Dụ Ngôn X Dụ Thiên

Chương 1

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Dụ Ngôn đưa áo khoác mang theo hàn khí cho quản gia một bên đứng thẳng, “Bảo bảo ở phòng sao?”

“Ở, hôm nay tiểu thiếu gia có chút nóng lên, khóc náo loạn muốn tìm ngài. Này đang ngủ đâu”

Quản gia treo áo khoác lên, một bên đưa sưởi tay cho Dụ Ngôn

Dụ Ngôn xua xua tay, “Chuẩn bị bữa tối, ta trước tắm gội” liền bước nhanh lên lầu.

Toàn bộ lầu hai phủ kín thảm lông dê thật dày, chân trần đi lên mềm mại sẽ không phát ra một chút tiếng động.

Lầu hai chỉ có một gian phòng, trên cửa còn treo gấu nhỏ oa oa đáng yêu. Dụ Ngôn nhẹ nhàng đẩy cửa ra, một cổ không khí ấm áp mang theo hương thơm nghênh diện đánh úp lại. Bên ngoài là trời đông giá rét, trong nhà vẫn luôn mở lò sưởi ấm áp như xuân cách ly bên ngoài giá lạnh, nhưng nhiệt độ trong phòng so gian ngoài lại càng ấm áp. Trong phòng một mảnh hắc ám, bức màn dày nặng ngăn cách ánh sáng không một tia dư thừa. Chỉ có đầu giường ánh đèn mỏng manh.

Phòng này rất lớn, tựa hồ đả thông hai phòng mà thành. Bên trong rõ ràng nhất chính là giường lớn chín giữa năm người lớn có thể ngủ cũng tùy ý lăn lộn. Trên giường phô chăn lông mềm mại xoã tung, giữa giường có một đạo nhợt nhạt phồng lên. Trên mặt đất phủ kín thảm nhung sang quý, rải mấy cái phim hoạt hình búp bê vải.

Dụ Ngôn xoay người đóng cửa lại, nhẹ nhàng đi đến mép giường cúi xuống, đầu giường mỏng manh chiếu sáng trên mặt chôn ở trong chăn người. Tiểu hài tử ước chừng 5, 6 tuổi, lông mi thật dài chiếu vào gương mặt non mềm, đuôi mắt hồng hồng, như bị ủy khuất bĩu môi, một bộ chọc người yêu thương. Dụ Ngôn nhìn trong lòng đau xót, chỉ cảm thấy tưởng niệm thành tật. Cúi đầu dán môi tiểu hài tử, hơi hơi cọ xát, mang theo sủng nịch tưởng niệm thở dài “Bảo bảo.”

Nhiều ngày tưởng niệm làm ngực Dụ Ngôn hơi đau, chỉ là chính mình mới từ ngoại lại đây, còn mang theo hàn khí, thật muốn rửa mặt chải đầu một phen. Bảo bảo từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, không trải qua phong hàn. Dụ Ngôn lưu luyến không rời mυ'ŧ mυ'ŧ cánh môi tiểu hài tử, nắn vuốt góc chăn cho bảo bảo, liền vào phòng tắm.

Phòng tắm sạch sẽ sáng ngời, bể tắm phiếm nhiệt khí. Dụ Ngôn đối diện gương cởi cúc áo. Người trong gương da thịt trắng nõn, mặt mày thanh nhã quý khí, khí chất lãnh đạm tự phụ, môi mỏng nhẹ nhấp. Dụ Ngôn sinh tất nhiên là cực hảo, nhưng hắn tuy là bộ dáng thiện tâm, tâm tư lại tàn nhẫn, lại xuất thân danh môn, gia tộc thế lực cường đại, thủ đoạn đối đãi địch nhân càng là tàn khốc.

Áo sơmi rút đi, một vòng bọc ngực bám vào trước ngực, Dụ Ngôn cởi bỏ buộc ngực, một đôi nhũ trắng nõn nhảy ra, trên dưới lay động ra một trận nhũ sóng. Hai điểm đầṳ ѵú phấn anh có thể là bị nghẹn lâu rồi, lúc này chính hãm ở quầng vυ' đạm sắc, nhìn hơi có chút đáng thương. Đầu ngón tay mảnh dài điểm điểm chúng nó, Dụ Ngôn thở dài, tự nói “Cũng không thể làm ngoan bảo nhìn đến, bằng không lại muốn náo loạn”, hai chân dài bước vào bể tắm.

Dụ gia ở thành phố H có trăm năm cơ nghiệp, vẫn luôn là nhân vật dẫn đầu kinh tế, có thể nói là khống chế toàn bộ mạch máu kinh tế thành phố H. Dụ Ngôn là con riêng của đại đương gia Dụ gia. Dụ gia đến lứa này, con nối dõi không nhiều lắm, nam thưa thớt, bằng không cũng sẽ không nhận Dụ Ngôn vào chủ gia, vào Dụ gia tộc phổ. Mỗi người đều nói Du gia song tử, nhân trung long phượng, thiên chi kiêu tử. Là phụ tá đắc lực đại đương gia. Kia bất quá là lừa gạt mọi người. Dụ gia người nhà không nặng tình, bất luận cảm tình gì đối bọn họ tới nói chỉ là chướng ngại dư thừa.

Nước ấm áp tẩy đi một thân mỏi mệt, mỹ nhân nằm ở bồn tắm da thịt trắng nõn, một đôi mắt đào hoa phiếm mị khí thủy nhuận. Hai đùi thon dài cân xứng uốn lượn giao điệp một cọng lông cũng không. Ngón chân mượt mà phiếm anh sắc, đầu tóc đen nhánh dán trên cổ trắng tinh, mang theo một tia văn nhã.

Dụ Ngôn hai tay bám trụ vυ', ngón tay mềm nhẹ theo quầng vυ' đánh vòng mát xa, thỉnh thoảng cọ qua núʍ ѵú an ủi. Ngực Dụ Ngôn cũng không phải rất lớn, lại phình phình, đẫy đà non mềm, đầṳ ѵú phì đô đô non mềm như thiếu nữ. Bàn tay ấn nhũ thịt trơn trượt. Đầu ngón tay bóp tiểu núʍ ѵú mềm mụp tinh tế xoa động. Nhũ tiêm được yêu thương run rẩy, đứng thẳng trên núi tuyết.

Dụ Ngôn thở nhẹ khẩu khí, ngón tay tiếp tục niết lộng đầṳ ѵú. Bàn tay đánh vòng mát xa hai vυ', móng tay nhẹ thủ sẵn tiểu nhũ khổng, xoa chúng nó lung lay. Không bao lâu, chỉ thấy lỗ nhỏ một trương, một giọt sữa trắng chảy ra, ở núʍ ѵú lung lay sắp đổ. Tiếp theo như là mở van một giọt lại một giọt sữa tươi sôi nổi chảy ra theo hai vυ' ướt dầm dề trượt vào nước. Thoáng chốc, trong không khí tràn ngập hương sữa ngọt thanh nị người.

Nhũ khổng mở, sữa chảy ra, Dụ Ngôn lại như vậy ngừng tay, rất đau lòng nhìn sữa chảy vào trong. Không hề đυ.ng vào hai vυ', mà là đem một cặp chân dài tách ra đáp cạnh bồn tắm. Giữa hai chân lông tóc đồng dạng thưa thớt, vật nhỏ cùng chủ nhân tú khí ngoan ngoãn ở đáp ở giữa hai chân, Dụ Ngôn nhẹ nhàng xoa sạch chỗ kia ngón tay lại tiếp tục đi xuống, chỉ thấy chỗ kia thình lình dài một đóa tiểu hoa. Dụ Ngôn là trời sinh song tính, từ nhỏ hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© phát dục tốt , nhưng bí mật này rất ít người biết. Hắn từ nhỏ thông tuệ, tâm tư kín đáo, cũng biết mình cùng người khác bất đồng, trừ bỏ xã giao tất yếu, không cùng người khác đυ.ng chạm.

Dụ Ngôn tuy rằng hai khí quan phát dục hoàn hảo, tỷ lệ khí quan nữ tính mang thai như cũ rất nhỏ. 22 tuổi năm ấy, dùng trứng cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình rốt cuộc thành công tạo một phôi thai để ở tử ©υиɠ dựng dục. Nguyên bản chỉ là muốn cùng chính mình có huyết thống ràng buộc liên hệ, lại cảm nhận được bảo bảo từng ngày lớn lên dần dần đối hắn sinh ra chờ mong cùng yêu thương. Cũng đặt tên thành Nhiên.

Dụ Ngôn hoài thai việc này không ai biết, hắn từ nhỏ cẩn thận, mấy tháng trước tiền sản tới tiểu đảo E quốc. Thay đổi thân phận lại không ngờ vẫn bị con vợ cả Dụ gia ám toán, bảo bảo dưới tình huống không đủ ngày sinh sinh ra. Lúc nhìn đến hài tử như miêu phát ra nức nở mỏng manh nằm trên giường, Dụ Ngôn chỉ hận chính mình, hắn thề tuyệt không buông tha đám người Dụ gia. Hắn bắt đầu đối Dụ gia tiến hành hoàn toàn thay máu. Chân chính đối Dụ gia đuổi tận gϊếŧ tuyệt. Cũng người biết nội tình toàn bộ áp xuống, hắn đoạn dần dần ở trên thương trường có danh hào quyết đoán sát phạt.

Chỉ có thể nói mỹ nhân ở cốt ở da, đóa tiểu hoa giữa hai chân Dụ Ngôn lớn lên cũng tốt, phấn phấn nộn nộn. Hai mảnh cánb hoa đầy đặn thịt đô đô, theo chủ nhân khảy hơi hơi rung động, thường thường lộ ra nhụy hoa mật khổng, hô hấp co rụt lại phun hương khí. Tình cảnh này sợ là bất luận kẻ nào thấy cũng thắng không nổi.

Ngâm sạch thân mình, Dụ Ngôn mới đứng dậy vội vàng lau khô hơi nước, mặc áo tắm tơ lụa rộng thùng thình dài liền trần trụi hai chân ra phòng tắm.

Dụ Ngôn đi đến trước giường mở tầng tầng rèm trướng ra một mảnh ánh sáng nhỏ.

Nhẹ giọng mở góc chăn chui vào, hơi thở ấm áp trên người tiểu hài tử tức khắc tác vòng chung quanh hắn. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngực Dụ Ngôn mềm trướng, sữa tự động từ nhũ khổng tẩm ướt áo tắm, ổ chăn ấm áp nổi lên hương sữa.

Tiểu hài tử vốn ngủ say làm như nghe thấy được ngọt hương quen thuộc, nhăn mặt bánh bao ưm lên, mang theo khóc nức nở “Cha…”

Nghe được âm thanh mang theo khóc nức nở, Dụ Ngôn vội vàng đem đầṳ ѵú nhỏ sữa nhét vào giữa môi tiểu hài tử khẽ nhếch, sữa cũng theo môi răng chảy vào đầu lưỡi. Như nếm tới hương vị quen thuộc, tiểu hài tử đình chỉ nói mớ, đầu lưỡi tự động cuốn lên nãi tiêm mυ'ŧ vào.

“Bảo bảo ngoan. Bảo bảo đừng khóc.”

Hôn hôn đỉnh đầu bảo bảo đen nhánh, nhìn cái miệng nhỏ bọc núʍ ѵú hắn. Cảm thụ được xúc cảm ngực trái ấm áp ướŧ áŧ, Dụ Ngôn chỉ cảm thấy tưởng niệm lâu dài rốt cuộc được lấp đầy. Ôm bảo bối trân ái nhất, rốt cuộc cảm thấy mỹ mãn lâm vào ngủ say.