Bắt Đầu Ăn Cơm

Chương 24: Rất muốn thao chết em!

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Chờ đến tiểu huyệt thả lỏng một chút, Ân Mộ Ngang còn chưa bắn liền bóp chặt eo cậu lại nặng nề đâm lên.

“Ngô ân……! A……! A……!”

Kɧoáı ©ảʍ mới vừa tan đi thân thể Dư Tiêu Nam còn có chút run, cảm giác được Ân Mộ Ngang còn ở trong cơ thể mình, nhưng mở mắt ra lại nhìn không tới người, cậu không khỏi có chút mất mát hoảng loạn.

“Ngô ân……! Mộ Ngang…… Mộ Ngang……”

Ân Mộ Ngang cúi xuống làm dán sát ngực cường tráng vào lưng cậu ướt mồ hôi, “Anh ở chỗ này.”

“Hừ ân…… Không cần…… Sau…… Sau nhập…… Ô ân…… Mộ Ngang…… Không cần……”

Nghe được đáp lại Dư Tiêu Nam nghiêng đầu tìm hắn, tay nhỏ vô thức bắt lấy cánh tay hắn.

Ân Mộ Ngang ôm vai cậu, nụ hôn lửa nóng dừng ở sau lưng trơn ướt, “Không thích?”

“Ân a…… Không thích…… Hừ ân…… Em…… Em muốn nhìn…… nhìn…… Mộ Ngang…… Ô ân……” Dư Tiêu Nam run run đáp lại.

Ân Mộ Ngang cũng thích chính diện thao cậu, có thể xem các loại biểu tình cậu mê loạn da^ʍ mĩ, chỉ là nói như vậy hắn sẽ càng thêm mất khống chế.

Ân Mộ Ngang nheo mắt nhanh chóng cắm vài cái, “ba” một tiếng rút ra, nhanh chóng lật người lại dùng cánh tay câu chân cậu cố định. Ở hoa huyệt sưng đỏ chưa kịp lùi về “phụt” một tiếng lại mạnh mẽ cắm vào.

“Ngô ân……! Quá no……”

Tư thế một khi biến động trọng tâm thân thể trầm xuống, âʍ đa͙σ trở nên chật hẹp, bị cắm đến tràn đầy.

Ân Mộ Ngang liếʍ mồ hôi trên mặt cậu, chống môi cậu run rẩy hỏi:

“Hiện tại thích sao?”

“Ngô ân…… Hỉ…… Thích…… A…… Bên trong…… Mộ Ngang…… Ân…… Ân……”

Lực độ Ân Mộ Ngang hiện tại thực ôn nhu, chuyển góc độ sau yếm nhục động tê mỏi. Tiểu kê kê ở cơ bụng hắn cứng rắn ma sát. Nữ huyệt sưng đỏ cùng thịt đế ở âm mao hắn cọ, sinh ra từng trận tê dại làm Dư Tiêu Nam giương miệng thấp giọng mị kêu.

“Bên trong thế nào, ân?”

“Ngô ân…… Bên trong…… Hảo…… Thật thoải mái…… A…… Mộ Ngang…… Tiểu Nam…… Tiểu Nam…… Thích…… Thích bị…… Anh thao……”

Quanh hơi thở tất cả đều là khí vị nam tính Ân Mộ Ngang phát ra, làm cậu mông lung càng thêm mê loạn. Dư Tiêu Nam sắc mặt ửng đỏ hai mắt mê ly, lung tung phun da^ʍ ngôn lãng ngữ. Hai tay mềm mại đáp cổ hắn, ánh mắt hơi nước mê mang dừng trên mặt cậu.

Biểu tình Dư Tiêu Nam da^ʍ mị, đáy mắt không chút che giấu ỷ lại cùng nhu tình làm Ân Mộ Ngang muốn nuốt cậu vào trong bụng. Hắn càng thêm không khống chế được quay cuồng trong cơ thể. Thở dốc thô nặng sắp mang ra lửa, tay to bao mông thịt, phát ra giọng ẩn nhẫn khàn khàn, “Thật muốn thao chết em!”

Nghe được hắn nói, Dư Tiêu Nam đang trong mê loạn thế nhưng không biết sống chết cười ra tiếng:

“Được…… Được…… Được nha…… Thao…… Thao chết em…… Mộ Ngang…… Thao chết…… Thao chết Tiểu Nam…… A……”

Ân Mộ Ngang vì cậu vô thức kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà kinh ngạc, đè ép bạo ngược lập tức làm hắn đỏ mắt. Hắn bám vào tai cậu nhẹ rống, “Tiểu yêu tinh!”

Không đợi Dư Tiêu Nam phản ứng hắn đã lấy cánh tay tách đùi cậu ra lớn nhất, sau đó đè mông cậu điên cuồng trừu động.

“Ách……! Ách……! A……! Ngô ân……! Mộ Ngang……! A ân……! Mộ Ngang……!”

Dư Tiêu Nam bị hắn đâm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiếng nói cùng hô hấp tất cả đều nát. Bụng vốn hưởng thụ tức khắc toan trướng không thôi, đầu nhỏ mê loạn phản ứng không kịp đã xảy ra cái gì, chỉ có thể nhăn mặt kêu hắn.

“Sướиɠ sao, ân?”

Ân Mộ Ngang vừa thao vừa vững vàng hỏi, hô hấp phun trên mặt nhỏ đỏ bừng.

“Ách a……! Ngô……! Đừng……! Mộ…… Ách a……! A……! Không……! Không cần……! A……!”

Mỗi một lần hắn đều thao rất sâu, đại qυყ đầυ phá vỡ hoa huyệt nặng nề đâm cung khẩu, vừa đau vừa sướиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Dư Tiêu Nam ưỡn eo kêu liên tục.

“Không còn kịp rồi, bảo bối! Ân! Ân!”

Ân Mộ Ngang véo mông cậu nhúc nhích lung tung, từng chút so từng chút hung ác đâm.

“Ngô ân……! Ngô……! Ách a……! Mộ Ngang…… Mộ Ngang…… A……! A……! A ân!!”

Dư Tiêu Nam lắc đầu thét chói tai, cảm giác bụng mình sắp bị hắn đỉnh hư, đầu ngón tay thật sâu véo vai hắn. Kɧoáı ©ảʍ tích luỹ trong cơ thể bị cự điểu thao càng tích càng dày đặc. Cuối cùng hắn xỏ xuyên lại sâu lại trầm qua, eo bụng Dư Tiêu Nam run kịch liệt một trận, chỗ sâu trong nhục đạo tưới đại cổ dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp, đồng thời côn ŧᏂịŧ cậu cũng bắn ra.

Hai nơi đồng thời cao trào làm Dư Tiêu Nam co rút mật huyệt đến cực kỳ chặt. Ân Mộ Ngang kiên trì đến bây giờ ôm chặt mông cậu cuồng mãnh thao động mấy chục cái, gầm nhẹ mở tinh quan bắn tinh vào trong thân thể cậu.