“A, không cần, buông, van cầu các ngươi, buông, tôi không muốn đến nơi đây.”
Từ trong xe hơi màu đen, bốn năm gã đàn ông mạnh mẽ đem Vũ Thôn còn đang giãy dụa kéo vào biệt thự xa hoa.
Nơi này là một cái phòng khác, trừ bỏ khắp nơi đều là gương ra, còn treo dây thừng cùng với đủ loại dụng cụ thi ngược, có vài thứ thậm chí không biết gọi tên là gì. Trên sô pha, Tiểu Điền nhàn nhã ngồi, miệng phì phèo điều thuốc, lấy ánh mắt lãnh khốc mà lại khinh thường nhìn chằm chằm Vũ Thôn bị bắt buộc quỳ trước mặt y.
“Cậu cho là từ chức, tôi sẽ buông tha cậu, có phải hay không? Thật sự là ý nghĩ ngây thơ. Xem ra tôi phải dạy dỗ lại cậu mới được, cho cậu hiểu được đối chủ nhân phải tuyệt đối phục tùng.”
Đối hai gã đàn ông hai bên nháy mắt, lập tức có người kéo Vũ Thôn cột vào trên giá. Địa ngục sm bắt đầu.
Vũ Thôn bị mấy tên đàn em cởi hết quần áo, mặt hướng xuống trên một cái bàn đặc chế, dương v*t mềm mại bị nhét vào một cái lỗ tròn, sau đó cái lỗ đó bỗng nhiên rút nhỏ một vòng, như vậy liền gắt gao bấu lấy dương v*t non mềm, làm nó thật trơ trọi phía dưới bàn.
Bởi vì toàn thân đều nằm ở trên bàn, mông liền có vẻ căng tròn phì nộn, hai chân thon dài trắng noãn cơ hồ mở ra hình góc bẹt, cố định ở hai bên cạnh bàn, huyệt khẩu hồng nhuận hoàn mỹ cùng hai tinh hoàn hoàn toàn bại lộ ra. Mấy tên đàn em lui đi ra ngoài, sau đó lại đi vào bốn người, mỉm cười hướng Tiểu Điền chào hỏi.
“Thế nào, tên nô ɭệ đang chờ dạy dỗ này còn có thể đi, làm cho hắn theo giúp chúng ta chơi đùa vài ngày hẳn là sẽ không làm các vị mất hứng đi?”
Tiểu Điền nhẹ nhàng nói, không quên đem thân thể run run của Vũ Thôn xem ở trong mắt, nghĩ rằng: Vẫn là nên dạy dỗ nghiêm khắc một chút, nếu không cái miệng nhỏ nhắn kia lại nói cũng như phản kháng làm mất hứng.
Bởi vì mấy người này đều là bí mật đến đây, cho nên chúng ta hãy dùng danh hiệu để xưng hô bọn họ.[ Lau mồ hôi, trên thực tế là vì tác giả lười đặt tên thôi ]
“Tiểu Điền lão đại nói đùa, mặt hàng tốt như vậy, sao có thể mất hứng chứ? Chỉ cần nhìn cái mông đầy đặn của hắn, lão Nhị của ta liền cứng rắn lên rồi nè.”
Vài người đều phụ hoạ theo, đều đối Vũ Thôn thật vừa lòng.
“Nếu như thế, ta đây bắt đầu thôi.” Tiểu Điền đứng lên, vươn tay từ trên giá cầm lấy một cái roi nhỏ dài chỉ có 40 mm.
“Chuyện thứ nhất là phải quất vào cái mông dâʍ đãиɠ của hắn, trừng phạt hắn câu dẫn ta sau đó lại chạy trốn. Roi này đặc biệt ở chỗ là sẽ không thấy máu, nhưng cảm giác đau đớn lại hơn roi bình thường gấp mấy lần. Ở giữa hai cánh mông tuyết trắng này lưu lại hồng ấn rậm rạp, hẳn là một cảnh đẹp không tồi đi.”
“Xoát” một tiếng, chiếc roi mang theo ôn nhu tiếng gió hung hăng đảo qua cánh mông bên phải, theo thịt rung động, ở mặt trên lưu lại một vệt hồng ấn xinh đẹp.
“Ư…… Ô ô ô……” Vũ Thôn phát ra rêи ɾỉ không thành tiếng, vì miệng bị nhét vào quả cầu tròn trong suốt, tuy trương lớn nhưng muốn khẩn cầu mà không thể thốt nên lời, đầu của cậu vì đau đớn mà ngẩng cao lên, cũng rất nhanh lại gục xuống.
Roi thứ hai, thứ ba nối gót mà tới, trên da thịt trắng nõn, lần lượt che kín dày đặc hồng ngân, nhất là ở hai cánh mông mịn màng, đủ loại dấu hoa tinh mịn, quả thật là một loại hưởng thụ dành cho thị giác.
Mặt khác bốn nam nhân nhìn không chuyển mắt, du͙© vọиɠ trong quần nâng thật cao, từ hai cánh mông ăn đau mà run run của Vũ Thôn, cùng miệng đứt quãng rêи ɾỉ, đáng ghê tởm là chúng càng nâng càng cao, cơ hồ muốn xé toạt lớp vải quần để chui ra ngoài.
Ước chừng đánh mấy trăm cái, Tiểu Điền mới ngừng lại được, hướng mặt về phía bốn người kia thật có lỗi cười:
“Thực xin lỗi a, ta chỉ cố cho hả giận, nhưng lại đã quên thỉnh bốn vị cẩn thận nghiệm một chút hàng hoá, hiện tại xin mời, không cần khách khí.”
“Lão đại thật sự là quá khách khí, chúng ta hẳn là cảm tạ ngài làm cho chúng ta thấy được một màn tiên hình xinh đẹp phấn khích như vậy, chẳng lẽ chúng ta còn có thể không tin hàng hoá của ngài sao?”
Nói là nói như vậy, bốn người vẫn là tụ lại bên cạnh Vũ Thôn. Tiểu Điền đương nhiên hiểu được bọn họ chỉ là muốn thoả mãn du͙© vọиɠ trước mà thôi, cũng không phải thật sự muốn nghiệm hoá, cho nên cũng không trách tội, mỉm cười, đốt một điếu thuốc ngồi vào sô pha, thưởng thức vài người đến biểu diễn.
Số 1 là gấp gáp nhất, gã đi đến giữa hai chân Vũ Thôn, dùng hai tay cẩn thận búng tròn tròn huyệt khẩu, để sát vào trước mắt dùng sức quan sát.
Số 2 đi đến phía trên đầu Vũ Thôn, nắm tóc kéo đầu của cậu nâng lên, cẩn thận quan sát khoang miệng cậu.
Số 3 cùng số 4 đi qua hai bên sườn Vũ Thôn, đưa tay vuốt ve thưởng thức đôi tiểu nhũ tinh tế.
“Thế nào?” Qua sau một lúc lâu, Tiểu Điền mở miệng hỏi.
“Hậu môn hình dạng cực kỳ xinh đẹp, trực tràng vừa chật lại vừa nóng, co dãn kinh người, phỏng chừng nhét vào hai cái dương v*t siêu dài siêu lớn cũng sẽ không có vấn đề gì, khả năng xé rách cơ hồ là bằng 0, thật sự là tao huyệt hoàn mỹ hiếm thấy.” Số1 lên tiếng đầu tiên, dùng toàn là ngữ khí chuyên gia.
“Khoang miệng cũng không so với cái “miệng” phía dưới kém, phân thân ở trong này mà ra vào cảm giác nhất định sẽ tuyệt đến không chịu nổi.” Số 2 cũng đơn giản nói phần trọng điểm.
“Vυ' thật mềm mại, điều này rất ít gặp ở đàn ông, mặc dù là dùng tốt nhất dược vật ngâm đi ra tính nô, cũng không thấy có thể có loại xúc cảm này.” Số 3 cũng là hưng trí bừng bừng.
Số 4 tiếp theo bổ sung:“đầu v* rất lớn, thật cứng, cũng thật nhô, vừa rồi ta đυ.ng nó một cái liền cứng lại, đến bây giờ còn không có một chút dấu hiệu mềm xuống, là độ siêu mẫn cảm, vô luận là đeo vòng, dùng kim, hay là buộc dây kéo căng, đều là cảnh đẹp.”
Tiểu Điền nở nụ cười:“ Hoàn mỹ như vậy sao, ta trước kia thật đúng là không phát hiện đâu, xem ra ta có được một bảo bối rồi, tuy nhiên các ngươi lại chưa chú ý tới cái vật nhỏ đáng thương dưới bàn kia đi? Một tạo vật xinh đẹp như vậy, hình dạng khi bị trói buộc lên cùng tư thái khi bắn không được làm cho người ta thương tiếc, thật đúng là sẽ làm cho người ta hưng phấn không ngừng nha.”
Thân thể Vũ Thôn bởi vì sợ hãi mà run nhè nhẹ, miệng phát ra mơ hồ tiếng cầu xin tha thứ, thế nhưng cũng không có ai để ý tới, bọn họ đang hưng trí bừng bừng thảo luận nên làm như thế nào ngược đãi cùng hưởng dụng con mồi tốt đẹp như vậy. Thương lượng nửa ngày, sau khi xác định vài loại ngoạn pháp, chúng ác ma tụ tập đến chung quanh Vũ Thôn.
Số 3 cầm lấy một chén nhỏ chế bằng bạch kim, đem mặt trên hợp với sợi dây gắt gao cột vào tính khí màu phấn hồng thuỳ ở phía dưới bàn, tuy rằng cái chén rất nhỏ, nhưng sức nặng của nó vẫn là đem dương v*t đáng thương kéo dài ra không ít, cũng làm cho Vũ Thôn đau đến thở hắt ra.
Số 1 lấy đến một cây lạp xưởng bóng loáng, ở chỗ các nếp nhăn nơi cúc huyệt cọ vài cái, liền đem thô to lạp xưởng cứng rắn chen vào trực tràng nhỏ hẹp, chỉ để lại phần đầu lộ ở bên ngoài, phụ trợ thêm cho chung quanh huyệt khẩu càng xinh đẹp, nói không nên lời da^ʍ mĩ.
“Ô ô ô……” Vũ Thôn đau đớn rêи ɾỉ, không ngừng giãy dụa thân thể, lại vô ích. Tiểu Điền vươn tay ở trên mông mềm mại thật mạnh vỗ một cái:
“Không biết tốt xấu, như vậy mà đã bắt đầu rầm rì, chân chính kịch hay còn ở phía sau kìa.”
“Nếu như khó chịu thì liền bắt nó đẩy ra ngoài giống như đi đại tiện ấy.” Số 1 trêu tức mệnh lệnh.
Thấy Vũ Thôn không ngừng co rút lại mông, cây lạp xưởng to lớn kia liền run lên bần bật rồi dần dần rời khỏi cơ thể ra bên ngoài, gã hưng phấn đến thanh âm đều thay đổi.
“Các ngươi nhìn xem, hắn đẩy ra rồi kìa, wa, tốc độ nhanh như vậy, thật sự là làm cho người ta khó có thể tưởng tượng, đúng là tao huyệt hoàn mỹ a.”
Vũ Thôn cơ hồ xấu hổ đến muốn chết ngất đi, nhưng mà cậu không thể, vì khi ở trên xe đã bị ép uống thuốc bảo trì thanh tỉnh, cho dù cậu có rơi vào bi thảm như thế nào đều phải thanh tỉnh thừa nhận. Lạp xưởng rốt cục đã rơi ra, nhưng lập tức còn có một cái khác để ở cửa vào, bên tai vang lên thanh âm lãnh khốc của Tiểu Điền:“Đoán thử xem đây là cái gì, nếu đoán đúng, trừng phạt liền giảm bớt một ít.”