Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Một ngày Hoa Lăng biết được đệ đệ yên lặng chuyển cổ phần cho hắn hừng hực trở về nhà, trợ lý Hà Văn Huy khóc không ra nước mắt, lão bản lúc này mới giữa trưa a!
Giữa trưa!
Phỏng chừng buổi chiều sẽ không tới, lại là một ngày nặng nề nhiệm vụ.
Hoa Lăng: Tiểu thiếu gia đâu?
Quản gia: Mới vừa ăn cơm, đi dạo trong hoa viên.
Hoa Lăng ở hoa viên quả nhiên thấy được, đi tới ôm cậu vào ngực.
“Ca?”
“Chuyện cổ phần ca ca đã biết, Khanh Khanh tín nhiệm anh như thế, ca ca thật sự vui vẻ!”
“Ca ca có cổ phần không cần bó tay bó chân trong công ty, một nhà nhị thúc thật sự kỳ cục!”
“Ca ca đã biết, yên tâm. Cảm ơn Khanh Khanh!”
Cậu nhẹ nhàng vỗ vỗ hắn, Hoa Lăng nghiêng đầu hôn lên, ánh mặt trời chiếu vào trên người hai anh em hôn nhau trở nên nhu hòa.
Hai tay để ở trước ngực hắn đẩy, Hoa Lăng buông cậu ra hỏi, “Xảy ra chuyện gì?”
Đệ đệ cúi đầu thẹn thùng, “Còn ở bên ngoài!”
Hoa Lăng cười khẽ lôi kéo cậu vào bụi hoa, để cậu ở ven tường một chỗ khuất. Nơi này hẻo lánh rất ít người tới, hai tay hắn cùng đệ đệ mười ngón tay đan vào nhau, tách đôi môi lưu luyến si mê hôn lên, bên chân là hoa nhỏ nở xinh đẹp không biết tên.
Đệ đệ chìm vào tìиɧ ɖu͙©, mơ mơ màng màng cảm thấy ca ca cởϊ qυầи cậu, muốn ngăn cản, bị mãnh thân nam nhân khống chế.
Cởi bỏ quần cậu, cách qυầи ɭóŧ xoa nắn, nháy mắt qυầи ɭóŧ phồng lên. Hoa Lăng thấy thế rời môi, ngồi xổm xuống. Cố ý để hơi thở đánh vào qυầи ɭóŧ, lần đầu tiên cậu bị người cách gần như thế, đôi tay che lại. Hắn kéo ra tay cậu, nhẹ nhàng hôn bộ vị phồng lên, kéo xuống qυầи ɭóŧ treo ở đầu gối.
Kê kê cong cao đánh vào trên mặt Hoa Lăng, Hoa Cửu Khanh kinh hô muốn kéo ca ca lại bị ngăn cản. Hắn dò đầu ra phía trước, mũi dán sát tinh hoàn, vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ.
“Ưm ~~”
Em trai phát ra âm thanh, cúi đầu nhìn ca ca, ca ca bên ngoài giống như nam nhân cao lãnh đang liếʍ nơi đó của mình, trong lúc nhất thời đệ đệ tìm không được từ hình dung.
Hoa Lăng liếʍ một vòng, ngậm một bên tinh trong miệng, tiến vào một nơi ẩm ướt ấm áp, hàm răng nhẹ nhàng cọ, đầu lưỡi trái phải cọ xát dưới hai trứng. Có đôi khi hút, đệ đệ đỡ tường, run rẩy tiểu qυყ đầυ tích ra một hai điểm tϊиɧ ɖϊ©h͙, vừa lúc sát trên mặt Hoa Lăng.
Hoa Lăng sờ sờ nơi ướŧ áŧ trên mặt, đưa ngón tay dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ tới mũi ngửi ngửi xong trực tiếp bỏ vào miệng, là hương vị đệ đệ. Không chút do dự há mồm nhậm ngọc trụ vào miệng.
Đệ đệ trừng lớn hai mắt, này…
Đây là……
Ca ca khẩu giao cho cậu.
Ngọc hành bị bao vây ở khoang miệng, qυყ đầυ bị ngậm miệng, mã mắt đang bị đầu lưỡi quét mạnh. Sau vài lần đầu lưỡi thẳng tắp chọc lỗ chuông. Làm cậu loạn tình mê thập phần khó chịu, tay cắm đầu tóc hắn, nhẹ nhàng đè đè vào trong. Hoa Lăng tiếp tục, đầu lưỡi xẹt qua qυყ đầυ dọc theo cán xuống phía dưới, qυყ đầυ cọ qua hàm trên, nuốt sâu vào yết hầu.
Thân thể là nhiệt khí chóp mũi ca ca, cán bị ca ca ngậm, tại nơi rõ như ban ngày, giật mình một cái bắn ra, khoang miệng ca ca nuốt xuống.
Hoa Lăng hơi ngốc một chút, nuốt theo bản năng động tác, hắn chỉ là không nghĩ tới đệ đệ bắn nhanh như thế, càng ra sức làm lên. Rút ngọc trụ từ trong miệng ra chỉ ngậm qυყ đầυ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đệ đệ mới bắn tinh nơi nào chịu được, mềm chân. Vừa lúc bị hắn tiếp được, tách ra hai chân cậu đặt lên vai, sau lưng và mông thẳng tắp dựa vào vách tường. Mông dựa tường lạnh băng, cậu sợ rơi xuống nên quấn hai chân, hai tay ôm đầu hắn, dùng sức dán trên người Hoa Lăng.
Chủ động hiến tế càng thêm giúp nam nhân, tới tới lui lui không biết bao nhiêu lần cậu lại bắn, nhìn cổ cậu phấn hồng, Hoa Lăng cảm thấy hạ thân trướng phát đau. Liếʍ sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙, mặc tốt quần cho cậu, ôm em trai chân mềm về phòng.
Quản gia tiến lên: Tiểu thiếu gia đây là xảy ra chuyện gì?
Hoa Lăng: Ngủ rồi.
Đệ đệ vẫn luôn chôn ở trong ngực hắn, nghe được hai người đối thoại, mặt cũng không dám lộ rụt rụt. Vừa rồi ca ca ở trong hoa viên rõ như ban ngày giúp cậu khẩu giao, thật là mắc cỡ chết được.
Hắn ôm cậu lên lầu, đóng cửa liền hôn từ ván cửa đến trên giường. Thoát y liền làm, một hồi làʍ t̠ìиɦ cuối cùng làm hai người bỏ lỡ cơm chiều.