Nghĩ đến chuyện vừa rồi, Diệp Băng Băng lại cảm thấy vô cùng tội lỗi, ngay trước mặt đàn em mới làm quen lại có thể hôn lấy bạn trai của người ta, mặc dù là do nam nhân kia chủ động. Diệp Băng Băng cũng không có động lực ở lại, cô tìm cớ muốn về sớm, về sau suy nghĩ hạn chế tiếp xúc với Cố Tiểu Du.
" Mình còn việc bận ở nhà, có lẽ mình nên về… "
Diệp Băng Băng uống hết một nửa ly nước cam, liền đứng lên, Cố Tiểu Du làm sao cho nàng đi về dễ dàng như vậy, hắn kéo lấy tay cô.
" Khoan đã, mình còn có nơi muốn dẫn cậu đi… "
" Chuyện này… "
Diệp Băng Băng quay qua nhìn vẻ mặt khao khát của hắn cũng không nỡ từ chối, đành gật đầu đồng ý. Cố Tiểu Du mỉm cười, hắn dù nói vậy nhưng lại không biết là nên đi đâu, chỉ tạm thời nghĩ cách mà thôi.
Đúng lúc này hắn nhìn lên bầu trời đã chuyển mây đen, hơi mỉm cười. Diệp Băng Băng còn đang mải nghĩ đến Lý Tinh Tinh, không có chú ý đến thời tiết đang chuyển xấu.
Cả hai người cùng nhau đi dạo, bất chợt trời đổ cơn mưa, Diệp Băng Băng và Cố Tiểu Du đều ướt hết. May mắn nơi này có mấy cái khách sạn, hai người mau chóng vào đó trú chân, cùng nhau thuê một căn phòng.
Diệp Băng Băng thấy hai người thuê cùng phòng trong một khách sạn cảm thấy có gì đó không ổn. Quả nhiên khi vừa bước vào, Cố Tiểu Du bảo cô đi tắm trước.
Hiện tại quần áo trên người Diệp Băng Băng đều ướt, nước mưa dính sát lớp vải trên da thịt của cô, đường nét cơ thể hiện ra rõ ràng. Diệp Băng Băng không thể từ chối, xấu hổ liền chui vào trong phòng tắm trước.
Tiếng nước trong phòng tắm, kèm theo bóng hình mờ ảo sau lớp kính khiến máu huyết Cố Tiểu Du sôi trào. Hắn cố giữ mình tỉnh táo, kìm nén nóng vội, hắn pha một ly nước ấm, sau đó bỏ vào một chút "bột".
Diệp Băng Băng tắm xong, cô cũng không có quần áo để thay, mặc tạm một cái áo tắm rộng, che đậy thân hình của thiếu nữ sau một lớp áo. Đến lượt Cố Tiểu Du tắm rửa, hắn đưa cô ly nước ấm rồi chui vào trong phòng tắm.
Diệp Băng Băng uống nước, có lẽ do hơi khát mà cô uống hết nửa cốc, cơ thể lập tức nóng rực, cô không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy một cổ du͙© vọиɠ chạy lên đầu.
" Ưm… "
Diệp Băng Băng nằm trên giường, áo tắm rộng mở, hai tay đặt trên ngực tự xoa bóp, một tay luồn xuống dưới mò mẫm âʍ ɦộ, nơi mép thịt hồng hào đã chảy ra nước.
Có thể dùng tay vẫn chưa đủ, cô chỉ muốn tìm thứ gì đó tốt hơn để giải tỏa, mắt mờ nhạt nhìn xung quanh, thấy hình dáng người con trai sau tấm kính nhà tắm, ẩn hiện nhớ tới khuôn mặt của Cố Tiểu Du, cô liền bò xuống dưới đi vào trong nhà tắm.
Do Cố Tiểu Du không khóa cửa nên cô dễ dàng đi vào, Cố Tiểu Du không ngờ cô gái này chủ động như vậy, có chút ngoài ý muốn, nhìn thiếu nữ đi vào tỏ ra quan tâm.
" Băng Băng, cậu sao vậy… "
" Mình nóng quá… Thật muốn… "
Diệp Băng Băng nhìn thấy thân hình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hắn, cơ thể càng thêm nóng, dường như đã không biết thẹn đi vào, thân hình lảo đảo ngã trong lòng hắn. Cố Tiểu Du hai tay đỡ lấy cô, hai bàn tay "vô tình" đặt trước đôi gò bồng tươi tắn, bóp vài cái.
Diệp Băng Băng môi nhỏ run lên, mắt hàm sương ánh nhìn, ngước lên một vẻ mặt tràn ngập nhu thủy.
" Tiểu Du, hôn mình… "
Cố Tiểu Du tuyệt đối sẽ không phản đối, hắn mặc kệ vòi nước tắm còn đang chảy, miệng cúi xuống cùng Diệp Băng Băng hôn môi, lưỡi lùa vô cạy mở hàm răng trắng, cùng thiếu nữ tràn ngập tình nguyện ướŧ áŧ quấn lưỡi.
Càng hôn cả hai càng suồng sã, miệng lưỡi càng dính chặt, môi tách ra lưỡi vẫn ở bên ngoài giao đấu, lại tiếp tục dính sát. Cố Tiểu Du đã đẩy Diệp Băng Băng sát vào tường, vừa hôn cô, bàn tay không thành thật sờ nắn khắp cơ thể thiếu nữ, hai ngực tròn lộ núm nhỏ mê người, bờ mông trắng đàn hồi lạ thường, huyệt động ẩm ướt vì nước tắm hay vì cơ thể đang dần trở nên nhạy cảm.
Vài ngón tay Cố Tiểu Du trượt dài trên mép thịt hồng hào, chạm lấy hạt nhỏ phía bên trên, cẩn thận se se, nhục căn cứng rắn va chạm cặp đùi thon dài của thiếu nữ.
Hắn cầm lấy bàn tay mịn màng của cô, đưa tay đặt trên dươиɠ ѵậŧ nóng hổi trong tư thế ngẩng cao đầu. Diệp Băng Băng như tìm thấy vật mình cần tìm, hai tay đặt trên dươиɠ ѵậŧ cầm chặt không buông, cứ vừa xoay vừa bóp làm nam nhân phấn khích.
Cố Tiểu Du tràn ngập phấn khích, hắn ngồi xuống, giữa hai chân cô tìm lấy huyệt động thần bí của thiếu nữ, hai mép thịt của nàng hồng hào, một màu hồng phấn nhẹ nhàng, như cánh hoa đào mùa xuân, non nớt lại có điểm ướŧ áŧ.
Hắn ngậm lên phía bên trên hai mép thịt, một hạt đậu nhỏ cùng hương sắc phấn đào, tươi tắn thu hút, cũng chính là điểm nhạy cảm của thiếu nữ, Diệp Băng Băng cảm giác hạ thể ngứa rát, vừa nhột vừa sướиɠ. Hai tay đặt trên đầu người con trai, tại phía sau đầu hắn kéo lại, như muốn hắn cắn nuốt hạt đậu kia.
" Ưm… Tiểu Du, sướиɠ… "
Diệp Băng Băng ngọt giọng rêи ɾỉ, cặp ngực mê người cứ bung nẩy hại mắt, bên dưới âm huyệt được một cái lưỡi thon dài luồn vào trêu chọc làm nó dần chảy nước lầy lội, kỹ xảo điêu luyện của hắn làm cho cô mới trải nghiệm cảm giác lần đầu không thể chịu nổi, phun ra dâʍ ɖị©ɧ nóng hổi dường như muốn làm đầu lưỡi của hắn bị bỏng.
Thấy âm huyệt nàng vừa đủ ướŧ áŧ, hắn không chờ đợi thêm nữa, đẩy người thiếu nữ dính sát trên tường, bờ mông đẹp hướng ra cọ sát dương căn của hắn.
Dươиɠ ѵậŧ cọ sát ở bên ngoài mép thịt ẩm ướt, giữa hai chân trắng ngần thon thả, cứ thụt vô thụt vào làm thiếu nữ vừa ngứa vừa nứиɠ.
" Tiểu Du, đừng đùa nữa… Mình muốn… "
" Cậu muốn gì nào… "
Cố Tiểu Du mở giọng trêu ghẹo, côn ŧᏂịŧ trượt giữa hai đùi thiếu nữ liên tục, vừa để thỏa mãn còn để kí©ɧ ŧɧí©ɧ thiếu nữ. Diệp Băng Băng dường như mất tỉnh táo thường ngày, cô bạo dạn hẩy hẩy bờ mông tròn, tay ở bên dưới nắm lấy đầu quy vịn lên trên, giọng nỉ non.
" Tiểu Du, mình muốn cái đó của cậu… Dùng cái vật thô cứng của cậu đâm vào được không. "
" Mình sợ về sau cậu sẽ hối hận… "
Cố Tiểu Du tại bên tai cô trêu chọc, ngậm lấy vành tai, lưỡi lùa vào trong chọc nguấy, Diệp Băng Băng hai mắt mê ly, toàn thân ngứa ngáy không ngừng.
" Không hối hận… Mình chỉ muốn cái của cậu. "
" Băng Băng, đó là cậu nói… "
Cố Tiểu Du cũng kiềm nén từ nãy giờ, hắn lại chỉnh lại dương căn, cảnh chỉnh ngay tại cửa âm động đút vào, từng thớ thịt bó sát cản bước tiến của hắn. Mỗi lần đi một đoạn là sự sung sướиɠ lại tăng lên, đến khi va chạm lớp màиɠ ŧяiиɧ của cô, hắn mới cẩn thận tiến vào.
Hai tay Cố Tiểu Du ôm lấy eo nhỏ của Diệp Băng Băng, để cô toàn thân dựa vào tường, từ phía đằng sau đút vào, phá tan lớp màиɠ ŧяiиɧ tiết quý giá của cô. Diệp Băng Băng đau đớn kêu lên, hai mắt đã chảy lệ, có lẽ do xuân dược còn đặc tính nên nỗi đau không lớn.
" Tiểu Du, cậu vào rồi… ưm… đau quá… Đừng di chuyển… "
Cố Tiểu Du biết cô đau đớn, hắn ghé miệng hôn lấy môi cô, hai tay xoa nắn ngực cô giảm đi cơn đau trong người. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ dần mang đến hiệu quả, huyệt nhỏ của thiếu nữ dần thích ứng với nhục căn của hắn.
Cố Tiểu Du nhấp hông, dương căn đi sâu vào tận đáy hoa tâm, chạm vách thịt ngăn sâu cùng, cơ thịt âm huyệt ép sát như muốn nuốt chửng dươиɠ ѵậŧ nam nhân. Cố Tiểu Du rút ra, cứ theo quán tính tiếp tục nhấp nhả trong âʍ đa͙σ hồng hào Diệp Băng Băng.
" Băng Băng, của cậu thật bóp… Thật sướиɠ… "
" Ư… Tiểu Du, cậu quá lớn… mình lại thấy thật sướиɠ… Ư… Ư… xấu hổ, đừng nhấp… Mình lại muốn đến… Muốn tiểu… thật khó… "
Diệp Băng Băng rêи ɾỉ nhẹ nhàng, đối với cử động của hắn đã dần làm quen, từng cơn kɧoáı ©ảʍ đánh sâu vào tâm trí nàng, để cô dễ dàng banh rộng chân cho hắn cᏂị©Ꮒ cô.
Cố Tiểu Du vì huyệt động quá bóp, lại mềm mại trơn trượt, dần đến cực hạn, đầu rùa run run như muốn nhả đạn.
" Băng Băng, mình muốn ra… Muốn bắn vào trong cậu… "
" Ưm, khoan đã… Đừng bắn vào trong, mình không muốn có thai… "
Diệp Băng Băng sót lại vài phần lý trí, tỉnh táo nói, Cố Tiểu Du như không nghe được, như đẩy pít tông đóng cọc vào huyệt nhỏ, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn lên tử ©υиɠ nhỏ bé chật hẹp, phun đầy cả một bụng thiếu nữ.
" A… Nóng quá, mình lại muốn tiểu… "
Diệp Băng Băng run lên, cũng không còn quan âm Cố Tiểu Du có bắn vào trong hay không, âm huyệt tiếp tục phun trào, dòng dịch trắng đυ.c như sữa hòa quyện cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân thành một hỗn hợp dâʍ ɖị©ɧ.
Cố Tiểu Du rút dương căn ra, từ trong huyệt nhỏ Diệp Băng Băng chảy ra từng luồng dâʍ ɖị©ɧ trắng sữa, còn có một chút máu đỏ hòa quyện...