Hoan Ca (Cổ Trang)

Chương 6: Sắc dụ + khai bao (Thượng)

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Tiêu Minh tìm người giỏi phụ khoa điều chế thuốc mỡ nữ tử thư gân(thả lỏng cơ, gân~), mỗi tối thưởng thức bánh bao dần dần phồng lên trắng nõn. Tiểu Trì hiện tại mười lăm tuổi, đã phát dục thập phần khả quan.

Khuôn mặt thanh thuần chọc người yêu thích, mắt to ngập nước xứng với mũo cao cao cùng miệng nhỏ anh đào. Cả người da thịt tuyết trắng ánh huỳnh quang, eo thon mông phì, vυ' tuyết trắng hình giọt nước, nhìn qua tươi mới ướŧ áŧ. Đặc biệt là đỉnh hai viên hơi hơi hướng về phía trước, quầng vυ' hồng phấn tựa như anh đào tươi mới mê người.

Tiêu Minh cảm giác chính mình giống như là một dã thú đối với con mồi thèm nhỏ dãi. Mỗi tối đều ôm nhi tử tươi mới vào trong ngực từ trên xuống dưới liếʍ một lần, đều ngăn chặn không được trong lòng du͙© vọиɠ nuốt ăn nhi tử nhập bụng, chỉ cần vào phòng, vυ' nhi tử kiều diễm khẳng định sẽ ở trong tay hắn.

Lại nhịn xuống, hắn thậm chí không biết ngày nào đó sẽ không màng tất cả kéo nhi tử lên giường, hung hăng đĩnh côn ŧᏂịŧ thao lạn hai tao huyệt luôn dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng.

Tiểu Trì cả người trần trụi súc trong giường, lặng lẽ duỗi tay sờ sờ bộ ngực mình cao cao trướng, học Tiêu Minh vòng quanh quầng vυ' xoa nắn.

“Ai!”

Tức giận bất bình ngao ô một ngụm cắn trên chăn.

Không biết nghĩ tới cái gì, ánh mắt trong suốt trong mặt hiện lên ý mừng. Bò dậy lung tung tròng lên quần áo, lao ra cửa.

“Thanh Phong!” Y đối chỗ tôi trên hành lang kêu lên.

Chỉ cần Tiêu Minh rời phủ, nhất định sẽ làm Thanh Phong ở nơi tối tăm bảo hộ. Nhưng bọn họ lại không biết, Tiểu Trì làm hoa yêu tu luyện, nếu thật muốn đánh tới, toàn bộ bọn họ đều không phải đối thủ của y. Phải biết rằng người chỗ tối “bảo hộ” y, còn không dễ dàng.

“Tiểu vương gia thế nào biết ta ở chỗ này.” Công phu hắn ẩn nấp chính là tốt nhất trong ám vệ.

“Thanh Phong, ngươi nói cha vì cái gì không giống đêm qua Thanh Mộc đối với ngươi như vậy đối ta?”

“Loại nào?”

Thanh Phong theo bản năng có dự cảm bất hảo, đặc biệt là đôi mắt Tiểu Trì nhìn chằm chằm vào mông hắn, tức khắc cảm thấy eo đau nhức càng khó chịu.

“Chính là sự tình đêm qua, ngươi cùng Thanh Mộc ở trong phòng làm. Ta đều thấy Thanh Mộc đem bổng bổng hắn bỏ vào động phía dưới ngươi…… Ngô!”

Tiểu Trì không biết Thanh Phong vì cái gì muốn che lại miệng mình, vô tội chớp mắt to nhìn hắn.

Ách, lỗ tai Thanh Phong đỏ bừng, xấu hổ buông tay, kêu rên: “Tiểu vương gia, ngươi không cùng Vương gia nói ngươi thấy cái này đi!”

Lấy tính tình Vương gia dấm phu, nếu biết bảo bối nhi tử hắn thấy nam nhân khác tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, còn không xé xác bọn họ. Lúc này cũng không rảnh lo tính sự hai người bị những người khác thấy, nhất quan trọng chính là mạng nhỏ a!

Muốn mệnh, tiểu vương gia ngươi xem cái gì không tốt, thế nào cũng phải xem hai người bọn họ.

“Không có!”

Tieeu Trì cười như không cười mà nhìn hắn.

“Nhưng nếu ngươi không nói cho ta các ngươi đang làm cái gì, ta nhất định sẽ nói cho cha.”

“Ngao!”

Thanh Phong một trên một dưới liền kém không quỳ xuống.

“Tiểu vương gia ân, ân, hai chúng ta làm chính là sự tình giữa phu phu ái nhân, chỉ có bộ dáng này, hai người mới chân chính hòa hợp nhất thể.”

Hắn cũng không nghĩ tới Vương gia nhà mình suy xét nhiều như vậy, hiện tại còn không có đem tiểu vương cũng ăn luôn.

Hiện tại trong Vân vương phủ không có một nữ nhân, đối quan hệ Vương gia cùng tiểu vương gia, mọi người cũng là xem ở trong mắt. Thời gian dài, nhìn hai người ở chung, ngược lại cảm thấy vui mừng. Đến nỗi ngực tiểu vương gia vì cái gì sẽ phồng lên, mọi người đều quỷ dị mà bảo trì lặng im.

Tiểu Trì bẹp miệng, ánh mắt ảm đạm xuống: “Kia vì cái gì cha không cùng ta làm loại chuyện này?”

“Tiểu vương gia, ngươi như vậy, buổi tối trở về…………”

Hắc hắc, như vậy Vương gia sẽ không phạt chúng ta đi!

Chờ buổi tối Tiêu Minh từ quân doanh trở về, ở trong phòng bắt được một con tiểu yêu tinh.

Tiểu yêu tinh hai má đà hồng, nằm ngang hồng trướng, một tay kê đầu, một chân nâng lên. Chỉ ăn một kiện sa mỏng màu đỏ, dán ở trên người hiện ra mạn diệu thân mình, cùng với hai điểm trước ngực đoạt tròng mắt người.

Cảm giác được tầm mắt như lang tựa hổ nôn nóng nhìn quét thân thể của mình. Huyết mạch bành trướng dưới áo giáp xám bạc khí phách nam nhân chưa cơi ra, tiếng hít thở dồn dập trong phòng. Mặt Tiểu Trì chưa đầy xuân ý, đắc ý cong lên miệng nhỏ đỏ tươi, nhả khí như lan, mị nhãn như tơ, tùy ý kéo ra dây lưng, kéo ra sa mỏng, lộ ra đầṳ ѵú màu hồng phấn lớn tựa hạt sen, đứng thẳng ở một vòng quầng vυ' đỏ tươi.

Tiểu Trì từng bước một thực tiễn theo như lời Thanh Phong, bắt tay vua phải phì nộn, thanh thuần mị hoặc như tơ quấn lên Tiêu Minh nhiễm tìиɧ ɖu͙© sâu thẳm.

“Cha, muốn ta!”

Trong ánh mắt đỏ đậm chỉ còn lại có làn da trắng mịn hồng sa hạ tuyết như ẩn như hiện, tóc dài đen nhánh rơi một giường. Đen nhánh, hồng đỏ tươi, tuyết trắng, thật là rực rỡ loá mắt, cực kỳ xinh đẹp. Tiêu Minh còn cảm thấy y còn nhỏ, không nghĩ tới nhi tử là tiểu dâʍ ѵậŧ, cư nhiên câu dẫn hắn. Đưa tới cửa, hắn lại nghẹn, lại nghẹn…… Kia còn phải nam nhân hay không.

“Cách!”

Áo giáp nặng nề tùy ý rơi xuống đất phô ván gỗ, kéo rớt xiêm y, Tiêu Minh cơ hồ nháy mắt nhào tới. Một phen kéo xuống sa mỏng trên người Tiểu Trì, hai tay bắt lấy hai ớt nhũ, hôn lên miệng nhi tử hồng diễm diễm.

Ngón tay vê đầṳ ѵú, bàn tay xoa đè nặng, Tiêu Minh cùng Tiểu Trì hôn như si như say, phát ra tiếng nước giao triền. Tiêu Minh hơi hơi thối lui, từ cánh môi hai người chia lìa dắt ra một sợi dây thật dài.

“Uống rượu?”

Tiêu Minh dùng ngón tay lau vệt nước bên môi nhi tử.

Tiểu Trì vẻ mặt xuân triều, ánh mắt né tránh, hai tay ở cơ bụng hắn rắn chắc vuốt ve: “Ân! Ta muốn cha muốn ta.”

“Thế nào muốn?”

Chôn đầu ở hai vυ' nhi tử trắng nõn, phát ra tiếng thoải mái.

Dưới hắn nhiệt liệt hôn, liếʍ, vuốt ve, thân mình Tiểu Trì thực mau thiêu đốt lên. Thở dốc rất nhỏ cùng dùng một đôi nhu tay nắm nam căn đã sưng to cứng rắn, mềm nhẹ đùa nghịch lên.

“Hô, liền…… Chính là dùng cha đại… Bổng bổng… Cắm đến Tiểu Trì… Lỗ nhỏ Tiểu Trì! Ân a… Cha liếʍ đến Tiểu Trì thật thoải mái!”

“Đông động Tiểu Trì ngứa!”

Tiểu Trì đôi mắt tỏa sáng: “Ngứa, cha mau đem bổng bổng bỏ vào!”

Cúi người cùng Tiểu Trì trao đổi một cái hôn, Tiêu Minh phủng mông nhi tử xê dịch ra sau.

“Bảo bối đừng có gấp, kê kê cha quá lớn, ngươi chỗ đó quá nhỏ, dễ dàng bị thương!”

“Kia làm thế nào?”

Nếu cha không thể đem côn ŧᏂịŧ cắm đến trong động, kia y liền không thể cùng cha hòa hợp nhất thể, trở thành ái nhân.

“Bảo bối đừng gấp. Cha dùng ngón tay giúp ngươi cắm lớn động động một chút, sau đó có thể đi vào. Được không?”

Tiểu Trì hết uể oải, vui vẻ mở đùi, lộ ra địa phương hơi hơi ướŧ áŧ. Đôi mắt thủy nhuận chờ mong nhìn hắn:

“Kia cha mau dùng ngón tay động động đi, ta muốn nhanh lên cùng cha hòa hợp nhất thể, làm ái nhân của cha vĩnh viễn ở bên nhau.”

“Hảo, vĩnh viễn ở bên nhau.”

Tiêu Minh duỗi tay dán ở cửa tiểu hoa, không ngừng vê tới vê đi, sau đó cong ngón trỏ chậm rãi cắm vào.

Thân mình Tiểu Trì lập tức như điện lưu, từ nơi ngón tay cùng nhục huyệt tiếp xúc tê tê lại mang theo ngứa, làm y không khỏi rêи ɾỉ ra tiếng. Bên trong như trùng kiến tao ngứa lên, làm y cả người phấn hồng, nhân nhi cũng càng thêm hoạt bát linh động.

“A! Cha.”

“Thoải mái sao?”

“A… Thoải mái, dùng sức một chút, hướng bên trong lộng, ngứa……”

Tiêu Minh quỳ gối trước người y, cúi đầu ở nơi dâʍ ŧᏂủy̠ bốn phía hút hai ngụm, tiếp tục tăng thêm ngón tay thứ hai.

“Tiểu Trì theo cha nói được không? Liền nói, cha dùng sức cắm tao huyệt ta.”

“Ân a… Cha dùng sức… Cắm tao huyệt Tiểu Trì.”

Tiểu Trì có chút nghi hoặc hỏi: “Cha, cái gì là tao huyệt? Kêu động động Tiểu Trì sao?”

“Ân, phía trước Tiểu Trì bị cha dùng ngón tay cắm kêu tao huyệt, động động mặt sau kêu tao động… Nhưng Tiểu Trì chỉ có thể cùng cha nói, không thể cùng những người khác nói…”

Tiêu Minh tà tứ nhìn y, trong ánh mắt có thú tính như cầm thú.

“Ân… Muốn bổng bổng cha cắm vào tao huyệt Tiểu Trì, tao huyệt hảo ngứa.”

Cảm giác nhục bích mềm xốp, không chặt chẽ như lúc trước, Tiêu Minh lại lần nữa cắm vào một ngón tay, một tay khác xoa nắn cánh mông. Mông thịt trắng nõn thường thường từ ngón tay lộ thịt ra tới.

“Cái này không gọi bổng bổng, kêu côn ŧᏂịŧ lớn hoặc là kêu dương cụ!”

Tiểu Trì thông minh lập tức học đi đôi với hành: “Tao huyệt hảo ngứa, hảo muốn côn ŧᏂịŧ lớn cha cắm vào.”

Cứ việc y biết những lời này thực cảm thấy thẹn, nhưng là, y rất muốn làm cha cao hứng.