Lục Chi

Chương 60: Chỉ thích em nha

Editor: Cindy

Dươиɠ ѵậŧ lúc này không còn là màu hồng, mà là màu đỏ tím.

Một cây gậy to dài khó coi, ở khe hở hoa huyệt trượt lên trượt xuống.

Dâʍ ɖị©ɧ lỗ qυყ đầυ hòa trộn với mật dịch hoa huyệt, qυყ đầυ ở u huyệt lầy lội không ngừng thử đâm chọc đi vào.

Lục Dục Chi vươn hai ngón tay bẻ ra hoa môi múp míp, lộ ra cửa động nhỏ xinh đẹp.

Cửa động mở ra rồi đóng lại, liếʍ mυ'ŧ hơi thở bốn phía.

Qυყ đầυ như gặp được đồng bọn quen thuộc, đi tới nhắm thẳng chỗ kia.

Lục Dục Chi cúi người hôn môi Lục Chi, đầu lưỡi cuốn lưỡi của cô, trao đổi qua lại không ít nước bọt, đem khoang miệng của cô quậy đến long trời lở đất.

Lục Chi nhíu mày, tiểu huyệt dưới thân liền bị dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông xâm nhập.

Mị thịt bao bọc dươиɠ ѵậŧ đỏ tím nổi đầy gân xanh, giống như vô số cái miệng nhỏ, hút thứ đồ vật to dài vào bên trong.

Vách tường thịt ẩm ướt chặt chẽ, tầng tầng bò lên trên côn ŧᏂịŧ.

Lục Chi thở hổn hển, đôi tay nhỏ mềm mại không xương ôm cổ người đàn ông.

Đôi chân thon dài quấn quanh vòng eo người đàn ông, bên trong tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ lớn hung hăng phá vỡ tầng tầng che chắn.

Mỗi một điểm mẫn cảm bên trong tiểu huyệt đều được qυყ đầυ chiếu cố đến, qυყ đầυ đã quá quen thuộc tiểu huyệt này, một đâm một chạm đều là kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật lớn.

Lục Dục Chi ôm thân trên của cô, để cho Lục Chi lấy hắn làm điểm tựa chống đỡ.

Hai bầu ngực mềm mại cọ xát cơ ngực nóng bỏng, không một chỗ nào trên da thịt có thể trút bỏ ham muốn tìиɧ ɖu͙©.

Đôi tay Lục Dục Chi ôm chặt cô, giống như muốn hòa nhập cô vào trong xương tủy hắn, bàn tay to vuốt ve phần xương bả vai hình con bướm.

Hai viên anh đào chĩa vào ngực hắn, đầṳ ѵú mẫn cảm cứng rắn thẳng đứng, người đàn ông ưỡn động hông quất đánh vào bên trong tiểu huyệt.

Mỗi một lần đều đâm vào thật sâu, hai viên trứng dái vỗ đập trên mông, tiếng "Bạch bạch bạch" vang dội.

Dâʍ ɖị©ɧ mép hoa huyệt văng khắp nơi, tốc độ giã nện nhanh chóng, làm hiện ra bọt nước nɧu͙© ɖu͙© bên mép.

Qυყ đầυ xuyên xỏ chỗ sâu nhất trong âʍ đa͙σ.

Cái miệng nhỏ này thật sự liếʍ mυ'ŧ quá tuyệt vời, trán Lục Dục Chi nổi đầy gân xanh.

Môi mỏng phát ra tiếng thở dốc khẽ.

Đuôi mắt Lục Chi phiếm hồng, những giọt nước mắt hết lần này đến lần khác từng viên chảy ra từ hốc mắt.

Mái tóc dài đen nhánh xõa rối tung ở sau đầu, còn có mấy lọn tóc dính vào trên trán thấm ướt mồ hôi.

Bàn tay Lục Dục Chi vuốt ve xương bả vai hình con bướm, đan xen vào mái tóc dài mềm mại.

Hông vẫn ưỡn động lên xuống, mái tóc mềm mại chạm vào như lông tơ, làm ngứa ngáy trái tim hắn.

Lục Dục Chi đâm rút bên trong tiểu huyệt non mềm chặt chẽ mê người ở dưới thân của cô, dươиɠ ѵậŧ xuyên tới xuyên lui mị thịt bên trong, mang ra không ít mật dịch thấm dính trên lôиɠ ʍυ màu đen.

Lục Chi bị mạnh mẽ va chạm trực tiếp rung đùi đắc ý*, tóc bay tán loạn trong không trung, đầṳ ѵú cọ xát bờ ngực rắn chắc nóng bỏng, tiểu huyệt dưới thân càng bị dươиɠ ѵậŧ khi dễ không thành bộ dạng.

* Rung đùi đắc ý: Thành ngữ Trung. Mô tả cách người ta cảm thấy vui vẻ hoặc những gì người ta nghĩ là không tệ.

Kɧoáı ©ảʍ đạt tới cao trào cuộn trào mãnh liệt.

Lục Chi thét ra tiếng, nước mắt vẫn đọng trên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng.

Tiểu huyệt phun trào ào ạt mật dịch, tưới một chút lên trên qυყ đầυ. Tiểu huyệt cao trào đặc biệt kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, như là muốn người đàn ông bắn cho nó toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lục Dục Chi buông nửa người trên của cô ra, thả cô nằm vững vàng trên sô pha, hưởng thụ dư vị sau cao trào.

Đôi tay bẻ ra cặp mông cong vểnh của cô, vuốt ve mông thịt đầy đặn.

Chờ Lục Chi hồi phục tinh thần, thời điểm mở mắt ra nhìn hắn.

Hắn trấn an liếʍ mυ'ŧ nước mắt còn vương lại ở đuôi mắt cô, môi mỏng cắn một chút vành tai cô.

Thấp giọng thở gấp ở bên tai cô buông lời tán tỉnh: "Anh muốn bắn cho bảo bảo, để cho bảo bảo mang thai có được không?"

Trước khi xé bỏ và phá vỡ tầng xiềng xích giam cầm, Lục Chi không dám nghĩ tới.

Ngay lúc tình cảm nồng nhiệt, với câu nói của người đàn ông rằng bắn cho cô mang thai, nhất thời cô có chút ngây ngẩn.

Mang thai? Sinh cho anh trai một bảo bảo? Gieo rắc kết tinh tình yêu của hai người ở trong bụng cô?

Lục Chi thất thần, môi anh đào ngập ngừng vài cái, ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuần tú phủ kín tìиɧ ɖu͙© của người đàn ông.

"Bảo bảo không muốn sinh bảo bảo cho anh sao?" Người đàn ông lại hỏi, dươиɠ ѵậŧ dưới thân không ngừng đâm chọc chỗ sâu nhất bên trong tiểu huyệt, tê dại ngứa ngáy.

Lục Chi thật lâu không hồi đáp, người đàn ông không đeo BCS, nếu bắn ở bên trong, tất nhiên sẽ có tỷ lệ mang thai, hắn không muốn cô uống thuốc lần nữa.

Tận lực khắc chế du͙© vọиɠ của chính mình, chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ từ bên trong huyệt thịt chặt khít ra.

Tiểu huyệt cực kỳ luyến tiếc côn ŧᏂịŧ lớn đã làm nó dục tiên dục tử, mị thịt ngăn cản dươиɠ ѵậŧ, gắt gao cắи ʍút̼ phân thân.

"Không, muốn, muốn... Muốn ca ca bắn vào trong, sinh... Sinh bảo bảo cho ca ca."

Lục Chi đối với dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông yêu hận đan xen, trong cơ thể sau khi hưởng thụ dư vị cảm thấy trống rỗng, cần gấp côn ŧᏂịŧ to dài chữa trị.

Hơn nữa lời của người đàn ông, gợi lên ham muốn cất giấu ở trong nội tâm của cô.

Cô làm sao có thể không muốn sinh một bảo bảo mang trong mình huyết mạch của hai người chứ? Đều nói con gái giống cha, nếu có thể sinh cho anh một cô bé ngoan ngoãn xinh đẹp, thì là chuyện hạnh phúc biết bao.

Trước kia cô cho rằng hai người có chung huyết thống ràng buộc, sợ đứa trẻ không tốt, nên cô không dám mong muốn.

Hiện giờ, cô hận không thể lập tức có một bảo bảo, nũng nịu gọi cô là mẹ, gọi Lục Dục Chi là cha.

Lục Chi hiếm khi đối với chuyện giường chiếu, mở miệng nói ra ý nghĩ của mình.

Lần này Lục Dục Chi không hề cố kỵ.

Côn ŧᏂịŧ đâm vào thật sâu, hông nhanh chóng ưỡn động.

Ở bên trong tiểu huyệt non mềm của cô gái nhỏ, trực đảo hoàng long*, tùy ý chà đạp.

* Trực đảo Hoàng Long: Thẳng tiến phủ Hoàng Long. Ý là "tiến thẳng vào sào huyệt địch".

Lục Chi rêи ɾỉ không ngừng trong suốt quá trình phóng túng của người đàn ông, trong tiểu huyệt chặt chẽ có vô số cái miệng nhỏ đang cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ.

Lục Dục Chi nhắm mắt lại, chạy nước rút mấy cái sau cùng, tinh hoa phun trào.

Một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiết ra ở chỗ sâu nhất bên trong tiểu huyệt, đem toàn bộ chất lỏng tình yêu giao cho Lục Chi.

Sau cao trào hai người ôm nhau ở một chỗ, mặc sức tưởng tượng xây dựng kế hoạch tương lai.

"Ca ca thích con gái hay con trai?"

"Chỉ cần là bảo bảo sinh thì đều thích, bất quá thích nhất vẫn là em."

"Vậy một gái một trai, con gái muốn lớn lên giống anh, con trai cũng muốn lớn lên giống anh."

"Bảo bảo, sinh hai đứa vất vả lắm, sinh một đứa thì tốt rồi, được không? Con gái đều là quỷ đòi nợ, anh chỉ muốn ở cùng với bảo bảo."

"Kẻ lừa đảo! Vừa mới nói đều thích hết!"

"Anh chỉ thích bảo bảo."

Sau đó tự chứng minh lời thích.

Lục Dục Chi ôm cô lên cầu thang, mở cửa phòng ngủ tiến vào.

Sau khi đặt người nằm trên giường, tìиɧ ɖu͙© theo đấy lại bùng cháy, đè lên cô tiếp tục ăn cho đủ.

Mặt trăng xấu hổ đến mức ẩn sau những đám mây, cả phòng bị ánh trăng ôn nhu bao phủ.

Hai người quấn quýt yêu nhau, đạt đến sự thống nhất của xá© ŧᏂịŧ và linh hồn, trừ khi chết chứ khó tách rời.

🎉🎉🎉HOÀN 🎉🎉🎉