Bên trong tẩm điện của Thánh tử hương trầm bay lượn lờ, Thiên Âm khoác hờ áo ngồi trên tháp, dưới mông được kê một cái gối thật dày. Lam Chiến Chu kéo hai chân y tách ra đẩy đến bên tai, thân thể Thánh tử cực kỳ mềm dẻo nên y nhanh chóng bày ra tư thế gấp khúc chữ M. Hai chân Thiên Âm mở ra thật to, mông bị đẩy lên thật cao thuận tiện cho y nhìn thấy cảnh tượng cúc huyệt của mình bị đùa bỡn như thế nào.
“Thánh tử, ngươi thật đẹp”, Lam Chiến Chu vừa vuốt ve da thịt giữa hai chân Thiên Âm vừa cảm thán.
Thiên Âm đã từng khỏa thân trước mặt Lam Chiến Chu cho nên lần này ban phúc bằng cúc huyệt cho hắn y cũng không cảm thấy thẹn thùng gì, chỉ là tư thế bẻ cong thân thể này làm cho y hơi ngượng ngùng, không cần nhìn y cũng biết tư thế của mình chắc chắn là cực kỳ dâʍ đãиɠ.
Lam Chiến Chu lấy ngón tay vuốt nhẹ miệng cúc. Làn da ngay cúc huyệt mẫn cảm nên bị hắn sờ đến co rút liên tục.
Lam Chiến Chu cười cúi đầu lấy ngón tay tinh tế sờ soạng nếp uốn cúc huyệt, một bên sờ một bên đếm sau đó sợ hãi than: “Cúc huyệt Thánh tử vậy mà lại có 12 cái nếp uốn”.
Thiên Âm ngạc nhiên hỏi: “Vậy thì sao ?”
“Nếp uốn càng nhiều thì năng lực phun ra nuốt vào, lực cắn nhả và lực hút của cúc huyệt càng mạnh, điều đó cũng có nghĩa là nó có thể “ăn” được nhiều thứ hơn. 12 nếp uốn rõ ràng, phân bố đồng đều, đẹp không tả nổi, nếu như đem nếp uốn xoa nắn mở ra thì nó sẽ giống như một đóa hoa nhỏ đang nở rộ, lúc đó ai biết được nó có ăn nhiều thứ thô to gì đâu”.
Thiên Âm mắng hắn: “Hồ ngôn loạn ngữ”. (1)
(1): lời nói bậy bạ
“Ta không lừa Thánh tử đâu, càng nhiều nếp uốn thì lực hấp thụ càng mạnh, thậm chí nó có thể tự hút đồ vật đang đặt ở cửa huyệt đấy”, Lam Chiến Chu nhớ đến cảnh Thánh tử không cần dùng sức cũng có thể đem ngọc thế (1) nuốt vào thì càng thêm chắc chắn. Hắn tiếp tục ghé sát vào lỗ tai Thiên Âm: “Trong sách sử chưa từng có một Thánh tử nào có 12 nếp uốn đâu. Ngay cả Thánh phụ đại nhân lợi hại nhất cũng chỉ có 10 cái thôi, ta xem trên sách thấy ngài có thể thoải mái ăn vào hai căn côn ŧᏂịŧ, thậm chí đôi khi ngài có thể ăn tới ba căn”.
(1) Cái s*x toy bằng ngọc thời xưa
Nghe Lam Chiến Chu nói côn ŧᏂịŧ gì gì đó thì mặt Thiên Âm đỏ hết lên, y đương nhiên biết đó là cái gì. Thiên Âm quay đầu đi làm bộ không thèm để ý đến hắn nhưng thật ra trong lòng y rất ngạc nhiên, cái địa phương đó nhỏ như vậy, thật sự có thể ăn vào nhiều vậy sao ?
Lam Chiến Chu nhìn bộ dạng của Thiên Âm liền tiếp tục nhỏ giọng đùa giỡn: “Trên lễ Quốc điển Thánh phụ đại nhân ăn một lúc hai căn, hoa huyệt phía trước cũng ăn nhiều như vậy. Lễ Quốc điển giằng co cả một ngày vậy mà qua hôm sau hai miệng huyệt của Thánh phụ đại nhân đã khôi phục như cũ, đây chính là năng lực cực phẩm của cúc huyệt”.
Thiên Âm vừa xấu hổ vừa hiếu kỳ, miệng cúc bị xoa nắn vừa tê vừa ngứa, y hỏi quanh co: “Trên lễ Quốc điển phải như vậy thật sao ?”
Lam Chiến Chu gật đầu: “Một tháng trước khi Quốc điển diễn ra thì Thánh tử không được bắn tinh để đảm bảo sức kéo dài và lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sung túc. Trên lễ Quốc điển Thánh tử sẽ cầu phúc vì mọi người, đem dương căn của họ nhét vào trong cơ thể để hút hết toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong, đây chính là cung phụng tinh huyết”.
Thiên Âm nghiêng mặt đi, vành tai đỏ bừng, Lam Chiến Chu trìu mến hôn lỗ tai y: “Đến lúc đó chắc chắn Thánh tử sẽ ăn được nhiều hơn Thánh phụ đại nhân”.
“Đừng nói nữa”, Thiên Âm đỏ mặt nhỏ giọng nói.
“Thánh tử thẹn thùng sao ?” Lam Chiến Chu cười khẽ, lực độ trên tay không giảm chút nào, hắn bắt đầu cảm nhận được cúc huyệt y đang mềm ra.
“Đừng sợ, ta cũng sẽ tham gia Quốc điển cùng với hoàng tử, đại ca và Bách Lý, nhưng nhiều người như vậy thì không thể tiến vào cùng một lúc được vậy nên hoa huyệt ăn hai căn, cúc huyệt ăn hai căn được không ? Miệng trước ăn côn ŧᏂịŧ của hoàng tử và Bách Lý, miệng sau ăn côn ŧᏂịŧ của t,a và đại ca đi. Ta không biết kích thước của hoàng tử và Bách Lý như thế nào nhưng của ta lại khá lớn đấy”.
Lam Chiến Chu cầm tay y đặt vào giữa hai chân mình, một căn côn ŧᏂịŧ thô dài, cứng rắn, nóng bỏng nằm trong lòng bàn tay Thiên Âm. Thiên Âm bị nhiệt độ nóng bỏng kia dọa sợ nhảy dựng muốn rút tay về nhưng lại bị Lam Chiến Chu ngăn chặn không buông.
“Ngoan, sờ sờ và cảm nhận nó một chút đi, tương lai nó sẽ tiến vào trong thân thể của ngươi”.
Thiên Âm ma xui quỷ khiến cầm nó, cự bổng trong tay run lên rồi hoàn toàn ngẩng cao đầu, nó đội cái quần mỏng manh lên thành một túp lều cao đến mức làm người ta sợ hãi. Thiên Âm trợn tròn mắt nhìn nó, căn côn ŧᏂịŧ này to lớn đến mức hai tay y liên thủ cũng không cầm hết được đấy ! Vậy mà nó muốn tiến vào chỗ đó của y sao !?!
Lam Chiến Chu bị bộ dáng của Thiên Âm lấy lòng bèn thân mật hôn nhẹ má y: “Thích nó không ? Nó đã đợi ngươi vài năm rồi đấy, sờ sờ nó chút đi. Nói nhỏ cho ngươi biết này, chỗ đó của đại ca còn lớn hơn của ta”.
Nghĩ đến Lam Chiến Khả mặt Thiên Âm liền đỏ lên. Bởi vì ngày mai hai anh em họ cùng xuất phát nên hai lần ban phúc được gộp lại thành một lần, Lam Chiến Chu đã đến tìm y từ sớm còn Lam Chiến Khả thì chưa thấy đâu.
Thiên Âm bị hắn trêu ghẹo đến thẹn nên đẩy tay hắn ra: “Ta không thèm sờ nó đâu”.
Lam Chiến Chu bị Thiên Âm đẩy ra cũng không giận, hắn tiếp tục xáp lại gần nói: “Cúc huyệt nhỏ như vậy mà muốn ăn được côn ŧᏂịŧ lớn thì không dễ đâu, cho nên hôm nay ta và đại ca sẽ tận tình đùa bỡn nơi này của Thánh tử, đem nó liếʍ mở hoàn toàn có được hay không ? Thật sự rất muốn uống mật nước phun ra từ cúc huyệt của Thánh tử a”.
Thiên Âm vừa tức vừa thẹn nên không để ý hắn nữa, mặc kệ hắn hồ ngôn loạn ngữ.
Ngón tay Lam Chiến Chu đặt tại miệng cúc của Thánh tử cảm nhận rõ ràng sự co rút lợi hại bên trong cúc huyệt. Tuy rằng Thánh tử rất dễ xấu hổ nhưng đối với những việc sẽ diễn ra sau khi thành niên y lại rất mong chờ, mỗi khi hắn kể cho y nghe một ít sự tình trên tập tranh thì chỗ đó của Thánh tử cực kỳ dễ dàng động tình.
“Thánh tử, chỗ đó của ngươi hút ngón tay ta không nhả này” Lam Chiến Chu cười nói.
Thiên Âm cúi đầu nhìn thấy miệng cúc của mình đang co rút cọ sát liên tục với ngón tay Lam Chiến Chu, trông nó cứ như đang hôn ngón tay hắn vậy. Thấy vậy Thiên Âm đỏ mặt nhắm mắt lại nói: “Chiến Chu ca ca, đừng nói mà”.
Đột nhiên đầṳ ѵú bị một vật thể lạnh băng đâm vào. Thiên Âm mở mắt thì thấy Lam Chiến Khả đang đứng trên đỉnh đầu y, trong tay hắn cầm một cái roi ngựa ngọc bích khảm đầy bảo thạch đâm vào đầṳ ѵú y.
Thiên Âm giật mình kêu lên, cả người y run run, động thịt co rút đem ngón tay bên ngoài cửa động hút gắt gao. Lam Chiến Chu ngửa đầu gọi: “Đại ca đã đến”.
“Lam, Lam công tử”, Thánh tử muốn đứng dậy nhưng bất đắc dĩ thân thể y lại bị Lam Chiến Chu ngăn chặn đến không thể động đậy.
“Ta tới vì lo rằng đệ đệ ta thèm khát Thánh tử nên muốn chiếm lấy Thánh tử cả đêm”.
“Thánh tử, là do đại ca đợi không kịp” Lam Chiến Chu cười khẽ ôm Thánh tử vào trong ngực, đem thân thân thể và hai chân y mở rộng ra đối diện với Lam Chiến Khả.
Tầm mắt Lam Chiến Khả đảo qua đầṳ ѵú đỏ hồng, eo lưng thon gầy quyến rũ, cửa huyệt hồng nhạt đang bị ngón tay đùa bỡn, cuối cùng hắn dời mắt nhìn gương mặt ửng hồng của Thánh tử.
“Đừng mà, Lam, Lam công tử” Thiên Âm bị hắn nhìn đến mức ngượng không chịu nổi.
Lam Chiến Khả cười, cúi đầu hỏi Thiên Âm: “Vì sao Thánh tử gọi Chiến Chu là Chiến chu ca ca nhưng lại gọi ta là Lam công tử ?”
Thiên Âm quẫn bách (2) a, lúc y 10 tuổi thì Lam Chiến Chu đã làm thị vệ cho y nên y vẫn luôn gọi hắn là , qua nhiều năm gọi như vậy nên y đã quen, không thay đổi được nữa.
(2)quẫn bách: lâm vào tình trạng không biết làm thế nào
Bộ dáng bối rối của Thánh tử thật khả ái.
Lam Chiến Khả cúi đầu hôn môi Thiên Âm, khoang miệng mềm mại, đầu lưỡi khéo léo, hương vị thơm tho, trong vắt vượt xa tất cả mỹ vị nhân gian. Thiên Âm vừa bị Lam Chiến Khả hôn thì lập tức nhớ lại cảnh tượng bị hôn môi, âu yếm trên yên ngựa vì vậy y ngửa đầu thừa nhận sự xâm nhập của hắn.
Lam Chiến Chu thấy đại ca và Thánh tử hôn chăm chú như vậy thì dời tay vuốt ve lên vuốt ve vùng ngực trắng nõn, hắn lấy ngón tay khều nhẹ núʍ ѵú khéo léo, đem bọn nó đùa giỡn dựng thẳng lên.
“Đầṳ ѵú của Thánh tử thật sự xinh đẹp hơn cả Ruby”, Lam Chiến Chu thở dài một tiếng rồi ngậm lấy một bên đầṳ ѵú.
Khoang miệng Thiên Âm bị xâm chiếm đầy bá đạo, đầu lưỡi quấy qua quấy lại làm cho nước bọt của y chảy giàn giụa, nước bọt không kịp nuốt chảy ra theo khóe miệng. Một bên đầṳ ѵú bị Lam Chiến Chu dùng đầu lưỡi liếʍ liên tục làm cho y cực kỳ sảng khoái.
Lam Chiến Khả hôn đến lúc Thiên Âm không thở được nữa thì mới chịu buông ra, Thiên Âm thở dốc hít vào từng ngụm không khí quý giá.
Lam Chiến Khả liếʍ nước bọt trên môi Thánh tử rồi dọc theo vệt nước bọt chảy xuống mà liếʍ từ cằm y đến xương quai xanh, đến ngực sau đó ngậm lấy một bên đầṳ ѵú bị bỏ rơi nãy giờ.
Hai núʍ ѵú nhỏ đồng thời bị ngậm làm cho Thiên Âm thoải mái phát ra tiếng rên: “Ân ~”
Bên trái bị hút, bên phải bị cắи ʍút̼, bên trái bị đầu lưỡi nhanh chóng khều qua khều lại, bên phải bị răn nanh cắn mài, hai đầṳ ѵú truyền đến từng luồng kɧoáı ©ảʍ khác nhau.
Áo ngoài màu trắng đã trượt đến eo, toàn bộ tấm lưng trần tựa vào trong lòng Lam Chiến Chu, ngực dựng lên thật cao, hai đầṳ ѵú hồng nhạt đã bị miệng lưỡi chơi đùa đến bóng nhẫy tựa như hai quả cherry ướt đẫm sau cơn mưa đầu mùa.
Thân thể thon gầy bị bốn cái tay hữu lực vỗ về chơi đùa. Từ trước đến nay Thiên Âm không hề biết trên người mình có nhiều điểm mẫn cảm như vậy, mỗi một nơi như cổ, bả vai, ngực, sau lưng và vùng eo khi bị xoa nắn thì như có dòng điện chạy qua.
Đầṳ ѵú bị hai huynh đệ họ mυ'ŧ cùng một lúc, toàn thân trên dưới đều bị họ chơi đùa làm cho hạ thân Thiên Âm tê dại từng đợt, tiểu côn ŧᏂịŧ chậm rãi đứng lên, huyệt động co rút liên tục muốn được yêu thương nhiều hơn.
Lam Chiến Khả cúi đầu nhìn đóa hoa hồng nhạt đang kẽ run rồi cúi người liếʍ lên.
“Ân ~” Thiên Âm rêи ɾỉ ra tiếng.
Lam Chiến Khả xoa nắn mông thịt, liếʍ láp từng nếp uốn cúc huyệt đến ướt nhẹp sau đó đôi môi ngậm hết nụ hoa rồi dùng sức mυ'ŧ thật mạnh.
“A~~~~”
Cảm giác cúc huyệt bị hút quá mức mãnh liệt làm Thiên Âm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run chân. Không biết qua bao lâu cúc huyệt căng chặt bị liếʍ mở ra một cửa động nho nhỏ. Lam Chiến Khả thò tay nương nhờ theo dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ngoài cửa động mà cắm vào một đốt ngón tay, lập tức hắn liền cảm nhận được lực hút mạnh mẽ từ bên trong cúc huyệt.
Đầu ngón tay càng đâm càng sâu cho đến khi tiến vào toàn bộ, mị nhục căng chặt, mềm mại, gắt gao bao bọc lấy ngón tay tựa như có hàng trăm cái miệng nhỏ điên cuồng hút liếʍ ngón tay Lam Chiến Khả.
Chỉ mới xâm nhập một ngón tay thôi mà đã có cảm giác tuyệt vời đến thế, vậy nếu như mình đem đồ vật dưới thân cắm vào thì chắc chắn hồn mình sẽ thăng thiên. ( Ý là ảnh sẽ bê như con tê tê =))))
Lam Chiến Khả càng nghĩ thì động tác tay càng không khống chế được, ngón tay bên trong động thịt không ngừng quấy đảo, đem cúc huyệt trêu chọc ngày càng dâʍ đãиɠ.
“A..aaa…” sau huyệt bị đùa bỡn tạo ra kɧoáı ©ảʍ ngày càng lớn, khuôn miệng nhỏ nhắn của Thiên Âm không kiềm chế được nữa mà phát ra từng đợt rêи ɾỉ.
Động thịt của Thiên Âm bị đùa bỡn rất dễ chịu, cúc huyệt phun nước da^ʍ bị ngón quấy rối làm cho co giật liên tục, mỗi lần ngón tay cắm vào là gây ra một trận rung động làm cho y càng muốn bị đùa bỡn kịch liệt hơn.
Lam Chiến Khả rút ngón tay ra, miệng huyệt hơi sưng hồng nhuận phì ra một chút bọt nước trong veo, chất lỏng trong suốt bên trong chậm rãi chảy ra giống như nước mắt của ngọc mã não (2), ánh mắt Lam Chiến Khả tối sầm lại.
(2)
Một vật gì đó lạnh lẽo để ngay miệng cúc, mông thịt Thiên Âm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ run lên. Thiên Âm cúi đầu nhìn, thì ra là roi ngựa ngọc bích vừa mảnh vừa dài khảm đầy bảo thạch của Lam Chiến Khả.
Miệng huyệt bị đồ vật lạnh lẽo kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rụt lại thế nhưng nó vẫn tham lam hút lấy cái roi ngựa ngọc bích ấy. Lam Chiến Khả buông tay cúi đầu liếʍ lên kẽ mông Thiên Âm, bàn tay thì thò lên nắm lấy núʍ ѵú nhạy cảm.
“Ân ~~aaa” Thiên Âm rêи ɾỉ đứt quãng, kẽ mông bị liếʍ đến ngứa ngáy khó chịu, động thịt mấp máy liên tục, roi ngựa của Lam Chiến Khả thế mà lại bị hút vào bên trong.
“A không… hút vào rồi aaa…” Thiên Âm kinh hô muốn đem roi ngựa đẩy ra thế nhưng động thịt dâʍ đãиɠ co rút liên tục làm cho cái roi đi vào ngày càng sâu hơn, trong chớp mắt nó đã đâm vào một nửa.
“Rút ra… rút ra aa…” Thiên Âm sợ hãi kêu.
“Huyệt sau của Thánh tử thật là tham lam, vậy mà lại tự mình ăn cái roi của ta” Lam Chiến Khả nắm quấy phần đuôi còn lộ ra ngoài, cúc huyệt Thiên Âm liền phát ra tiếng nước da^ʍ mỹ.
“Không cần…aa~~~”
Lam Chiến Khả lấy tay đẩy làm cho roi ngựa bị hút vào gần hết, đỉnh roi nằm sâu bên trong da^ʍ động. Cả người Thiên Âm run lên, côn ŧᏂịŧ vốn đã bán cương nay đã hoàn toàn dựng thẳng.
“Không cần… không cần vào sâu hơn” Thiên Âm khó chịu vặn vẹo cái mông làm cho cái roi thật dài bên trong cúc huyệt lay động liên tục.
Lam Chiến Khả cười nhẹ, nhìn thấy tiểu côn ŧᏂịŧ thanh tú của Thánh tử đã đứng thẳng lên hắn liền kéo dây cột tóc trên đầu xuống rồi đem đầu nấm nhỏ cột lại gắt gao. Thánh tử chưa trưởng thành hoàn toàn, chưa nhận được tinh huyết họ cũng phụng nên y hạn chế việc bắn tinh mới tốt, miễn cho thân thể bị tổn thương.
“Thánh tử không được bắn nhiều nên đành phải ủy khuất Thánh tử một chút rồi” Lam Chiến Khả nói xong liền liếʍ lên cây roi ngọc bích đang chống mở miệng huyệt.
“Aaaa” Thiên Âm ngửa đầu rên lên.
Miệng cúc bị liếʍ đến phát run, bên trong càng bị ngọc bích đâm đến ngứa ngáy khó chịu. Càng chết hơn là cúc huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên nó co rút càng kịch liệt, đem đồ vật bên trong hút vào càng sâu đâm vào điểm mẫn cảm trên vách thịt. Nấm nhỏ cương cứng đến khó chịu cộng thêm việc lần đầu tiên cúc huyệt bị đùa bỡn như vậy nên Thiên Âm không chịu nổi sự đâm thọc này nữa, y nói mang theo tiếng khóc nức nở: “Chiến Khả ca ca, xin…xin ngươi, đem nó rút ra đi mà..”.
Lam Chiến Khả hôn nhẹ cái mông đang run rẩy của Thiên Âm: “Như ngươi mong muốn Thánh tử”.
Lam Chiến Khả cầm lấy roi ngựa dùng lực rút ra, đi theo tiếng “pặc” là cúc dịch phun ra, hắn cúi đầu ngăn chặn làm cho nước da^ʍ chảy toàn bộ vào miệng hắn.
Thiên Âm vừa cúi đầu thở ra một hơi thì không nghĩ tới Lam Chiến Khả lại cúi đầu mυ'ŧ lấy cục huyệt của y, đầu lưỡi hắn theo cửa động chưa kịp khép lại hoàn toàn chen đi vào.
Không kịp lên tiếng rêи ɾỉ thì miệng trên đã cũng bị Lam Chiến Chu ngăn chặn, môi lưỡi day dưa phát ra tiếng mυ'ŧ nước bọt “chậc, chậc”, Thiên Âm chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn từ xoang mũi. Lam Chiến Chu một bên hôn môi Thánh tử, một bên chụp lấy mông trắng mềm mại của y, hắn đem cái mông nở nang xoa nắn, banh rộng ra làm cho huyệt sau yêu diễm lộ ra hoàn toàn.
Lam Chiến Khả siết lấy eo lưng thon gầy của Thánh tử, càng dùng lực liếʍ láp cúc huyệt, dâʍ ɖị©ɧ và nước miếng bị hắn trộn lẫn, mυ'ŧ mát phát ra tiếng “sụp, sụp”. Lam Chiến Khả một bên nhấm nháp cúc huyệt, một bên đưa tay thò đến trước ngục Thánh tử xoa nắn bộ ngực và đầṳ ѵú y.
Thiên Âm nhắm mắt lại, ngại đến mức toàn thân đều đỏ lên, y rất xấu hổ a, khoang miệng bị đệ đệ quấy đảo hôn môi, huynh trưởng thì liếʍ láp cúc huyệt y, toàn bộ căn phòng chỉ còn lại âm thanh nước miếng bị quấy đảo và tiếng nước ở miệng huyệt bị mυ'ŧ vào, hai loại tiếng nước không giống nhau liên tục vang lên.
Bộ vị mẫn cảm bị đầu lưỡi xâm nhập, đầṳ ѵú bị đùa bỡn bừa bãi, bên tai vang vọng tiếng nước dâʍ đãиɠ cộng thêm cảm giác xấu hổ khi bị hai huynh đệ chơi đùa cùng lúc làm cho cúc huyệt của Thánh tử lập tức cao trào.
Lam Chiến Khả đem nước phun ra từ cúc huyệt uống liên tục. Nhìn thấy đại ca đã uống tới hai tốp mật nước Lam Chiến Chu liền ôm Thiên Âm đổi tư thế làm cho Thiên Âm quỳ trên người mình, hắn nằm ngửa phía dưới đối diện với vùиɠ ҡíи của y (tư thế 69), hai tay hắn gỡ hai cánh mông y ra. Lam Chiến Khả quỳ phía sau Thánh tử, tránh hoa huyệt của y rồi cùng Lam Chiến Chu uống mật nước.
Sau khi cao trào thân mình của Thánh tử xụi lơ, vô ý quỳ sấp ưỡn mông lên, cánh mông lay động trái phải muốn được liếʍ nhiều hơn.
Lam Chiến Khả an ủi xoa xoa mông Thiên Âm, hai huynh đệ dùng lực nắm lấy mông của y tách ra cho đến khi đem kẽ mông mở ra triệt để. Nếp uốn nơi cúc huyệt sau thời gian dài được thay phiên liếʍ mυ'ŧ nay đã nở ra, toàn bộ miệng cúc sưng đỏ phình to ra một vòng co rút liên tục, lấp lánh ánh nước trông xinh đẹp vô cùng.
Lam Chiến Khả ngậm một nửa cúc huyệt kéo lên phía trên, Lam Chiến Chu liền ngậm nửa còn lại kéo xuống phía dưới, hai người kéo cúc huyệt của Thiên Âm ra hai hướng ngược nhau
“A~~~” Thiên Âm ngửa đâu cao giọng rên. Mông thịt bị phơi bày lộ thiên, cúc huyệt giữa mông thì bị hai đôi môi hút lấy, kéo mở ra một khe hở thật to. Cửa huyệt giãy giụa muốn co rút kết quả chỉ bị kéo mở to hơn làm lộ ra vách ruột đỏ hồng, dâʍ đãиɠ đang điên cuồng mấp máy bên trong, một dòng mật nước ngọt ngào bị chen lấn, xô đẩy chảy ra ngoài. Cảnh tượng đó quả thật da^ʍ mỹ đến cực điểm.
( Da^ʍ mỹ = dâʍ đãиɠ + xinh đẹp)
Nghĩ đến bản thân mình quỳ trên tháp vểnh cao cái mông rồi bị hai nam nhân cùng lúc dùng miệng mυ'ŧ liếʍ cúc huyệt, kéo động thịt ra, đem vách thịt bí ẩn nhất mở to hiện ra rõ ràng trước mặt bọn họ, làm cho thân mình Thiên Âm liên tục run rẩy không thôi, cửa huyệt co rút kịch liệt, một dòng mật nước lớn trào ra, Thiên Âm thế nhưng chỉ bị mυ'ŧ huyệt liền cao trào lần nữa.
Cúc huyệt lại bị ngăn chặn, không biết là ai đang hút mật nước bên trong cúc huyệt của y, bên cạnh cửa huyệt còn có một cái miệng khác đang liếʍ láp, khi cái miệng uống mật nước rời đi thì một cái miệng khác lại nhanh chóng thay thế.
Thiên Âm run chân quỳ trên đệm, vòng eo hạ thấp, cái mông nhướn cao. Mông thịt bị hai cái miệng thay phiên liếʍ chơi nhấp nhô lên xuống, lắc qua lắc lại, cảnh tượng dâʍ đãиɠ kinh khủng. Cúc huyệt bị mυ'ŧ đến căng phì, các nếp uốn đều bị liếʍ mở, cửa huyệt mở ra một lỗ nhỏ làm cho dâʍ ɖị©ɧ liên tục tuôn trào ra bên ngoài.
Không đợi Thiên Âm khôi phục sau đợt cao trào vì bị bú ʍúŧ thì một cái đầu lưỡi “phốc xuy” đâm thẳng vào cúc huyệt.
“Aaa ~~~”
Đầu lưỡi bắt đầu quấy đảo vách ruột bên trong, thịt huyệt da^ʍ mỹ co bóp thắt chặt lại bị một lực lớn thao mở, mông Thiên Âm bị cắm đến xoay loạn, chất lỏng bên trong văng ra khắp nơi.
Bị đầu lưỡi thao liên tục nên cúc huyệt lại phun nước, mật dịch bị uống ực ực, động thịt vì cao trào mà xoắn lại thật chặt, co rút kịch liệt. Không nghĩ tới một cái lưỡi khác lại dùng lực thật lớn đâm mở da^ʍ động đang xoắn chặt, liều mạng thao vào, lại quấy đảo và đưa đẩy điên cuồng. Dâʍ ɖị©ɧ bên trong động lại không chịu khống chế tiếp tục chảy ra.
“Từ bỏ..a..aa..ca ca từ bỏ a~~~” Thiên Âm hơi thở mỏng manh rêи ɾỉ, y sắp bị hai cái đầu lưỡi ấy thao xỉu rồi, y biết chúng nó đang thay phiên nhau thao phá cúc huyệt của mình, thế nhưng căn bản là y không biết ai là ai.
Lại thêm một lần chúng nó thao y, rất nhanh cúc huyệt Thánh tử lại bị đẩy lên cao trào, triều thổi liên tục.
Lúc này eo lưng Thánh tử đã hoàn toàn dính sát lên mặt tháp, chỉ có cái mông tươi tốt là nhếch cao giữa không trung, mông thịt bị lực lớn tách ra, cúc huyệt da^ʍ mỹ bị thao đến phun nước. Bởi vì bị cắm rút trong thời gian dài nên cúc huyệt đã bị thao mở triệt để, không thể khép kín. Tường thịt bên trong bị thao nát, cho dù có cao trào triều thổi thì miệng cúc huyệt đều mở rộng, hoàn toàn không thể khép lại, từ phía bên ngoài có thể trực tiếp nhìn thấy động thịt dâʍ đãиɠ đang điên cuồng co rút.
Từ bên trong cúc huyệt mở to phun ra vài cột nước dài, một bàn tay cởi bỏ dây cột tóc đang cột trên tiểu côn ŧᏂịŧ. Nấm nhỏ của Thánh tử run rẩy kịch liệt rồi phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã nghẹn từ lâu. Cúc huyệt và nấm nhỏ bị ngậm một cùng lúc, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt từ phía trước và phía sau Thánh tử đạt tới cao trào.
Phía trước bắn tinh và phía sau triều thổi bị hai huynh đệ tranh nhau uống toàn bộ, không để sót một giọt.
“Oa huhu…” Thánh tử mất hết sức lực ngã xuống đệm, cả ngươi phát run, y trực tiếp khóc huhu.
( T cũng muốn khóc huhu TT-TT. Đòe mòe sao edit quài ko thấy hết chương. )
Lam Chiến Khả vội vàng ôm y vào lòng, vỗ lưng y trấn an: “Ngoan, đừng khóc”.
Thiên Âm úp mặt vào trong lòng hắn vừa khóc vừa nói: “Các ngươi bắt nạt ta, tất cả các ngươi đều bắt nạt ta huhu”.
Lam Chiến Chu cúi đầu giải thích: “Là lỗi của ta, lúc nãy ta nói muốn đem chỗ đó của ngươi làm mở ra hoàn toàn, Thánh tử đáp ứng nên ta liền tin là thật”.
“Đúng là ta đáp ứng thế nhưng ta không biết sẽ như thế này a” Thiên Âm lên án nói. Lần trước hoa huyệt bị hoàng tử liếʍ mở hoàn toàn thì y cũng không có bối rối như vậy, y có thể chấp nhận được. Nhưng vừa nghĩ đến huyệt khẩu bị hai người liếʍ mυ'ŧ cùng lúc, còn bị đầu lưỡi thay phiên thao chỗ đó, lần lượt triều thổi, cuối cùng nơi đó hoàn toàn không thể khép lại được, cửa huyệt mở to trực tiếp cao triều (cao trào + triều thổi), mà ngay cả phía trước của y cũng không cần an ủi đã bắn. Cái loại liên tục cao trào bay lên trời này quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quá mức mãnh liệt nên y rất rất xấu hổ.
“Thánh tử không thích thì lần sau sẽ không làm như vậy nữa có được hay không ?” Lam Chiến Khả ôn nhu nói; “Thánh tử quá mức thuần mỹ (đơn thuần + xinh đẹp), lúc nào cũng làm cho chúng ta muốn âu yếm nhiều hơn nên dẫn đến việc không khống chế được, xin lỗi”.
Cảm xúc của Thánh tử đã hơi ổn định, bị cao trào liên tục ập đến nên thân mình y còn đang phát run trong lòng Lam Chiến Khả. Nghĩ đến việc lúc nãy Lam Chiến Chu nói trong tương lai chỗ đó của y sẽ ăn một lúc mấy căn dươиɠ ѵậŧ nên y mới đáp ứng cho hắn làm chỗ đó mở ra triệt để, chỉ là y không ngờ nghe thì thấy rất dễ dàng nhưng khi làm thì rất mắc cỡ.
Chỉ mới có hai đầu lưỡi mà đã như vậy, nếu thứ đâm vào huyệt động của mình là mấy căn dươиɠ ѵậŧ thì thật khó tưởng tượng được. Thánh tử nghĩ đến căn côn ŧᏂịŧ vừa to vừa dài mà mình đã sờ của Lam Chiến Chu thì lập tức rung mình mấy cái.
Tựa như biết được Thánh tử đang nghĩ đến việc gì nên Lam Chiến Khả ôn nhu an ủi nói: “Thánh tử đừng sợ, cứ từ từ đến”.
Thiên Âm nâng hai mắt đẫm lệ nhìn hắn.
Lam Chiến Khả hôn nước mắt trên mặt y: “Thánh tử đã tuyệt lắm rồi, chúng ta nhất định sẽ chờ Thánh tử chậm rãi thích ứng, tin tưởng ta, việc đó không đáng sợ như vậy đâu. Thánh tử chỉ việc yên tâm giao bản thân cho chúng ta có được hay không ?”
“Ân” Thiên Âm dựa vào trong lòng hắn, nhắm mắt lại thϊếp đi.