Phụ Từ Tử Hiếu

Chương 6: Buổi sáng hưng phấn

La Thành không nhớ rõ tối hôm qua mình bị ba con trai thao lộng đến bao lâu chỉ biết chúng bắt y bày ra các loại tư thế , tư thế nào cũng đều thử qua, lúc đầu là con cả cùng con thứ dùng đại nhục bổng cắm vào tao huyệt của mình còn con út La Định dùng đại nhục bổng thao lộng tiểu lãng miệng, chính mình nằm ngửa ở trên giường giang rộng hai chân, nghênh đón các con xâm phạm, tựa hồ trong nháy mắt trong tao huyệt ngậm hai căn đại nhục bổng cùng nhau đạt tới cao trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ hai cổ thế lực ngang nhau như nhiệt lưu bắn tới chỗ sâu nhất tao huyệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lãng bích không ngừng co rút lại , cắn đại nhục bổng không buông, hai căn đại nhục bổng vừa mềm nhũn xuống nháy mắt lại cứng lên, bắt đầu một đợt trừu sáp mới .

Không biết là căn đại nhục bổng của ai ly khỏi tao huyệt, nháy mắt chỉ còn lại một cây, mỗi lần đều có hai cây đại nhục bổng tại trong tiểu tao huyệt mình hung hăng thao lộng trừu sáp, tiểu lãng miệng cùng c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ cũng không chịu hư không, hấp dẫn các con xâm phạm dùng ngón tay hoặc là đầu lưỡi hung hăng liếʍ lộng.

Đến cuối cùng, tiểu tao huyệt La Thành đã đánh mất công năng co dãn , chết lặng không có cảm giác nhưng các con trai vẫn không ngừng trừu sáp.

La Thành mở to mắt, ánh sáng chói mắt của buổi sáng sớm xuyên qua cửa sổ chiếu rọi vào phòng, y có điểm không thích ứng được cho lắm mi mắt ngắm lại, thuận tay gỡ xuống vòng tay La Húc còn vòng tại bên hông của mình.

“Thao !” La Thành ảo não mắng một tiếng, lại bị bọn dê con vương bát này chơi xỏ !

La Thành giống như nhân bánh quy bị con út La Định cùng con cả La Húc kẹp ở bên trong, đương nhiên bên trong tiểu tao huyệt cùng tiểu cúc huyệt vẫn còn ngậm cự vô bá của 2 đứa !

“Ô ô ~ ”

La Thành động một chút muốn thoát khỏi sự trói buộc của hai đứa con trai , nhưng vừa động thì hai cổ nhiệt lưu theo khe hở giữa tao huyệt cùng đại nhục bổng chảy ra.

La Thành bóp trán, mắt phượng nheo lại mang theo chút mị thái, y cũng không phải làm bộ như nữ tử sau khi làʍ t̠ìиɦ, ngược lại tại ánh nắng của buổi sáng hiện ra ra một cỗ dương cương khí !

“Một đám hỗn đản ! Đã kêu các ngươi không cần bắn ở bên trong ! Lại phải làm một loạt phiền toái không cần thiết để tránh thụ thai !” Đương nhiên y cũng đã quên rằng tối hôm qua đã rêи ɾỉ phóng đãng như thế nào, gọi ba con trai đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong tao huyệt mình !

Y đúng như lời nói của mấy đứa con trai, vô luận là khi ở trên giường y phóng đãng như thế nào, ngày hôm sau y nhất định sẽ quên không còn một mảnh, không biết là y còn muốn cố trốn tránh cái gì hay vẫn trời sinh là điền bỉnh nghị phúc (*) !

( cái câu 田秉毅覆 : điền bỉnh nghị phúc -ta chịu …. tra đủ kiểu không ra .. ai biết thì làm ơn chỉ giáo)

Phía trước tao huyệt đang mυ'ŧ đại nhục bổng của con út, mặt sau c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ đang cắn đại nhục bổng của con cả , này hai mặt bị giáp công thật sự khiến y không có lối thoát thân.

Muốn từ mặt sau thoát đại nhục bổng La Húc thì lại cố tình chủ động đem đại nhục bổng của La Định cắm sau vào trong tao huyệt , Lại muốn từ phía trước rút ra đại nhục bổng của con út thì chỉ có càng thêm giúp đại nhục bổng của con cả tiến nhập sâu hơn, cứ như thế tiến vừa lui đến nửa ngày không thể giải cứu được một tao động nào ! Ngược lại chính mình lại có loại cảm giác dục cầu bất mãn !

“Ô ô ~ a ~ ân ~ ”

La Thành trên trán lấm tấm mồ hôi , đôi môi hồng sắc hé mở lộ ra cái lưỡi hồng nhạt, làn da trắng noãn dưới ánh mặt trời càng thêm ma mị.

Hắn ôm chặt cổ con út La Định dí sát vào lòng đối phương hi vọng đại nhục bổng của hắn có thể sáp đến hoa tâm của mình , nhưng y lại vô cùng luyến tiếc l*иg ngực tinh tráng của con cá cùng đại nhục bổng dữ tợn vẫn cắm ở trong c̠úc̠ Ꮒσα !

Đây đúng là cái thứ mà người ta hay gọi là tiến thoái lưỡng nan , hai mặt khó xử a !

Đầṳ ѵú hôm qua bị ba thằng con trai trạc lộng bú ʍúŧ cũng bắt đầu ẩn ẩn ngứa , vừa sưng vừa đỏ.

“Ô ô ~ rất …muốn ~ a ~ rất…muốn có người liếʍ đầṳ ѵú a ~ !” La Thành nhỏ giọng rêи ɾỉ phóng đãng, trong đầu đột nhiên xuất hiện một hình ảnh ba thằng con trai cầm đại nhục bổng xấu xí dữ tợn của chúng hung hăng trạc lộng đầṳ ѵú của mình , giống thi đấu vậy đem tiểu tao nhũ trạc đến vừa đau vừa ngứa, cố tình để người ta muốn ngừng mà không được !!

Nghĩ đến thế lại thò tay xoa nắn đầṳ ѵú của mình để thoả mãn sự ngứa khó nhịn đó , thân trên bắt đầu xoay xoay , hai viên đại đầṳ ѵú giống như hồng mai trong gió lạnh,vừa xấu hổ vừa khẩn cấp hướng l*иg ngực cường tráng của con trai cọ xát , tốc độ trừu sáp ở hạ thân cũng nhanh hơn !

“Ô ô ~ a ~ a ~ ân ~ ân ~ a ~ tao huyệt rất ngứa ~ a ~ dùng sức a ~ ”

La Thành rêи ɾỉ phóng đãng, rất hi vọng các con có thể tỉnh rồi thao mình, không biết làm thế nào mới có thể giải trận phong tình này!

Buổi sáng La Bân dậy rất sơm , tắm rửa một chút , liền đến trong phòng bếp làm điểm tâm xong rồi chuẩn bị đến phòng ngủ gọi mọi người dậy tới dùng cơm, ai ngờ vừa vào phòng ngủ liền nhìn đến một cảnh hương cung đồ trắng trợn như thế !

Tiểu mông của baba cong cong , trong c̠úc̠ Ꮒσα còn cắm đại nhục bổng của anh cả , các nếp nhăn của c̠úc̠ Ꮒσα ửng đỏ hoàn toàn bị đại nhục bổng chống đỡ đến tràn đầy , giống như cái miệng nhỏ nhắn vừa ngậm vừa mυ'ŧ thỉnh thoảng còn ra ra vào vào !

Phía trước tao huyệt thì lầy lội không chịu nổi, đại nhục bổng của La Định đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ tẩm ướt , tiểu tao huyệt thì tham lam ăn cả cây, hai viên đầṳ ѵú không chịu nổi tịch mịch không ngừng ở trên ngực La Định ma sát tìm kiếm con đường thư thái.

“Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ ! Có muốn ta giúp hay không?”

La Thành đang ở tình thế nước sôi lửa bỏng, đầy mặt phong tình, ánh mắt mê ly mang theo sương mù, “A ~ lão công ~ tao huyệt lại ngứa rồi ~ ô ô ~ làm sao đây ~ a ~ ân ~ a ~ ”

La Bân tách hai chân tuyết trắng của baba ra, ánh mắt ngưng lại nhìn giữa tiểu tao huyệt đang khép mở ở giữa hai chân, lấy ngón tay sờ mạnh vào hai mảnh đại âm thần, oán hận nói: “Cũng không biết là bên trong tao huyệt nhiều tao thủy như thế ! Tối hôm qua còn chưa uy no ngươi sao ! Mà sáng sớm đã phát tình !”

“A ~ a ~ ân ~ muốn ~ muốn lão công ~ liếʍ huyệt ~ đem tao thuỷ uống cạn ~ ô ô ~ a ~ mυ'ŧ ~ mυ'ŧ ta ~ ta ~ a ~ ”

“Nhỏ giọng một chút ! Nếu không thì ta sẽ không thao ngươi bây giờ !”

“Ô ô ~ ”

La Bân đem La Thành từ trong lòng anh cả cùng em út ôm lên, thời điểm tao huyệt tại thoát ly khỏi đại nhục bổng nó vẫn còn lưu luyến không rời hấp một chút làm cho bao nhiêu là tϊиɧ ɖϊ©h͙ không biết là của đứa nào chảy ra đầy đùi.

“Lão công ~ ngươi muốn mang ta đi nơi nào?”

“Đừng hỏi nữa !” La Bân ra lệnh, đem cửa sổ mở ra,sáng sớm ở bên ngoài là một cảnh vật khác ánh sáng chiếu khắp nơi trên mặt đất , tiểu khu ồn ào nhốn nháo, mọi người sáng sớm đã bắt đầu đi làm , nhà La Thành là ở tầng năm nên có thể xem tất cả một thứ đang diễn ra ở dưới lầu một cách rành mạch.

Trong hoa viên của tiểu khu có mấy đôi tình lữ đang ngồi , có một cô bé bộ dạng xấu hổ đang tranh cãi cái gì với cậu con trai bướng bỉnh bên cạnh, tranh cãi lảm nhảm, mắt thấy họ sắp đánh nhau, mấy người lớn liền đem con của mình kéo về, xa xa có mấy ông già đang tản bộ , lại có người đang đánh thái cực quyền, có người thì dắt con đi dạo , còn có một thanh niên đang đi đưa bưu kiện , thật có thể nói là một cảnh hân hân hướng vinh.

( hân hân hướng vinh : hớn hở , hoan hỉ)

La Bân đem La Thành ném tới ban công, từ đằng sau ôm lấy y tách hai chân đối phương ra , khiến cho tiểu tao huyệt của y bại lộ trước mọi người ở dưới lầu !

La Thành ý thức được con trai muốn làm gì sao, vội vàng kháng cự, loại chuyện này trước kia không phải chưa có làm qua, nhưng mà lúc đó đều là buổi tối, mà bây giờ là ban ngày ở dưới lầu có nhiều người như thế , y làm sao dám mặt dày cùng con trai ở trước công chúng làm chuyện đó !

“Đừng ~ lão công ~ a ~ không cần ~~ a ~~ !!!” La Thành còn chưa nói xong, La Bân đã nhanh chóng đem một ngón tay cắm vào trong tao huyệt.

“Ô ô ~ a ~ a ~ ân ~ đừng ~ có người mà ~ a ~ ân ~ ngô ~ ”

“Đồ lẳиɠ ɭơ ! Còn nói không cần, nhìn ngươi đều ướt thành như vậy ! Tao huyệt không ngứa sao ?” Giọng con trai âm trầm mà lại giàu từ tính mê hoặc vang vảng ở bên tai y, ánh nắng chiếu lên toàn thân y làm cho nó càng thêm rực rỡ , phía dưới người đến người đi, một cảnh ồn ào mà hai chân y mở rộng nơi tối tư mật tao huyệt bày ra trước ngoại nhân !

A ~ ! Thật ngượng nha ~ a ~ nhưng mà y cũng chưa gặp chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy !! Bị con thứ đùa bỡn tao huyệt, bên trong tao thuỷ chảy càng lợi hại hơn !!

Bị con trai trước công chúng đùa bỡn tiểu tao huyệt, ngẫm lại đều thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ nha huống chi chuyện này là tự mình trải qua ~

May mắn là phía dưới tất cả mọi người đều rất bận rộn , căn bản là không có phát hiện ra bọn họ ! Không thì ~

“A ~ !!”

″ đồ lẳиɠ ɭơ ! Lại muốn cái gì ! Có phải hay không muốn cho tất cả mọi người ở phía dưới đều có thể thưởng thức bộ dạng ngươi bị con trai mình đùa bỡn tiểu tao huyệt? Đem tiểu tao huyệt đùa bỡn đến vừa sưng vừa đỏ !”

“Ô ô ~ không phải ~ a ~ ân ~ ô ô ~ hảo ~ thật sướиɠ ~ ”