Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Đem Diệp Lương mềm nhẹ đặt lên giường, tách ra hai đùi, Diệp Dư Hàng rốt cuộc nhìn tiểu tao huyệt làm hắn thượng hoả, dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều cơ hồ thành một sợi, phỏng chừng là động tác vừa rồi, đùi trong Diệp Lương cũng ướt.
“Ngươi nói cái gì? Không phải ba ba nói muốn cho ta uống dâʍ ŧᏂủy̠ tao bức sao?”
Diệp Lương giống như mới phản ứng lại, chỉ là thân thể so đại não còn muốn trước một bước làm ra phản ứng. Diệp Lương hưng phấn chân đánh càng mở, vốn dĩ muốn tách ra âm thần, làm Diệp Dư Hàng uống, ngón tay đυ.ng tới trong nháy mắt lại không tự chủ được dùng tay xoa nhẹ một chút, lập tức thoải mái thở ra một hơi.
Bị bắt lấy tay còn đặc biệt dục cầu bất mãn, mị nhãn như tơ nhìn Diệp Dư Hàng:
“A Hàng…… Tiểu huyệt hảo ngứa a……”
Diệp Dư Hàng hai mắt như muốn phun lửa, tay Diệp Lương đều mau bị hắn nắm ra dấu vết.
“Không phải cho ta uống sao? Thế nào chính mình chơi?”
Diệp Lương nghe vậy hoàn hồn, lại càng thêm hưng phấn, gian nan đĩnh hạ thân muốn cho Diệp Dư Hàng hôn hôn nơi đó.
“A Hàng…… Lão công…… Mau một chút a…… Thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ a…… Đều cho lão công uống……”
Diệp Lương không thấy mình ướt thành bộ dáng gì, lại có thể từ tiểu huyệt vừa rồi tự an ủi ướt đẫm có thể cảm giác được. Diệp Dư Hàng nhìn tiểu huyệt không ngừng co rút lại, mị thịt đỏ tươi, bị chính mình thao nhiều lần như vậy vẫn chặt như lúc ban đầu. Mỗi lần đều cắn chính mình khống chế không được muốn đem hắn làm chết, âm đế trên cùng cũng là hắn mẫn cảm, mỗi lần một xoa, đều hận không thể phun dâʍ ŧᏂủy̠ đến trên người mình.
Diệp Dư Hàng càng nhìn càng cảm thấy thật khát, lập tức không khách khí ngậm lấy tao huyệt, âm thần đều hàm vào, dùng răng nhẹ nhàng cắn vài cái. Nghe được Diệp Lương lãng kêu liền dọc theo âm thần tới tới lui lui liếʍ, liếʍ đến bên cạnh âm đế, còn cố ý dùng đầu lưỡi chọc chọc.
“A a…… Không cần chọc…… Nha…… Sắp hỏng rồi…… Hảo lão công…… Tha ta đi…… Tha tao lão bà đi……”
Trên giường xin tha thường thường chỉ biết tăng lên tâm lý nam nhân thi ngược, đương nhiên Diệp Dư Hàng sẽ không thật sự thi ngược, chỉ tăng lớn lực độ chụp đánh, chụp ba cái, liền sẽ ngậm lấy mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ một chút, thậm chí dưới Diệp Lương loáng thoáng cổ vũ còn sẽ ngậm trụ hướng ra phía ngoài xả.
Thân mình Diệp Lương bị dạy dỗ càng ngày càng dâʍ đãиɠ, không lâu Diệp Dư Hàng liền cảm giác từ âm đế phun ra một cổ thủy. Hắn nhanh chóng dùng miệng tiếp được, toàn bộ nuốt vào bụng, cuối cùng để lại một ngụm, lấy miệng đối miệng đút cho Diệp Lương.
Diệp Lương còn đắm chìm trong cao trào, không biết đây là dâʍ ŧᏂủy̠ chính mình. Đầu lưỡi chạm vào trong nháy mắt, trực giác đây là đồ vật chính mình vừa rồi phun ra, nhưng hắn lại không kháng cự, ngược lại cơ khát hấp thu.
Diệp Dư Hàng càng thêm hung mãnh hút đầu lưỡi của hắn, năm phút đồng hồ sau hai người mới tách ra. Đầu lưỡi Diệp Lương đều đã tê rần, môi cũng đỏ một vòng.
“Tao đậu ba ba thật mẫn cảm, chạm vào liền cao trào.”
Diệp Dư Hàng nói chưa dứt lời, vừa nói Diệp Lương liền cảm thấy bên trong tiểu huyệt vừa mới mới cao trào qua lại dâng lên một cổ ngứa ý tim gan cồn cào, làm hắn hận không thể duỗi tay vói vào cào cào.
Vì thế liền tao lãng xoắn thân mình phấn hồng cầu thao.
“Lão công đại dươиɠ ѵậŧ không trướng sao?”
Diệp Lương duỗi tay sờ, ha ha cười:
“Cứng quá nga, có phải muốn cắm vào hay không a…… Ân a…… Bên trong tiểu huyệt đều là nước…… Nhất định thực thoải mái…… Đại dươиɠ ѵậŧ nhanh lên cắm vào sao…… Tao bức muốn bị đại dươиɠ ѵậŧ hung hăng thao……”
Diệp Dư Hàng cắn răng, tiểu yêu tinh!
Diệp Dư Hàng trêu đùa cũng không có tinh lực, trực tiếp đỡ côn ŧᏂịŧ lớn, chậm rãi cắm vào. Động tác cực kỳ thong thả. Cảm quan lại giống như bị phóng đại, Diệp Lương thậm chí có thể cảm giác đến gân xanh mặt trên tấc tấc cọ qua huyệt thịt chính mình. Tiểu huyệt có ý co rút lên, tựa hồ nhận được chủ nhân.
“A a…… Đại dươиɠ ѵậŧ vào được…… Lão công…… Nhanh lên làm ta…… Đem tao huyệt khô xốp……”
“Da^ʍ phụ! Còn dám kêu ta làm khô xốp ngươi!”
Diệp Dư Hàng dùng sức nắm mông Diệp Lương đến sưng đỏ mới buông ra, sau đó dùng sức đảo lộng vào trong.
“Ngươi liền tao như vậy? Tao hóa, về sau mỗi ngày đều ở tiểu tao bức ngươi đặt dươиɠ ѵậŧ giả.”
“Ngô ngô…… Không cần……”
Diệp Lương kháng cự lắc đầu, Diệp Dư Hàng kinh ngạc một chút, còn tưởng rằng hắn sẽ thật cao hứng đâu. Diệp Lương theo sau một câu thiếu chút nữa liền đem hắn choic đến phát cuồng.
“Chỉ cần lão công…… Trừ bỏ đại dươиɠ ѵậŧ lão công ai đều không cần……”
Diệp Dư Hàng ngẩn ra một chút, theo sau liền tiến công mãnh liệt. Côn ŧᏂịŧ lớn nhanh chóng trừu đưa, hoa huyệt bị âm mao ngạnh ngạnh đâm mạnh, đỏ bừng một mảnh, từ huyệt nhỏ ra dòng nước trên khăn trải giường tích một tiểu thác.
“A a…… Lão công đại dươиɠ ѵậŧ cứng quá…… Lại làm đến tử ©υиɠ…… Ngô a…… Hảo muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ a……”
Diệp Lương nâng bụng mình, theo động tác thao làm không ngừng đong đưa thân mình, bụng cũng tùy theo đong đưa lên, đúng lúc này, bụng đột nhiên bị đá một chút, Diệp Lương kêu sợ hãi một tiếng.
Diệp Dư Hàng hoảng sợ, nhanh chóng dừng lại lo lắng hỏi, “Thế nào, không thoải mái sao? Muốn đi bệnh viện hay không?”
Diệp Lương lắc đầu, “Hắn vừa rồi đá ta.”
Diệp Dư Hàng thở nhẹ nhõm một hơi, còn tưởng rằng động thai khí đâu. Bất quá vẫn thực lo lắng, “Hôm nay trước không làm được không?”
Diệp Lương ngây ra một lúc, vì cái gì không làm a, tao huyệt còn không có thỏa mãn đâu, bên trong còn thực ngứa, còn muốn đại dươиɠ ѵậŧ cắm a……
Diệp Lương ấp a ấp úng nửa ngày, vẫn cự tuyệt không được đại điểu dụ hoặc, nghẹn đỏ mặt nói:
“Nhưng tao tử ©υиɠ muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙……”
Diệp Dư Hàng cau mày, thời điểm Diệp Lương cho rằng cầu hoan bị cự tuyệt, Diệp Dư Hàng lại đột nhiên đâm vào rút ra, nói:
“Ngươi tao động thật là cái động không đáy, nhiều ít đều bắn cho ngươi, muốn đem ta ép khô có phải hay không?”
Diệp Lương bị làm nước mắt giàn giụa, hoa huyệt đều sưng đỏ không ít, đặc biệt là âm thần. Diệp Lương cảm thấy đều lớn không ít, dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn luôn chảy không ngừng, mông trắng bóng ngâm mình ở dâʍ ŧᏂủy̠. Nghĩ đến phía dưới mông chính là dâʍ ŧᏂủy̠ mình, Diệp Lương thậm chí cảm thấy thực hưng phấn.
Diệp Dư Hàng chụp một cái tát, mặt trên lập tức hiện ra dấu tay nhợt nhạt.
“Da^ʍ huyệt thật chặt, tiểu da^ʍ phụ, có muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙? Muốn ăn liền phun nước, phun nước liền đút cho ngươi.”
“A a a! Không cần kêu ta như vậy…… Hảo thẹn…… Muốn…… Muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙…… Ngô a a…… Phun nước…… Bị đại dươиɠ ѵậŧ thao đến cao trào……”
Nói là cảm thấy thẹn, tiểu huyệt lại co rút mãnh liệt, sau đó phun ra một cổ thủy. Diệp Dư Hàng cũng bắn ra cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ thứ nhất trong. Tao huyệt được như ý nguyện ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Diệp Dư Hàng đem gậy thịt rút ra, hỗn hợp dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra, làm Diệp Lương có một loại ảo giác lại bị làm tiểu.
“A a…… Hảo sướиɠ…… Tiểu huyệt thật thoải mái…… Thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙……”