Triều Âm kiếm phát ra tiếng ong ong lo lắng.
“Ừ, ta cũng không ngờ nó lại khó đối phó đến vậy.” Cố Thanh Sơn nhìn tầng tầng lớp lớp sấm sét trước mặt, đáp lại.
Số lượng sấm sét nhiều cực kỳ, hơn nữa mỗi một tia sét đều mang sức mạnh cực lớn, lợi hại hơn gấp mấy lần so với những lần sấm sét mà hắn từng gặp. Chưa kể, sau khi tia sét bị chém đứt còn có thể tách ra uốn lượn như rắn điện, tiếp tục tấn công lần thứ hai.
Không biết có bao nhiêu tu sĩ đã ngã xuống với kiểu tấn công hàng loạt này.
Đây chính là Lôi kiếp của cảnh giới Phong Thánh, trong cả thế giới Tu Hành cũng chỉ có Tam Thánh là vượt qua nổi.
Lại thêm hàng trăm tia sét đồng loạt đánh tới, chúng tựa như có sinh mệnh, vây tròn quanh người Cố Thanh Sơn như đang tìm kiếm sơ hở của hắn.
Cố Thanh Sơn cũng không chờ chúng công kích, hắn ra tay trước.
“Đi!”
Kiếm quang lóe lên rồi biến mất.
Triều Âm kiếm bay vọt lên trước, quay tròn một vòng, đâm nổ tung tất cả đám sấm sét. Nhưng chỉ một thoáng sau, vô số những con rắn điện tạo thành từ tia chớp lại ồ ạt nhào đến như một cơn sóng thần.
Nhìn rắn điện ùn ùn kéo đến, Địa kiếm đột nhiên hỏi: “Có phải ngươi quên mất cái gì không?”
"Cái gì?”
“Quên mặc trang bị.”
Cố Thanh Sơn vỗ đầu một cái.
… Mình đúng là cái đồ hấp tấp.
Giây kế tiếp, hắn đã mặc trên mình bộ đồ chiến giáp màu vàng nhạt, đồng thời chỉnh danh hiệu Chiến Thần thành “Du Kích Tướng Quân”. Như vậy, lực phòng thủ và tốc độ của hắn đều tăng thêm.
Cố Thanh Sơn đối diện với vô vàn sấm chớp, dùng kiếm chém đứt chúng. Động tác của hắn vừa nhanh vừa chuẩn, không có chút thừa thãi nào, càng không hề do dự.
Trong khoảnh khắc, kiếm quang hòa lẫn với sấm sét.
Cố Thanh Sơn dứt khoát vọt thẳng vào trận sấm sét ấy, khởi động bí kiếm Họa Ảnh.
Một lần.
Hai lần.
Ba lần.
Mười lần!!
Hắn tung ra mười bí kiếm Họa Ảnh cùng một lúc.
Kiếm ảnh bay loạn xạ, chém đứt tất cả Lôi kiếp trong hư không.
Đột nhiên, sấm sét hóa thành vô số rắn điện, nhiều không đếm xuể, cuồng loạn tấn công Cố Thanh Sơn.
Hắn đành phải dồn toàn lực, tất cả bí kiếm đều tung ra.
Kiếm quang bắn ra như nước thủy triều, tầng này nối theo lớp nọ.
Dòng nước lũ của hai chiêu kiếm hội tụ hợp nhất hóa thành thác nước lớn, tách hết mọi tia sét ra.
Kiếm quang gào thét lao đi, khắp không trung bị quét sạch không còn một mống.
Đòn tấn công vừa rồi gần như là đòn quyết định.
Sau trận đối kháng vừa rồi, sấm sét trong không trung dần dần tản đi, Cố Thanh Sơn ứng đối cũng càng ngày càng dễ dàng. Cho đến cuối cùng, sấm sét đã không còn xuất hiện.
Cố Thanh Sơn đợi thêm một lúc nữa.
Quả nhiên không có bất kỳ quái vật hay Thiên Ma nào xuất hiện.
Trên giao diện Chiến Thần, một dòng chữ nhỏ sáng hiện ra.
[Độ kiếp Phong Thánh cảnh, hoàn thành.]
Linh lực trong cơ thể Cố Thanh Sơn tăng vọt.
Từ trước đến giờ chưa từng được tăng nhiều đến thế.
Bây giờ, hắn đã là tu sĩ Phong Thánh cảnh.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của bản thân.
Mức giới hạn của hồn lực đã tăng lên 400, linh lực tăng lên gấp đôi, tuổi thọ lên đến 1800 năm, suy nghĩ cũng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Loại cảm giác này khiến hắn cảm thấy trước đây đầu mình như bị một thứ gì đó che lấp đi, đến lúc này thứ đó mới biến mất.
Hắn bắt đầu sinh ra cảm ngộ bí ẩn đối với vạn vật, giống như là chuyện trước đây mình đã làm hay trong tương lai sẽ gặp chuyện gì đó đều có thể dự cảm được. Đây là vì cảnh giới của hắn đã tăng lên một bậc, sức mạnh cường đại dẫn dắt hắn chạm đến một quy tắc nào đó hay điều huyền bí gì đó.
Thời gian trôi qua, những cảm ngộ kỳ diệu này cũng dần dần bớt đi.
“Phong Thánh cảnh…” Cố Thanh Sơn cảm khái nói.
Cuối cùng đã đạt được cấp mà kiếp trước chưa đạt được.
Cố Thanh Sơn lấy lệnh bài ra, rót linh lực vào, vung vào trong trận pháp. Một giây sau, hắn đã được truyền tống quay về thế giới Huyền Không.
- -----------
Trên đài nghị sự, vẻ mặt Tề Diễm khẽ động, chợt đứng lên đi ra ngoài.
Triệu Ngũ Chuy liếc nhìn hắn một cái, nhịn không được hỏi: "Đi đâu vậy?"
“Chuyện của đồ đệ.” Tề Diễm trả lời.
Triệu Ngũ Chuy ngẩn ra.
“Đội Lôi kiếp Phong Thánh cảnh sao có thể nhanh đến vậy? Trừ khi là thất bại… Không biết năng lực thằng nhóc kia…”
Triệu Ngũ Chuy phóng thần niệm ra, bay vυ't qua đảo Huyền Không. Thần niệm của cảnh giới Thái Hư trải rộng khắp không trung, lập tức phát hiện ra Cố Thanh Sơn.
Linh lực trên người hắn quả thực đã khác trước rất nhiều.
Triệu Ngũ Chuy không tin nổi, dùng thần niệm quan sát kỹ càng lần nữa.
Thật sự là cảnh giới Phong Thánh.
Điều này khiến gã sửng sốt nửa ngày không thốt lên được câu nào.
Một lúc lâu sau, Triệu Ngũ Chuy chỉ có thể cảm khái nói: “Thế hệ sau giỏi hơn thế hệ trước.”
Trong lúc đó, Cố Thanh Sơn đang lao thẳng tới tiểu viện của Tề Diễm, vừa bay vừa xem giao diện Chiến Thần.
Lúc này không thể đợi được nữa, phải nhanh chóng giải quyết chuyện này cho xong.
“Hệ thống, bây giờ tôi muốn sử dụng phần thưởng của nhiệm vụ đặc biệt, lập tức hoàn thành nhiệm vụ Thần thông Chiến Thần cảnh giới Phong Thánh.” Cố Thanh Sơn nói.
Ting!
[Nhiệm vụ đặc biệt: Ngô Tam phải chết, phần thưởng: có thể chỉ định một nhiệm vụ và hoàn thành nhiệm vụ ngay lập tức.]
[Theo yêu cầu của ngài, bắt đầu sử dụng phần thưởng này, lập tức nhận được Thần thông Chiến Thần cảnh giới Phong Thánh.]
[Phần thưởng đã được sử dụng.]
[Hệ thống đang kết nối với căn nguyên của thế giới này để có được thần thông.]
[Xin ngài đợi chút.]
Hệ thống yên tĩnh lại.
Cố Thanh Sơn đợi một lúc, thế nhưng hệ thống vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Không biết từ bao giờ hắn đã đến trước tiểu viện của Tề Diễm.
Uyển Nhi đang đứng ở cửa chờ hắn.
“Sư tôn còn chưa về à?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ta về rồi.”
Trên bầu trời, Tề Diễm dẫn theo Tình Nhu bay về. Bốn người họ hội họp lại một chỗ, vào trong viện, đóng cửa lại.
Ở trong phòng, bóng dáng Tề Diễm dần biến mất, hóa thành một cô gái xinh đẹp lạnh lùng mặc đồ màu xanh lục.
“Chúc mừng công tử đã đột phá cảnh giới Phong Thánh thành công.” Sơn Nữ nói.
“Tình hình bên cô sao rồi?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ta vâng theo lời dặn của công tử, nhắm mắt chữa thương, Triệu Ngũ Chuy không nghi ngờ gì cả.”
“Vậy thì tốt.” Cố Thanh Sơn thở phào.
“Bây giờ chúng ta làm gì?” Sơn Nữ lại hỏi.
“Đổi lại, cô tiếp tục đóng giả thành ta, ta tiếp tục đóng vai Tề Diễm.” Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ gật đầu, triển khai kỹ năng Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí. Chỉ một thoáng sau, nàng đã biến thành Cố Thanh Sơn, điểm khác biệt duy nhất so với trước kia đó chính là “Cố Thanh Sơn” đã đạt đến cảnh giới Phong Thánh.
Cố Thanh Sơn mạnh bao nhiêu, Sơn Nữ cũng mạnh bấy nhiêu.
Đây chính là nhờ thần thông “Tuệ Mệnh” của nàng.
Ở bên kia, Cố Thanh Sơn vỗ túi trữ vật, lấy ra một chai thuốc biến đổi gien, tiêm vào người mình. Dáng vẻ bên ngoài của hắn dần dần biến hóa, biến thành Tề Diễm.
Thực ra là do tính tình Sơn Nữ quá lạnh lẽo buồn tẻ, dù đã học đủ hết mọi kỹ năng diễn xuất cũng không có cách nào làm được đến trình độ như Cố Thanh Sơn.
Để có thể thật tự nhiên trước mặt hai vị đường chủ, ra quyết định nhanh chóng trong một số thời điểm nguy hiểm, chỉ có mỗi bản lĩnh diễn xuất thôi thì không đủ.
Vì vậy, khi đối mặt với hai đại tu sĩ Thái Hư cảnh, Cố Thanh Sơn tuyệt đối không dám mạo hiểm trao quyền quyết định cho Sơn Nữ, hắn chỉ có thể tự thân vận động.
“Được rồi, giờ chúng ta lập tức đến đài nghị sự, phòng ngừa sự tình xảy ra biến hóa gì đó.” Cố Thanh Sơn nói.
Tình Nhu mở cửa, cả bốn người lần lượt ra ngoài.
Cố Thanh Sơn lại liếc nhìn giao diện Chiến Thần, nhưng hệ thống vẫn cứ yên ắng như cũ, không hề phát ra một tiếng động nào.
Chuyện này thật kỳ quái.
Chưa bao giờ có chuyện như vậy xảy ra.
Hệ thống bị làm sao vậy?
Nhớ lại lúc nhận được “Di Hình Hoán Ảnh”, hệ thống cũng liên kết với căn nguyên của thế giới Thần Võ, lúc ấy cảm ứng thần thông lập tức hiện ra.
Nhưng bây giờ là sao? Hệ thống bị gì vậy?
“Hệ thống?” Cố Thanh Sơn gọi thầm trong lòng.
Đáp lại hắn vẫn là sự yên lặng, âm thanh trả lời thanh thúy của hệ thống không hề vang lên.
Cố Thanh Sơn vô cùng kinh ngạc.
Trước nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Hắn rất muốn tìm hiểu kỹ càng chuyện này nhưng thời gian không cho phép hắn từ từ nghĩ ngợi.
Diệp Ánh Mi sắp về rồi.
Ba vị đường chủ sắp cùng nhau thương nghị chuyện đối phó với Vương Hồng Đao. Nếu hắn đến muộn, sẽ khiến hai vị kia đường chủ kia sinh lòng nghi ngờ.
Cố Thanh Sơn hơi động, thân hình lao về phía đài cao.
Một lát sau, hắn đã đến chỗ đài cao để dự nghị sự.
Rất đúng lúc, Diệp Ánh Mi cũng vừa quay về.
“Đây là hai pháp bảo bọn ta chuẩn bị từ rất lâu trước đây, sức mạnh cao cường, ngươi nhớ phải tìm đúng cơ hội sử dụng chúng nó đấy.” Diệp Ánh Mi vừa nói vừa xòe hai lòng bàn tay ra, hai luồng ánh sáng chói lọi màu đỏ và màu lam dịu dàng trôi nổi giữa hai tay nàng ta.