Cách Một Cảnh Cửa

Chương 17

Sầm Từ rút tay mình ra khỏi tay Tần Huân, lầm bầm : "Ai nói không có ai bầu bạn cùng, Thang Đồ là hàng xóm của tôi đấy." Tần Huân mỉm cười: "Chân." Sao có thể để anh làm vậy được? Sầm Từ muốn tự làm.

Tần Huân lúc này ấn nhẹ cô xuống, rồi ngồi bên cạnh, tiện tay kéo chân cô đặt lên đùi mình.

Tư thế này quả thật... Cô không muốn, định rút chận về, nào ngờ bị anh giữ lại.

“Tôi ăn thịt được cô chắc?” Tần Huân bất lực nói.

Sầm Từ không cử động, nếu cô cứ từ chối thì có vẻ không được hay cho lắm.

Vết thương ở chân Sầm Từ không nông không sâu.

Đây là nhận định về vết thương mà Thang Đồ dành cho cô, không sâu không nông có nghĩa là không nghiêm trọng đến mức phải bó bột, nhưng cũng không nhẹ đến mức không cần khâu.

Cả thảy, Sầm Từ phải khâu tám mũi, thật ra còn nặng hơn vết thương ở cánh tay.

Lúc Tần Huân thay thuốc Sầm Từ không dám nhìn, chỉ cụp mắt xuống.

Tần Huân thấy vậy thì khẽ nói: “Kĩ thuật khâu của bác sĩ được đấy.” Sầm Từ lúc này mới nhìn lướt qua.

Sau đó thì cảm thấy đau nhói.

“Chắc sẽ để lại sẹo.” Cô thở dài.

Vị trí của vết thương khá dễ nhìn, bởi gần mắt cá chân, một khi để lại sẹo, nếu trời lạnh thì không sao, nhưng vào mùa hè thì không giấu nổi.

Tần Huân cười nói: “Cô gái yêu cái đẹp.” Tay anh nhẹ nhàng cọ vào mắt cá chân cô, ngưa ngứa, khiến cô có cảm giác như có luồng nhiệt chạy qua làn da.

Cô vừa cảm thấy xấu hổ, vừa ngượng nghịu quan sát Tân Huân.

Anh cúi đầu, nghiêm túc tỉ mỉ, rất nhẹ tay, nhưng cũng rất thành thạo.

Chẳng trách Dương Tiểu Đào vừa gặp đã khen anh đẹp trai.

Quả thực anh đẹp trai hơn bất cứ người đàn ông nào cô đã từng gặp, khi mỉm cười cũng thấy vô cùng dịu dàng.

Nhất là đôi bàn tay anh, các ngón tay không chỉ sạch sẽ, mà còn thon dài, nhìn rất bắt mắt.

Anh nhanh chóng băng bó xong vết thương cho cô Lúc Sầm Từ rút chân về còn cảm thấy chân mình nóng bỏng.

“Anh...

xử lý vết thương khá thành thạo nhỉ?” Tần Huân buộc gọn băng gạc bỏ đi, cho vào trong túi: “Lúc ở bệnh viện thấy y tá thay thuốc cho cô, nên tôi học theo.” Đến giờ cơm tối Tần Huân vẫn không có ý định ra về, cô bị thương không nên ăn đồ dầu mỡ, nên anh lại đích thân xuống bếp nấu cơm.

Khi Sầm Từ tập tễnh bước vào bếp, anh đang làm món salad rau xanh hoa quả, hai món mặn khác anh đã chuẩn bị xong nguyên liệu, còn trong nồi cơm điện thì đang nấu cháo, khói nóng tỏa ra, khiến cô vừa đến cửa đã ngửi thấy mùi cháo thơm nức mũi.