Không biết vì sao nhưng khi nghe thấy âm thanh nhấm nuốt kia thì mật đạo của Thiên Âm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rút liên tục, y rất xấu hổ, y cứ ngồi xổm như vậy trên mặt của hoàng tử rồi tự lấy tay tách mở hoa huyệt để nước mật rơi vào trong miệng của hoàng tử, động tác của y làm bao người chịu không nổi.
Dù cho Thánh tử cảm thấy xấu hổ vô cùng thế nhưng hoa huyệt lại cảm thấy tê dại từng đợt, eo lưng y hạ xuống ngày càng thấp. Bỗng dưng Kinh Ngô vươn đầu lưỡi ra rồi cuốn lấy một mảnh hoa môi vào trong miệng.
“A !” Thiên Âm giật mình hô một tiếng, hai chân run lên.
Kinh Ngô dùng miệng ngậm lấy hoa môi của Thánh tử không ngừng mυ'ŧ vào liếʍ láp, Thiên Âm chưa bao giờ biết cảm giác được người khác liếʍ cánh hoa lại sảng khoái như vậy, hai tay y chống lên đầu giường, quỳ xổm trên mặt Kinh Ngô để hắn tùy ý đùa bỡn mình.
Cánh hoa bị hút vào được đầu lưỡi cẩn thận liếʍ mυ'ŧ miêu tả kỹ càng từng chút một. Kinh Ngô ngậm hoa môi vào trong miệng rồi dùng sức mυ'ŧ mạnh vào làm cho cánh hoa tê dại hết mức, sau đó hắn nhả ra rồi đem mảnh còn lại hút luôn vào trong miệng.
Đợi đến khi hai cánh hoa đều bị hút sưng lên, ướt sũng bóng loáng tỏa ra ánh nước thì Kinh Ngô mới nhả ra rồi dùng đầu lưỡi khều qua khều lại trêu chọc. Hai mảnh hoa môi như lá cây bị gió thu thổi đến lắc trái lắc phải kéo đến bên trong hoa huyệt run rẩy liên tục, Kinh Ngô lại đem toàn bộ chúng nó ngậm vào trong miệng rồi dồn lực vào đầu lưỡi liếʍ loạn xạ.
Hai cánh hoa đáng thương bị đùa bỡn liên tục, đợi đến khi nhả ra thì chúng đã sưng to lên một vòng, ngay cả màu sắc cũng trở nên ướŧ áŧ vô cùng.
Không đợi Thiên Âm thở ra một hơi thì Kinh Ngô lại nhấc đầu lưỡi đem tiểu đậu đậu ngậm vào trong miệng.
“A~ nơi đó. Không cần…” Thiên Âm la lên một tiếng, trên hoa châu truyền đến kɧoáı ©ảʍ cực kỳ to lớn, nhất thời hoa huyệt co giật liên tục.
Hoa châu khéo léo chỉ cỡ như hạt đậu xanh nhét vào miệng Kinh Ngô căn bản không đủ đâu vào đâu, tiểu đậu đậu bị chà đạp liên tục,bị mυ'ŧ mát liếʍ láp, bị đầu lưỡi khều qua lại. Mỗi lần bị chà đạp thì eo Thiên Âm lại mềm xuống một phần, bên trong cổ họng không tự giác phát ra tiếng rêи ɾỉ quyến rũ.
“Điện hạ…nhẹ thôi…ân ~ aa~”
“Lại bị hút rồi…a…điện hạ..hút sưng lên rồi a~”
“Điện hạ…đừng hút nữa…rách mất thôi..điện hạ ~”
Thiên Âm cảm nhận được hoa châu của mình bị liếʍ mυ'ŧ càng lúc càng lớn, càng lúc càng cứng rắn. Bên trong hoa huyệt ngứa ngáy khó chịu, một lượng nước lớn từ bên trong chảy ra đều bị Kinh Ngô dùng lưỡi cuốn vào miệng uống rồi hắn lại tiếp tục đùa bỡn tiểu đậu đậu của y.
Thiên Âm chổng mông, hoa huyệt mở to cưỡi ở trên đầu lưỡi của hoàng tử cao thấp rêи ɾỉ, hai mảnh hoa thần và hoa châu bị mυ'ŧ tới mυ'ŧ lui trở nên nóng rát. Dâʍ ɖị©ɧ bên trong động thịt tựa như nước suối tuôn thẳng ra ngoài, Kinh Ngô không kịp nuốt nên chúng đều theo khóe miệng chảy xuống cằm hắn.
Hoa huyệt đã bị quấy đảo loạn xạ không ra bộ dáng gì, kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng mạnh, Kinh Ngô dùng lực thật lớn để mυ'ŧ mát hoa châu cùng hai mép hoa. Thiên Âm như bị hút bay cả linh hồn, ngửa đầu rên to, sống lưng dựng thẳng lên, dâʍ ɖị©ɧ bên trong hoa huyệt trực tiếp phun ra ngoài.
Lam Chiến Chu đứng ngoài cửa không hề biết rằng hai người ở trong phòng đang tiến hành ban phúc bằng hoa huyệt nên khi nghe thấy âm thanh cao vυ't mang theo hoảng sợ của Thiên Âm thì hắn trực tiếp phá cửa chạy vào.
Cảnh tượng trước mắt tuyệt đối làm cho con người ý loạn tình mê.
Thánh tử cả người ửng hồng quỳ xổm trên mặt hoàng tử, l*иg ngực tuyết trắng ưỡn lên cao, eo lưng thon gầy tạo ra một đường cong xinh đẹp, cái mông cong nẩy vểnh lên, hoa huyệt sưng đỏ giữa hai chân mở ra thật lớn, một dòng nước trong veo từ bên trong động thịt quyến rũ phun ra chảy thẳng vào miệng hoàng tử.
Thiên Âm nghe thấy tiếng vang nên quay đầu lại thì thấy Lam Chiến Chu đang đứng trước cửa nhìn mình mở to hai chân quỳ xổm trên miệng hoàng tử để tiết mật hoa. Thiên Âm xấu hổ kinh khủng, động thịt co rút liên tục, miệng huyệt lại mở ra, y thế nhưng lại đạt cao trào một lần nữa.
Thánh tử cao trào liên tục trong vòng mấy chục giây mới kết thúc, phun hết mật nước eo Thánh tử liền mềm nhũn, mém chút nữa thì hoa huyệt ngồi ở trên mặt Kinh Ngô. Đột nhiên Kinh Ngô đưa hai tay ra nâng eo mông của y.
Thiên Âm bị hoảng sợ vì không biết từ lúc nào Kinh Ngô đã có thể cử động phần của trên cơ thể. Bàn tay to lớn, thô ráp của Kinh Ngô nắm lấy eo mông y rồi dùng lực tách ra hai bên sau đó trực tiếp dùng đầu lưỡi liếʍ vào bên trong động thịt.
“A~~” Thiên Âm lớn tiếng rêи ɾỉ, thân mình vừa trải qua cao trào trở nên mềm yếu vô lực, hai chân mềm nhũn đặt ở hai bên gối căn bản không chống đỡ được thân thể, y hoàn toàn ngồi ở trên tay Kinh Ngô. Miệng lưỡi Kinh Ngô dùng lực thực lớn chen vào bên trong hoa huyệt, xâm nhập động thịt của Thiên Âm.
Cảm giác lần đầu tiên bị đầu lưỡi thao vào liếʍ láp quá mãnh liệt, Thiên Âm ngửa đầu mê muội rêи ɾỉ, y cảm nhận được tay của Kinh Ngô đang bóp chặt mông thịt của y, bàn tay mạnh mẽ hữu lực đem y đặt trên đầu lưỡi của hắn. Thiên Âm có cảm giác chỉ có đầu lưỡi của Kinh Ngô đang chống đỡ toàn thân trên dưới của y.
A đầu lưỡi thao vào rồi, càng ngày càng sâu, hoàn toàn thao đến điểm nhạy cảm bên trong rồi, Thiên Âm cưỡi trên lưỡi Kinh Ngô vô lực rêи ɾỉ.
Kinh Ngô chuyên tâm dùng đầu lưỡi cắm vào đùa bỡn hoa huyệt của Thiên Âm, đem hoa huyệt quyến rũ đã bị mυ'ŧ tới sưng đỏ phun đầy chất lỏng, liếʍ vào bên trong động thịt, tường thịt co rút nhanh chóng bị lực lớn liếʍ láp, hai cánh hoa ướŧ áŧ trơn mềm bị mυ'ŧ tới mυ'ŧ lui, Kinh Ngô không buông tha một góc nào.
Thiên Âm sắp bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên rồi, y chỉ có thể co lại lối vào theo bản năng, miệng hoa khép lại cắn chặt đầu lưỡi Kinh Ngô làm cho hắn không rút lưỡi ra được. Kinh Ngô quắp lấy mông Thiên Âm nhấc lên cao rồi đem đầu lưỡi rút ra sau đó hắn lại thả lỏng cánh tay, hoa huyệt Thiên Âm rơi thẳng xuống bị đầu lưỡi mạnh mẽ xỏ xuyên qua, dâʍ ɖị©ɧ trong động thịt lập tức phun đầy mặt hoàng tử.
“Ân ~~~a~~ không cần~”
Bàn tay mạnh mẽ của Kinh Ngô xoa nắn phần mông mềm mại, mịn màng mười phần của Thánh tử, nâng y cưỡi trên đầu lưỡi đưa đẩy lên lên xuống xuống của mình. Bị đưa đẩy điên cuồng như vậy Thiên Âm có cảm giác như y thật sự bị thao huyệt, y rốt cuộc không cầm cự được nữa, hoa dịch ngọt ngào bên trong trào ra văng khắp bốn phía, phát ra tiếng vang “phốc” “phốc”.
Bị thao bắn, hoa huyệt triệt để bị thao bắn, động thịt sắp bị thao hỏng.
“Điện hạ…từ bỏ…từ bỏ”.
“Điện hạ…điện hạ..~”, âm thanh Thiên Âm đã mang theo tiếng kháo nức nở.
Mà lúc này nhìn thấy cảnh tượng trước mắt Lam Chiến Chu hoàn toàn ngây dại quên mất việc lảng tránh.
Thánh tử mỹ lệ nhếch cái mông tuyết trắng lên ngồi trên tay nam nhân tuấn mỹ ở dưới thân nhấp nhô lên xuống bị làm điên cuồng, hoa nhi xinh đẹp nhất giữa hai chân mở rộng ra giống như bị hiến tế bị nam nhân tùy ý ngắt lấy, hoa dịch thơm nồng bị đầu lưỡi chà sát mà văng đầy ra xung quanh.
Thánh tử xinh đẹp ngẩng đầu, mồ hôi đọng lại trên chóp mũi tí tách chảy xuống bộ ngực đang ưỡn lên cao, theo l*иg ngực chảy tới vùng eo bụng bằng phẳng. Núʍ ѵú hồng nhạt chưa bị đùa bỡn đã hoàn toàn cứng rắn trông như hai viên Ruby xinh đẹp, quý phái, eo lưng và mông tạo thành một đường cong hình chữ S làm cho người ta kinh diễm, mông thịt đầy đặn dạng ra đầy dâʍ đãиɠ theo động tác điên cuồng của Kinh Ngô mà nhấp lên nhấp xuống .
Một khắc kia Lam Chiến Chu đã nhìn thấy một Thánh tử tuyệt diễm khuynh thế làm say đắm lòng người.
Kinh Ngô thò hai ngón tay cái tách mở hai bên hoa huyệt của Thiên Âm, hắn vươn đầu lưỡi hướng sâu vào trong đưa đẩy liếʍ láp. Hoa huyệt bị ngón tay cùng đầu lưỡi đồng thời đùa bỡn thích đến không thể kiểm soát, nó chỉ có thể co rút mấp máy điên cuồng, một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ồ ạt từ hai bên khóe miệng tràn xuống cằm của Kinh Ngô.
Kinh Ngô càng quá phận khi lấy ngón cái rờ lên hoa châu, hai ngón tay lần lượt thay nhau xoa nắn tiểu đậu đậu sưng to. Thiên Âm khó chịu vặn vẹo cánh mông nhưng việc đó chỉ làm cho đầu lưỡi thọc vào càng sâu, hoa châu bị đùa bỡn càng hung ác hơn.
Muốn phun, lại bị thao đến sắp phun nước.
“Điện hạ…a…a~~~”
Lần thứ ba Thiên Âm bị đưa lên cao trào, từng dòng mật nước phun trào chảy xuống miệng hoàng tử, mật nước nhiều như sóng biển trút thẳng xuống. Kinh Ngô mở to miệng ngậm chặt cửa huyệt nuốt xuống từng ngụm dâʍ ɖị©ɧ nhưng mật nước nhiều quá nên hắn không kịp nuốt xuống. Mật nước không kịp nuốt xuống theo khóe miệng của Kinh Ngô chảy xuống đầy cằm hắn, bên cạnh đó hoa huyệt còn có một lượng lớn chất lỏng không tiếp được phun lên trên gương mặt Kinh Ngô, phun đến bên gối làm cho gối đầu hoàn toàn thấm ướt.
Thánh tử cao trào rất lâu, đợi đến khi kết thúc thì thể lực của Thiên Âm đã chống đỡ hết nổi mà ngả ra phía sau.
Kinh Ngô nhanh chóng đưa một tay nâng thắt lưng Thiên Âm , một tay đỡ ngực cẩn thận đem y ôm vào trong lòng rồi nhẹ nhàng xốc chăn lên che y lại.