Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Uống canh xong, Kỳ Thanh toàn thân thoải mái, làm ổ trên sô pha lộ ra biểu tình thỏa mãn.
“Tiểu Thanh, muốn hay không đi tắm rửa một cái?”
Ngô Phi Phạn tìm cho cậu một bộ áo ngủ, “Đây là của anh trước kia, chưa mặc qua.”
“Anh đi trước đi.”
Kỳ Thanh lười biếng nói, động cũng không nghĩ động.
Chỉ chốc lát sau, Ngô Phi Phạn xoa tóc ra .
“Anh tắm xong rồi.”
Kỳ Thanh ở trên sô pha nhàm chán xem phim truyền hình, nghe vậy ngẩng đầu nhìn nhìn Ngô Phi Phạn.
Hông hắn chỉ vây quanh một cái khăn tắm, khó khăn lắm che khuất bộ vị trọng điểm, bởi vì thể mao tương đối trọng, lông tóc màu đen vẫn luôn kéo dài đến rốn, nước nhỏ giọt theo ngực rắn chắc chảy xuống, chảy qua cơ bụng sau đó biến mất trong bụi cỏ không thấy.
Uy, hắn cố ý đi!
Kỳ Thanh mặt đều đỏ, xoa xoa gương mặt nóng bỏng, cầm lấy áo ngủ nhanh chóng vòng qua hắn:
“Em đi tắm rửa.”
Nhìn bộ dáng Kỳ Thanh chạy trối chết, Ngô Phi Phạn ánh mắt ám ám, ngồi xuống vị trí vừa rồi Kỳ Thanh ngồi qua.
Trong phòng tắm, Kỳ Thanh cầm áo ngủ cùng khăn lông mới Ngô Phi Phạn chuẩn bị cho cậu, sầu lo mà thở dài một hơi.
Tuy rằng nói tiếp nhận rồi đối phương thổ lộ, nhưng còn không có làm tốt chuẩn bị cùng đối phương phát sinh cái gì. Tối nay thoạt nhìn rất nguy hiểm, hiện tại rước thần tiên hữu dụng sao?
Tính, tắm rửa đi. Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
Tiếng nước ào ào vang lên. Kỳ Thanh một bên hướng về phía vòi sen, một bên nhịn không được phòng ngừa chu đáo nghĩ, vạn nhất hôm nay trốn không thoát đâu?
Tuy rằng không có kinh nghiệm, Kỳ Thanh vẫn là đại khái biết đồng tính làʍ t̠ìиɦ phải dùng đến nơi nào. Tưởng tượng đến Ngô Phi Phạn vừa mới lộ ra cơ bụng, cậu cảm thấy chính mình cũng không có bản lĩnh có thể áp đảo hắn, kia chẳng phải là, chỉ có thể bị đè?
Kỳ Thanh càng thêm lo lắng sốt ruột, xoa sữa tắm xoa hơn nửa ngày, xuất phát từ tò mò, tay phải ngón giữa thăm cúc huyệt chính mình.
Cắm vào một cái ngón tay tựa hồ rất dễ dàng, nhưng quái quái.
Cảm nhận được bị cơ vòng gắt gao bao bọc lấy ngón giữa, Kỳ Thanh nhíu nhíu mày, nhưng động tác trên tay không dừng, tiếp tục hướng bên trong khai thác.
“Ân……”
Ngón tay ở thành ruột đυ.ng tới một điểm nhô lên, Kỳ Thanh cả người run lên, dươиɠ ѵậŧ cũng có khuynh hướng ngẩng đầu.
Cậu rút ra ngón tay, lại bôi một chút sữa tắm, lại lần nữa thăm dò mật cốc trên người. Lần này đi vào càng thêm thông thuận, ngón tay cơ hồ thông suốt liền tiến vào đến chiều sâu vừa rồi, nương sữa tắm bôi trơn, cậu ở trong thân thể chính mình thọc vào rút ra.
“Ân a… Thật thoải mái……”
Ánh mắt dần dần mê ly, Kỳ Thanh cảm thấy chính mình tựa hồ mở ra cơ quan kỳ quái gì, thân thể trở nên không chịu khống chế.
Ngón tay đâm vào rút ra một trận, vách trong hoàn toàn bị khuếch trương mở ra, sữa tắm gội bị đánh thành bọt theo huyệt khẩu chảy tới bên trong đùi, Kỳ Thanh bắt đầu cảm thấy có chút không thỏa mãn, vì thế đem ngón áp út cũng thử cắm vào.
Thành ruột bị cắm mềm, hai ngón tay ở bên trong cũng không chút nào cố sức, càng nhiều chất lỏng sền sệt từ huyệt chảy ra, không giống như sữa tắm, như thành ruột tự phân bố tao thủy.
“A a… Hảo ngứa……”
Lưng tuyết trắng dán ở vách tường phía sau, Kỳ Thanh chưa bao giờ biết thân thể của mình còn có địa phương dâʍ đãиɠ như vậy, tùy tiện dùng ngón tay cắm liền ngứa ngát khó nhịn, đem lý trí thiêu đốt đến không còn một mảnh, cậu vô thức đem ngón trỏ cũng đi vào.
Ba ngón tay qua lại thao làm cúc huyệt da^ʍ mĩ, theo chỗ mẫn cảm lặp lại cọ xát, Kỳ Thanh lần đầu tiên nếm đến tư vị chỉ dựa hậu huyệt cao trào.
“A a a……”
Chất lỏng màu trắng phun ra, chiếu vào gạch sứ sạch sẽ, lại bị dòng nước ào ào rửa đi.
“Hô… Hô……”
Kỳ Thanh dựa vào vách tường thở dốc, sắc mặt một mảnh ửng hồng.
“Tiểu Thanh!”
Đột nhiên cửa phòng tắm bị gõ vang, “Tiểu Thanh, em không sao chứ?”
“Em không có việc gì.” Kỳ Thanh suy yếu trả lời.
Ngoài cửa Ngô Phi Phạn có điểm lo lắng, Tiểu Thanh đã đi vào hơn nửa giờ, vừa rồi còn truyền đến thanh âm kỳ quái, sẽ không ở phòng tắm té ngã đi.
“Thật sự không có việc gì sao?”
“Thật… Thật sự, đừng hỏi, em lập tức ra tới.”
Miễn cưỡng làm tốt tâm lý, Kỳ Thanh dùng khăn lông lau khô nước trên người, bắt đầu mặc quần áo.
Đang chuẩn bị mặc quần ngủ, đột nhiên phát hiện, không có qυầи ɭóŧ.
Làm thế nào, Kỳ Thanh bối rối, qυầи ɭóŧ mình trước nay đều là mỗi ngày mỗi đổi, lại mặc qυầи ɭóŧ cũ tuyệt đối không có khả năng, nhưng hiện tại cũng ngượng ngùng hỏi Ngô Phi Phạn muốn qυầи ɭóŧ a.
Vô lực xoa xoa đầu, dứt khoát không mặc, dù sao tối nay cũng sẽ không phát sinh cái gì đi.
Kỳ Thanh nhanh chóng mặc xong áo ngủ quần ngủ, đem qυầи ɭóŧ giặt hảo đặt trong phòng tắm, chuẩn bị ngày mai nhân lúc Ngô Phi Phạn không chú ý mặc vào.
Vừa ra phòng tắm, liền thấy Ngô Phi Phạn quan tâm nhìn qua.
“Sao lại lâu như vậy?”
“Ngô… Cũng còn hảo đi……” Kỳ Thanh hàm hồ nói.
Ngô Phi Phạn lúc này đã thay áo ngủ, tóc cũng khô, hướng cậu vẫy vẫy tay:
“Bảo bối lại đây, anh sấy tóc cho em.”
“Nga……”
Kỳ Thanh ngoan ngoãn đi qua đi ngồi xuống.
Kiểu tóc cậu cùng Ngô Phi Phạn không sai biệt lắm, đều là tóc ngắn, tóc mái phía trước lác đác lưa thưa, đại khái ở trên trán một phần ba.
Cảm nhận được đối phương ngón tay ở đỉnh đầu mát xa như xoa nắn, máy sấy chất lượng tốt, thổi tới da đầu thập phần thoải mái, Kỳ Thanh hưởng thụ thở dài một hơi.
Giống như có bạn trai cũng rất không tồi, không chỉ có có thể nấu cơm cho mình ăn, còn có thể ôn nhu như vậy mà sấy tóc, Kỳ Thanh vui vẻ nghĩ.
Vừa mới cao trào qua thân thể tương đối mẫn cảm, máy sấy tóc ngẫu nhiên phất quá cổ áo, theo cổ trắng nõn mảnh dài chui vào phía sau lưng, làm lòng người ngứa ngáy, dươиɠ ѵậŧ mới bắn qua một lần có xu thế dần dần ngẩng đầu.
Này không phải tệ nhất, càng thêm làm người thấy thẹn chính là, hậu huyệt vừa rồi bị ngón tay chà đạp qua, cư nhiên bắt đầu lúc đóng lúc mở mà co rút lên.
“Hảo… Hảo không?”
Lại đi xuống liền sẽ lộ tẩy, Kỳ Thanh quả thực muốn tìm đất đem chính mình vùi vào.
“Không sai biệt lắm.”
Thấy đỉnh đầu đối phương đã khô không sai biệt lắm, Ngô Phi Phạn tắt máy sấy.
“Có chút mệt nhọc, buổi tối em ngủ nơi nào?”
Kỳ Thanh cảm thấy nhất định là phòng Ngô Phi Phạn có độc, chính mình từ lúc tiến vào liền không ngừng ở động dục.
“Em ngủ phòng anh đi.” Ngô Phi Phạn ngồi xuống xoa nhẹ đầu Kỳ Thanh một phen, “Anh ngủ sô pha.”
“Kia thế nào không biết xấu hổ.” Kỳ Thanh kinh ngạc, “Anh nơi này nhiều phòng như vậy, không có nơi ngủ sao?”
“Đều không có thu thập, cũng không có đệm chăn dư thừa.”
“Được rồi.” Kỳ Thanh vô ngữ, dừng một chút theo lễ hỏi:
“Nếu không anh ngủ giường đi, sô pha quá nhỏ.”
“Bảo bối thật săn sóc!” Ngô Phi Phạn tức khắc cao hứng, “Chúng ta cùng nhau ngủ một giường!”
“Uy!” Kỳ Thanh biện giải:
“Em là nói anh ngủ giường, em ngủ sô pha!”
“Thế nào có thể làm tiểu bảo bối của ngủ sô pha đâu?”.
“Vậy anh đi ngủ sô pha!”
“Không cần.” Ngô Phi Phạn chơi xấu, “Em không phải nói sô pha quá nhỏ sao.”
“……”
Sớm biết rằng như vậy ngay từ đầu không nên cùng hắn khách khí.
Cùng nhau nằm ngủ trên giường, Kỳ Thanh càng thêm đứng ngồi không yên.
“Có điểm nóng, để ý anh cởϊ qυầи áo sao?”
“Vẫn là không cần đi?”
“Ách, vì cái gì?”
“Không có việc gì, anh thoát đi.”
Thật sự ngượng ngùng nói, chính mình là sợ hắn cởϊ qυầи áo sau mình vạn nhất lại động dục làm thế nào. Kỳ Thanh vẫn luôn cho rằng mình là thẳng nam, nhưng trải qua lúc ở phòng tắm kia cậu không dám khẳng định.
“Tiểu Thanh, bụng còn đau hay không?”
Ngô Phi Phạn trần trụi nửa người trên dựa vào giường, tám khối cơ bụng thoạt nhìn phi thường có xúc cảm.
“Không đau.”
Tự cho là ánh mắt rất khó phát hiện mà nhìn lướt qua cơ bụng đối phương, Kỳ Thanh tận lực cách hắn xa một chút.
Chú ý tới tầm mắt Kỳ Thanh lén lút, Ngô Phi Phạn phát ra tiếng cười trầm thấp:
“Ha ha, ngủ xa như vậy làm cái gì? Nhanh lại đây.”
Nghe nói đối phương như vậy, Kỳ Thanh đành phải hướng bên trong dịch một chút, lại không nghĩ bị ôm vào trong ngực.
“Anh… Anh làm cái gì!”
Kỳ Thanh kinh hoảng, thân thể phản ứng còn không có hoàn toàn tiêu đi, vạn nhất bị phát hiện thế nào.
“Không làm cái gì.”
Ngực Ngô Phi Phạn trần trụi cách áo ngủ kề sát lưng Kỳ Thanh, cự vật ngủ say vừa lúc kề tại trên mông đĩnh kiều của Kỳ Thanh.
“Anh ôm em một cái.”
“Không… Không được.”
Kỳ Thanh giãy giụa, cậu chỉ sợ bị ôm trong chốc lát chính mình sẽ lòi đuôi.
“Tê, đừng nhúc nhích.”
Ngô Phi Phạn hít hà một hơi, dùng tay vỗ vỗ cánh mông Kỳ Thanh.
Mông Kỳ Thanh thực vểnh, khi nằm nghiêng thực dễ dàng đan đến dươиɠ ѵậŧ hắn. Cậu vặn vẹo, mông lúc ẩn lúc hiện, côn ŧᏂịŧ rất nhanh liền cương cứng.
Kỳ Thanh cũng cảm giác được sau mông có một đồ vật vừa nóng vừa cứng đỉnh đến mình, sợ tới mức cả người cứng đờ.
“Đừng nhúc nhích, bảo bối.”
Ngô Phi Phạn dùng cánh tay ôm lại eo Kỳ Thanh, đem đầu dựa trên vai cậu.
Đối phương phun khí gần ở bên tai, vành tai Kỳ Thanh mẫn cảm dần dần trở nên đỏ bừng, cổ cũng ngứa. Bỗng nhiên, cậu cảm thấy chống lại mông căn dươиɠ ѵậŧ thô dài kia nhảy dựng, càng ngày càng ngạnh, thế nhưng trực tiếp cách hơi quần ngủ mỏng đỉnh nhập kẽ mông.
“A, anh… Căn kia động!”
Kỳ Thanh kinh hô.
“Ân……” Bị cánh mông mềm mại cách quần ngủ kẹp lấy, Ngô Phi Phạn kêu lên một tiếng, ở bên tai Kỳ Thanh nỉ non:
“Bảo bối, anh hảo muốn làm em.”
“Anh nói cái gì?”
Bị đối phương nói trắng ra chấn trụ, Kỳ Thanh xấu hổ, giận dữ, cố tình thân thể không nghe chỉ huy càng ngày càng nóng. Tao huyệt phía dưới cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ nóng cháy, bắt đầu không ngừng co rút lại, cánh mông cũng thả lỏng, như xu nịnh lấy lòng.
“Anh nhịn không được, làm thế nào bây giờ?”
Phân thân bị cánh mông vuốt ve một phen như thế, Ngô Phi Phạn trong đầu bốc cháy lên một đoàn lửa, bóp eo đối phương bắt đầu trước sau động tác.
“A a… A……”
Bị gậy thịt thô to qua lại đỉnh lộng, quần ngủ trực tiếp dán vào chỗ sâu trong kẽ mông, trùng hợp chính là, cực đại qυყ đầυ mỗi lần đều có thể đυ.ng tới tao huyệt co rụt lại.
Tao huyệt vừa mới ở phòng tắm trải qua ngón tay thao lộng còn chưa hoàn toàn khép kín, rất nhiều lần qυყ đầυ thậm chí cách quần ngủ thao vào huyệt.
“Từ bỏ… A a a……”
Dươиɠ ѵậŧ cùng tao huyệt tiếp xúc làm vải thấm ra vệt nước, phân không rõ là qυყ đầυ chảy dịch hay là tao huyệt chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Kỳ Thanh ngoài miệng nói không cần, thân thể lại sai ý chủ nhân, đem đại mông hướng dươиɠ ѵậŧ lại gần, cùng hành thân phối hợp đâm vào rút ra đến thiên y vô phùng*.
(*Áo trời không có một đường may, vết rách nào, ý nói những gì tự nhiên rất hoàn hảo, hoà hợp~)
“Bảo bối……”
Ngô Phi Phạn gặm cắn cổ cậu, hàm hồ nói:
“Em đổ mồ hôi, muốn cởi ra quần áo hay không?”
“Ân… Ân?”
Kỳ Thanh môi đỏ hé mở, trong mắt thủy quang liễm diễm(mặt nước sáng lóng lánh~).
Thấy cậu dáng vẻ này, Ngô Phi Phạn đứng dậy áp đến phía trên Kỳ Thanh, từng viên cởi bỏ cúc áo ngủ.
Da Kỳ Thanh trắng nõn, bởi vì lây nhiễm tìиɧ ɖu͙©, làn da lộ ra phấn hồng màu sắc. Theo quần áo chậm rãi cởi bỏ, lộ ra xương quai xanh duyên dáng, hai điểm màu hồng phấn đầṳ ѵú tiểu xảo, cùng với bụng nhỏ bằng phẳng.
Ngô Phi Phạn sờ từ trên xuống, chỉ cảm thấy cốt nhục cân xứng, da co dãn mười phần, nhịn không được mai phục đi tinh tế nhấm nháp.
“Ân… Ân… Không cần, hảo ngứa……”
Bị cánh môi khắp nơi châm ngòi thổi gió làm cho cả người vô lực, thân mình Kỳ Thanh vặn vẹo lên.
Nâng lên một bàn tay đem hai cổ tay Kỳ Thanh giam cầm lêи đỉиɦ đầu, một tay khác ở trên eo đối phương vuốt ve, Ngô Phi Phạn tiếp tục hưởng dụng mỹ thực trước mắt.
Hắn đầu tiên là ở xương quai xanh gợi cảm để lại mấy cái hồng ấn, sau đó đem đầṳ ѵú phấn nộn một ngụm hàm nhập trong miệng, dùng sức mυ'ŧ vào.
“A a… Đừng hút, cầu xin anh……”
Không để ý đến Kỳ Thanh đáng thương xin tha, hắn không chỉ như mạnh mẽ hút sữa, lại còn vươn đầu lưỡi qua lại trêu đùa, thẳng đem đầṳ ѵú chơi đến sưng đỏ đĩnh kiều.