Rèm cửa lay động lộ ra cảnh xuân vô hạn ở trong phòng.
La Thành cả người trần trụi ,tứ chi giang rộng nằm ở trên bàn ăn, khắp thân mình để đủ loại các loại đồ ăn.
Miệng cố gắng mở lớn,không biết làm sao chiếc miệng nhỏ nhắn đó có thể ngậm được một quả táo đỏ to, chất lỏng trong suốt từ từ chảy ra từ khóe miệng, táo đỏ càng làm cho hai gò má càng hồng càng thêm mê người.
Hai đầṳ ѵú cũng bị hai mυ'ŧ quýt đặt lên, lành lạnh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầṳ ѵú ẩn ẩn phát run, dươиɠ ѵậŧ hồng nhạt dưới hạ thể bị mấy thằng con trai bôi đầy sốt cà chua lên , bởi vì bên trong tiểu tao huyệt đang bị các con trai có ý đồ thi nhau nhét mất quả trứng gà đã lột vỏ vào ,cho nên tiểu côn ŧᏂịŧ dính đầy sốt cà chua sớm đã dựng thẳng tắp.
Thật là khó chịu ! Bị con thứ ôm đến ban công đùa bỡn một buổi sáng, nhưng mà chỉ là đơn giản đùa giỡn da^ʍ huyệt, của y mà không có xâm nhập vào trong, hung hăng quấy một phen.
Hiện tại tất cả các điểm mẫn cảm trên người đều bị bôi đủ các loại đồ ăn, trứng gà vừa được luộc chín vẫn còn tản ra hơi nóng liền bị con trai thi nhau nhét vào trong tao huyệt !
“A ~ a ~ cáp a ~ ân ~” La Thành con ngươi mơ màng suy nghĩ, không kiên nhẫn vặn vẹo thân hình.
“Đừng nhúc nhích !” La Định cầm hai chân của baba nâng lên, bên trong tao huyệt đã bị nhét vào một nửa quả trứng gà, còn một nửa vẫn lộ ở bên ngoài, đem âm thần căng mẩy kia chống đỡ đến cực hạn. La Định lấy ngón tay ấn vào quả trứng gà mà hung hăng đẩy vào trong tao huyệt, trứng gà tựa như con cá nheo chui vào trong tao huyệt.
“A ~ ân ~ !!!” Trứng gà nóng bỏng làm phỏng lãng bích, La Thành lãng kêu một tiếng, không khỏi co rút nội bích một chút , trứng gà càng thêm thâm nhập vào trong đâm đến hoa tâm ở bên trong.
“Tiểu lãng hoá ! Chỉ một mực rêи ɾỉ phóng đãng cũng không chú ý đến quả táo ở trong miệng !” La Húc cầm quả chuối trong tay lột vỏ rồi cầm ở trong tay, sau đó đem quả táo mà La Thành đã nhả ra lại nhét vào miệng đối phương.
La Bân ngồi bên cạnh bàn , trong tay cầm dĩa ăn đi xiên hai múi quýt đặt ở trên đầṳ ѵú của La Thành , thời điểm dĩa ăn xiên vào múi quýt La Bân cố ý dùng nó mài đầṳ ѵú La Thành, đầu inox lạnh lẽo đặt trên đầṳ ѵú, La Thành giật mình một cái, bên trong tao huyệt lại chảy ra từng cỗ da^ʍ thuỷ.
“A ~ a ~ không cần ~ hảo ~ ân ~ lão công ~ đầṳ ѵú ~ đau quá a ~ ”
“Chậc chậc !” La Định chui đầu vào trong tao huyệt khuôn mặt tràn đầy vẻ khinh bỉ chăm chú nhìn vào tao huyệt của y, “May là đã lót mấy miếng bánh mì ở dưới tao huyệt không thì lại muốn đem bàn làm bẩn ! Bên trong tao huyệt này cũng không biết là nhiều tao thủy như thế, chảy cả ngày mà vẫn chưa hết !”
“Hừ hừ ! Ba ba, có phải lúc chúng con còn nhỏ baba liền dùng tao thuỷ ở phía dưới này đem chúng con nuôi lớn thành người ? Nhìn màu sắc âm thần đậm chưa này, chắc là bị mất giờ chúng ta mυ'ŧ mới có màu sắc như vậy ! Ha ha !”
“Ta xem với ! Nguyên lai ba ba ngay từ đầu đã dâʍ đãиɠ như thế!”
“Ô ô ~ a ~ ân ~ a ~ nha ~ cáp ~ cáp ~ không ~ không cần ~ a ~ đừng nói nữa~ ”
La húc vẫn luôn giữ im lặng, ánh mắt bí hiểm nhìn trái chuối ở trong tay, lẩm bẩm: “Trái chuối này nên đặt ở chỗ nào của Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ đây !”
La Bân sau khi đem mấy múi quýt trên đầṳ ѵú La Thành ăn sách thì bôi chút bơ lên đầṳ ѵú của baba, lớp bơ trắng mịn hoà quyện xung quanh đầu nhũ rồi đến quầng thâm bên vυ', tiểu đầṳ ѵú màu hồng như ẩn như hiện giữa lớp bơ màu trắng, tạo cho người ta một cảm giác rất phong tình !
“Em thấy tiểu cúc huyệt của ba ba đã hư không nửa ngày rồi anh đem chuối thưởng cho tiểu tao động của baba đi !” La Bân tà cười đối với La Húc đang ngồi ở bên cạnh cùng đang đồng dạng ý cười tà đầy mặt nói. Nói xong liền cúi đầu ngậm lấy môi La Thành, đem đối phương hơi thở gấp gắp mang theo tìиɧ ɖu͙© thỉnh thoảng xen lẫn tiếng rêи ɾỉ phóng đãng chôn lại ở giữa hai cánh môi , tinh tế liếʍ lộng môi đối phương đem cái lưỡi non mềm kia câu dẫn vào trong miệng mình mà tinh tế mυ'ŧ, môi răng hai người dính chặt với nhau nước bọt trong suốt chảy ra theo khoé miệng hai người khóe miệng, có vẻ da^ʍ mỹ đến cực điểm.
La Húc thừa dịp lúc baba bị hôn đến đầu óc choáng váng, thần hồn điên đảo, cầm quả chuối đã được lột vỏ nhét vào trong u động của baba.
Dưới mông được đệm bởi mấy miếng bánh mì sớm bị da^ʍ thuỷ trong tao huyệt tẩm ướt, tiểu cúc huyệt cũng bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho lóe u quang, nếp nhăn phấn hồng hơi hơi mở ra ở chỗ đó nhẵn nhụi ngay cả một cọng lông tơ đều không có !
Thời điểm quả chuối tiếp xúc với các tiểu nếp nhăn, tiểu tao động kịch liệt co rút một chút, La Bân rõ ràng cảm giác được người trong lòng hơi hơi run rẩy.
“Đừng nhúc nhích ! Khiến Đại lão công cho c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ ăn chuối !” Nói xong còn chưa cho La Thành cơ hội phản bác, liền lại ngăn chặn môi đối phương.
La Húc cau mày cắm một ngón tay vào trong c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ , chậm rãi khuấy động để cho c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ thả lỏng lúc đó mới có thể ăn cả quả chuối này.
“Không biết có thể nhét tất cả vào được hay không?” La Húc lẩm bẩm, ánh mắt gian tà liếc nhìn La Thành đang bị La Định trêu đùa tiểu Dươиɠ ѵậŧ, nói: “Ngươi tới giúp ta đem c̠úc̠ Ꮒσα của tiểu lẳиɠ ɭơ này lới rộng ra để ta đem chuối nhét vào !”
Nghe vậy, La Định buông tha tiểu dươиɠ ѵậŧ đã nhẫn đến cực hạn ở trong tay tuỳ thời có thể bắn, bắt trước bộ dáng của anh cả dùng hai ngón tay lới lỏng tiểu U huyệt của baba.
“Oa ! Bên trong thật đẹp !” La Định tự đáy lòng cảm thán ! Đây là lần đầu tiên hắn quan sát c̠úc̠ Ꮒσα của baba gần như thế, có thể đem cảnh đẹp bên trong nhìn một cách rõ ràng ! Nhục bích non mềm giống cái miệng nhỏ nhắn hấp ngón tay của mình.
Không tự chủ được, La Định vươn đầu lưỡi ra liếʍ liếʍ chỗ đó khiến nam nhân dục sinh dục tử, làm cho La Thành rêи ɾỉ phóng đãng !
“A ~ ân a ~ cáp ân ~~ liếʍ ~ sướиɠ quá ~ a ~” tiếng rêи ɾỉ lại bị La Bân dùng miệng chặn lại !
La Định rất cận thận đem chuối nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα của baba hắn sợ chuối sẽ bị hỏng mất ! Từ từ quan sát bộ dáng baba chậm rãi ăn cả quả chuối vào !
“Thả lỏng ! Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ ! Đem chuối kẹp gẫy mất ! Tí nữa chúng ta làm sao đem chuối mυ'ŧ ra được !!”
Vừa nghe thấy các con muốn đem chuối từ trong lãng động mυ'ŧ ra, La Thành lập tức có cảm giác du͙© vọиɠ càng tăng , một cỗ tao thủy từ trong tao huyệt chảy mạnh ra !
Tao huyệt cùng tao động không phải một lần hai lần bị các con nhét thứ gì đó vào, nhưng mà đây là lần đầu thi đấu nhét chuối ! La Thành tận lực thả lỏng tao động, sử dụng tất cả các tài năng để chuối không bị kẹp gãy !
Ô ô ~ thật vất vả ~ có thể vừa nghĩ đến một lúc nữa các con đem đầu lưỡi vói vào tiểu tao động kia, cùng nhau liếʍ lộng tiểu nếp nhăn ! Thì y lại vô cùng chờ mong nên có chút vất vả cũng không đáng gì!