Ngày Tháng Không Có Điều Hòa

Chương 5

Cơm nước xong hai người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra bắt đầu thay phiên tắm rửa.

Tề Tắc Nam tắm xong, hạ thân vây khăn tắm đi ra, liền nhìn đến Phương Diễn quang mông đang cầm điều khiển máy lạnh ấn tích tích tích.

Phương Diễn nghe được tiếng bước chân, phản ứng nhanh chóng thả điều khiển lại tủ đầu giường, ôm Tề Tắc Nam đi đến mép giường, côn ŧᏂịŧ nửa cứng chọc đùi nam nhân trên.

Tề Tắc Nam cúi người hôn cậu, đầu lưỡi chui vào khoang miệng kịch liệt giao triền, liếʍ láp, nước bọt từ khoé miệng chảy xuống. Một bàn tay nắm tay Phương Diễn cởi bỏ khăn tắm, lại dắt đến dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng. Ngón cái cậu theo gân xanh trên dưới tuốt, Tề Tắc Nam một tay ôm eo Phương Diễn chậm rãi đè người trên giường.

Duỗi tay kéo ra ngăn đầu tiên tủ đầu giường lấy bôi trơn, Tề Tắc Nam đổ đầy ba ngón tay, lật mông Phương Diễn nằm bò. Ngón trỏ khẽ vuốt huyệt khẩu họa vòng, chờ thân thể cậu nhịn không được run rẩy, hơi dùng sức ấn ngón trỏ vào hậu huyệt. Ngón trỏ tại mềm thịt xong ngón tay khuếch trương, chờ mềm xốp đâm ngón tay vào. Ra vào một lúc ngón giữa cũng duỗi vào, chờ ba ngón tay có thể cắm vào hậu huyệt tự do chuyển động, Phương Diễn đã bắn lên khăn trải giường.

Tề Tắc Nam lật người lại, tay sờ côn ŧᏂịŧ cậu, giúp cậu tiết hết tinh còn dư ra. Ngón trỏ dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ vuốt ve môi Phương Diễn, ngón tay lại hướng lên trên duỗi vào miệng, quấy đầu lưỡi. Một tay kia cũng không nhàn rỗi, ngón tay từng chút chọc ở quầng vυ', một hồi dùng ngón tay ấn đầṳ ѵú vào, một hồi lại nặn ra tới.

Phương Diễn bị làm cả người không thoải mái, hai chân ở eo nam nhân không ngừng cọ, khó nhẫn du͙© vọиɠ nói:

“Ca… Anh đừng đùa em, nhanh vào đi.”

“Em… Em chịu không nổi”.

“Vậy em tự kéo phía dưới ra anh liền đi vào được không? Bảo bối nhi.”

Tề Tắc Nam cúi đầu hôn, dán miệng cậu nói.

Phương Diễn bị hắn nói thẹn thùng không thôi, nhưng ngứa ý vẫn luôn ở. Chỉ có thể nhịn thẹn, hai tay duỗi, hai ngón trỏ cùng nhau vói vào khuếch trương hậu huyệt, kéo ra hai bên. Thấy đã nam nhân đứng dậy nhìn chằm chằm huyệt khẩu không tiến vào, nhưng cự long thô dài hơi hơi nhảy lên. Nhô lên gân xanh khiến kê ba thoạt nhìn càng thêm dữ tợn.

“Lão công?…… Ân a….”

Phương Diễn còn nói xong, nam nhân liền bắt lấy hai chân cậu đặt trên eo, nhục vật nhắm ngay huyệt khẩu dùng sức cắm vào. Không có áo mưa ngăn cách, càng thêm cảm nhận được nhiệt độ hành thân.

Tề Tắc Nam cắm vào ngừng một lúc, cảm nhận mềm thịt đè ép hung khí gắng gượng, bắt đầu hơi hơi rút ra lại dùng lực cắm vào đi. Đại khai đại hợp tới kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Phương Diễn ở tính sự không có hai chữ “thói quen”, tay chộp cánh tay nam nhân, một tay kia loạn quơ tìm không thấy gắng điểm nắm.

Tề Tắc Nam không ngừng trừu động, tay bắt lấy tay Phương Diễn quơ loạn, kéo lên môi hôn.

“Thoải mái sao?”

“Thoải… Thoải mái, chậm một chút được không?”

“Không được.”

Hắn nắm hai chân cậu mạnh mẽ đưa đẩy, trứng chụp mông bạch bạch rung động. Người dưới thân lắc lư, môi đỏ theo thâm nhập phát ra rêи ɾỉ nị người. Khóe mắt đỏ lên cùng da thịt biến hồng chỉ làm người càng dùng sức thâm nhập.

Tề Tắc Nam liền tư thế cắm vào, ôm người đứng lên. Nháy mắt đứng lên, Phương Diễn trừ bỏ hai cánh tay chống đỡ, liền dư lại nam căn phía sau thô cứng. Nhưng bởi vì tư thế, thẳng đâm vào hậu huyệt. Phương Diễn không chịu nổi rêи ɾỉ, bị thao bắn thân thể vô lực mềm xuống.

Tề Tắc Nam cảm nhận được qυყ đầυ bị một dòng nước ấm áp bao vây, bắt đầu từng bước một đến phòng giữ quần áo.

Phương Diễn cảm nhận mỗi một bước Tề Tắc Nam đi, đại điểu trong cơ thể liền rút ra lại tiến vào thật mạnh. Kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể nhũn ra, đầu óc trống rỗng, miệng nhịn không được tiếng rêи ɾỉ.

“Ân a…… Ca, đủ rồi…… Từ bỏ, hôm nào……. A a a, hôm nào được không?”

“Nhưng bên trong hút anh không phải nghĩ như vậy.”

Tề Tắc Nam đè người trên cửa, dùng sức chống đùi Phương Diễn mạnh mẽ đâm vào rút ra, bôi trơn cùng da^ʍ thuỷ bị huyệt khẩu bài trừ tích trên thảm dưới chân.

Phương Diễn ôm cổ hắn cảm thấy sắp ngã xuống, muốn hắn nhanh bắn cho cậu xuống đất, cảm giác treo không thật sự quá sợ. Mấu chốt nhất chính là, nhiệt độ phòng giữ quần áo không biết hỏng hay bị tắt đi, trước sau không có phòng mát mẻ, huống hồ thân thể nam nhân lửa nóng vẫn luôn đè nặng cậu. Cậu thực thích cùng Tề Tắc Nam làʍ t̠ìиɦ là không sai, nhưng cậu càng thích ở điều hòa bị Tề Tắc Nam thao a!

Nếu làm cậu chọn giữa Tề Tắc Nam cùng điều hòa…

Chọn, chọn cái rắm, chỉ có tiểu hài tử mới lựa chọn, có ái nhân đều phải chọn.

Vì làm nam nhân nhanh bắn, Phương Diễn một bên nhịn xuống kɧoáı ©ảʍ dâng lên, ở bên tai hắn nhẹ giọng kêu. Một bên dùng tay vuốt ve tai cùng gáy Tề Tắc Nam, sau lưng cùng nhẹ cọ xương cùng, hậu huyệt kẹo chặt bao vây gậy thịt.

Thực mau, Tề Tắc Nam liền nhanh hơn tốc độ cắm lộng, Phương Diễn nghe được một tiếng rêи ɾỉ trầm thấp bên tai, cự vật thâm nhập miệng nhỏ bắn ra.

Tề Tắc Nam chậm rãi rút ra, dươиɠ ѵậŧ lướt qua nếp uốn nhẹ vê, chất lỏng theo đùi chảy xuống. Đặt người xuống đất, một tay ôm eo nhỏ ôm vào ngực. Một tay vuốt ve đuôi tóc Phương Diễn ướt mồ hôi, dùng lực áp người áp hướng chính mình. Khẽ liếʍ khóe mắt cậu đỏ lên, lại khẽ hôn cái mũi, cuối cùng duỗi lưỡi từ miệng khẽ nhếch trong thâm nhập, cùng đầu lưỡi giao triền.

Phương Diễn run rẩy hai chân bị nam nhân ôm vào ngực hôn môi. Cậu thật sự mệt đến muốn ngay tại chỗ ngã xuống, nhưng trừ bỏ hai tay trên eo không cho phép, thảm nhung cũng ngăn trở cậu. Nếu thảm sẽ phát ra âm thanh đại khái sẽ khóc thành tiếng đi.

“Ca, em… Em muốn.”

“Muốn cái gì?”

“Muốn điều hòa.”

Nghe xong trả lời, Tề Tắc Nam vẻ mặt hận sắt không thành thép nhìn cậu, trong mắt hàm thủy, miệng bị thân sưng đỏ, thật là khó làm người cự tuyệt.

Cuối cùng Tề Tắc Nam chỉ có thể bế lên người coi điều hòa lớn hơn trời trở về trên giường, hoàn toàn quên chính mình muốn ở phòng giữ quần áo tới một phát.

Hai người tắm rửa xong lên giường mỗi người nằm một bên nói chuyện phiếm, vì cái gì mỗi người nằm một bên?

Tề Tắc Nam vốn dĩ muốn ôm Phương Diễn vào ngực. Nhưng Phương Diễn cảm nhận được nhiệt độ Tề Tắc Nam quyết đoán duỗi tay che mặt Hỏa Diệm Sơn này, không cho hắn tới gần mình.

“Anh trước cách em xa một chút, làm em cùng điều hòa bồi dưỡng cảm tình một chút.”

“……”

Nếu không phải mấy năm trước Tề Tắc Nam ở cao trung, đã từng kêu Phương Diễn giữa điều hòa và hắn làm lựa chọn, đều hoài nghi vị trí hắn ở trong lòng Phương Diễn.

Năm đó thiếu niên bị tình yêu đầu óc hôn, chọn Tề Tắc Nam. Hai người tới một hồi tính ái “Sauna” xong, xác định địa vị Tề Tắc Nam chính cung.

Tề Tắc Nam nhìn cậu, tự hỏi một hồi như thế nào đoạt lại sủng ái. Sau khi tự hỏi xong liền xuống giường mang dép lê đi ra ngoài.

Phương Diễn cảm nhận được người xuống giường, nghi hoặc quay đầu lại nhìn người không lên tiếng đi ra, hỏi: “Làm gì đi đâu?”

“Uống nước.”

Đánh chết Tề Tắc Nam hắn cũng sẽ không nói là muốn đi làm chuẩn bị tranh sủng.

“A, kia giúp em lấy ly nước đi.”

Phương Diễn không chút nghi ngờ lại thoải mái dễ chịu nằm trở về bảo bối điều hòa.

Tề Tắc Nam đến phòng bếp, giúp Phương Diễn rót nước, liền đến trước tủ lạnh hai cửa, mở ra một bên đông lạnh, đứng trước cửa. Chờ cảm thấy sắp đông lạnh héo mới bưng nước bước nhanh trở về phòng ngủ.

Phương Diễn chờ đến khát, hồi lâu cửa mới truyền đến tiếng mở cửa, quay đầu lại hỏi: “Anh là về quê uống nước ấm sao?”

Duỗi tay lấy nước trên tay hắn, sờ đến ngón tay nam nhân lạnh không bình thường, nhanh uống một ngụm sờ thân thể đối phương.

Mới vừa uống xong, nam nhân tiếp nhận ly nước trong tay cậu đặt ở đầu giường, cả người đè xuống Phương Diễn.

Nam nhân mới vừa đυ.ng tới Phương Diễn, cậu liền đánh một cái rùng mình, phản ứng lại, dùng lực bắt lấy cánh tay hắn, hai mắt đột nhiên phiếm hồng, hỏi:

“Ngươi làm gì đi? Anh có phải ngốc hay không?”

Tề Tắc Nam không nghĩ tới Phương Diễn sẽ phản ứng như vậy, duỗi tay sờ sờ khóe mắt cậu, trả lời nói: “Anh không có việc gì, em không thích sao?”

“Em không thích! Em đều ở mùa hè giữa điều hòa cùng anh chọn anh, anh còn không rõ sao?”

Phương Diễn duỗi tay bắt lấy tay sờ khóe mắt mình, kéo đến trên môi hôn, tinh tế liếʍ hôn, “Em yêu anh như vậy. Anh…”

“Ngoan, đừng khóc, lần sau sẽ không.”

Tề Tắc Nam âm thầm ảo não chính mình lúc ấy đầu óc hồ thành thứ gì, cúi đầu đau lòng khẽ hôn đôi mắt Phương Diễn.

“Ân, ôm.”

Phương Diễn chui đầu vào hắn, hai chân kẹp chặt chân hắn rắn chắc, dùng tay từ cơ ngực nam nhân sờ xuống, xuyên qua cơ bụng, chuẩn xác chộp Tiểu Tề tiên sinh, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Có thể đông lạnh hỏng rồi hay không?”

Tề Tắc Nam cũng giơ tay ôm chặt người, nghe được một câu, ngón tay sờ ở môi dưới Phương Diễn vuốt ve, giọng trầm thấp ở bên tai người đang nghi ngờ năng lực hắn vang lên: “Muốn thử xem hay không? Ân?”

“Không được không được, em không phải em không có anh nghe lầm.”

Phương Diễn lấy tay từ Tiểu Tề tiên sinh về, miễn cho nó lại kích động.

Hai người nhỏ giọng nói chuyện, liền ngủ.

——————————