Đại Minh Tinh

Chương 37

Tiêu Minh vừa xoa nắn mông cậu, vừa thưởng thức cái đuôi thỏ mềm mềm xù lông. Một đầu của cái đuôi gắn với giang tắc, rung động trêu đùa lỗ nhỏ. Vừa rồi vì để nhét nó vào, Lâm Tri đã bôi trơn trước nên khi ngón tay và giang tắc cùng lúc đùa giỡn không hề đem tới cảm giác đau đớn nào, ngược lại lỗ nhỏ còn càng ngày càng nhiều nước. Dịch ruột non chảy ra ngoài, bị động tác thao làm khuấy thành bọt, bám lên hai cánh mông trắng nõn, làm ướt cả cái thảm phía dưới.

"Ưʍ...Ưʍ..." Vì không được chạm vào nên Lâm Tri cảm thấy vô cùng khó chịu, cả người đỏ ửng, trực tiếp mở ra miệng huyệt của mình để cho chủ nhân cảm nhận được cậu đói khát bao nhiêu. Quả nhiên cậu đã bôi quá nhiều thuốc rồi, du͙© vọиɠ nóng bỏng thiêu đốt đầu óc cậu, vách thịt ướt nhẹp, không cần chạm vào cũng tự động co rút mời gọi, ngài Thỏ lúc này cả trên lẫn dưới đều là nước, mà hoa huyệt chính là nơi ngậm nhiều nước nhất, vì bị thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên nó bày ra tư sắc diễm lệ nhất. Ngài Thỏ quả nhiên đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ rồi, nhưng đến tận lúc này ngay cả một ngón tay cũng chưa đưa vào để gãi ngứa cho cậu.

"Không thích anh nghịch đuôi của em sao?" Tiêu Minh liếʍ nhẹ vào lỗ tai mẫn cảm của cậu khiến Lâm Tri cảm giác như có một dòng điện chạy khắp cơ thể. Cậu vội vàng sờ xuống bên dưới của Tiêu Minh, từ nãy đến giờ vị Tiêu tổng này quần áo vẫn chỉnh tề chỉ có đũng quần nổi lên một cục. Trong nháy mắt khóa quần được kéo xuống, dươиɠ ѵậŧ thô to bắn thẳng vào tay cậu, so với khi ở trên xe nó còn to hơn một vòng, nhiệt độ nóng bỏng khiến cậu gần như cầm không nổi nhưng lại cố chấp không chịu buông ra.

Ngài Thỏ dâʍ đãиɠ vội vàng muốn được người yêu thương huyệt da^ʍ. Cậu nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Tiêu Minh, sốt ruột cọ cọ muốn nuốt thứ đó của người đàn ông trước mặt vào trong nhưng lại bị cái đuôi thỏ ngắn ngắn ngăn cản. Phải loay hoay một lúc lâu, lỗ thịt mới có thể nuốt được qυყ đầυ bự vào nhưng cuối cùng lại bị hớ. Tiêu Minh cầm lấy còng tay cậu đẩy lên qua đầu, dứt khoát không cho cậu tự hành động nữa. Bên trong còng tay tình thú có lót một lớp lông nên dù giãy giụa cũng không sợ làm cậu bị thương. Lâm Tri bị hạn chế cử động, gấp tới mức hai mắt đỏ ửng, không ngừng thở dốc, giống như đang phẫn nộ chỉ trích nhưng hai mắt đỏ hồng thật sự khiến cậu càng giống một con thỏ. Tiêu Minh tự nghĩ trong lòng, thỏ con trắng trắng mềm mại lại còn có thể cắn người nữa sao, thật đáng yêu mà, hắn cần phải tìm chỗ thật tốt để hạ miệng.

Tiêu Minh ngăn lại cái chân đạp loạn của cậu, liếʍ một đường từ bắp chân lên bụng, Lâm Tri vừa mới tắm rửa nên trên người còn vương lại hương chanh khoan khoái. Tiêu Minh gặm cắn hết một lượt trên cơ thể cậu rồi dừng lại ở đùi trong làm cho cả người cậu run rẩy kịch liệt. Qυầи ɭóŧ tình thú chỉ đủ bao lấy dươиɠ ѵậŧ của cậu, còn nhưng bộ phần khác đều dùng dây bện lại, lọt vào giữa hai âm môi của cậu, ẩm ướt ma sát cửa huyệt. Đầu lưỡi Tiêu Minh liên tục đảo qua da thịt ở phía trong đùi, khiến cậu không thể không tìm cách trốn đi nhưng mỗi lần động tác đều quá lớn khiến cho dây bện ma sát tao huyệt, tư vị thật sự không hề dễ chịu.

"Ưʍ..." Hai má Lâm Tri phòng lên, bởi vì miệng bị chặn lại nên nhìn cậu càng giống một con thỏ nhỏ bị trộm mất đồ. Cậu không thể nói chuyện, cả tay và chân cũng bị giữ lại, khiến cho cậu không thể nói cho Tiêu Minh mình khó chịu bao nhiêu. Tiêu Minh không biết loại thuốc cậu dùng có hiệu quả vô cùng mạnh. Trước đây khi ở một mình, Lâm Tri cũng từng dùng loại thuốc này, thời gian đó gần như lúc nào cậu cũng cần được lấp đầy. Chỉ có loại thuốc này cùng vô số món đồ chơi mới có thể giúp cậu giải phóng được du͙© vọиɠ mãnh liệt.

Thật ngứa....

Nếu lúc trước quần áo trên người Tiêu Minh vẫn còn chỉnh tề thì bây giờ chỉ còn một cái qυầи ɭóŧ hình viên đạn nữa thôi, dươиɠ ѵậŧ thô to đặt lên cơ thể thon dài của ngài Thỏ. Tiêu Minh nắm eo Lâm Tri, cọ cọ cơ ngực rắn chắc của mình lên hai đầṳ ѵú lộ ra ngoài của cậu, cảm giác đem lại còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn khi bị xoa bóp ngày thường. Sữa rất nhanh đã bị động tác này ép chảy ra, khiến cho Lâm Tri biến thành một đứa bé thơm mùi sữa, so với lúc nãy lại càng thêm quyến rũ.

Ngứa quá...

Huyệt da^ʍ từ nãy tới giờ vẫn chưa được ngậm thứ gì, thậm chí ngay cả một ngón tay cũng không có, cảm giác ngứa ngáy lan tới từ chỗ sâu nhất. Loại cảm giác ngứa ngáy này vô cùng khó chịu, nhục huyệt giống như biết mình sắp được ăn côn ŧᏂịŧ yêu thích nhất nên dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra càng ngày càng nhiều. Bây giờ mỗi ngóc ngách trong tao huyệt đều vô cùng khó chịu, chỉ có dươиɠ ѵậŧ thô to mới có thể giúp nó chữa ngứa, đem mọi tra tấn biến thành điều hạnh phúc nhất...

Ánh mắt hoa đào của Lâm Tri đỏ hết lên, trong con ngươi ánh lên sự tủi thân, lỗ tai của ngài Thỏ cụp xuống, trên sống mũi cao thẳng lấm tấm mồ hôi, vô cùng oán giận vì miệng bị khẩu cầu bịt lại, nước miếng không nuốt được men theo khóe miệng chảy ra ngoài. Lâm Tri rất ít khi để người khác nhìn thấy bộ dạng bất lực của mình, có thể nói khi quyết tâm mặc bộ quần áo này lên, cậu xem như chắc chắn sẽ hùa theo mọi sở thích của Tiêu Minh. Tiêu Minh kiến nhẫn giúp cậu lau nước miếng, tiện đà nằm xuống ngực thanh niên, xuyên qua lớp áo trong suốt thưởng thức mùi hương thơm nồng của sữa, cùng lúc đó, dươиɠ ѵậŧ thô to bên dưới cũng không nhàn rỗi. Hắn cọ cọ vào đùi trong của Lâm Tri, phần da thịt nơi đó vô cùng mềm mại, chỉ mới cọ một lúc đã đỏ ửng lên. Mà khi cọ lên đùi thì cũng không tránh khỏi đôi lúc sượt qua miệng huyệt đói khát, làm cho nơi đó mở ra một cái khe nhỏ. Cửa huyệt bị làm qua hai lần đã trở nên mềm mại, tự hồ chỉ cần cọ nhẹ một cái cũng có thể tiến vào bên trong.

"Ưm, ưʍ... Ưʍ... Ưm!" Tiêu Minh không để bé thỏ của mình đợi quá lâu, qυყ đầυ vừa mới đâm vào đã được vách thịt tận tình co bóp hút vào bên trong. Ngay khi dươиɠ ѵậŧ tiến vào toàn bộ, một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ lập tức phun ra hay có thể nói ngay khi qυყ đầυ tiến vào, nhục huyệt bị thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ lập tức mở ra huyệt tâm, co rút đạt cao trào. Tiêu Minh vô cùng quen thuộc với cơ thể cậu, hôm nay cắm vào cảm giác rất khác so với ngày thường, chỉ cần để ý thì cũng thấy được Lâm Tri hôm nay hưng phấn hơn ngày thường nhiều.

Sau khi triều phun, cơ thể Lâm Tri run rẩy, cả người trên dưới đều chảy nước, cả l*иg ngực cậu đều ướt sữa, khiến Lâm Tri cảm thấy hôm nay mình thật dễ hưng phấn, không phải hoàn toàn do thuốc trợ hứng mà còn có còng tay cùng khẩu cầu, hành động bị hạn chế, không thể nói chuyện được khiến xúc giác của cậu như được phóng đại. Qυყ đầυ thô to như quả trừng gà của Tiêu Minh đẩy mạnh vào, cậu lập tức cảm nhận được rõ ràng kích thước cùng hình dáng của nó. Sau khi dùng thuốc, kɧoáı ©ảʍ truyền tới tăng gấp nhiều lần, khiến cậu nhất thời không thể kiềm chế, vừa nuốt dươиɠ ѵậŧ vào đã phun nước, "Ưʍ..."

"Thích lắm sao? Trước đây chưa từng thấy em kích động như vậy, chẳng lẽ là thích giống như hôm nay..." Tiêu Mình cầm lấy còng tay xem xét rồi rời mắt xuống khẩu cầu, đột nhiên cảm thấy thỉnh thoảng dùng đạo cụ cũng tốt, chẳng biết tại sao Lâm Tri có thể nghĩ ra mua những thứ này. Tiêu Minh ôn nhu nhìn người dưới thân, nhẹ nhàng chạm vào má cậu, "Quên mất là em không thể nói chuyện, đợi lát nữa nếu muốn thì có thể gật đầu, còn không thích liền lắc đầu, đừng quên nhé."

Hết chương 37.

29/05/2021.