Giọng nói Hình Nhân Ánh Sáng trở nên lạnh lẽo: “Một khi các trật tự khác được thức tỉnh, Nhân tộc sẽ nhanh chóng bước vào thời đại mạnh mẽ hưng thịnh, còn thời đại thống trị của chúng ta sẽ kết thúc triệt để.”
Cố Thanh Sơn hỏi ngược lại: “Vậy tại sao trước đây các ngươi lại muốn để trật tự này đi ra.”
Hình Nhân Ánh Sáng nói: “Trật tự là do Nhân tộc thời đại cực cổ an bài trước lúc họ rời đi, căn bản không thể ngăn trở. Chúng ta cùng Tộc Hoang Cổ dốc hết toàn lực cũng chỉ có thể thay đổi trình tự xuất hiện của các trật tự.”
Cố Thanh Sơn rơi vào trầm ngâm.
Thì ra hết thảy căn nguyên, suy cho cùng đều là do trật tự Ma Vương mà ra.
Đối với Nhân tộc mà nói, trật tự này là trật tự hung ác nhất trong tất cả các tồn tại. Cùng với sự kích động và lừa dối của các thần linh, Nhân tộc liền coi trật tự Ma Vương là kẻ địch.
Quả thực trật tự Ma Vương cũng không nên được tuyệt đại đa số người chấp nhận, bởi cuối cùng chỉ có duy nhất một người có thể đứng đầu danh sách, trở thành Ma Vương.
Chỉ có Ma Vương xuất hiện thì những trật tự khác mới có thể từ từ thức tỉnh, Nhân tộc mới có thể lần nữa trở nên hưng thịnh.
Nhân tộc cực cổ nhất định không ngờ được sau một thời gian dài, trạt tự vẫn còn chìm trong giấc ngủ say, mà đồng bào của họ vẫn chịu nhẫn nhục làm nô dịch cho Thần tộc và Tộc Hoang Cổ, thậm chí là Chân thần vĩnh hằng.
Điều này thật sự là khiến cho người ta phải than thở.
Cố Thanh Sơn suy tư một hồi mới nói rằng: “Sau khi ta chết, Thần vương tương lai làm thế nào đối phó với trật tự Ma Vương?”
“Một khi có người làm chủ trật tự, Nhân tộc và chúng ta sẽ hợp tác tìm ra và gϊếŧ chết hắn.” Hình Nhân Ánh Sáng nói.
“Thần tộc chúng ta không thể làm chủ trật tự sao?”
“Thật đáng tiếc, không thể.”
Cố Thanh Sơn lại nói: “Như vậy, ta còn một vấn đề quan trọng nhất... Có phải chỉ có Ma Vương mới có thể truyền sức mạnh trật tự Ma Vương cho đồng tiền, rồi cùng giao hòa với hai sức mạnh kia?”
Hình Nhân Ánh Sáng đáp: “Cũng không phải, khi trật tự tiến hóa đến giai đoạn Ma Vương Giáng Lâm, người làm chủ trật tự ở giai đoạn này cũng có thể làm được. Nhưng nói vậy, cuối cùng sức mạnh cũng sẽ có chút suy yếu.”
Cố Thanh Sơn nói: “Nếu là như vậy, ta đã có biện pháp.”
Hình Nhân Ánh Sáng ngẩn ra.
“Ngươi... có biện pháp?” Hắn run rẩy hỏi.
Thần tộc tiêu hao vô số thời gian cũng không nghĩ ra biện pháp ứng đối hết thảy, mà hiện tại, Băng sương Thần vương lại nói hắn có biện pháp.
“Nghe này, là như vậy...” Cố Thanh Sơn hắng giọng một cái, trầm giọng nói: “Chúng ta phải chọn ra một người, trợ giúp hắn ta làm chủ Ma Vương chi tự, nhưng chúng ta phải nghiêm ngặt khống chế tiến độ của hắn, không cho hắn trở thành Ma Vương, đợi cho đến khi chúng ta thành công dung hợp ba lợi sức mạnh cũng là lúc chúng ta gϊếŧ chết hắn.”
Hình Nhân Ánh Sáng không nói gì.
Nó hoàn toàn bị chủ ý này làm cho chấn kinh.
Trong chiều dài lịch sử, cho tới bây giờ Thần tộc chưa từng cân nhắc việc để trật tự và Nhân tộc bắt tay nhau, cũng không hề kì vọng quan hệ hai bên trở nên hòa hoãn dù chỉ một chút.
Đây là một sách lược vô cùng nguy hiểm. Giống như nhảy múa sát bên bờ vực vách đá vạn trượng.
Thế nhưng, sau khi lợi dụng sức mạnh của Nhân tộc thì gϊếŧ hết bọn chúng. Vừa diệt trừ được mọi uy hϊếp, đồng thời cũng đạt được mục đích của mình.
Tỉ mỉ suy nghĩ mới thấy, hóa ra mọi chuyện lại đơn giản như thế.
Điều này hoàn toàn khả thi!
Ngay cả khi đang ở trong khối băng to lớn, Lạc Băng Ly nhắm hai mắt lắng nghe cũng không khỏi giật mình.
Một màn này không bị Cố Thanh Sơn và Hình Nhân Ánh Sáng phát hiện.
Thần vương điện rơi vào tĩnh mịch.
Hồi lâu.
Hình Nhân Ánh Sáng chật vật lên tiếng: “Ngay cả khi hắn vẫn chưa phải là Ma Vương, nhưng trong quá trình trật tự thăng cấp tới giai đoạn Ma Vương hàng lâm, người kia cũng sẽ trở nên cường đại hơn bao giờ hết. Như vậy không dễ gϊếŧ.”
Cố Thanh Sơn lạnh nhạt nói: “Toàn bộ Thần tộc chúng ta tiến lên.”
Hình Nhân Ánh Sáng im lặng lâu hơn một chút.
Rốt cuốc, nó nói rằng: “Đây là một canh bạc, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ chuốc lấy thất bại.”
“Trong tương lai tất cả chúng ta đều sẽ chết, nếu kết cục đã định sẵn như vậy, sao không thể đánh cuộc một lần?” Cố Thanh Sơn nói.
Hình Nhân Ánh Sáng nói: “Nếu muốn làm việc này, cần tìm một tu sĩ Nhân tộc thích hợp, ngươi nghĩ xem chúng ta nên tìm ai?”
Cố Thanh Sơn đáp: “Đương nhiên là Cố Thanh Sơn.”
Hình Nhân Ánh Sáng sửng sốt, không chắc chắn hỏi: “Tại sao lại là hắn?”
“Bởi vì Cố Thanh Sơn đến từ tương lai, hắn hiểu rõ trật tự nên có thể dễ dàng tiếp thu những chuyện như thế này.”
Cố Thanh Sơn kiên nhẫn giải thích: “Căn cứ vào lời nói của Thần linh Kim Diễm, trong tương lai, trật tự Ma Vương vẫn không sản sinh ra Ma Vương chân chính, nhiều trật tự cũng không bị thức tỉnh, Nhân tộc vẫn căm hận trật tự Ma Vương.”
“Cho nên hắn tuyệt đối không bao giờ nghĩ đến việc trở thành Ma Vương, càng không nghĩ đến việc thức tỉnh nhiều trật tự hơn nữa... Đối với việc này, hắn hoàn toàn không biết gì cả.”
Hình Nhân Ánh Sáng nói: “Tại sao hắn phải trợ giúp chúng ta?”
“Thiên kiếm... Ta đồng ý giúp hắn lấy được thiên kiếm.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thiên kiếm?”
“Đúng, Kim Diễm đã từng nói trên người Cố Thanh Sơn có địa kiếm, mà thiên địa song kiếm chính là âm mưu của Chân thần vĩnh hằng, là binh khí mà nó muốn rèn.”
Cố Thanh Sơn cho Hình Nhân Ánh Sáng chút thời gian để tiêu hóa hết những chuyện này.
Một lát sau, hắn mới lên tiếng: “Ngày mà thiên địa song kiếm đồng thời xuất hiện, Chân thần vĩnh hằng cũng sẽ hiện thân... Nó vẫn đang đợi thiên địa song kiếm.”
“Không cần chúng ta động thủ, Cố Thanh Sơn cũng sẽ chết.”
“Cho nên chúng ta phải trợ giúp hắn lấy được thiên kiếm trước, trước hết giúp hắn làm chủ trật tự, trở thành người đạt đến trạng thái Ma Vương hàng lâm, lợi dụng hắn dung hợp ba loại lực lượng, sau đó...”
“Sau đó...” Hình Nhân Ánh Sáng theo bản năng lặp lại.
“Sau đó hắn cũng có thể gặp Chân thần vĩnh hằng, tiếp nhận cái chết của mình.”
Cố Thanh Sơn hạ giọng khe khẽ: “Lúc này chúng ta sẽ dựa vào sức mạnh vượt qua thời không, tránh được kết cục của thời đại này, đồng thời cũng tránh khỏi sự tàn sát của Tộc Hoang Cổ.”
“Ngay cả khi một cử động như vậy dẫn tới sự chú ý của sinh vật kinh khủng không ai biết ấy, đó cũng là vì Chân thần vĩnh hằng và Cố Thanh Sơn đối mặt.”
“Mà Thần tộc chúng ta vượt qua thời không, đi đến thế giới tương lai mấy vạn năm sau.”
“Tất cẩ đồng bào Thần tộc chúng ta đều có thể sống sót.”
“Số phận Thần tộc sẽ được chúng ta thay đổi hoàn toàn!”
Hình Nhân Ánh Sáng nghe xong liền lặng im suy nghĩ.
Sự cảnh giác tự nhiên của Thần tộc khiến nó không thể chấp nhận được việc hợp tác với Nhân tộc.
Đúng vậy, từ trước đến nay Thần tộc không hợp tác với Nhân tộc.
Nhưng hiện tại không có cách nào khác, đề xuất của Thần Vương nghe có vẻ như một cách mới, một cách mà Thần tộc chưa từng thử.
Hình Nhân Ánh Sáng suy nghĩ khoảng chừng một một khắc, lại hỏi một lần nữa: “Tại sao lại là Cố Thanh Sơn?”
Cố Thanh Sơn nói: “Bởi vì hắn hiểu rõ Trật Tự, hắn có thể nhanh chóng hoàn thành lên cấp Trật Tự.”
“Bởi vì hắn không phải người của thời đại này, hắn cũng đến từ tương lai. Ngươi hãy nhìn thần Kim Diễm đi, bọn họ không quan tâm đến vận mệnh của tộc quân ở thời đại này, chắc chắn sẽ không vứt bỏ lợi ích của bản thân vì Nhân tộc của thời đại này đâu.”
“Nhất định hắn sẽ hợp tác với chúng ta để lấy được Thiên kiếm.”
“Hơn nữa, thực lực của hắn thấp kém, theo như lời Kim Diễm nói, ngay cả trình độ nhập lưu cũng không đạt tới, cho dù hắn có gia tải Trật Tự, thực lực sau cùng cũng rất hữu hạn, gϊếŧ chết dễ hơn so với các tu sĩ của thời đại này.”
“Cho dù có biến, chúng ta cũng có thể dễ dàng gϊếŧ chết hắn.”
“Nếu như mọi thứ thuận lợi, vậy hãy để cho hắn mang theo Thiên Địa song kiếm đi gặp Chân thần Vĩnh Hằng, đó là thời khắc mà hắn và Trật Tự đồng thời bị diệt vong.”
Hình Nhân Ánh Sáng phản bác: “Sau khi người gia tải Trật Tự chết, Trật Tự sẽ không diệt vong, mà chìm vào giấc ngủ say.”