Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 208: Thi đấu khiêu chiến tinh anh (2)

Một lúc sau, giọng nói già nua kia lại vang lên lần nữa: [Những người muốn trở thành dũng sĩ đã lựa chọn xong.]

[Ngẫu nhiên chọn ra người dự thi ở thế giới này, tổng cộng 7634 người.]

[Xem ra các chức nghiệp giả cường đại rất có hứng thú với bất tử.]

Giọng nói già nua có chút tiếc nuối, lại có chút hưng phấn.

Điều tiếc nuối là, để đối phó với Chú Hề Tử Thần không thể không hạn chế điều kiệm tham gia, do đó số người đăng ký lần này rõ ràng đã giảm bớt.

Còn điều khiến nó hưng phấn là, đây đều là những chức nghiệp giả cường đại, chất lượng cao hơn trước rất nhiều.

Dưới sự uy hϊếp của Chú Hề Tử Thần mà vẫn còn nhiều người dự thi như vậy, không cần nói cũng có thể thấy sức hấp dẫn của bất tử.

Các chức nghiệp giả cường đại tim đập mạnh. Bọn họ không quan tâm đến sống chết của người khác, chỉ muốn nhận được sinh mệnh bất tử thôi.

Giọng nói già nua nâng cao giọng.

[Sau khi chiến đấu kịch liệt, chúng ta sẽ chọn ra người chiến thắng cuối cùng.]

[Người chiến thắng sẽ nhận được sinh mệnh bất tử cùng với các phần thưởng phong phú khác.]

[Tất cả những người xem vừa nhắm mắt là có thể đứng ngoài quan sát trận Thi đấu Khiêu chiến tinh anh.]

[Đây là những trận đấu đặc sắc đáng để chúng ta rửa mắt mong chờ!]

[Bây giờ, Thi đấu Khiêu chiến tinh anh bắt đầu!]

Trên võ đài thi đấu, thực lực của 7634 người khiêu chiến đều không hề yếu, thậm chí vài người có thể so với Âu Dương Phi Vũ. Bọn họ cũng từng nhìn thấy Chú Hề Tử Thần ra tay, nhưng họ đều nghĩ rằng mình có thể sống sót rời đi dưới sự truy sát của đối phương.

Thậm chí có người còn mạnh hơn Chú Hề Tử Thần.

Là cường giả, trong đời họ đạt được quá nhiều thứ, thậm chí họ còn chẳng hào hứng với những thứ mà người khác khao khát, chỉ có sự mê hoặc của bất tử mới có thể khiến tim họ đập mạnh.

Thế nhưng Thi đấu Khiêu chiến tinh anh này vẫn không có chức nghiệp giả đỉnh phong cấp Võ thánh tham gia.

Võ Thánh ở nhân gian cực hiếm, thậm chí mỗi một chức nghiệp giả đỉnh phong đều là những tồn tại cực kỳ quen thuộc với tất cả mọi người. Bọn họ đều là đại nhân vật thật sự, họ cũng nghi hoặc trước trò chơi đột nhiên xuất hiện này, cộng thêm Chú Hề Tử Thần quấy rối, cho nên bọn họ vẫn còn đang quan sát, không đích thân ra tay.

Trên sân thi đấu, sàn nhà chậm rãi lật lên, từng đống vũ khí lạnh và chiến giáp xuất hiện trên mặt đất, các chức nghiệp giả bắt đầu điên cuồng cướp đoạt. Một lát sau, chém gϊếŧ đã diễn ra ở khắp nơi.

Trên phi thuyền Thần Điện, mọi người nhắm mắt lại, cùng nhau quan sát trận chiến.

“Hình như đều rất mạnh.” Trương Anh Hào nói.

“Ừm, có một cặp sinh đôi đều là Võ Tôn đỉnh phong, gần tới cảnh giới Võ Thánh rồi.” Diệp Phi Ly cau mày nói.

Ba người khác cũng nhìn thử liền phát hiện ra họ. Hai anh em này phối hợp chặt chẽ, lúc gϊếŧ người thủ đoạn tàn nhẫn, hiệu suất cao, vô số thi thể chất đống dưới chân họ.

Cấp độ tiến hóa của Diệp Phi Ly hiện tại tương đương với Võ Thánh, nhưng Quỷ gϊếŧ người trời sinh yếu hơn chức nghiệp giả một bậc, cho nên thực lực của hắn ta cũng chỉ ngang với cặp song sinh này. Nói cách khác, nếu cặp song sinh này thắng lợi thì với thực lực của Diệp Phi Ly không thể nào gϊếŧ được đối phương.

“Khi có người giành được thắng lợi cuối cùng, trò chơi Người Bất Tử chắc chắn sẽ biến người đó trở nên mạnh hơn.” Cố Thanh Sơn phán đoán.

“Đây không phải đang giở trò à? Quy tắc trò chơi cứ thế mà thay đổi à?” Liêu Hành khó hiểu nói.

Mọi người đều trầm mặc.

Không có ai ngốc cả, trong lòng mọi người đều rõ, một khi có chức nghiệp giả cường đại chiến thắng, cộng thêm trò chơi giúp chức nghiệp giả này mạnh lên, Diệp Phi Ly thậm chí sẽ bị đối phương đánh bại.

Dù sao thời gian trưởng thành của hắn ta cũng còn quá ngắn.

Đối mặt với sức chiến đấu đẳng cấp cao nhất thế giới này, giờ Diệp Phi Ly chưa cách nào đối địch lại được.

Khi người thắng trở về thế giới hiện thực, Chú Hề Tử Thần sẽ không cách nào tạo ra uy hϊếp được với Quán quân, như vậy, trò chơi Người Bất Tử thắng rồi.

Vố số chức nghiệp giả sẽ giẫm lên Chú Hề Tử Thần, tranh nhau chen lấn tham gia trò chơi Người Bất Tử.

Cố Thanh Sơn trầm tư một chút, nói với Diệp Phi Ly: “Lần tiến hóa tiếp theo của cậu còn cách khoảng bao lâu?”

Diệp Phi Ly ngẫm nghĩ, nói: “Gϊếŧ xong tên Quỷ gϊếŧ người ôn dịch kia, lại thêm Âu Dương Phi Vũ, tôi đoán phải gϊếŧ thêm được một sinh vật ngang cấp với Quỷ gϊếŧ người ôn dịch thì mới có thể tiến hóa.”

“Giờ chúng ta xuất phát, đi gϊếŧ vài Quỷ gϊếŧ người cường đại để cậu lập tức tiến hóa.” Cố Thanh Sơn quyết định.

“Nữ Thần Công Chính, chọn ra vài Quỷ gϊếŧ người mạnh nhất đi.”

[Đang chọn.] Nữ Thần Công Chính trả lời.

Vài giây sau, trên màn sáng xuất hiện hình ảnh tư liệu của hai Quỷ gϊếŧ người.

“Rất tốt, giờ chúng ta đi gϊếŧ con này.” Cố Thanh Sơn chỉ vào một núi thịt dựng nên từ thi thể, nói.

Trên núi thây, rất nhiều con quỷ ăn thịt người màu đen đang vùi đầu ăn uống, một con Quỷ gϊếŧ người mập mạp đứng trên đỉnh núi thây, nhìn về phía xa, hưng phấn gào thét.

Trước núi thây, một thành phố dần hiện ra hình dáng.

“Giờ tôi đi đây.” Diệp Phi Ly nói.

“Tôi đi chung với cậu.” Cố Thanh Sơn nói.

“Anh cũng đi à?”

“Ừm, hai người hiệu suất cao hơn. Chúng ta phải tranh giành thời gian với trò chơi kia.”

“Giành thời gian?”

“Đúng vậy, lần này người tham gia trò chơi Người Bất Tử hầu như đều là chức nghiệp giả, tốc độ gϊếŧ người của họ rất nhanh.”

...

Một chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ xé tầng mây, bay về phía một thành phố.

[Mời ngài Cố Thanh Sơn và Diệp Phi Ly tiên sinh chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu, mục tiêu đã sắp tới rồi.] Nữ Thần Công Chính nói.

Diệp Phi Ly đứng dậy, nói: “Chúng ta làm gì đây?”

“Cậu đối phó với con Quỷ gϊếŧ người kia, tôi đi xử lý cái đám quỷ ăn thịt người màu đen, sau đó chúng ta tụ họp lại.” Cố Thanh Sơn nói.

“Thế này kể ra đúng là hơi giống chơi game.” Diệp Phi Ly nói.

“Có thể coi là trò chơi, là trò chơi sinh tử của Trái Đất này.” Cố Thanh Sơn nói.

“Số lượng quỷ ăn thịt người không ít đâu, anh đừng để chúng cắn, nếu không tôi không thể làm gì khác ngoài gϊếŧ anh đâu.” Diệp Phi Ly nói.

“Cậu là Quỷ gϊếŧ người, có lẽ không sợ bị chúng cắn đâu nhỉ?” Cố Thanh Sơn hỏi ngược lại.

“Một hai phát thì không sao, còn hơn nữa thì...”

Diệp Phi Ly bất chợt làm ra một động tác tay, chiến giáp cơ động tự động nâng lên từ dưới chân hắn ta, từng mảnh từng mảnh dán lên người hắn ta rồi nhanh chóng mặc xong. Chú Hề Tử Thần lại xuất hiện.

Một âm thanh quái dị từ sau mặt nạ thằng hề truyền tới: “Bọn chúng muốn cắn tôi cũng chẳng cắn được, nhưng anh thì đừng thể bị cắn trúng đấy.”

Lúc này cửa khoang đã mở ra, tốc độ phi hành của chiến hạm dần chậm lại.

“Không ngờ lại có người lo lắng mình biến thành quỷ...” Cố Thanh Sơn vừa lẩm bẩm vừa bước từng bước đến cửa.

Bỗng nhiên có một bộ chiến giáp cổ đại màu vàng nhạt xuất hiện từ trong hư không ở ngay sau lưng hắn.

Bộ chiến giáp Du Kích tướng quân này bao gồm mặt nạ, giáp ngực, giáp vai, bao cổ tay, bao tay, dây lưng, bao đầu gối, giày chiến… Mỗi một bộ phận trông đều cực kỳ đơn giản, không có trang trí dư thừa gì, nhưng toàn thân lại được khắc những văn tự thâm ảo, lộ ra vẻ đẹp không thể diễn tả bằng lời.

Tuy cả bộ chiến giáp đều màu vàng kim nhưng lại không hề có vẻ khoa trương mà lại lộ ra sự tang thương và uy nghiêm nhè nhẹ.