Yêu Nhi Dụ Hoặc (Con Út Dụ Hoặc)

Chương 10

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Vì có thể sớm nghỉ ngơi một chút, Lâm Lạc quyết định phải dùng sức lực cuối cùng, nhanh làm các ca ca bắn. Thế là đầu lưỡi bắt đầu lại có sức động lên, còn hướng lỗ chuông mỗi khi Lâm Dực liếʍ láp, đùa bỡn. Thậm chí dùng răng khẽ cắn thịt hành hung ác, cố ý dùng miệng nhỏ dùng sức hút. Mà hạ thân chẳng những phối hợp Lâm Tường đâm vào rút ra, thường thường co chặt nhục huyệt, dùng sức đè ép dươиɠ ѵậŧ Lâm Tường mãnh làm, muốn sớm một chút làm hai người bắn ra.

Hai người cảm nhận được Lâm Lạc phản kích, ý nghĩ đầu tiên là…

“Xem ra Tiểu Lạc đã nghỉ ngơi đủ rồi, lại muốn ép khô chúng ta.”

Lâm Dực bị Lâm Lạc kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút, thiếu chút nữa đạt tới cao trào.

“Ca, em xem anh nói sai rồi, Lạc Lạc nhất định là cảm thấy chúng ta làm không đủ nhanh, cắm không đủ mãnh, không thao em ấy thỏa mãn, mới dùng biện pháp như vậy kêu chúng ta lại dùng lực làm chết, thao hư hai miệng trên dưới, thao không khép được.”

Đồng dạng bị tràng đạo đột nhiên đè ép, Lâm Tường suy đoán .

Ngày thường Lâm Lạc bị bọn họ thao làm, hắn đoán như vậy cũng hợp tình hợp lý.

“Nói như vậy, chúng ta cũng không thể để Tiểu Lạc xem thường, liên quan mặt mũi nam nhân, nhất định phải thao đến Tiểu Lạc không dám nữa mới thôi.” Lâm Dực nói như thế.

Hai người suy đoán đáp án, làm Lâm Lạc sắp khóc không ra nước mắt.

Bất quá kế tiếp Lâm Lạc cũng không có thời gian ai oán. Bởi vì cậu hai ca ca một trước một sau nhanh hơn tốc độ cùng lực đạo, hợp tác khăng khít liều mạng thao cậu, làm đến chỉ có tiếng hai vị ca ca không ngừng ra vào hai miệng nhỏ cùng tiếng thân thể va chạm.

Không làm bao lâu, hai người lại điều chỉnh tư thế, biến thành nằm nghiêng cắm, rền gió dữ đâm vào rút ra, lại thay đổi tư thế. Lúc này đây đổi thành tư thế vừa rồi Lâm Dực cắm Lâm Lạc, chẳng qua hiện tại người cắm đổi thành Lâm Tường.

Một lần lại một lần, ngắn ngủi trong mười lăm phút, Lâm Lạc đã bị thay đổi tư thế rất nhiều lần, bị hung hăng thao làm. Một lần mạnh hơn một lần, một lần làm Lâm Lạc cảm thấy vô cùng kɧoáı ©ảʍ, cũng khiến ý thức cậu trừ bỏ bị thao, còn phải bị tiến vào, không còn năng lực tự hỏi, chỉ có thể theo hai lắc lư.

Cuối cùng, sau nhiều lần mãnh liệt đỉnh lộng, cuối cùng Lâm Dực đạt tới cao trào, bắn từng luồng tinh hoa nồng đậm cho Lâm Lạc.

“Tiểu Lạc, ca ca toàn cho em, nuốt vào……”

Gào rống một tiếng, Lâm Dực phun trào trong yết hầu cậu, số lượng nhiều, còn làm Lâm Lạc không cẩn thận sặc một chút.

Nuốt vào hết, cậu còn không quên dùng biểu tình cực kỳ mị hoặc, hướng tới Lâm Dực đưa xuân sóng.

“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ca ca… Thật nhiều… Ăn ngon…… Lần sau Tiểu Lạc còn muốn……”

Lâm Lạc liếʍ liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra khoé môi, bộ dáng có bao nhiêu mê người, liền có bấy nhiêu.

Bất quá giây tiếp theo tình huống lập tức chuyển biến 180 độ, da^ʍ thanh lãng ngữ biến thành lãng kêu xin tha.

“A ~~ Tường ca ca… Không cần lại cắm, tha Tiểu Lạc… Tha Tiểu Lạc… Tiểu Lạc chịu không nổi… A… A………”

“Không thể được, Lạc Lạc, anh đang làm sướиɠ, sao có thể dừng? Hơn nữa hôm nay anh đều không uy tiểu huyệt em ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, như vậy sao có thể?”

Lâm Tường ác ý nói, còn theo tư thế đổi góc độ ra vào.

Bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ sắp điên mất, lại bị thao cả người vô lực, Lâm Lạc chỉ có thể lại lần nữa xin Lâm Tường tha:

“Không được… Tường ca ca… Tiểu huyệt đã sắp bị anh thao hư…… Tha Tiểu Lạc… Không cần lại cắm… Tường ca ca……”

Nhìn bộ dáng cậu bị làm đến nhu nhược đáng thương, Lâm Tường nháy mắt mềm lòng. Vốn dĩ hắn yêu thương Lâm Lạc nhất, tuy thích làm da^ʍ huyệt, nhưng kia cũng là dựa vào Lâm Lạc thích, không nghĩ tới muốn làm đến Lâm Lạc khó chịu.

Bất quá mới mềm lòng, Lâm Dực nhanh chóng ra tiếng nhắc nhở.

“Tường, không thể mềm lòng, phải nhớ chúng ta còn chưa thao em ấy mất khống chế. Nếu em mềm lòng cứ như vậy buông tha, mặt mũi chúng ta phải đặt chỗ nào?”

Vừa nghe Lâm Dực nhắc nhở, Lâm Tường lập tức tỉnh táo lại, “Cũng may, thiếu chút nữa mềm lòng.”

Có lẽ là hối hận chính mình dễ dàng bị Lâm Lạc nói mấy câu làm mềm lòng, kế tiếp thế công Lâm Tường như muốn cắm toàn bộ nam căn cùng trứng vào cơ thể cậu, không lưu tình rút cạn.

“A… A… A…………”

“Đúng rồi, không phải nói Lạc Lạc chưa bị chúng ta thao đến mất khống chế, em nghĩ đến một cách.”

Nói, Lâm Tường tà ác cười, lật mông Lâm Lạc làm cậu toàn bộ nằm trong ngực hắn, dùng tư thế tương kéo hai chân cậu, lộ ra tao huyệt bị thao chảy dâʍ ŧᏂủy̠, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ăn một cây côn ŧᏂịŧ, bế lên, từng bước một đi ra ngoài cửa.

“Tiểu Tường, con tính toán mang Tiểu Lạc đi nơi nào?”

Bị Lâm Tường động tác làm không thấy được ánh sáng, Lâm phụ đành phải dừng lại quay chụp, hỏi tính toán của con thứ hai.

Không nghĩ tới Lâm Tường nương đong đưa khi đi lại cùng trọng lực của Lâm Lạc, vẫn không ngừng thao tao huyệt ướt đẫm lại hút chặt hắn không bỏ.

“Ba, ba còn chưa chụp hình ảnh Lạc Lạc bị con vừa đi vừa cắm, còn có rảnh quản con muốn mang em ấy đi nơi nào, theo con đi chẳng phải sẽ biết.”

Lâm Tường đi một bước, da^ʍ huyệt bị làm dâʍ ŧᏂủy̠ ra một phần. Lâm phụ thấy thế, cũng chạy nhanh đến phía trước, ghi hình Lâm Lạc bị thao.

Chỉ thấy thân mình Lâm Lạc vốn bị ba người thao đến mềm nhũn phiếm màu hồng phấn, nửa người trên bị Lâm Tường cố ý bắn đến tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngược lại làm ngực trắng nõn bị ánh đèn chiếu xuống có vẻ ướŧ áŧ lại mang tình sắc. Biểu tình cậu lúc này trừ bỏ mặt mang xuân triều cộng thêm hồng nhuận. Miệng nhỏ cũng vô lực nói ra da^ʍ thanh lãng ngữ, chỉ có thể khẽ nhếch thở hổn hển. Bên môi hư hư thực thực tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng chỉ bạc theo cổ chảy xuống, cùng chất lỏng ở ngực hợp làm một. Mà tiểu hoa hành đã sớm bị thao đến đĩnh đĩnh, lại nhìn về phía bị Lâm Tường đi một bước liền cắm cúc huyệt một lần, bị thao sướиɠ toàn bộ ngón chân đều cuộn tròn, thiếu chút nữa làm máu mũi Lâm phụ phun ra.

May mắn Lâm phụ định lực mạnh, bằng không sẽ bị mấy đứa con trai chế giễu.

Lâm Tường cứ như vậy một bước một thao, đưa Lâm Lạc tới WC, vừa đong đưa eo cường mà hữu lực thao làm nhục huyệt huyệt, vừa kéo hai chân cậu ra, như muốn giúp một đứa bé đi tiểu, muốn trực tiếp làm Lâm Lạc phun ra nướ© ŧıểυ.

Lúc cậu phát hiện mục đích của Lâm Tường đã không kịp phản kháng (phản kháng hữu hiệu sao??), chỉ có thể chịu đựng du͙© vọиɠ cao trào, không muốn lại bị thao đến mất khống chế.

Bất quá hai nam nhân ở đây không dễ dàng buông tha câu. Lâm phụ một bên quay chụp bộ dáng nhi tử dâʍ đãиɠ thiếu thao không ngừng giúp đỡ Lâm Tường hai tay không rảnh chơi đầṳ ѵú tiểu nhi tử. Sau khi kéo lại buông ra thật mạnh, dùng ngón tay chơi hồng toàn bộ hai vυ', kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lâm Lạc. Mà Lâm Tường còn cố ý phát ra tiếng xi, hơn nữa cự long thao làm, thế nào cũng phải muốn Lâm Lạc bắn ra nướ© ŧıểυ.

Dưới hai người ác ý đùa bỡn, cuối cùng Lâm Lạc vẫn như hai người muốn, bị làm mất khống chế. Chỉ thấy một đạo nước vàng phun ra, trực tiếp bắn vào bồn cầu. Lâm Lạc cao trào quá độ hiện ra trạng thái nửa hôn mê, mặc hai người còn đùa bỡn cập quay chụp bài bố…

Cũng không biết trong lúc hôn mê còn có lại bị ba người luân gian vài lần không, chỉ cảm thấy có người ở giúp cậu rửa sạch thân thể, rồi mới tẩy tẩy giống như lại bắt đầu nâng eo…

Khi Lâm Lạc lại lần nữa có ý thức, đã là ngày hôm sau.

Lâm Lạc phát giác tuy thích bị daddy cùng ca ca ba người luân phiên làm, nhưng một chút cũng không thích bị làm đến mất khống chế. Đặc biệt là ba người còn ở bên cạnh nhìn, làm cậu cảm thấy phá lệ không được tự nhiênZ. Cho nên cậu quyết định, nhất định phải theo chân bọn họ hảo hảo kháng nghị.

Vì thế, thừa dịp mọi người cùng nhau dùng cơm, Lâm Lạc cuối cùng tìm được cơ hội chen vào, đưa ra nho nhỏ kháng nghị.

“Cái kia… Ca ca, daddy, con có lời muốn nói với ba người.”

Ba nam nhân đang ăn cơm đều kỳ quái nhìn về phía Lâm Lạc lên tiếng, không biết rốt cuộc cậu muốn nói cái gì.

“Tiểu Lạc muốn nói gì cứ nói, daddy nghe.” Cuối cùng vẫn là Lâm phụ đáp lời.

“Con… Con… Con muốn nói với ba người, sau này không cần lại làm con…… Làm con…… Mất……”

Tới bên miệng, hai chữ cuối cùng Lâm Lạc không biết như thế nào nói không ra.

Ba người nghe cậu đứt quãng, lại từ hắn cuối cùng một chữ, cùng kinh nghiệm hai lần giao hoan phỏng đoán, mơ hồ đoán được Lâm Lạc muốn nói gì.

“Ý Lạc Lạc hẳn là chúng ta không cần lại làm em mất khống chế đi.”

Luôn luôn yêu sủng Lâm Lạc Lâm Tường thay Lâm Lạc giải vây, “Đúng không, Lạc Lạc?”

Lâm Lạc cảm kích nhìn về phía Lâm Tường, vội vàng gật đầu.

“Ân ân.”

Chỉ thấy Lâm Dực nhìn chằm chằm Lâm Lạc, mới nghiêm túc lên tiếng.

“Cho nên Tiểu Lạc hy vọng sau này ca ca không cần làm Tiểu Lạc mất khống chế?”

“Ân ân.”

“Nhưng ca ca daddy thích xem Tiểu Lạc bị chúng ta cắm đến mất khống chế, yêu cầu như vậy thật sự rất khó đáp ứng……” Lâm Dực vẻ mặt khó xử.