Nhìn vẻ mặt sốt sắng và ý chí chiến đấu sục sôi trong mắt Vũ Văn Thiến, Trần Phong không kiềm được cau mày, thực lực của Vũ Văn Thiến thực ra không mạnh, hôm nay cô là người đầu tiên ra trận, nếu đấu đến cùng với đối phương thì khó đảm bảo đối phương sẽ không ra đòn chết người.
Sau khi nghĩ đến đây, Trần Phong không kiềm được nói: “Lát nữa sau lên võ đài, nếu không phải đối thủ của người ta thì nhanh chóng nhận thua…”.
“Anh có ý gì? Có phải anh khinh thường tôi không?”, Trần Phong còn chưa nói xong, đã bị Vũ Văn Thiến tức giận ngắt lời.
Nhìn Vũ Văn Thiến tức giận bất bình, Trần Phong cười gượng lắc đầu: “Tôi không có ý đó, cô nghĩ nhiều rồi, tôi sợ cô bị thương…”.
Sợ tôi bị thương?
Gương mặt xinh đẹp của Vũ Văn Thiến ửng hồng, gã này nói vậy là sao, chẳng lẽ anh ta thích mình?
Thấy gương mặt xinh đẹp của Vũ Văn Thiến đỏ ửng, Trần Phong càng cạn lời, không nghi ngờ gì, lần này Vũ Văn Thiến thực sự nghĩ nhiều rồi.
“Lo cho mình đi, cô đây không cần anh lo”.
Sau khi hờn dỗi nói một câu thì Vũ Văn Thiến ngẩng cao cổ kiêu ngạo lên võ đài.
Tuyển thủ số 7 của Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy là một thanh niên thấp gầy.
Sau khi thấy Vũ Văn Thiến thì thanh niên thấp gầy này vô thức liếʍ môi, trong mắt ánh lên vẻ dâʍ ɖu͙©.
“Nhìn gì mà nhìn?! Có tin cô đây móc mắt anh không?”.
Thấy thanh niên thấp nhìn mình đầy dâʍ ɖu͙©, Vũ Văn Thiến ngay lập tức hơi tức giận.
Sau khi quát một tiếng, Vũ Văn Thiến động thủ luôn.
Chiếc váy dài của cô tung bay, trường kiếm trong tay cũng rạch một vệt xinh đẹp theo, chém về phía thanh niên thấp gầy.
Sắc mặt thanh niên thấp gầy đầu tiên là nghiêm nghị, sau đó anh ta cười dữ tợn, hai chân giậm mạnh xuống đất, cả người lao về phía Vũ Văn Thiến như tên bắn.
Không đến một giây, thanh niên thấp gầy đã xuất hiện trước mặt Vũ Văn Thiến.
Sau khi xuất hiện trước mặt Vũ Văn Thiến, hai đấm của thanh niên thấp gầy đập thẳng vào núi đôi trước ngực Vũ Văn Thiến.
Sắc mặt Vũ Văn Thiến thay đổi, dường như cảm nhận được nắm đấm của thanh niên thấp gầy, cô vội vàng lùi lại, vừa lùi vừa nghiến răng chửi: “Vô sỉ!”.
Vô sỉ?
Thanh niên thấp gầy cười khẩy, không hề dao động, tiếp tục thế tấn công lúc trước.
Kình phong sắc bén bay lượn trên võ đài, nắm đấm của thanh niên thấp gầy như mưa rền gió dữ liên miên không dứt, ép Vũ Văn Thiến liên tục lùi lại.
Không đến một phút, trên trán Vũ Văn Thiến đã lấm tấm mồ hôi.
“Vô dụng, cô chỉ biết có thể à?”.
Lúc này, thanh niên thấp gầy cười khẩy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Lời này ngay lập tức khiến cơn giận trong lòng Vũ Văn Thiến bùng cháy hoàn toàn.
“Tôi gϊếŧ anh!”.
Vũ Văn Thiến nghiến răng, gào thét vung kiếm đâm thanh niên thấp gầy.
Động tác này của cô ngay lập tức để lộ sơ hở của mình.
Thanh niên thấp gầy cười khẩy một tiếng, đúng là đồ ngu ngực to não phẳng, có thế mà đã bị mình chọ giận rồi.
Nhân lúc Vũ Văn Thiến để lộ sơ hở, thanh niên thấp gầy tung một nắm đấm luôn.
“Binh!”.
Vũ Văn Thiến bay ngược lại không có gì hồi hộp, đập mạnh vào bên dưới võ đài.
“Vũ Văn sư muội!”.
Mấy võ sĩ của Hiệp hội thương nhân Trung Hải đều quây lại.
Vương Càn ngồi trên ghế, cau mày, không nói gì, sự thất bại của Vũ Văn Thiến cậu ta đã đoán trước.
Tiếp theo thì xem Trần Phong rồi.
Nếu Trần Phong cũng thua vậy trận đấu cược lần này Hiệp hội thương nhân Trung Hải có thể tuyên bố kết thúc rồi.
Vì thực lực của tuyển thủ số 9 và 10 còn lại còn chẳng bằng Vũ Văn Thiến.
Không lâu sau, trọng tài trung niên trên võ đài đã tuyên bố kết quả.
Vũ Văn Thiến thua, thanh niên thấp gầy thắng.
Không nghi ngờ gì, thanh niên thấp gầy kia sẽ tiếp tục ở trên võ đài, chiến đấu với tuyển thủ số 8 của Hiệp hội thương nhân Trung Hải, cũng chính là Trần Phong.
Các võ sĩ của Hiệp hội thương nhân Trung Hải hơi chán nản, Vũ Văn Thiến thua cũng có nghĩa là trận đấu cược lần này Hiệp hội thương nhân Trung Hải không còn hi vọng gì rồi.
Ba người còn lại, thực lực người này lại kém hơn người kia, trong đó còn có một võ sĩ tự tu luyện là Trần Phong.
Thực lực này thì lấy gì ra mà đấu với Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy?
“Trần sư đệ, làm hết sức, nghe ý trời”, Trương Thiên Dụ thở dài, anh ta cũng không coi trọng Trần Phong, mặc dù lúc trước đã suy đoán với Hồ Khải Tinh, Trần Phong có lẽ không đơn giản, nhưng tối qua bị thương nặng như vậy dù có không đơn giản thì cũng vô ích.
Hi vọng duy nhất bây giờ của anh ta chính là sau khi lên võ đài, Trần Phong đừng thua tệ quá, dù gì cũng phải giữ mặt mũi cho Hiệp hội thương nhân Trung Hải.
“Trương sư huynh, lời này của anh không đúng rồi, cái gì là làm hết sức, nghe ý trời? Thực lực của Trần sư đệ rất mạnh, nhỡ lát nữa cậu ta lên võ đài, tự nhiên bùng nổ, đánh cho đối phương tan tác tơi bời thì sao?”.
Lúc này, Hồ Khải Tinh nói với giọng điệu kì cục, người có mắt đều nghe ra được lời này của cậu ta là đang mỉa mai Trần Phong.
Trần Phong hờ hững mỉm cười, không để ý Hồ Khải Tinh.
Lúc này, Sở Dật Phi bước tới.
“Tiểu Phong, tôi vừa nhờ người nghe ngóng, viên thuốc thanh niên áo đen hôm qua uống tên là âm dương đan, âm dương đan là một loại đan dược do Âm Dương Tông của nước R điều chế chuyên kí©ɧ ŧɧí©ɧ phát huy tiềm năng của võ sĩ, sau khi võ sĩ uống vào thì có thể khiến thực lực bản thân tăng gấp hai, ba lần trong thời gian ngắn, hoàn toàn có thể đạt đến trình độ chiến đấu vượt cấp”, sắc mặt Sở Dật Phi hơi nghiêm trọng, anh ta cũng vừa mới nghe ngóng được tác dụng của âm dương đan.
Sau khi biết tác dụng của âm dương đan, anh ta ngay lập tức đến đây, để báo tin này với Trần Phong.
“Gấp hai, ba lần?!”.
Trương Thiên Dụ không nhịn được hít vào một hơi, anh ta chưa từng nghĩ nước R lại điều chế ra loại đan dược đáng sợ thế này, trong thời gian ngắn khiến thực lực bản thân tăng gấp hai, ba lần, hiệu lực của thuốc này đúng là nghịch thiên.
Nếu một võ sĩ giai đoạn giữa Ám Kình, uống âm dương đan thì trong thời gian ngắn, võ sĩ giai đoạn giữa Ám Kình này sẽ có thể chiến đấu vượt cấp với giai đoạn cuối Ám Kình.
Thảo nào hôm qua Vương Càn lại bị thương nặng như vậy, thực lực ban đầu của Sakai Toushuu tiệm cận giai đoạn cuối Ám Kình, sau khi uống âm dương đan thì thực lực của anh ta chắc chắn là lên mức cao nhất của Ám Kình.
Võ sĩ ở đỉnh của Ám Kình, trong trận đấu cược lần này chắc chắn là tồn tại gần như vô địch.
Nếu không gặp phải người kinh khủng như Vương Càn, thì Sakai Toushuu chắc chắn sẽ không chết thê thảm như vậy.
“Đúng thế, hai, ba lần”, Sở Dật Phi trịnh trọng gật đầu.
“Thế còn đấu gì nữa, nếu võ sĩ của Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy ai cũng uống âm dương đan thì trận đấu tiếp theo chúng ta nhận thua luôn cho rồi”, tuyển thủ số 9 xếp sau Trần Phong, Lâm Hiên, lúc này mặt mày phẫn nộ, dù thiên tài tuyệt đỉnh như Vương Càn gặp phải Sakai Toushuu uống âm dương đan thì cũng suýt mất mạng, những giai đoạn giữa Ám Kình bình thường như họ nếu gặp phải võ sĩ của Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy uống âm dương đan, thì có lẽ đến cả cơ hội nhận thua cũng không có.
Sở Dật Phi cau mày nhìn Lâm Hiên một cái, nói: “Đừng nói mấy lời xui xẻo vậy, số lượng âm dương đan cực kì ít, võ sĩ nước R không thể ai cũng có một viên”.
“Hơn nữa, âm dương đan không phải vô địch, nó chỉ có tác dụng năm phút, năm phút qua đi thì nếu võ sĩ uống âm dương đan vẫn muốn tiếp tục chiến đấu thì hắn sẽ như Sakai Toushuu, nổ tung luôn”.