Biện: hoangzil- Vô Diện
Đường Dĩnh đi theo sau lưng Trương Thành.
Bởi vì bọn họ muốn mang theo đồ vật tương đối nhiều, bởi vậy, nàng cũng phải mang theo ba lô.
Bất quá, cho dù dựa vào sức của hai người , nhưng cũng không có khả năng mang hết đồ đi trong một lần di chuyển.
Chỉ có thể chia bớt ra mang đi.
Trước khi ra cửa, Trương Thành để cho nàng mặc một bộ áo chống đạn.
Đồng thời, cũng cho nàng một cây gậy bóng chày, để cho nàng đeo lên người.
Lúc mới vừa mở cửa, Đường Dĩnh rất sợ hãi.
Con mắt của nàng thỉnh thoảng hết nhìn lên lại nhìn xuống, chỉ lo trên lầu sẽ có Zombie lao xuống.
Tại thời điểm tới gần lầu một, gặp được một con Zombie què chân.
Trương Thành đi trước Đường Dĩnh, trước mặt nàng đánh một gậy bể đầu Zombie.
máu đen hòa lẫn một chút óc vụn, tung tóe cầu thang.
Trương Thành giống như vừa làm một chuyển nhỏ nhặt không đáng nhắc tới.
Nhìn một gậy tùy ý của Trương Thành, Đường Dĩnh không khỏi bội phục.
Nếu như là nàng, tuyệt đối sẽ không làm được.
Hai người cùng nhau đến lầu một.
Lúc này, có mấy con Zombie có thể là ngửi thấy mùi Đường Dĩnh.
Lập tức tiến lại gần.
Trong cư xá Zombie cũng còn lại nhiều.
Vừa rồi xe máy Halley tiến vào cư xá, cũng chỉ hấp dẫn mười mấy con đi ra.
Trương Thành nói với Đường Dĩnh: "Đứng tại chỗ đừng nhúc nhích."
"Ân, ta, ta tận lực . . ." Đường Dĩnh trái tim như muốn nhẩy ra khỏi l*иg ngực nàng.
“ Thình …Thịch ….”
Nàng đang rất sợ hãi.
Zombie giống như chỉ muốn cắn nàng.
Sau khi ngửi thấy mùi nàng, chúng như ăn vào chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tất cả như những con chó điên nhào tới.
Trương Thành vũ động cây gậy.
Ầm! Ầm! Ầm!
Liên tục huy động gậy bóng chày.
Zombie Nhào tới, tất cả đều đầu vỡ toang, ngã trên mặt đất.
"Lên xe." Trương Thành nói đối với Đường Dĩnh.
Đường Dĩnh trong miệng "Ừ" đáp vội, lập tức leo lên xe máy Halley.
Trương Thành nói ra: "Ôm chặt ta, đừng có té xuống."
Đường Dĩnh quả nhiên ôm rất chặt, hận không thể đem thân thể tan vào lưng của Trương Thành.
Cảm nhận được cặp nhũ hoa đang đè ép lên lưng.
Trương Thành cười ha ha, sau đó liền phóng xe rời khỏi cư xá.
Halley bắt đầu gia tăng tốc độ, nhanh chóng cách xa cư xá.
Ven đường, có một chiếc xe sang trọng bám đầy bụi khói.
Cửa xe mở toang, còn trông thấy thi thể của một gia đình.
Zombie Trên đường.
Ách . . . Ôi ôi . . .
Ôi . . . Ách ách . . .
Zombie gào thét gầm gử, muốn lao ra chặn đường xe máy Halley
Đây cũng là thế giới bên ngoài cư xá. . .
Những con Zombie lao ra chặn xe, suýt chút nữa đã tóm được nàng.
Nàng chỉ có thể càng dùng sức ôm chặt lấy Trương Thành.
Trương Thành nói ra: "Không có chuyện gì đâu, có ta ở đây, không cần lo lắng."
Trương Thành tiếp tục tăng tốc.
Lúc này xe gắn máy Halley tốc độ đã chạm ngưỡng 130km/h.
Kỳ thật, vẫn còn có thể gia tăng tốc độ.
Chiếc xe máy Halley này của Hứa Siêu, nhẹ nhõm gia tốc tới 200km/h cũng không có vấn đề gì.
Bất quá, Trương Thành cũng không muốn lật xe.
Hắn lại có nhiều thời gian.
Chỉ cần không có Zombie đuổi theo, vậy là hoàn hảo rồi.
Xe máy Halley đi vào khu biệt thự.
Gió mát phất phơ , hồ nước dập dờn, bên hồ rừng cây, theo chiều gió phất phới.
Đồng thời, trong gió còn mang theo mùi thơm của cỏ xanh.
"Thật đẹp." Sau khi Đường Dĩnh tiến vào khu biệt thự, trong lòng cảm giác khẩn trương, liền biến mất.
Nơi này Zombie, quả thật rất ít.
Trương Thành cưỡi xe, trực tiếp hướng Hứa Siêu biệt thự đi tới, không đúng, bây giờ là biệt thự của hắn.
Xe dừng lại ở trước biệt thự, Trương Thành xuống mở cửa.
Biệt thự này cửa sắt, mặc dù là cửa tự động, nhưng phải có người ở bên trong biệt thự mở cửa.
Nếu như ở bên ngoài, phải dùng chìa khoá, mới có thể mở cửa.
" Biệt thự thật là lớn."
Đường Dĩnh cũng bị giật nảy mình.
Trong nhà nàng cũng thuộc dạng có tiền, thế nhưng cũng chưa từng tới nơi ở của các đại phú ông trong thành phố .
Biệt thự này . . . Không, phải nói đây là sơn trang nghỉ dưỡng!
Sân nhỏ, còn có mấy chiếc cải tiến xe Jeep.
Trương Thành đem xe gắn máy lái vào, Nhìn Đường Dĩnh đang bị làm choáng ngợp nói: "Ta mang ngươi vào nhà tham quan."
Lời nhắn
chương thứ 7 trong ngày cầu kim phiếu TLT các đạo hữu