Song Tu Phương Thức Mở Ra

Chương 9: Sân thượng (18+)

Thời gian trôi qua được một tuần, chuyện Cố Tiểu Du và Lý Tinh Tinh hẹn hò cũng không còn sôi nổi như trước. Mọi người đã bắt đầu chấp nhận chuyện này, việc cả hai dành thời gian ở bên nhau cũng nhiều hơn, không còn mấy ai làm phiền nữa.

Cố Tiểu Du trong thời gian này bắt đầu tìm hiểu về hai đối tượng khác, chuẩn bị lên kế hoạch cụ thể. Việc mà khiến hắn ngoài ý muốn nhất là Diệp Băng Băng vẫn mãi né tránh hắn, suốt cả tuần chưa nói với nhau được mấy câu.

Hiện tại hắn đang ở trên sân thượng, chỉ có hai người là hắn và Lý Tinh Tinh, thời gian này hắn và cô đã nhiều quen thuộc, độ hảo cảm của cô dần tăng lên 84.

" Ưm… chụt… chụt... "

Cố Tiểu Du và Lý Tinh Tinh ngay tại sân thượng hôn nhau thắm thiết, áo trên người Lý Tinh Tinh bị mở toang, bộ ngực to tròn cứ rung lắc, bờ eo thon gọn trắng mịn. Miệng môi dính sát nhau, tạo âm thanh hôn nuốt dâʍ đãиɠ, Lý Tinh Tinh đã dần quen thuộc với chuyện này.

Hai tay Lý Tinh Tinh vòng qua ôm lấy cổ hắn, lưỡi tự thò ra cho hắn mυ'ŧ, lâu lâu còn chui vào miệng hắn quấn quít, nuốt lấy vị bọt của hắn.

" Tinh Tinh, em ngày càng làm tốt rồi… "

" Ưm… do anh dạy xấu… "

Lý Tinh Tinh vẫn còn đôi chút bẽn lẽn, khuôn mặt hơi bầu bĩnh của cô ửng đỏ, miệng ướŧ áŧ nhìn hắn như chảy nước mắt. Cố Tiểu Du khóe môi cười nhếch, kéo khóa quần, một thanh nhục côn nóng hổi xuất hiện, có điểm gân guốc và dữ tợn. Hắn dựa người vào tường, đối với Lý Tinh Tinh ra hiệu.

" Tinh Tinh, giúp anh đi… "

" A… Xấu hổ lắm… "

Lý Tinh Tinh dù không phải lần đầu nữa, trước đó cũng được hắn dạy phục vụ cậu nhỏ, nhưng tâm tính cô thật có phần xấu hổ, y như lần đầu vậy. Lý Tinh Tinh biết tránh không khỏi, đành ngồi xuống, đối diện côn ŧᏂịŧ to lớn, hai bàn tay trơn mềm nắm lấy, một tay cũng không thể bao trọn nó.

Đầu rùa dữ tợn chĩa thẳng, hương tức nam nhân quen thuộc, Lý Tinh Tinh đưa miệng tới gần, lưỡi nhỏ phun ra liếʍ láp đầu quy. Động tác đã có phần thành thục, tay nhỏ nắm chặt dương căn, miệng liên tục di chuyển vị trí liếʍ láp chăm sóc nhục côn của hắn.

Miệng nhỏ ngậm chặt côn ŧᏂịŧ, từng chút nuốt chửng nó vào miệng, Cố Tiểu Du có thể cảm giác bên dưới tiểu đệ nằm trong một vùng miệng nóng ẩm, một chiếc lưỡi mềm liếʍ quanh chăm sóc kỹ lưỡng, một lực hút vô hình khiến dươиɠ ѵậŧ chôn sâu trong miệng nhỏ không đáy Lý Tinh Tinh.

" Ưm… Ọc… ọc… "

Dươиɠ ѵậŧ từng đoạn cứ chôn sâu vào cuống họng Lý Tinh Tinh, hai bàn tay dịu dàng của cô nâng niu xoa nắn hai viên dương ngọc, miệng phun ra nuốt vào, dương căn được cô liếʍ mυ'ŧ cho sạch sẽ bóng loáng.

Cố Tiểu Du giữ lấy mái tóc Lý Tinh Tinh, hạ căn từng trận bành trướng, hắn giữ đầu cô dương căn đâm sâu vào cuống họng khiến cổ họng Lý Tinh Tinh hơi đau, hít thở không thông.

" Tinh Tinh… anh sắp bắn rồi… trong miệng em… "

" Ưm… ục… ục… "

Lý Tinh Tinh kêu rên trong miệng không thành tiếng, trong cổ họng một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn thẳng vào cổ họng cô, một đại lượng bị nuốt xuống bụng, hai má phồng ra ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c còn chảy cả ra khóe miệng.

Cố Tiểu Du rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi miệng Lý Tinh Tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng theo từ miệng cô chảy ra, từng chút rơi vãi trên đất. Lý Tinh Tinh vẫn ngậm chút sữa trắng trong miệng, lưỡi nhỏ đảo đều, hương vị có điểm đắng nhưng cô vẫn ráng nuốt hết xuống bụng.

Nhìn thấy cô như vậy gây ra phấn khích trong lòng hắn, Cố Tiểu Du kéo cô đứng dậy, để hai tay chống lên tường, bờ mông đầy đặn chôn sau lớp váy chổng ra. Hắn đứng từ phía sau vén váy của cô lên, chiếc qυầи ɭóŧ lam nhạt bị kéo xuống giữa đùi. Âʍ ɦộ ẩm ướt giấu sau lớp lông mao mềm mượt, hai mép thịt hồng cứ ẩn ướt dưới mí mắt hắn.

" Anh đút vào đây Tinh Tinh… "

" Ưm… Tiểu Du, đến đi… Cho em thanh nhục côn nóng hổi của anh. "

Lý Tinh Tinh đã nứиɠ từ nãy, bắt đầu biết lấy lòng của hắn, tư thế thể hiện sự phối hợp, Cố Tiểu Du cầm chắc đầu quy kề sát mép thịt nhỏ. Hắn nhấp hông đút dương căn to lớn vào trong huyệt động chật hẹp, từng thớ thịt bó sát tăng lên kɧoáı ©ảʍ, cứ tiến vào càng sâu thì cơ thịt trong âm huyệt càng hẹp lại, cảm giác y chang lần đầu hắn phá trinh cô vậy.

" Ahhh… vào rồi, côn ŧᏂịŧ của anh đang sâu trong em… tiếp đi Tiểu Du… Làm những gì anh muốn… "

Cố Tiểu Du được mỹ nữ cổ vũ khích lệ như vậy, động tác ra vào càng mạnh, cơ thể thiếu nữ đung đưa theo nhịp nhấp của hắn, bộ ngực quá cỡ liên tục va đập vào nhau, hạ thể đôi bên chảy ra dịch thể rơi trên sàn.

Bạch… bạch…

Càng động thì cả hai càng sướиɠ, côn ŧᏂịŧ đi sâu chạm hết hoa tâm mẫn cảm của thiếu nữ đem lại cảm giác phấn khích kỳ lạ. Cả hai đổi tư thế để Lý Tinh Tinh lưng dựa sát tường, một chân nâng cao để nhục căn dễ dàng vào sâu hơn, hai người vừa lúc hôn nhau, hạ thể lầy lội nước đã dâʍ đãиɠ không chịu nổi.

Cũng sắp hết giờ nghỉ, Cố Tiểu Du lại tăng tốc, lần này khiến cho thiếu nữ đạt đến cực khoái, âm động phun trào âm thủy nóng ấm, mà nam nhân cũng nâng cao cò súng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần nữa bắn tràn ngập trong huyệt động Lý Tinh Tinh.

Cả hai ngồi dựa nhau, thở dốc, trên sàn bãi dịch trắng đυ.c đọng lại thành vũng. Lý Tinh Tinh dựa ngực vào người Cố Tiểu Du như một người tình nhỏ nhu thuận.

Cố Tiểu Du vừa bóp hai bầu ngực Lý Tinh Tinh, nhìn vào điểm hảo cảm của nàng đã tăng lên 85, cũng coi như vừa đủ, có lẽ tiếp theo nên chuyển mục tiêu được rồi.

Tan học, hắn tiễn Lý Tinh Tinh về một đoạn, sau đó về nhà tắm rửa, thay một bộ quần áo, mặc một chiếc áo khoác màu đen ở bên ngoài.

" Tiểu Du, con định đi đâu… Bữa tối sắp xong rồi. "

" Dì Lạc, con ra ngoài có chút chuyện… Mọi người không cần chờ đâu, cứ ăn tiếp đi. "

Hắn nói một câu rồi chạy ra ngoài, Lạc Vũ Chi không thể nói gì, đành lắc đầu, Vương Huyên vừa mới xuống lầu thấy hắn lại đi, trong lòng vô cùng tức giận, không ăn nữa mà quay trở lại phòng.

Nhà Diệp Băng Băng mở một quán ăn bình dân, tuy không tính là kiếm nhiều tiền nhưng cũng vừa đủ để trang trải cuộc sống. Diệp Băng Băng hay ở quán phụ giúp ba mẹ, tuy bề ngoài nhìn cô lịch thiệp nhã nhặn nhưng gia cảnh cô cũng không được tốt, cho nên cô mới quyết tâm học thật tốt.

" Băng Băng, lấy cho bàn số 4 năm phần cơm dĩa cá xào xả ớt… "

" Vâng thưa ba… Con đến ngay. "

Diệp Băng Băng bưng một dĩa đồ ăn đến bàn số 4, đây là một nhóm thanh thiếu niên hơn 20, tóc nhuộm xanh nhuộm đỏ nhìn rất trẻ trâu, bọn chúng vừa hút thuốc lại quay qua nhìn Diệp Băng Băng, hai mắt sáng rực.

" Nhìn kìa tụi bây, đứa con gái này quá đẹp… "

" Hôm nay chúng ta tốt số gặp được cô gái đẹp như vậy ở đây… "

Một tên đầu hơi trọc, đeo khuyên tai nói, hắn dập tắt điếu thuốc đợi Diệp Băng Băng đi đến. Cô cũng nhìn thấy bọn chúng, có phần sợ hãi, nhưng vẫn nén bình tĩnh đem khay đồ ăn đặt trên bàn, cố nở ra nụ cười.

" Đồ ăn của mấy anh đến rồi… "

" Em gái, đẹp như vậy sao lại đi làm bồi bàn… Thật không hợp với em. "

Gã đầu trọc tay túm lấy cổ tay Diệp Băng Băng, không cho cô đi, vừa giở giọng trêu ghẹo, tay muốn sờ bờ mông bị cô né ra, cầm khay đồ ăn đánh hắn một cái thoát thân.

" Buông tôi ra… "

" Con đĩ này, đại ca nhìn trúng cô là phước của cô đó… "

Một tên bên cạnh đứng dậy, trông có vẻ hùng hổ, một đám thanh niên bao vây Diệp Băng Băng lại, càng khiến cô hoảng sợ. Tên cầm đầu đứng dậy, mắt hết nhìn mông rồi ngực của cô, liếʍ liếʍ môi.

" Cô em này, đánh khách như vậy có phải nên bồi thường không... "

" Không, là các anh chủ động trêu ghẹo tôi… "

Diệp Băng Băng run rẩy, cô không nghĩ bản thân lại lâm vào tình cảnh này, mắt nhìn xung quanh, thấy mấy khách hàng khác đều né tránh, dĩ nhiên không muốn giúp cô. Khóe mắt Diệp Băng Băng ẩm ướt, còn nghĩ bản thân sắp bị chiếm tiện nghi thì một giọng nói thân quen vang lên.

" Này, để tao bồi thường cho chúng mày… "