Editor: Cindy
Trong phòng vệ sinh, hơi nước mù mịt, tiếng nước 'Rào rào' không ngừng.
Hoắc Liệt dựa lưng vào vách tường, cổ áo mở rộng, tay áo cuốn cao, cánh tay cơ bắp rắn chắc với xuống hạ thân.
Khóa quần mở ra hoàn toàn, qυầи ɭóŧ đã sớm bị kéo xuống, lõα ɭồ cơ bụng sáu múi đều đặn và lôиɠ ʍυ màu đen rậm rạp dưới bụng, còn có dươиɠ ѵậŧ thô cứng bị hắn nắm ở trong lòng bàn tay to rộng.
Màu đỏ tím, kích cỡ thiên phú dị bẩm kinh người, bàn tay to của hắn nắm giữ không hết, hơn phân nửa bại lộ ở bên ngoài, càng miễn bàn phía trên nó nổi đầy gân xanh.
Thứ đồ kia không chỉ nhìn hết sức hung ác, còn có một luồng hơi thở hormone nam tính nồng nặc đập vào trước mặt.
Thời điểm tham gia quân ngũ, tất cả mọi người chen chúc tắm rửa trong một phòng tắm, đồng đội của hắn đều nói hắn có một khẩu súng thần công, về sau người phụ nữ của hắn khẳng định sẽ có tính phúc dục tiên dục tử.
Xuất ngũ đã ba năm, đừng nói bạn gái, ngay cả bạn tình hắn cũng không có, ngàn ngàn vạn vạn con cháu đều cống hiến cho bàn tay phải.
Hoắc Liệt tiến vào phòng vệ sinh đã nửa tiếng, kiên trì bền bỉ không ngừng làm vận động pít-tông, cách gọi da^ʍ tục là tự sướиɠ, đơn giản và khô khan.
Từ sau khi Khúc Tâm Nhu vào ở trong nhà hắn, cô gái kia thật sự cho rằng bản thân là một con mèo, suốt ngày không muốn mặc quần áo, cơ thể trần trụi đi lại khắp nơi, số lần Hoắc Liệt tự sướиɠ gia tăng kịch liệt.
Mỗi ngày không dưới một lần, cây cự điểu dưới hạ thân căn bản không hề tiêu sưng, vẫn luôn cứng rắn đứng thẳng, nó kêu gào bất mãn.
Trong nhà hắn đang có một hoạt sắc sinh hương*, lại đáng chết phù hợp với mẫu con gái yêu thích của hắn, còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ... Không đúng, chính xác đang mặc áo sơ mi bẩn của hắn.
* Hoạt sắc sinh hương: Hình dung nhan sắc xinh đẹp diễm lệ của phụ nữ (Ẩn dụ so sánh).
So sánh với cơ thể cô gái hàng thật giá thật, thủ da^ʍ hoàn toàn là một chuyện hết sức nhàm chán.
Tay phải quen thuộc, lòng bàn tay thô ráp, xúc cảm côn ŧᏂịŧ của hắn trì độn, từ đầu tới cuối không có một tia kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Hoắc Liệt vì muốn nhanh chóng kết thúc quá trình thủ da^ʍ buồn tẻ vô vị này, không thể không nhắm mắt lại, trong đầu hồi tưởng kinh động vừa nãy nhìn thoáng qua.
Cặp mông trắng như tuyết... Cánh hoa màu hồng nhạt... Hoa huyệt kiều diễm.
Cặp mông như vậy bóp ở trong tay, chắc hẳn lòng bàn tay sẽ bị lấp đầy, có thể tạo thành đủ loại hình dạng, đặc biệt thời điểm ch*ch từ phía sau lưng cô, sẽ còn phát ra tiếng xá© ŧᏂịŧ va chạm 'Bạch bạch bạch'...
Con mèo của hắn nhìn thì mảnh mai, nhưng là địa phương cần có thịt ở trên người, thì đều múp míp.
Hoắc Liệt từ từ tới đỉnh du͙© vọиɠ, kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể không ngừng chồng chất thêm, chỉ cần nỗ lực hơn nữa là có thể bắn ra.
Nhưng ngay vào lúc này, hắn nghe được tiếng mở cửa.
Trong nhà này chỉ có hai người, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết người tiến vào là ai.
Du͙© vọиɠ của Hoắc Liệt đang ở điểm mấu chốt, không có tâm tình phản ứng Khúc Tâm Nhu, huống chi một người đàn ông như hắn, bị cô nhìn mấy lần cũng không thành vấn đề, chờ cô nhìn chán tự nhiên sẽ đi ra ngoài.
Nhưng rất lâu hắn vẫn chưa nghe được tiếng bước chân cô gái rời đi...
Khúc Tâm Nhu chuẩn bị xong cơm tối, đợi một lát, vẫn chưa thấy Hoắc Liệt đi ra.
Sự sợ hãi khi đã từng bị Hoắc Liệt bỏ mặc ở bệnh viện tái hiện, cô dò tìm theo âm thanh đi vào phòng vệ sinh, vừa muốn kêu một tiếng 'Chủ nhân', thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ ngơ ngác.
Cách tầng hơi nước mỏng, cô nhìn thấy một người bình tĩnh và mạnh mẽ, thân thể nam tính, cơ bắp rắn chắc, làn da màu đồng cổ chói mắt, dính giọt nước, lập lòe óng ánh, còn có ánh sáng phòng vệ sinh ấm áp.
Cô nhìn gương mặt Hoắc Liệt, có một nếp nhăn ở trung tâm hai hàng lông mày rậm, sắc mặt vừa thống khổ lại thoải mái, phức tạp khiến cho cô nhìn không rõ.
Khúc Tâm Nhu còn chưa hiểu rõ tại sao thần sắc của Hoắc Liệt phức tạp khó hiểu như thế, ánh mắt cô đã không khống chế được tự động dời xuống, từ sống mũi cao thẳng, đến đường nét gương mặt anh tuấn, rồi đến quai hàm của hắn.
Lại theo sát giọt nước nhỏ dính trên cằm Hoắc Liệt, chậm rãi chảy xuống.
Từ yết hầu ở cổ, xuống cơ ngực rắn chắc đầy đặn, đường vân rõ ràng, giọt nước có thể dựa theo chỗ lõm xuống giữa hai bên cơ ngực, trót lọt chảy xuôi xuống.
Hóa ra thân thể của người đàn ông, có thể đẹp mắt đến loại trình độ này.
Khúc Tâm Nhu trong lúc bất tri bất giác, nuốt nuốt nước miếng, ngay cả bản thân cô cũng không hề chú ý tới.
Cuối cùng, một giọt nước nho nhỏ, biến mất ở giữa đám lôиɠ ʍυ dưới bụng Hoắc Liệt, ánh mắt Khúc Tâm Nhu, cũng rơi vào phía trên côn ŧᏂịŧ bị Hoắc Liệt cầm chặt.
Dù cho bị bàn tay hắn bao lại, vẫn không che đậy được sự thô chắc hùng vĩ.
Khi bàn tay Hoắc Liệt tuốt trượt, qυყ đầυ một lần lại một lần chui ra từ trong miệng cọp, giống như đang chào hỏi với cô.
Màu đỏ sậm, so với phân thân thì màu sắc càng nhạt hơn một chút, phía trên dính chất lỏng lóng lánh trong suốt, ở dưới ánh sáng tỏ ra cực kỳ da^ʍ mĩ.
A...
Thứ đồ vật kia tại sao có thể lớn như vậy...
Khúc Tâm Nhu cũng không buột miệng thốt lên sự kinh ngạc, hô hấp nhịn không được trở nên gấp gáp.
Cô cảm giác thân thể của mình trở nên rất kỳ quái, ngực khó chịu, hơi hơi nóng, hoa huyệt giữa hai chân co rụt lại, tựa như muốn hút lấy thứ gì đó.
Tinh thần và tâm lý của Khúc Tâm Nhu có chướng ngại, suy nghĩ trở nên chậm chạp lộn xộn, không cách nào nhận thức phản ứng của thân thể cô, đó là... Động tình.
Người đàn ông sẽ bởi vì người phụ nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà sinh ra du͙© vọиɠ bừng bừng phấn chấn. Người phụ nữ cũng nhất định sẽ bởi vì người đàn ông tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà động tình, sự hấp dẫn sinh lý chỉ đơn giản như vậy.
Huống chi Hoắc Liệt ở trong lòng Khúc Tâm Nhu, tồn tại giống như mặt trời.
~H~O~A~K~Y~D~I~E~M~