Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật khoác chiến giáp, tự mình hiện thân, bắt đầu phát hiệu lệnh.
Theo con thuyền biển to lớn đi về phía trước, vẻ mặt của hắn cũng trở nên nghiêm trọng.
Một số ma quỷ chưa kịp điều chỉnh trạng thái đã trực tiếp bị đưa lên giáo đường.
Thậm chí một gã đại ma quỷ cấp bậc lĩnh chủ cũng bị trực tiếp xử tử trước mặt mọi người.
Thái độ của ma vương xúc động hơn hết thảy đám ma quỷ.
Không một ai biết rốt cuộc ma vương đang lo lắng điều gì.
Nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng một việc.
Phong ba thật sự sắp tới.
...
Cố Thanh Sơn cắt xong một con động vật biển, đứng dậy.
“Vất vả cho ngài, lĩnh chủ đại nhân.” Một gã ma quỷ đầu bếp nói.
“À, không việc gì, ta phải làm cái này mới có thể phát động sức mạnh của mình, ngươi không cần cảm tạ ta.” Cố Thanh Sơn mỉm cười nói.
Một gã ma quỷ khác có lòng tốt nhắc nhở: “Sau khi ngài rời khỏi nơi này, nhớ mặc chiến giáp vào, nhỡ đâu bị phát hiện cũng không hay.”
“Ừm, ta đã biết.”
Giữa đầu bếp với đầu bếp đương nhiên có rất nhiều vấn đề để trò chuyện. Mọi người chung sống với nhau lâu ngày, ấn tượng của mọi người về vị lĩnh chủ có thể gϊếŧ chết Ma Long ấu sinh thể cường đại, tức là Cố Thanh Sơn đây, càng ngày càng tốt, tự nhiên cũng sẽ có những lời lẽ quan tâm.
Cố Thanh Sơn cáo biệt những đầu bếp có quan hệ tốt với mình rồi rời khỏi trù phòng.
Hắn mở thẻ bài phỉ sắc “Hắc vụ chiến giáp” ra, nhẹ nhàng rung lên.
Một bộ chiến giáp với màn sương đen mù mịt hợp lại trên người hắn, bao phủ hắn từ đầu đến chân.
... Thật sự không biết Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật đang lo lắng điều gì, nói chung thì cẩn thận một chút là tốt.
Cố Thanh Sơn vừa nghĩ vừa đi đến phòng yến hội.
Sắp đến giờ ăn tối của Ma vương.
Đoàn đội gồm hơn mười đầu bếp mang thức ăn lên rất nhanh, hắn phải đi tới đó đợi Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật đến.
Chỉ chốc lát sau.
Phòng yến hội.
Rất nhiều ma quỷ đều đã đến.
... Có thể đi vào phòng yến hội, đều là những ma quỷ mạnh nhất trên thuyền.
Nhìn thấy Cố Thanh Sơn mặc áo giáp đen đi tới, không ít ma quỷ qua chào hỏi.
Tịch Tĩnh lĩnh chủ cũng khẽ nhìn hắn gật đầu.
Ma quỷ vẫn rất dễ thân cận... Miễn là trong lòng ngươi không nghĩ đến chuyện ăn thịt đối phương thì sẽ không có vấn đề gì.
Lại một lát sau.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật hiện thân.
Cùng lúc hắn ta xuất hiện, trên chiếc bàn dài lập tức bày đầy thức ăn nóng hôi hổi.
Thế nhưng hôm nay Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật không bắt đầu dùng cơm ngay lập tức.
“Có ai biết chúng ta đang đi tới đâu không?”
Hắn nói với toàn bộ ma quỷ.
Đám ma quỷ mừng rỡ.
Dường như thời gian tiết lộ chân tướng đã tới.
Thư ký mở miệng trước:
“Chủ nhân, dựa theo tốc độ bây giờ, ba ngày sau chúng ta sẽ đến Mộc tu địa.”
Mộc tu địa.
Trong lịch sử, đây là khoảng cách xa nhất mà bộ tộc ma quỷ có thể đi được trong cuộc hành trình thâm nhập biển ma Hỗn Loạn.
Nơi đó có một cây ma thụ to lớn, cắm rễ sâu hàng trăm vạn thước dưới đáy biển, vẫn luôn một mực thẳng tuốt hướng lên trên, cuối cùng trở thành một hòn đảo nhỏ đầy lá ở ngoài khơi.
Gốc của nó vừa đúng nằm ngay bên cạnh Hải Uyên, lướt qua nó đi lên trước nữa, nước biển cũng sâu hơn, hầu như không cách nào thăm dò.
Không một ma quỷ nào có thể đến được chỗ này rồi tiếp tục tiến về phía trước thăm dò.
Đối với ma quỷ mà nói, những hải vực sâu hơn đều là những khu vực trống không.
... Bởi vì hải ma thú luôn thích ăn ma quỷ, mà những hải vực tận cùng được gọi là Hải Uyên chỉ thuộc về hải ma thú nghìn vạn năm từ thời cổ đại, là chỗ bọn chúng vùng vẫy.
Đối với hải ma thú đã sống hàng nghìn vạn năm, chúng nó có sức nạnh cường đại, biết được rất nhiều bí ẩn và có đủ trí tuệ để biết được cách lẩn tránh khỏi sự ăn mòn của máu Ma Long.
Trong Hải Uyên vô biên, cho dù trên thuyền buộc đầy móng Ma Long cũng không hoàn toàn đảm bảo an toàn.
Đối mặt với loại sinh vật cổ đại như vậy, điều duy nhất ma quỷ có thể làm là tránh lui.
“Đúng, ba ngày sau chúng ta sẽ đến Mộc tu địa, ở lại đó nghỉ ngơi và hồi phục.
“Cho nên từ hôm nay trở đi, chúng ta đã từng bước tiếp cận hải vực nguy hiểm.”
“Các ngươi đều là ma quỷ mạnh nhất trên thuyền, ta lệnh cho tất cả mọi người nâng cao tinh thần, dựa vào danh sách thành lập đội ngũ tiến hành tuần tra trong phạm vi ba trăm dặm quanh hải thuyền.”
“Một khi bắt gặp bất kỳ tình huống gì, trước tiên... gϊếŧ!”
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nói.
Các ma quỷ nghe vậy cảm thấy hơi nhụt chí.
Rốt cuộc Ma vương vẫn không nói ra việc hắn ta muốn làm.
Hắn chỉ nói gϊếŧ.
Thế nhưng gϊếŧ cái quái gì mới được?
Hải ma thú?
Xem ra nếu không đến thời khắc cuối cùng hắn sẽ không nói cho mọi người biết rõ chân tướng.
Danh sách rất nhanh được tuyên bố.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật chia đám ma quỷ cường đại làm mười tổ.
Toàn bộ ma quỷ hành động.
Tổ thứ nhất lập tức bắt đầu tuần tra.
Các tổ còn lại trở về phòng mình nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi thay phiên công việc.
Cố Thanh Sơn được xếp vào tổ áp chót.
Rạng sáng ngày mai mới đến phiên tổ áp chót tuần tra.
Hắn về tới gian phòng của mình, yên lặng chờ đợi.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Cố Thanh Sơn buông thanh kiếm ngọc giản trong tay, thở dài.
Hiện tại mình có thể khống chế trăm thanh phi kiếm, đồng thời kích phát bí kiếm công kích.
Nhưng muốn thu nạp tất cả sức mạnh lại thành một kiếm thì thức sự khó khăn.
Về phần tu vi...
Ánh mắt của hắn dừng lại trên giao diện Hỏa Chủng.
Bể chứa hồn lực chỉ chứa được hai mươi vạn hồn lực, hiện tại đã tràn ra, khoảng chừng năm mươi mốt vạn.
Đáng tiếc nếu không hoàn thành nhiệm vụ tiến giai tu vi trước mắt, có hồn lực cũng không cách nào tiến hành thăng cấp lên thành Ma vương chi tự.
Phong hỏa song kiếp.
Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Cố Thanh Sơn phải đối mặt với hỏa kiếp.
Hắn thận trọng hơn bao giờ hết, thực hiện toàn bộ công tác chuẩn bị, tinh thần của mình cũng nâng cao đến đỉnh điểm.
Thế nhưng hiện tại có một việc vô cùng lung túng.
Hắn không có cách nào bắt đầu tiến giai.
Bởi vì nơi này là biển ma Hỗn Loạn.
Một chút gió thổi cỏ lay cũng sẽ lập tức bị đám ma quỷ phát hiện.
Đây chính là tu sĩ Nhân tộc tiến giai.
Một gã tu sĩ Nhân tộc dám cả gan đến Ma giới nguyên thủy, ẩn náu ngay tại địa bàn của Ma vương, đón nhận thiên kiếp ngay trước mặt Ma vương... Đây là loại tinh thần gì?
Đây chính là muốn chết.
Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ thở dài.
Tu sĩ Nhân tộc vậy mà lại chạy đến Ma giới độ kiếp, đây rõ ràng là một hành động kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Nếu như mình dám bắt đầu độ kiếp, lập tức sẽ để bại lộ thân phận.
Để giữ gìn tôn nghiêm, Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật chắc chắn sẽ bất chấp tất cả tế sống mình.
Tất cả ma quỷ cũng sẽ tấn công mình.
Nếu đã như vậy, cho dù mình có thể thoát khỏi bàn tay của Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật cũng không cách nào sống ở Ma giới nữa.
Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể tránh khỏi tầm mắt đám ma quỷ để bắt đầu tiến giai?
Cố Thanh Sơn yên lặng suy tư.
Một khắc sau.
Túi Trữ Vật khẽ động.
Ngọc bội hồ lô xuất hiện lần nữa.
Nó bay đến trước mặt Cố Thanh Sơn, phát ra tiếng kêu lớn ý đồ thu hút sự chú ý của Cố Thanh Sơn.
“Vèo...”
“Bao nhiêu?”
“Vèo vèo vèo!”
“Cho ngươi.”
Cố Thanh Sơn bây giờ nhiều tiền lắm của, trực tiếp ném ra hai vạn hồn lực.
Ngọc bội hồ lô được tẩm bổ hồn lực, tinh thần tỉnh táo ngay tức khắc.
Nó vui vẻ bay lượn vòng quanh trước mặt Cố Thanh Sơn thành hình số 8, đồng thời kêu to.
“Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo!”
(Huynh đệ tốt, chúc chủ nhân tiếp tục phát tài!)
“Được rồi, ngươi đi ngủ đi, ta đang rất phiền.” Cố Thanh Sơn tức giận.
Thế nhưng ngọc bội hồ lô không lập tức chui vào túi Trữ Vật.
Nó chậm rãi bay lượn xung quanh Cố Thanh Sơn, thận trọng quan sát thần sắc Cố Thanh Sơn.
“Vèo vèo vèo?”
(Thất tình ư?)
Cố Thanh Sơn không nói chuyện.
“Vèo vèo vèo vèo vèo...”
(Ồ... Vợ ngài bỏ chồng chạy theo người hầu?)
Cố Thanh Sơn mặc kệ miếng ngọc bội cực phẩm này.