Ba chiếc xe, tổng cộng có 8 người.
5 nam 3 nữ.
Bọn họ chỉ khuân đồ ở một gian cửa hàng giá rẻ mà thôi.
Xông vào trong tiệm, không đến hai phút, liền cấp tốc cho xe rời đi.
Nhóm người này đúng là có đầu óc, lại có kế hoạch.
Mặc dù ban đêm Zombie hoạt động tần suất mạnh hơn hẳn ban ngày, lại đặc biệt phản ứng mẫn cảm đối với các tiếng động lớn.
Nhưng nếu như có kế hoạch biết lợi dụng đặc tính này của Zombie, ngược lại hoàn toàn có thể hấp dẫn đại lượng zombie ở chung quanh.
Để cho đồng bạn có khả năng an toàn vận chuyển vật tư: thức ăn ,nước uống…..
Trương Thành đem trọn quá trình này , đều nhìn kỹ
Hắn không có đi ra, cùng những người may mắn còn sống sót này chào hỏi.
Mà là đợi đến khi bọn họ lái xe rời đi, nhớ kỹ phương hướng bọn họ rời đi.
Cùng phương hướng Tân Thành Loan tiểu khu ngược lại.
Trương Thành bất chợt nghĩ tới , có một khu vực như vậy, là khu ngoại ô thành phố Đông Hải khu biệt thự mới được khai phá.
Mặc dù không có được quang cảnh hai bên bờ sông có thể ngắm nhìn, nhưng lại hơn về ít dân cư hơn, cây cối cảnh sắc và không khí cũng đặc biệt không tệ.
Vừa rồi một đám người trên ba xe việt dã kia, hẳn là người sống sót bên trong khu biệt thự ngoại ô thành phố Đông Hải.
Đoán chừng lượng đồ ăn bên trong khu biệt thự không còn nhiều lắm, bọn họ liền lập kế hoạch, ra ngoài mạo hiểm đêm hôm nay.
Hơn nữa, nhìn bộ dạng của bọn hắn, vội vội vàng vàng, cầm vật tư liền chạy, cũng không thèm chọn lựa.
Nên chắc chắn đây là lần đầu tiên đi ra ngoài tìm tìm vật tư.
"Biệt thự, xe việt dã . . ."
Trương Thành híp mắt, hắn đã động lòng.
Đời này còn không có ở qua biệt thự.
Tận thế đến rồi, nguyên bản trật tự xã hội, pháp luật, quy tắc cùng đạo đức, đều thùng rỗng kêu to.
Hơn nữa, trong tay hắn có súng, cũng có năng lực sinh tồn tại tận thế.
Dựa vào cái gì không thể ở biệt thự.
Hơn nữa, chiếc xe việt dã đầu tiên không khác gì một con cự hình thú.
Nhìn thời điểm nó đυ.ng Zombie, liền nghiền nát chúng như nghiền đậu hũ một cách nhẹ nhõm.
Nếu mà có được nó, hiệu suất việc sưu tập vật tư có thể cao lên không ít.
Thời điểm Trương Thành đang suy tính.
Chiếc xe việt dã “Bá đạo” kia liền quay đầu trở về.
Lần này, chiếc xe lại giảm tốc độ di chuyển
Điều đó cũng khiến Trương Thành thấy rõ người điều khiển chiếc xe.
Là một thanh niên tóc ngắn màu vàng kim, mặc một chiếc áo sơ mi đen tuyền.
Mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng là thanh niên xác thực tướng mạo suất khí hơn hắn quá xa.
Trên mặt anh tuấn, phảng phất tràn đầy tự tin, dù là ban đêm Zombie gầm rú cùng tiếng gầm gừ, đều không để cho hắn cảm thấy sợ hãi.
Cải tiến xe việt dã gào thét mà đi qua, biến mất khỏi tầm mắt của Trương Thành, mất hút vào đêm tối.
Ách . . . Ách ách . . .
Ôi ôi . . . Ôi . . .
Mà đám zombie bị hấp dẫn bởi tiếng động cơ của chiếc xe việt dã , sau khi truy tung một đoạn lộ trình, cũng không còn truy nữa.
Zombie không có trí lực, bọn chúng theo dấu con mồi, thị giác của chúng dường như bị tiêu giảm,chỉ có thể mượn mùi hoặc là thanh âm để truy tung .
Mặc dù không biết Zombie bằng phương thức nào , truy tung cùng đi săn nhân loại, nhưng hẳn có thể xác nhận một chút .
Chỉ cần chạy trốn tới khoảng cách đủ xa, Zombie không nghe thấy thanh âm nữa, thì sẽ không đuổi theo nữa.
. . .
Trương Thành trở lại Tân Thành Loan tiểu khu, Đường Dĩnh vẫn còn chưa ngủ.
Ban đêm Zombie không ngừng gầm nhẹ, gào thét.
Bên ngoài nhà nàng, lũ zombie bên ngoài cũng không ngừng đập cửa phòng.
Không thể không thừa nhận, kể từ khi cùng một chỗ với Trương Thành, nàng cảm thấy có một chỗ để dựa vào, ban đêm nàng mới có thể ngủ ngon giấc được.
Hiện tại Trương Thành không có ở đây, lại nghe tiếng Zombie đập cửa, trong nội tâm nàng liền vô cùng sợ hãi.
Bành! Bành! Bành!
Trương Thành đi lên cầu thang , vừa hay nhìn thấy hai đầu Zombie đang đập cửa nhà mình .
Nếu như lúc này mở cửa, hai đầu Zombie kia ngửi được mùi “ Thịt người “ ở trong phòng, vậy nhất định sẽ trở nên điên cuồng lao vào.
"Được rồi, ngày mai lại kiếm 2 tên đến giữ cửa."
Trương Thành buông xuống ba lô leo núi, cùng túi hành lý, sau đó hướng về phía đầu của 2 con Zombie, khuyễn mại mỗi con một gậy.
Hắc huyết phun trào, còn có óc thối màu vàng nhợt theo chỗ vỡ văng ra . . .
Văng tung tóe lên cửa phòng hắn.