Bọn họ ngày thường tuấn tú lịch sự, mày rậm mắt to, mũi thẳng môi vừa, bên mép luôn luôn giữ vững tươi cười hoạt bát, làn da màu tiểu mạch tràn đầy sức thanh xuân, thân thể cường tráng cao to, vai rộng eo hẹp, đường cong cơ bắp đẹp đẽ trôi chảy, tám khối cơ bụng phân chia rõ ràng, quần áo cắt may trên người vừa vặn bao lấy cặp mông rắn chắc, đũng quần đều căng phồng một khối, có lẽ vừa nghe Phương Thư da^ʍ kêu, quần phồng càng lớn, gần như muốn xé rách vải vóc ngăn trở nó.
Hai huynh đệ một trái một phải chạy nhảy đến noãn tháp, Sương Tá cười hì hì ôn nhu hỏi "thánh tử đại nhân đáng yêu, ngài tỉnh chưa nào?" bất chợt nhìn thấy dưới mông Phương Thư ướt một mảng lớn, không khỏi kinh hỉ "Ngài chảy thật nhiều nước, sàng đan cũng bị da^ʍ thuỷ của ngài làm ướt đẫm!"
"Ân... Da^ʍ oa đương nhiên . . . sẽ chảy rất nhiều nước . . . Tiểu huyệt thật khó chịu, muốn. . . muốn côn ŧᏂịŧ lớn hơn . . ." Phương Thư tiến đến gần Sương Tá, Sương Tá thuận theo ôm da^ʍ thú đại nhân đang phát tình lên, Phương Thư không kịp chờ đợi sờ soạng đại bảo bối dưới khố Sương Tá, giật quần ra, cự vật thô to dữ tợn tức khắc nhảy ra ngoài "Côn ŧᏂịŧ của ca ca cũng muốn . . . mau, mau đút cho da^ʍ oa... Da^ʍ oa rất đói, muốn ăn điểm tâm . . ."
Trong cơ thể Phương Thư cắm vào ngọc thế điên cuồng chấn động, thư thích hưởng thụ sóng triều liên miên do nộn huyệt mang tới, hắn rời khỏi l*иg ngực Sương Tá, quỳ sấp trên giường, mân mê cặp mông căng tròn đầy thịt, da^ʍ cụ cắm trong cúc huyệt lúc ẩn lúc hiện kéo theo từng luồng dâʍ ŧᏂủy̠.
Sương Tá thuận tay cởϊ qυầи xuống, dươиɠ ѵậŧ cương cứng tức khắc bật ra vỗ lên khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của Phương Thư.
Mùi vị côn ŧᏂịŧ quẩn quanh chóp mũi, Phương Thư mê luyến bò qua, chôn mặt trong háng huynh đệ hai người, si mê liếʍ tới liếʍ lui, nâng âm nang vĩ đại trong tay, yêu thương đùa bỡn chúng nó "đến chơi vυ' của da^ʍ oa đi. . . vυ' ngứa quá . . . Ô a, thật thoải mái . . . Bóp thật thoải mái, dùng sức, ân a . . . cặρ √υ' cũng bị chơi đến cao trào. . . không được . . . ân a . . . Ô ô . . ."
"Thân thể của thánh tử đại nhân ngày càng nhạy cảm, ngày càng xinh đẹp . . . cặρ √υ' vừa mềm mại vừa trơn láng! Ân... A, thánh tử đại nhân phải ăn nghiêm túc đó . . ." ca ca Sương Tá tương đối trầm ổn hơn đệ đệ, vươn tay thưởng thức cặρ √υ' căng lớn của Phương Thư, tay còn lại xoa xoa ót hắn, hung mãnh chuyển động eo hông "đến, phải uống sạch hết mới được nha. . ."
Sương Hữu hăng say chơi với cặρ √υ' của hắn, nghe lời ca ca mới nhớ đến chức trách đút tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho thánh tử đại nhân, tức khắc hoàn hồn "cái miệng nhỏ nhắn của thánh tử đại nhân không thể đồng thời ăn hai căn côn ŧᏂịŧ, đến, thỉnh ngài dùng tay xoa bên dưới của hạ thần. . ."
Để cho tiện thánh tử đại nhân ăn cơm, hai huynh đệ ngồi lên noãn tháp kê cao, để Phương Thư ghé sát đầu hai người, thay phiên liếʍ lộng xoa bóp lưỡng căn cự vật cương cứng.
"Tiểu dâʍ đãиɠ, a ân... sẽ ngoan ngoãn ăn cơm . . .Ngô a ô ô ân..." Phương Thư đỏ mặt, tựa như nếm thử mỹ vị gì, đầu tiên chăm chú dùng đầu lưỡi liếʍ côn ŧᏂịŧ nổi đầy gân xanh của ca ca, sau đó mở cái miệng nhỏ nhắn từng chút hút qυყ đầυ cứng rắn, đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh lỗ nhỏ, dùng sức hút, cuối cùng nuốt cả căn côn ŧᏂịŧ vào yết hầu, thần sắc mê ly hưởng thụ vui thích được côn ŧᏂịŧ thâm hầu.
Cổ họng mềm mại, hàm trên gắng gượng cọ sát đỉnh cự vật, sảng khoái kỳ lạ kéo dài khiến Phương Thư nảy sinh ảo giác miệng mình cũng biến thành da^ʍ huyệt, chỉ cần có côn ŧᏂịŧ thì có thể hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ giao hợp. . .
"Nga a... Thánh tử đại nhân, ngài hút quá giỏi. . . hút hạ thần thật thoải mái, a hanh... Làm đến tao điểm sao... ?" thanh âm của Sương Tá bởi du͙© vọиɠ mà trở nên khàn khàn, bắt đầu vô pháp khắc chế xung động, gia tốc lực hông, đè lại ót Phương Thư mạnh mẽ trừu sáp, yếu hầu trơn ướt của thánh tử hút chặt đại bảo bối của y, sướиɠ đến độ da đầu tê dại từng đợt, kɧoáı ©ảʍ xông đến ồ ạt như thuỷ triều dâng lên.
Hai anh em cũng thuộc dạng thân kinh bách chiến, thao qua không ít da^ʍ thú, nhưng chỉ có thánh tử đại nhân đáng yêu của bọn họ mới là tiêu hồn nhất . . .
Đợi đến khi thánh tử đại nhân trưởng thành, nộn huyệt kia sẽ còn thoải mái đến mức nào. . . ?