Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1051: Tìm Địch (2)

Hắn từ trong hư không rút ra pháp trượng Băng Sương của Thần Vương, chỉ xuống phía dưới.

Thần vương kỹ, thế kỷ Băng Sương!

Đây là một kích tấn công toàn lực của Thần vương ở đỉnh phong Tứ Trụ thánh cảnh.

Đinh đinh đang đang đinh đinh đang đang ——

Sương mù bao phủ cả con thuyền này đột nhiên hóa thành từng phiến băng vụn, rơi xuống thuyền.

Cả một thế giới trở nên rõ ràng trong suốt.

Tiếp theo đó, mặt biển rộng lớn nhanh chóng bị tầng tầng lớp băng dày đông lại.

Không còn nhìn thấy mặt biển, tầng tầng lớp băng cứng rắn nhanh chóng lan ra, với tốc độ nhanh không thể thấy được nhanh chóng đóng băng cả một biển sâu trăm vạn mét.

Tốc độ đóng băng này đã vượt qua phản ứng của tuyệt đại bộ phận Hải ma thú.

Tất cả râu thịt kéo dài đến tận trên thuyền đều bị đóng băng, không thể cử động một chút nào.

Cố Thanh Sơn đưa tay ra sau nắm lấy Triều Âm kiếm, tàn nhẫn vung lên.

“A a a a a! Vỡ cho ta!!!”

Hắn giận dữ hét lên.

Triều Âm thần thông, Khổ hải giai độ!

Chỉ thấy trên giao diện Mồi Lửa, thanh biểu thị chỉ số hồn lực đột nhiên nhảy một chút, trực tiếp xuống tới đáy.

Cả một băng hải tiếp nhận ý chí của Triều Âm, bắt đầu tự vỡ nát.

Âm thanh càng mãnh liệt, càng điếc tai hơn so với động đất truyền khắp tứ phương.

Vô số Hải ma thú ẩn giấu ở dưới biển sâu, đầu tiên là bị đóng băng, sau đó lại bị sức mạnh khổng lồ lúc cả vực băng tan vỡ xé nát thành vô số mảnh nhỏ.

Ba!

Trên giao diện Mồi Lửa, thanh hồn lực vốn đã nhìn thấy đáy, phút chốc lại trở nên đầy.

Bởi vì thanh hồn lực không cách nào hiện thị chữ số hồn lực cụ thể, ở bên dưới của thanh hồn lực có một dòng số ký hiệu, dùng để hiện thị hồn lực đã thu được.

Con số ký hiệu đó là: “3700000.”

Đúng đúng ba trăm bảy mươi vạn!

Mồi Lửa lập tức phát ra âm thanh: [Hồn lực khổng lồ! Tràn đầy sinh mệnh của huyền bí trăm triệu năm! Mau, nhân cơ hội này, gϊếŧ thêm một ít!]

Trong ngữ khí của nó, mang theo ý cưỡng bức mãnh liệt.

Trong biển ma hỗn loạn vốn dĩ đã tràn ngập đủ loại sức mạnh hỗn loạn, cộng thêm sức mạnh được sinh ra từ sự di chuyển của vực biển trăm vạn mét, cho dù là Hải ma thú trăm vạn năm cũng không hề dễ đối phó.

Những con yếu trực tiếp bị gϊếŧ chết.

Còn lại đều là Hải ma thú vô cùng lớn mạnh.

Nhân lúc bọn chúng còn chưa hồi phục, mau chóng ra tay tiếp tục gϊếŧ thêm vài con nữa, đúng thật là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng mà song song với sự nổ tung của đại dương, Cố Thanh Sơn đã không biết đi đâu.

Ai cũng không biết hắn trốn ở đâu.

Ai cũng không biết hắn rốt cuộc có rời khỏi hay chưa.

Sự chấn động của biển cả dần dần trở nên chậm lại.

Từng đạo thân ảnh khổng lồ từ trong băng hải đứng lên.

Thân hình của bọn chúng che lấp mặt trời, chiếm hết tất cả tầm nhìn.

Ngữ điệu quỷ dị được đọc ra từ trong miệng của bọn chúng, sau đó đột nhiên dương cao——

Câu thần chú được kích hoạt!

Àm!

Mặt biển vốn dĩ đã hóa thành băng sương, hoàn toàn được khôi phục về thành nước biển.

Đây là hành động dùng hết sức của tất cả Hải mau thú cấp bậc trăm triệu năm.

Bọn chúng cần nước biển.

Biển cả là sàn diễn chính để bọn chúng nghỉ ngơi và chiến đấu!

“Tên đó, ở đâu?”

Một âm thanh phẫn nộ chấn động khắp không khí.

Những Hải ma thú trăm triệu năm còn sống, lũ lượt truy tìm tung tích của Thần Băng Sương và Hàn Lãnh.

Bọn chúng, không thu hoạch được gì.

Cố Thanh Sơn bây giờ đã hóa thành Thần Vương, đó là tu vi đỉnh phong của Tứ Trụ thánh cảnh.

Như vậy, muốn phá vỡ “Sương đen” trên đầu bọn chúng, ít nhất phải vượt qua được ba cảnh giới, đạt đến thực lực của Tu Di sơn chủ mới có thể làm được.

Đây chính là sức mạnh của chiến giáp Ma vương.

Đám Hải ma thú liên tiếp tri triển đủ loại pháp thuật, thả ra đủ loại năng lực, ý đồ phát hiện ra Cố Thanh Sơn.

Nhưng mà cho dù đã tốn rất nhiều tâm sức, bọn chúng vẫn thất bại như cũ.

“Không tìm được tên đó.” Một con Hải ma thú nói.

“Ta cũng không tìm được.” Một con Hải ma thú khác nói.

“Tên đáng chết, hắn đã gϊếŧ rất nhiều đồng bọn của chúng ta.”

“Không gian gần đây đều đã bị chúng ta phong tỏa rồi.”

“Nói như vậy, hắn vẫn còn ở đây.”

Lời này nói ra, đám Hải ma thú đều bắt đầu trở nên căng thẳng.

Đúng vào lúc này, một âm thanh nặng nề và uy nghiêm từ trong đám Hải ma thú vang lên:

“Điều này cũng chưa chắn, hắn sở hữu sức mạnh cường đại như thế, có lẽ đã thông qua một số cách thức đặc biệt nào đó rời khỏi đây rồi.”

Tất cả Hải ma thú đều nhìn về phía Hải ma thú đã lên tiếng đó.

Đây là một Hải ma thú thân hình không được xem là quá mức khổng lồ.

Nó đang ở trong tầng tầng lớp bảo vệ của tất cả Hải ma thú, vẫn luôn bình tĩnh quan sát động tĩnh của bốn phía xung quanh.

Trên người của nó phủ đầy râu thịt.

Lúc nó suy nghĩ, số râu thịt này không ngừng vặn vẹo.

Chẳng qua râu thịt trên người nó đã bị chặt đứt không ít.

Gϊếŧ chết ma quỷ trên con thuyền khổng lồ này cũng là nó.

Duy tôn hồ lô ngọc bội nói, Hải ma thú đang thu thập bí mật sinh mạng của ma quỷ.

Xem ra kẻ chủ yếu làm việc này, chính là con hải ma thú này.

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”

Có một con hải ma thú hỏi.

Hải ma thú vặn vẹo râu thịt toàn thân nói: “Dựa theo kế hoạch cũ, gϊếŧ sạch ma quỷ, đạt thành mục đích của chúng ta trước rồi hẳn nói sau.”

“Các ngươi phải bảo vệ ta thật tốt, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn lần nữa.”

Đám hải ma thú nói vang: “Đã hiểu rồi.”

Cùng lúc đó.

Trong một căn phòng nào đó trên con thuyển khổng lồ.

Cố Thanh Sơn mở mắt ra.

Mặc kệ Mồi Lửa có xúi giục thế nào, hắn vẫn luôn án binh bất động.

Hắn đang yên lặng chờ đợi, chờ xem phản ứng của đám Hải ma thú.

Bây giờ, thủ lĩnh của đám Hải ma thú này đã bại lộ.

Lúc hai quân giao chiến, nếu như có thể gϊếŧ được chủ tướng của đối phương, tự nhiên sẽ khiến quân trận của đối phương rơi vào hỗn loạn.

Không chỉ là chiến tranh, vào những lúc khác, đạo lý này cũng rất hữu dụng.

Cho nên thời điểm ra tay cuối cùng cũng đến rồi.

Băng sương Thần trượng yên lặng xuất hiện trong hư không, rơi vào trong tay hắn.

Sát khí nhàn nhạt không ngừng dâng lên xung quanh Cố Thanh Sơn.

Hắn trực tiếp biến mất từ trong căn phòng.

Giây tiếp theo.

Ở trên bầu trời phía xa, chợt xuất hiện một ánh sáng băng sương nhỏ nhoi.

Thần Băng Sương và Hàn Lãnh.

Hắn vừa xuất hiện, đã hướng về phía dưới tấn công.

Băng sương thần kỹ, Tịch tĩnh phong ấn!

Đây là chiêu tuyệt kỹ mà thần Kim Diễm từng nói đến, là thần kỹ Băng Sương mạnh nhất của thần Băng Sương và Giá Rét.

Chỉ nhìn thấy một đạo sương trắng nhàn nhạt rơi vào trên thân thể của con quái vật râu thịt.

Tất cả Hải ma thú lập tức cảm giác được điều gì không đúng.

Bọn chúng lớn tiếng rống giận xông lên.

Một bộ phận hải ma thú bảo vệ quái vật râu thịt, để tránh nó bị tấn công lần thứ hai.

Một bộ phận Hải ma thú khác hướng về Thần Vương ở trên bầu trời phát ra pháp thuật tấn công mạnh nhất.

Chỉ nhìn thấy từng đạo tàn ảnh phóng lên trên trời cao.

Cố Thanh Sơn nhìn xuống phía dưới, cười nhạt.

Phong ấn Tịch Tĩnh là sức mạnh băng sương cao cấp nhất, không chỉ có thể đóng băng thân thể của kẻ địch, ngay cả linh hồn và tư duy của kẻ địch cũng hoàn toàn bị đóng băng.

Vào lúc này, kẻ địch bị phong ấn Tịch Tĩnh đánh trúng thuộc về trạnh thái “giòn” nhất, cho dù là thân thể hay là linh hồn đều không cách nào phòng ngự bất kỳ sự tấn công nào.

Càng bởi vì đặc tính của băng sương, kẻ địch rất dễ bị đánh thành từng mảnh vụn.

Nhưng mà đám Hải ma thú phản ứng rất nhanh, lập tức bảo vệ quái vật râu thịt, đồng thời xông lên trên trời cao phát động tấn công.

Cố Thanh Sơn không có cơ hội tấn công lần thứ hai.

Nhưng mà, cục diện này đối với hắn mà nói, cũng không là gì.

Cố Thanh Sơn buông Băng sương Thần trượng xuống, rút ra Triều Âm kiếm.

Lúc này đạo pháp thuật tấn công đầu tiên đã đến trước mặt hắn!

Cố Thanh Sơn biến mất.

Thần kỹ, Di hình hoán ảnh!

Quái vật râu thịt đột nhiên xuất hiện ở vị trí nguyên bản của Cố Thanh Sơn.

Vô số đạo pháp thuật cường đại đúng lúc đánh trúng thân thể của nó.