Phiên ngoại 4 bồn tắm play ( muốn tạo em bé )
Đuôi cáo cắm chặt mặt sau cô, Thẩm Quân Trạch rút ra, mặt trên dính đầy tràng dịch.
“Thao em phía trước, thế mà mặt sau cũng thèm khát?” Anh ác liệt nói, đánh lên cái mông phiếm hồng của cô.
Tô Uyển thở hổn hển, mật thủy không ngừng trào ra từ trong tiểu huyệt đang run rẩy, ngăn thế nào cũng không được.
Thẩm Quân Trạch không hề kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, lẳng lặng nhìn tiểu huyệt lúc đóng lúc mở, ánh mắt đen tối, cúi đầu, ấn cô lên trên sô pha, chân bị tách ra thành một chữ mã.
Cúi đầu, liếʍ láp mật thủy của cô, đầu lưỡi thô ráp của anh liếʍ cửa huyệt của cô, cảm nhận cô rùng mình, Thẩm Quân Trạch chôn đầu giữa hai chân cô, đầu lưỡi tách mở âʍ ɦộ, tìm được mật đậu giấu ở bên trong.
Không ngừng liếʍ láp, thi thoảng lại cắи ʍút̼ một cái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỗ mẫn cảm của cô, tiếng nước ‘ tí tách ’ vang lên, Tô Uyển thở hổn hển, thân thể căng chặt, đôi mắt nửa híp, nhìn đầu tóc anh, không nhìn được mặt anh.
Chỉ có thể cảm nhận được sự vui sướиɠ mà anh mang đến cho cô, dưới kĩ thuật môi lưỡi điêu luyện của anh cùng hình ảnh da^ʍ mỹ đánh sâu vào thị giác, khiến trong đầu Tô Uyển như có ngàn vạn pháo hoa nở rộ, từng đợt kɧoáı ©ảʍ khó có thể chống đỡ thổi quét thân thể của cô.
Không ngừng rùng mình, mỗi một tế bào đều vui thích, hưởng thụ từng dòng điện lưu tê dại từ tiểu huyệt lan tới toàn thân.
“Ưm… A…” Thân thể cô vốn đã mẫn cảm, căn bản không chống đỡ nổi thế công của anh, cứ hơn mười phút, lại bị đưa lên cao trào.
Anh há mồm liếʍ mυ'ŧ mật thủy, tiếng nuốt vang lên rõ ràng.
Tô Uyển yêu kiều nói: “Đừng… Không không… Muốn…”
“ Da^ʍ phụ, nói không muốn mà còn kẹp đầu lưỡi anh hửm?” Anh liếʍ khóe miệng, ngẩng đầu lên từ giữa hai chân cô, chóp mũi còn dính dâʍ ɖị©ɧ trong suốt.
Khóe miệng mang ánh nước lấp lánh, Tô Uyển mặt đỏ hồng không dám nhìn anh, trong thân thể lại cực kỳ hư không, thiếu chút nữa… trong xinh đẹp con ngươi hiện lên tia mất mát.
Anh tách hai chân của cô ra, nhìn hoa huyệt ửng đỏ, đem côn ŧᏂịŧ đã cứng rắn trực tiếp nhắm ngay vào cửa huyệt động còn chưa khép lại của cô mà đâm vào.
Lần này, trực tiếp đâm vào chỗ sâu nhất, qui đầu thâm nhập vào trong tử ©υиɠ, tê tê nhức nhức lại có chút đau, Tô Uyển lập tức lên cao trào.
Từng tầng mị thịt bên trong không ngừng xoắn lấy côn ŧᏂịŧ của anh, hàng ngàn hàng vạn cái miệng nhỏ không ngừng hút côn ŧᏂịŧ anh, anh bị xoắn đến da đầu tê dại, thật sự rất chặt, giống như xử nữ.
Anh đỏ mắt, tốc độ không ngừng nhanh hơn, ôm eo cô, lúc côn ŧᏂịŧ ra ngoài mang theo cả mật thủy cùng mị thịt, rồi lại hung hăng đi vào, xương mu hai người chạm vào nhau, mật thủy bị chụp đánh thành bọt mép, dính vào chỗ giao hợp.
“Bảo bối, thật muốn thao hư em! Thật chặt.” Mí mắt Thẩm Quân Trạch hơi hơi nhảy lên, sung sướиɠ làm anh hận không thể chết ở trên người Tô Uyển.
“A… Chậm một chút… A… Sẽ… Chết.” Miệng cô vô thức kêu lên, thân thể lại rất thành thật cắn chặt côn ŧᏂịŧ anh, hai chân cô kẹp chặt vòng eo săn chắc của anh.
“ Em thật là tiểu yêu tinh khẩu thị tâm phi.” Mồ hôi trên trán anh như hạt đậu không ngừng rơi xuống ngực cô, nhìn đôi thỏ trắng bị chính mình xem nhẹ, anh bắt lấy thưởng thức, bóp thành các hình dạng khác nhau.
“ Ngực dâʍ đãиɠ một bàn tay anh cầm cũng không hết, có phải lén chơi đùa nó đúng không?” Anh vừa thở hổn hển vận động vừa nói.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến tiểu huyệt Tô Uyển không ngừng co rút lại, ngoài miệng phản bác: “Không có… A a… Đau a.”
Miệng cô thì kêu, nhưng thân thể lại đón ý nói hùa theo anh, thân trên không ngừng dựa sát vào người anh.
“ Em cái đồ dâʍ đãиɠ này.” Anh bị cô xoắn lấy côn ŧᏂịŧ đến phát đau, côn ŧᏂịŧ bị hút đến muốn bắn ra.
Hắn thủ tinh quan, tốc độ nhanh hơn như động cơ motor, không ngừng đâm vào hoa tâm cô, mỗi lần đều thâm nhập sâu đến tận tử ©υиɠ, cho cô vui sướиɠ cực hạn.
Dưới thế tấn công kịch liệt của anh, Tô Uyển rất nhanh đầu hàng, thân thể cuộn tròn lại, muốn chạy trốn, người đàn ông đằng sau dùng một tay kéo cô lại, hung hăng thao.
Cô có chút hoài nghi, hôm hay có phải người đàn ông này muốn thao chết cô hay không.
Mỗi lần tới anh đâm tới chỗ mẫn cảm, đều sẽ chậm lại một chút cọ xát, sau đó lại mạnh mẽ nghiền qua khối thịt mẫn cảm kia.
Anh không ngừng thay đổi góc độ đâm vào chỗ mẫn cảm trong tiểu huyệt Tô Uyển, Tô Uyển lần lượt được đưa lên đám mây, ý thức mơ màng, thân thể lại đón ý nói hùa theo mỗi lần anh va chạm.
Khóe mắt cô chứa nước mắt, kɧoáı ©ảʍ tràn ngập khắp người: “A… Không không… Muốn.”
Cô vừa nói vừa nức nở, bị thao sướиɠ đến khóc, khóe miệng chảy ra một vệt nước miếng, miệng há tô, không tiếng động thét chói tai, tầng tầng mị thịt co rút lại, nếp uốn không ngừng xoắn lấy côn ŧᏂịŧ.
Thẩm Quân Trạch hung hăng đâm vào chỗ sâu nhất, qυყ đầυ to lớn đâm vào tử ©υиɠ của cô, phun ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Chất lỏng nóng rực làm thân thể Tô Uyển run run, một lát sau, anh mới rời khỏi, cửa tử ©υиɠ nhanh chóng khép kín, không cho chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào chảy ra ngoài.
Nhìn bụng nhỏ của cô hơi nhô lên, Thẩm Quân Trạch có ý nghĩ xấu, cứ như vậy có lẽ cô sẽ có hoài thai con của mình…
Anh ma xui quỷ khiến hỏi: “Uyển Uyển, em thích con trai hay con gái?”
Cô bình ổn lại dư vị cao trào trong cơ thể, cô có chút nghĩ mà sợ cái loại cảm giác kɧoáı ©ảʍ ăn mòn thế này, nhưng đáy lòng lại chờ đợi lần sau kɧoáı ©ảʍ này…
“ Hả? Cái gì?” Cô mở to mắt, ánh mắt có chứa hơi nước lộ ra vẻ trong suốt, sạch sẽ.
“Uyển Uyển, em còn nhìn anh như vậy, anh thật sự nhịn không được…”
Một lát sau, Thẩm Quân Trạch lại hỏi lại: “ Em thích con trai hay con gái?”
“Đều thích…” Tô Uyển có chút mất mát nói, cô còn có thể hoài thai sao?
Thẩm Quân Trạch liếc mắt một cái là nhìn ra suy nghĩ của cô: “Yên tâm, lúc trước anh đã tìm người làm thuốc giúp em điều trị rồi, sữa bò em hay uống với cháo em hay ăn bình thường đều có thuốc trong đó.”
Tô Uyển kích động cầm lấy hai tay của anh, trên lông mi còn dính nước mắt, cảm xúc kích động của cô giống như cánh bướm, không ngừng run rẩy.
“Có muốn để con chúng ta ra đời sớm một chút không?” Trong lòng anh hiện lên một ý tưởng.
“ Hả?” Tô Uyển tràn đầy nghi hoặc.
Anh bế cô lên, đi thẳng lên trên tầng, côn ŧᏂịŧ đứng thẳng, theo từng bước đi của anh đâm lên đùi cô.
Cứng rắn lại nóng bỏng, Tô Uyển muốn xem nhẹ nó cũng khó, cô lập tức hiểu rõ ý của Thẩm Quân Trạch.
Nhưng cô cũng không nói gì thêm, dựa lên ngực anh, mặt dán lên trên, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của nah, cảm thấy giờ phút này năm tháng này thật là tốt.
Hai người ở phòng tắm, anh tắm rửa cho cô rất quy củ, Tô Uyển đang mơ màng sắp ngủ, lại cảm nhận có bàn tay sờ lên ngực, cô đập một cái lên tay anh.
Mở to mắt, khàn giọng nói: “Đừng…”
“Không sao, anh động em nằm là được rồi.” Anh trực tiếp bước vào bồn tắm, nước xôn xao tràn ra ngoài, trực tiếp nhấc chân cô để lên thành bồn tắm, theo dòng nước đi vào.
“A… thật trướng a…” Tô Uyển không nghĩ tới này anh lại thật sự, trực tiếp đi vào, rất nhiều nước cùng vào theo côn ŧᏂịŧ của anh.