Dụ Ngôn X Dụ Thiên

Chương 8

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Dụ Ngôn ở môi lưỡi nam nhân mυ'ŧ vào hoa huyệt tỉnh lại. Tao huyệt mẫn cảm kiều nộn sáng sớm đã bị Dụ Nhiên trêu chọc chảy nước, tiếng nước nuốt liếʍ cách chăn đều có thể nghe thấy.

Dụ Ngôn còn chưa phản ứng, hai chân liền tự giác mở rộng làm bảo bảo nhà mình liếʍ tận hứng. Thân thể còn chưa hoàn toàn thoát ly buồn ngủ lại bị đầu lưỡi vói vào nộn bức mơ hồ lâm vào kɧoáı ©ảʍ.

Dụ Nhiên thích liếʍ huyệt hắn, uống thủy nhi ngọt tao, uống xong sữa, liền bắt đầu mơ ước hoa huyệt Dụ Ngôn. Dụ Ngôn mới nhớ tới đêm qua trước khi ngủ, tiểu sắc quỷ ở huyệ hắn nhét mấy trái dâu tây, bất quá khi đó Dụ Ngôn đã bị lăn lộn không sức lực, mềm mại tùy ý Dụ Nhiên.

Hiện tại nghĩ đến dâu tây bị hoa huyệt ngâm một đêm, tất nhiên là thơm ngọt. Dụ Nhiên thích nhất như thế, mỗi ngày đều tới như vậy. Có một lần, trực tiếp cởϊ qυầи áo hắn phóng nằm trên bàn cơm, đối tao bức mυ'ŧ vào hơn một giờ, tao bức bị hắn liếʍ lại đau xót lại mềm. Dụ Ngôn lúc ấy nước một bàn, đối với tiểu sắc quỷ nhà mình hảo ca ca hảo lão công đều hô lên. Dụ Ngôn hừ nhẹ vài tiếng, thân thể kiều nhu bị liếʍ nhũn ra, hoa huyệt cuồn cuộn không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ thơm ngọt cho người giữa hai chân nếm. Đùi trơn mềm mở càng lớn, làm cho tiểu oan gia háo sắc liếʍ càng dễ dàng.

Dụ Nhiên ăn xong dâu tây bị tao huyệt ôn dưỡng thơm ngọt lại liếʍ Dụ Ngôn hồi lâu, thẳng đùa bỡn hắn tới tiểu cao trào, uống no mới từ chăn chui ra.

Dụ Ngôn bị chơi ngọc diện kiều diễm như phù dung, mị nhãn phong tình vạn chủng trừng mắt nhìn Dụ Nhiên, lại chứa đầy sủng nịch, nhìn càng thêm câu nhân.

Dụ Nhiên bị ba ba nhà mình dụ hoặc suýt chút chảy máu mũi, mặt đỏ hồng cúi đầu cắn vυ' bự nằm cũng đĩnh kiều đầy đặn, ngập ngừng nói: ba ba quá câu nhân.

Sữa tươi đã bị hút hết, Dụ Nhiên vẫn mυ'ŧ vào ngon lành. Tay nhàn rỗi bắt lấy tuyết nhũ trơn trượt vuốt ve, khe hở ngón tay kẹp núʍ ѵú đùa bỡn. Nhũ tiêm mê người toát ra chút sữa tươi đều bị hắn liếʍ đi.

Dụ Ngôn bị bộ dáng hắn như tiểu cẩu liếʍ bật cười, chỉ là hắn hôm nay còn có khóa, ôm Dụ Ngôn liền đứng dậy đi tắm. Lúc đi lại lưỡi hôn một hồi, hôn Dụ Ngôn mềm cả người, hoa huyệt lại bắt đầu chảy nước.

Đêm qua bị bảo bảo lăn lộn quá mức, Dụ Ngôn hồi lâu mới lấy về sức lực.

Thời điểm thay quần áo, tất nhiên là thấy vệt đỏ đầy người, da hắn trắng nõn trơn trượt, Dụ Nhiên thích nhất ôm hắn vuốt ve hôn môi. Hắn lại bảo dưỡng tốt, ai có thể nhìn ra tới mỹ nhân như ngọc ngực lớn phì mông trong gương sắp 40 tuổi đâu.

Dụ Ngôn chọn tạp dề mỏng manh, tạp dề ngắn khó khăn lắm che khuất hoa huyệt mê người. Mặt trên lộ ra cự nhũ đầy đặn tuyết trắng. Nhìn từ phía sau, chỉ có dây bên hông đáp ở tuyết đồn màu mỡ, càng có vẻ vòng eo tinh tế. Chân dài như ngọc, phì mông đi đường uốn uốn éo éo, vừa nhìn chính là bị người niết ở trong tay đùa bỡn.

Dụ Ngôn ở nhà trực tiếp trần trụi thân mình mặc tạp dề, tốt nhất lộ vυ'. Bảo bảo muốn uống sữa sờ ngực thao tao huyệt cũng dễ. Dây lưng đáp ở trên mông độ cung đĩnh kiều mê người, eo nhỏ, đối mặt Dụ Nhiên là dụ hoặc, đưa lưng về phía nhi tử càng là muốn cho người hung hăng thao làm hắn. Dụ Ngôn lại cố ý câu dẫn, thường xuyên cố ý đưa lưng về phía Dụ Nhiên kiều mông lộ ra hai tao huyệt. Dụ Nhiên cắn câu, liền kiều thanh liên tục oán trách tiểu sắc quỷ.

Dụ Nhiên chọn đại học tại thành phố, nhưng giáo khu ở vùng ngoại thành cách nội thành xa xôi. Dụ Ngôn liền ở phụ cận trường học mua căn chung cư có thể là cách xa xôi nội thành, người ở lại ít ỏi không có mấy. Tầng lầu càng là không người cư trú, Dụ Nhiên thường xuyên ôm hắn một đường thao làm, hôm qua hai người trở về, tiểu gia hỏa ở bên trong xe liền cởϊ qυầи áo Dụ Ngôn mυ'ŧ sữa. Dụ Ngôn vừa nhìn tiểu sắc quỷ mặt đỏ hồng liền biết hắn suy nghĩ cái gì. Đơn giản bốn phía không ai, Dụ Ngôn bị Dụ Nhiên ôm xuống xe, tthân thể rần trụi bị gió lạnh đầu hạ thổi, hạ thân bắt đầu cơ khát khó nhịn chảy dâʍ ŧᏂủy̠, kêu gào muốn an ủi, chỉ phải hôn mặt Dụ Nhiên, dụ hoặc nhi tử.

“Bảo bảo, mau thao tao huyệt ba ba.”

Lúc này Dụ Nhiên ôm hắn đã dưới lầu, nâng mông Dụ Ngôn sờ, quả nhiên ướt dầm dề một mảnh. Dụ Ngôn mua phòng ở chỉ có sáu tầng, không có thang máy, tiểu gia hỏa thích một đường thao làm hắn, nhìn hắn tao lãng dâʍ đãиɠ. Dụ Ngôn tất nhiên là lắc mông thỏa mãn, một đường không biết chảy bao nhiêu tao thủy.

Dụ Nhiên đặt hắn trên bậc thang, Dụ Ngôn thuận thế mở chân lộ ra tao huyệt khép mở, ánh sáng cầu thang so bên ngoài tất nhiên là ít chút. Dụ Ngôn đã không manh áo che thân, thân thể tuyết trắng mê người dưới ánh sáng càng thêm hoặc nhân. Mỹ nhân ngày thường thanh quý tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên tường lạnh lẽo, hướng hắn mở ra huyệt khẩu ướt đẫm, cự nhũ tuyết trắng còn chảy sữa. Lập tức liền đè nặng mỹ nhân liếʍ tao huyệt thủy lượng.

Dụ Ngôn là sonh tính nhân, huyệt khẩu tiểu xảo da^ʍ nhuận. Dụ Nhiên mỗi khi đều phải liếʍ nước sốt bốn phía, hoa huyệt mềm xốp mới cắm vào.

Lực đạo Dụ Nhiên mυ'ŧ vào mật huyệt non mềm phi thường lớn. Dụ Ngôn luôn cảm thấy hồn đều phải hút đi, vòng đầu giữa hai chân, dịch đại mông hướng môi lưỡi đưa, thở gấp đều kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huyệt nước chảy. Nếu dùng hàm răng gặm cắn hoa hạch thật nhỏ, Dụ Ngôn tuyệt đối liền sức lực khóc kêu đều không còn.

Bảo bảo sau khi lớn lên, càng thêm thích lăn lộn thân thể Dụ Ngôn tao lãng. Chỉ là dùng đầu lưỡi liếʍ tao bức, Dụ Ngôn đều có thể tiết rất nhiều lần, cũng thích kɧoáı ©ảʍ lưỡi gian. Đối Dụ Nhiên muốn đùa bỡn thân thể mình, hai huyệt Dụ Ngôn dù bị thao trước sau tê mỏi, đều sẽ dâʍ đãиɠ nước chảy cơ khát kêu gào.

Bảo bảo du͙© vọиɠ cường, nếu không khóa ở nhà, hai huyệt nhi Dụ Ngôn vẫn luôn chảy nước, không biết là bị nam nhân tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới nhiều, thân mình Dụ Ngôn càng thêm mẫn cảm, hôn môi đơn giản nhất đều có thể nước chảy.

Dáng người càng thêm quyến rũ, ngực oánh bạch hương hoạt cùng tao mông đĩnh kiều tròn trịa tuyết trắng. Hai vυ' cũng lớn rất nhiều, sữa càng thêm thơm ngọt dư thừa. Tiểu gia hỏa cần thiết cách chút liền đến mυ'ŧ vào. Bất quá, thời điểm Dụ Nhiên ở nhà, liền ôm hắn hôn môi đùa bỡn, núʍ ѵú cũng bị hắn ngậm trong miệng ngủ cũng không buông, Dụ Ngôn còn lo lắng Dụ Nhiên không đủ uống, đối Dụ Nhiên liếʍ huyệt làm cho huyệt hắn càng thêm tao lãng cũng là dung túng.

Phía dưới Dụ Ngôn thích chảy nước, hoa huyệt luôn ngập nước. Có một lần Dụ Nhiên ôm hắn lấy chén trà dùng đùa bỡn hoa huyệt hắn, mật dịch thơm ngọt tí tách bắn tung tóe thành chén. Ngón tay Dụ Nhiên có vết chai mỏng, moi đào thủy bức. Dụ Ngôn như phát hồng thủy, tiết đầy một ly. Chỉ vì bảo bảo nhà mình ở bên tai hắn làm nũng, muốn uống thủy nhi ba ba ngọt tao. Càng đừng nói bảo bối âu yếm liếʍ huyệt, Dụ Ngôn là cái tao lãng, lắc mông yêu kiều rêи ɾỉ:

“Bảo bảo, tao bức ba ba bị ngươi liếʍ bắn, cho ngươi uống nước ngọt…… huyệt ba ba bị hảo nhi tử liếʍ thật thoải mái…..”

Da^ʍ từ lãng ngữ nói rất đúng không xấu hổ, vυ' bự run rẩy chảy nãi nước. Tay bạch ngọc vuốt tóc đen người giữa hai chân. Dưới thân phun ra đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠ đạt tới cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ tí tách chảy xuống sàn nhà, còn có thể nghe được tiếng Dụ Nhiên nuốt mật thủy.

Hoa huyệt trong cao trào còn kịch liệt co rút, còn hảo Dụ Nhiên đứng dậy ôm Dụ Ngôn mềm mại vào trong ngực, đặt hai đùi hắn quấn ở trên eo, thả ra cự vật chống tiểu huyệt chậm rãi đi vào. Một bên xoa đại mông, nơi đó ướt dầm dề tất cả đều là dâʍ ŧᏂủy̠ Dụ Ngôn chảy ra.

Tiểu Dụ Nhiên quá lớn, nóng hầm hập như căn ngạnh thiết, Dụ Ngôn nỗ lực thả lỏng thân thể, mới ăn xong dươиɠ ѵậŧ nhi tử.

Hai huyệt Dụ Ngôn nhiều nước lại khẩn trí ướt hoạt, vô luận vài lần trước làm có bao nhiêu kịch liệt, ngày hôm sau đều có thể như xử nữ. Bảo bảo yêu nhất thao huyệt hắn, ôm hắn nhìn mật phùng thật nhỏ như thế nào ăn thịt vật dữ tợn.

Côn ŧᏂịŧ Dụ Ngôn ở lúc liếʍ huyệt đã bắn một lần, lúc này theo Dụ Nhiên thao làm cứng rắn thẳng tắp kẹp ở bên trong nước chảy. Dụ Nhiên tính sự kéo dài, Dụ Ngôn bắn rất nhiều lần Dụ Nhiên mới tận hứng một lần, thao Dụ Ngôn nướ© ŧıểυ không phải một lần hai lần. Ít nhất bị Dụ Nhiên ôm thao làm đến cửa chung cư, Dụ Ngôn cũng không biết huyệt nội cao trào bao nhiêu lần, ôm Dụ Nhiên kiều suyễn kêu hảo nhi tử, tao huyệt ba ba phải bị ngươi thao làm. Dụ Nhiên mới bắn một lần.

Sau lại bị Dụ Nhiên đè ở trên sô pha thao cúc huyệt, tất nhiên là một phen môi lưỡi côn ŧᏂịŧ hầu hạ. Thao cúc hoa nộn hồng thành hồng thấu thành tiểu động. Hai huyệt trước sau chảy bạch trọc nam nhân mới ôm hắn đi tắm rửa, hôn hôn sờ sờ lại vén lên hỏa. Dụ Ngôn tất nhiên là luyến tiếc, câu lấy Dụ Nhiên chơi đùa đến rạng sáng mới ngậm núʍ ѵú ngủ.

Dụ Ngôn đối gương tách ra chân nhìn nhìn, cúc huyệt hoa huyệt đêm qua sử dụng quá độ chỉ là có chút đỏ tươi, lại thủy thủy, khôi phục không sai biệt lắm. Dụ Nhiên buổi chiều không có tiết học, trở về định là muốn đùa bỡn một phen, nếu thấy hai huyệt vẫn là sưng đỏ, nhất định đau lòng, chính mình thế nào đâu.

Giữa trưa, Dụ Ngôn ở phòng bếp lộ vυ' nấu cơm, tiểu gia hỏa đã trở lại, thấy mỹ nhân cha phong tao lắc mông lúc ẩn lúc hiện, lập tức liền làm nũng ôm eo Dụ Ngôn uống sữa.

Dụ Ngôn tất nhiên là đau lòng, bị nhi tử ôm ngồi trên kệ bếp ngậm núʍ ѵú phì mềm diễm lệ mυ'ŧ vào. Vυ' no trướng chứa đựng sữa một buổi sáng, Dụ Nhiên hơi hơi mυ'ŧ, sữa thơm ngọt nồng đậm liền vào khoang miệng.

“Uống chậm một chút, lại không ai đoạt với ngươi.” Dụ Ngôn ôn nhu vuốt ve tóc đen Dụ Nhiên, lại sủng nịch như bình thường.

Dụ Nhiên uống lửng dạ, giải khát liền cắn núʍ ѵú sờ mông Dụ Ngôn, sờ còn nhuận nhuận tao hậu huyệt cùng nộn huyệt nhi, quả nhiên đã hơi hơi mạo thủy.

“Trước đừng đùa, ăn cơm trước….. Lại tùy ngươi….”

Dụ Ngôn xoắn mông tuyết trắng kiều thanh ngăn cản, tao lãng thân mình tuy rất muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn bảo bảo cắm vào thao làm một phen, nhưng bảo bảo còn không có ăn cơm trưa đâu.

Dụ Nhiên uể oải rút tay, ôm mỹ nhân phụ thân hung hăng hôn một cái, tuy không cắm tao huyệt, thời điểm ăn cơm cũng là ôm Dụ Ngôn sờ soạng liền qua tay nghiện. Dụ Ngôn lại luyến tiếc, mềm như bông trừng mắt nhìn hắn vài lần, vẫn là không ngăn cản hắn, còn tách ra chân làm hắn chơi nộn nộn tao huyệt.

Sau khi ăn xong, Dụ Nhiên liền vội vàng lột tạp dề Dụ Ngôn, ôm ngồi ở trên sô pha liếʍ nộn bức hắn, khẽ cắn thịt viên mẫn cảm. Dụ Ngôn lập tức mềm như bông róc rách nước chảy uy tiểu gia hỏa uống no, liền biết tiểu sắc quỷ hôm nay muốn thao hắn cả ngày.

Dụ Ngôn mua đả thông các tầng chung cư, cửa kính sát đất ban công thật lớn, lấy ánh sáng cực hảo. Ánh mặt trời chiếu trên da thịt Dụ Ngôn tuyết trắng oánh oánh phát quang, cự nhũ oánh bạch phì nộn càng thêm hiện ra vòng eo tinh tế.

Cự điểu Dụ Nhiên quá lớn, huyệt nhi tao lãng thủy nhiều cũng phí chút sức lực mới ăn xuống. Đại mông ngồi trên đùi Dụ Nhiên rắn chắc, mị thịt ướt hoạt dính nhớp mυ'ŧ vào nhiệt vật trong cơ thể.

Dụ Nhiên nhìn mặt đỏ hồng, vuốt mềm eo mỹ nhân cắn đại nhũ chảy sữa tươi, thúc giục ba ba nhà mình động.

Dụ Ngôn đối Dụ Nhiên tất nhiên là ôn nhu sủng nịch, cười khẽ kêu hắn tiểu sắc quỷ, lắc eo bắt đầu vuốt ve cự long trong cơ thể, vừa động hoa huyệt dính ướt liền chảy ra đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠.

“Ba ba thật nhiều nước.”

Dụ Nhiên bị hầu hạ thoải mái, tư thế tiến sâu, hơi hơi dùng sức hướng về phía trước đĩnh động, hai viên mềm cầu đều có thể nửa vào huyệt nội mềm ấm.

“Bảo bảo, ngươi nhẹ chút…… Tao huyệt ba ba đều bị ngươi làm xuyên…..”

Dụ Ngôn bị ấn mềm eo bị thao, cung khẩu bị chọc lên men, sức lực trừu động cũng chưa, ôm vai Dụ Nhiên mềm mại xin tha.

Dụ Nhiên đối hắn tuy là tính tình thẹn thùng, khi thao hắn thật là một bộ dáng khác. Dụ Ngôn có khi bị bảo bảo thao đến tử ©υиɠ đều bủn rủn, còn tương đương thích tao huyệt chính mình nước chảy. Dụ Ngôn mặc thành như vậy cũng hảo thỏa mãn du͙© vọиɠ bảo bảo liếʍ huyệt thao huyệt, càng đừng nói hai cự nhũ. Tiểu gia hỏa phát hiện vυ' lớn lên chút sữa cũng nhiều, mỗi ngày phủng ở trong tay đùa bỡn xoa hút. Hiện giờ quần áo đều không được mặc, đi đường lắc qua lắc lại, hai núʍ ѵú đều bị mυ'ŧ lớn không ít. Da hắn trắng, nũ tiêm hồng diễm diễm dị thường đoạt mắt. Dụ Nhiên lại thích, về đến nhà ôm hắn liền không buông tay, nếu không phải có hai huyệt nhi tao lãng thân mình, sợ thật đúng là câu không được du͙© vọиɠ bảo bảo.

Dụ Nhiên hôn cổ hắn tố bạch, trên người Dụ Ngôn có một loại mềm hương dễ ngửi. Dưới thân thong thả mà hữu lực thao lộng nữ huyệt, mỗi một lần đều thao mở cung khẩu. Dụ Ngôn bị thao chỉ có thể mềm nhẹ thở dốc, hoa nước một cổ một cổ phun ra tới. Đùi vòng chặt eo Dụ Nhiên, mềm mại thừa nhận kịch liệt kɧoáı ©ảʍ lại triền miên.

Bảo bảo mỗi lần đều là thâm nhập thiển xuất, nâng mông hắn hướng lên trên rút ra phân nửa, lại đột nhiên buông tay đâm vào. Dụ Ngôn sức lực kêu to cũng không, hai cự nhũ đung đưa lay động phun ra thơm ngọt sữa. Dụ Nhiên nhìn đau lòng, ngậm lấy đầṳ ѵú mυ'ŧ vào, dưới thân lại một chút không mềm mại gian da^ʍ mỹ mạo phụ thân.

“Bảo bảo….. Hảo nhi tử…… Thao huyệt ba ba nhẹ chút…..”

Hoa môi bị côn ŧᏂịŧ đâm đáng thương hề hề, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầy mông. Dụ Ngôn thật sự chịu không nổi, bị thao mấy chục cái, hoa huyệt tiết như hồng thủy, đại lượng hoa dịch bị kê ba mang ra tích trên sàn nhà.

Dụ Nhiên hưởng thụ hoa huyệt cao trào kịch liệt co rút lại, thả nhẹ lực đạo, thong thả lại ôn nhu hầu hạ hôn môi Dụ Ngôn, cười khẽ.

“Ba ba quá kiều khí. Như vậy liền chịu không nổi. Ta còn không có bắn đâu.”

Sau cao trào Dụ Ngôn như đóa phù dung kiều diễm, sóng mắt lưu chuyển mà kiều thanh giận:

“Tiểu oan gia!”

“Ba ba kỳ thật thích đi, huyệt cắn dươиɠ ѵậŧ ta không buông.”

Dụ Nhiên câu lấy lưỡi thơm Dụ Ngôn giao triền, mυ'ŧ vào nước bọt thơm ngọt trong miệng hắn. Dụ Ngôn thân mình mẫn cảm, hai chân đã vòng chặt eo nhi tử, phát ra rêи ɾỉ cơ khát tao lãng.

“Đại kê kê nhi tử, mau thao tao bức ba ba…..”

Lại tao lại lãng, Dụ Nhiên ôm hắn đè trên sàn nhà lạnh lẽo, nắm cặp chân dài phân rộng ra, lộ ra tao huyệt ngậm thịt vật. Nơi đó đã một mảnh hỗn độn, dâʍ ŧᏂủy̠ tϊиɧ ɖϊ©h͙ quậy với nhau dâʍ ɭσạи nói không nên lời.

Chân Dụ Ngôn cơ hồ bị áp thành một chữ mã, bất quá thân mình hắn mềm dẻo, như là vì nhi tử chuẩn bị. Dụ Nhiên động tác lại mãnh lại nhanh, cơ hồ toàn căn rút ra lại va chạm vào, hai viên tinh hoàn đều vào huyệt nội. Dụ Ngôn cảm thấy tao huyệt nhỏ xinh đều phải căng bạo, xoa cự nhũ hương hoạt lưu nước, trong miệng da^ʍ từ lãng ngữ:

“Hảo nhi tử………. A……….. Thao tiến tử ©υиɠ ba ba……… Ba ba thích đại kê kê nhi tử……….”

Thân mình tuyết trắng bị thao kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hai đại ngực run rẩy kịch liệt nhũ sóng. Dụ Ngôn bắt lấy bạch vυ' vuốt ve, chảy ra đại sóng sữa, kéo núʍ ѵú cao cao hướng Dụ Nhiên yêu kiều rêи ɾỉ:

“Mau tới hút tao vua ba ba…………”

Dụ Nhiên bị phụ thân dâʍ đãиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mắt đỏ lên, ngậm lấy đại núʍ ѵú dùng sức mυ'ŧ vào, non nửa nhũ thịt đều ngậm trong miệng, mãnh liệt mυ'ŧ vào sữa tươi.

“Mau……….. Hút sữa tươi ba ba…………. Ba ba ra sữa cho bảo bảo uống……….. Cho bảo bảo thao huyệt…………”

Mỹ nhân da trắng mạo mỹ đại ngực ôm nam nhân cường tráng trước ngực, dâʍ ɭσạи vặn vẹo mông tiếp thu côn ŧᏂịŧ lớn gian da^ʍ, gương mặt tú mỹ một mảnh ửng hồng, như thú cái được nam nhân ái mộ đã lâu gian da^ʍ.

Hết