu vào tiểu huyệt sưng đỏ không chịu nổi của Hứa An An bắn ra.
- A...
Anh cũng thỏa mãn than nhẹ một tiếng, gần như đến cực hạn vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai tầng cảm giác thị giác và kɧoáı ©ảʍ bị nghe lén.
Cái mông và hoa huy*t non mềm của Hứa An An còn đang không ngừng co giật, kẹp chặt làm Lăng Thiệu hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ tầng sâu nhất. Hai người cứ giữ một lúc lâu như vậy, cho đến khi Hứa An An dần dần bình phục lại.
Lăng Thiệu nâng mông cô lên, chậm rãi rút côn th*t ra, sau đó đặt cô lên ghế dựa nghỉ ngơi tạm thời.
Toàn thân Hứa An An bủn rủn, mang theo loại cảm giác thỏa mãn và chướng bụng, nằm yên không động đậy.
Lăng Thiệu lấy cà vạt ra cho cô, còn lau sạch người cô, lúc lau sạch người dưới còn cố ý lấy khăn tay ẩm ướt cho cô xem:
- An An thật nhiều nước... Nhất định tư vị không tệ...
Anh nói xong nhẹ nhàng ngửi một lát mới vứt đi, lúc này Hứa An An mới yên tâm, bẩn như vậy, cô còn tưởng rằng anh thật sự muốn nếm thử!
Dường như hai người bên ngoài sợ người ta phát hiện ra, vội vàng thu dọn đồ rời đi.
Lăng Thiệu thu dọn cho hai người xong, còn giúp Hứa An An buộc tóc lên, nhìn sắc mặt chỉ hồng nhuận hơn vừa rồi, không nhìn ra được khác thường gì khác.
Anh nghiêng người hôn lên mặt Hứa An An một cái:
- An An, cuối tuần trường học có trại hè, em đi cùng anh được không?
Hứa An An cúi đầu khó xử dưới ánh mắt chờ mong của anh. Cô ngại từ chối học trưởng, nhưng cô không có tư cách tham gia trại hè...
Ngoài cửa có tiếng chổi kéo dài, học sinh dọn vệ sinh đã quay lại, mang theo tiếng động lớn ầm ĩ, Lăng Thiệu nhanh chóng di chuyển mặt ra xa, sau đó dịu dàng nở nụ cười:
- Anh đi ra ngoài ngăn cản trước, An An chuẩn bị tốt thì ra. Sau đó chúng ta cùng đi.
- Nhưng...
Cuối cùng dũng khí của Hứa An An bị chắn nửa đường, cô nhìn bóng lưng Lăng Thiệu biến mất ở ngoài, bên ngoài nhanh chóng vang lên tiếng nói chuyện. Cô chỉ cảm thấy chua xót và ngọt ngào trong lòng.