Đối Tượng Kết Hôn 18 Tuổi

Chương 22: Ăn tết

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Thời tiết càng ngày càng lạnh, Lý Tinh Thần mặc như cục tròn nhỏ, một tầng lại một tầng, còn bọc áo khoác ngoài đồng phục. Lúc mùa hè sắp kết thúc cậu nhận thức Lục Vũ Ngang, toàn bộ mùa thu đều trong yêu đương ngọt ngào, mùa xuân tới thật nhanh. Trong nhà có một rùa biển nhỏ, chính là muốn qua ngày lễ Tây, ngày lễ Trung Quốc cũng muốn qua, lễ Giáng Sinh bọn họ không nghỉ, lại nói với Lục Vũ Ngang muốn qua lễ Giáng Sinh, còn muốn cây thông Noel, muốn quà.

Lục Vũ Ngang vội vàng xử lý công việc, công tác cuối năm rất nhiều, phía đối tác ở bên ngoài đi công tác, hết thảy sự tình hắn đều phải tới làm chủ, hắn đưa điện thoại cho cậu.

“Muốn mua cái gì đặt mua đi bảo bối nhi, gần đây anh quá bận.”

Lý Tinh Thần ngồi bên cạnh, không tiếng động chơi di động, còn trộm mua thật nhiều đồ ăn vặt. Sau khi trả tiền ngân hàng phát tới tin nhắn tiêu phí, cậu mở đọc, như thực hiện được mưu kế thả điện thoại lại.

“Em đi đọc sách một chút, ngươi cũng đi ngủ sớm một chút.”

Gần đây cậu nỗ lực, lần trước tâm sự, trừ bỏ Lý Nguyệt Lượng tạm thời không thể trở về, mặt khác Lục Vũ Ngang đều đáp ứng cậu. Ở phòng mình phòng học thuộc thơ, lại viết vài đề luyện tập, chuẩn bị ngủ.

Lục Vũ Ngang gõ cửa tiến vào, “Bạn Lý, trước đừng ngủ.”

Lý? Ngốc bạch ngọt?

Cậu cười nhìn hắn, “Muốn hôn hôn sao?”

Lục Vũ Ngang thật là có tức cũng phát không ra, huống chi hắn vốn dĩ cũng không tức, xoa bóp mặt Lý Tinh Thần mặt.

“Một đống đồ ăn vặt là thế nào? Nam hài tử nào thích ăn đồ ăn vặt như vậy.”

“Như thế nào mua đồ ăn vặt đều phải quản!”

Nam nhân thật cảm thấy bạn nhỏ nhà hắn còn ở tuổi dậy thì, lên mạng lục soát một chút tác hại của ăn đồ ăn vặt, làm như kể chuyện trước khi ngủ nói cho cậu nghe, cái gì tăng lão hoá da, không tốt cho dạ dày, tiêu hóa không tốt.

Lý Tinh Thần che lại lỗ tai, “Lần sau không mua còn không được sao, em muốn ngủ.”

Lục Vũ Ngang đạt tới mục đích, hôn cậu một chút, “Không phải không cho em mua, là làm em ăn ít, ngoan, ngủ đi!”

Trước Nguyên Đán có kiểm tra, Lý Tinh Thần phát huy không tồi. Lúc Lục Vũ Ngang tới đón cậu dáng vẻ đắc ý giấu không được.

“Xem ra lần này không tồi?”

“Đương nhiên!”

Cậu thắt đai an toàn, “Em cảm giác có thể tiến trước hai mươi hạng, chữ cơ bản đều nhận được, viết chính tả viết thơ cổ toàn bộ đều đúng.”

Lục Vũ Ngang đầy mặt vui vẻ, “Ngày mai sau khi biểu diễn kết thúc, mang em đi ăn.”

“Cùng anh Mễ Dương bọn họ sao?”

Bạn nhỏ vẫn chưa từ bỏ ý định, quá thích anh Mễ Dương, người đẹp tính tình lại đáng yêu, ngàn dặm mới tìm được một, Mễ Dương chính là người đó.

“Không cùng nhau, ngày mai mang em tham gia họp thường niên công ty anh, ăn ngon chơi vui rất nhiều.”

“Có thể mang em đi sao?”

“Như thế nào không thể, bạn trai tính là người nhà, người nhà còn có thể nhận lễ vật nhỏ.”

Hắn như vậy mang Lý Tinh Thần đi, chính là thừa nhận.

Tiệc tối Nguyên Đán Lục Vũ Ngang sớm tới, hắn ngồi ở hàng phía trước, còn cầm máy chụp hình, phải chụp Lý Tinh Thần. Bọn học sinh lục tục tiến vào, nơi này vốn hỗn loạn đột nhiên có các nữ sinh thét chói tai, Lục Vũ Ngang vùi đầu chỉnh máy ảnh ngẩng đầu. Lý Tinh Thần từ màn sân khấu dò ra cái đầu, còn hướng về phía mọi người mỉm cười, đây không phải hét lên sao.

Cậu nhìn về phía thính phòng, lúc đối diện Lục Vũ Ngang lè lưỡi làm mặt quỷ. Nam nhân phản ứng nhanh, trực tiếp ấn máy ảnh.

Tiết mục của cậu ở phần đầu, bởi vì vũ đạo tiết mục có thể kéo bầu không khí, tiết mục thứ ba chính là bọn họ. Đầu tiên là các nữ sinh nhảy một lúc làm nóng, sau đó sân khấu đột nhiên trở tối, âm nhạc cũng trở nên quỷ dị, lúc đèn sáng chỉ có một người chính giữa. Lý Tinh Thần mang mũ đứng giữa, tới đoạn poppin, nam sinh phía dưới đều kêu điên rồi.

Lục Vũ Ngang không ngừng ấn máy ảnh, chụp không một hồi liền dừng lại nghiêm túc xem.

Oa, Lý Tinh Thần không ngừng tự cho hắn kinh hỉ, nhảy tốt như vậy.

Sau khi nhảy poppin kết thúc, cậu ném mũ về phía trước, sân khấu lại tối sầm, lúc sáng lên, trên bục có tám nam sinh, Lý Tinh Thần đứng ở chính giữa.

Tiết mục so trong tưởng tượng càng tốt, Lục Vũ Ngang thậm chí cảm thấy đặt ở tiết mục cuối đều có thể. Lý Tinh Thần ở sân khấu không bao lâu, liền chạy tới tìm hắn. Quần áo cũng chưa đổi, trên đầu tất cả đều là mồ hôi, đôi mắt càng sáng lấp lánh, cậu hỏi, “Anh thích sao?”

“Thích.”

Lục Vũ Ngang lấy giấy lau mồ hôi cho cậu, tìm quần áo bọc lên, lại bổ sung một câu, “Thích biểu diễn vừa rồi, càng thích em.”