Đại Minh Tinh

Phiên ngoại 2.5

"Tiêu quản gia... Ân, không nên, không nên bóp đầṳ ѵú... A... Sữa đều phun ra ngoài ..." Tiêu Minh đưa tay về phía trước, sườn xám trên người Lâm Tri chỉ kéo ra khóa kéo sau lưng, quần áo vẫn còn khá chỉnh tề, hai ma trảo của Tiêu Minh che lên bộ ngực đầy đặn, Lâm Tri hoàn toàn không thấy được tình cảnh trước ngực mình, chỉ có xúc cảm bị nhào nặn không ngừng truyền tới rõ mồn một, đợi đến khi ngón tay nam nhân xẹt qua đầṳ ѵú dựng thẳng, không ngừng đối với nó chà xát thì hai bên vυ' căng phồng của Lâm Tri mới phun ra từng cỗ sữa không gián đoạn theo động tác đè ép của nam nhân, quần áo ướt đẫm đã không thể mặc lại lần thứ hai.

Tiêu Minh xoa nhẹ đầṳ ѵú cậu hồi lâu, Lâm Tri vừa xấu hổ vừa giận dữ khó nhịn, lại không thể khống chế được phản ứng sinh lý, lúc này cả người cậu đều là mùi sữa ngọt ngào ngon miệng.

Hai viên anh đào trước ngực bị nhào nặn tới đứng thẳng, quần áo trước ngực ướt đẫm, làm cho hai viên anh đào hiện ra càng rõ ràng, Tiêu Minh tâm niệm vừa động, mở miệng liền cắn lên đầṳ ѵú bên trái.

"Phu nhân, sữa của ngài thật ngọt..." Tiêu Minh cách một lớp quần áo mυ'ŧ lấy đầṳ ѵú, vải vóc so ra vẫn thô ráp hơn da thịt rất nhiều, thời gian dài ma sát đầṳ ѵú đem đến cho Lâm Tri kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, hơn nữa sữa tích lại trước ngực đều bị Tiêu Minh hút sạch.

"A... Thật thoải mái..." Lâm Tri ngồi trên đùi Tiêu Minh lay động cái bụng, bụng của cậu quá lớn khiến cho nhiều tư thế không dùng được, cho nên Tiêu Minh gần đây thích liếʍ dọc cơ thể cậu yêu thương cậu, khiến cho cậu không thể chịu nổi, giống như là lúc này, côn ŧᏂịŧ của Tiêu Minh thẳng tắp cắm trong thịt động dâʍ đãиɠ của cậu, qυყ đầυ vừa vặn đặt tại hoa tăm, dùng biên độ nhỏ mài mài huyệt cậu, khó có được ôn nhu một hồi, mài đến hoa huyệt ướt sũng ngập nước, thật giống như một cái ôn tuyền, ngập nước, ấm nóng.

"Tao huyệt của phu nhân thật chặt, tôi phải làm sao với cái tiểu huyệt này của ngài đây, tôi sợ sẽ làm hư nó." Tiêu Minh ngoài miệng thì nói vậy, còn qυყ đầυ vẫn không ngừng mài ép huyệt tâm, thịt cụ đem hoa huyệt chật hẹp lấp đầy, cho dù chỉ là mài mài nhẹ nhàng cũng có thể đem lại kɧoáı ©ảʍ vô cùng lớn.

"Sẽ không, sẽ không hỏng... Quản gia, ngô, anh mau động động có được hay không... Thật sự rất ngứa..." Thịt huyệt của Lâm Tri bị côn ŧᏂịŧ Tiêu Minh mở ra tới cực hạn, hành thân to lớn phủ đầy gân xanh dán sát vào thành vách mỏng, ngay cả một cái ngón tay cũng không chen lọt, hơn nữa côn ŧᏂịŧ Tiêu Minh còn đang không ngừng biến lớn, nhìn qua thịt huyệt chống đỡ vô cùng khó khăn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị làm hỏng vậy. Tuy nhiên nói về vấn đề này, hai người cũng đã là vợ chồng, cũng biết cái thịt động này không thể hỏng được, tối đa cũng chính là khiến cậu dục tiên dục tử.

Vì chuẩn bị sinh, nên sản đạo thường xuyên phải mang gậy mát xa, theo lý mà nói việc thừa nhận sự thao làm so với trước kia sẽ dễ hơn, có thể thấy được Tiêu Minh chính là không muốn cho cậu thoải mái, hắn muốn trêu đùa cậu.

"Phu nhân mới vừa nói lão gia vừa nhỏ vừa mềm, tôi là nửa đường mới bắt đầu, Tiêu Minh thực sự không dám tùy ý động, mở rộng không được sản đạo là chuyện nhỏ, khiến ngài bị thương mới là thật sự không tốt", Tiêu Minh miệng đầy lời vô nghĩa, miệng nhỏ của bảo bối cắn hắn vô cùng thoải mái, cự vật của hắn ở trong hoa kính hồi lâu, tường thịt thực tủy biết vị không ngừng xoắn chặt, càng xoắn càng chặt, tự mình động động, tường thịt nóng bỏng ngứa ngáy vô cùng, tiểu minh tinh tự mình cử động, đứng ngồi không yên vặn vẹo mông, cầu mong nam nhân có thể thao làm cái tao huyệt ngứa ngáy của mình, hiệu quả nhưng cũng không quá rõ ràng, trái lại càng khiến nơi đó ê ẩm, tường thịt tham ăn không chiếm được thỏa mãn, lại càng thêm buộc chặt, giống như một vòng tuần hoàn ác tính, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngày càng nhiều, côn ŧᏂịŧ Tiêu Minh ngâm mình ở bên trong, bị nhục huyệt nóng bỏng bức tới sắp không thể không chế được, tất cả đều là do hắn dùng ý chí mạnh mẽ của mình mới có thể nhẫn nhịn được.

Thật là sự dằn vặt ngọt ngào.

"Tôi ra lệnh cho anh dùng sức làm tôi... A, Tiêu quản gia, tôi dùng thân phận của bản thân ra lệnh cho anh..." Lâm Tri bị làm tức đến muốn ngất, Tiêu Minh đáng chết, mỗi lần lăn qua lăn lại đều có đủ loại ý nghĩ quái dị, lần này đã tiến được một nửa rồi mà còn giảo hoạt viện đủ lý do trêu đùa cậu, làm sao cậu không thể tức giận được chứ. Trong huyệt ngứa ngáy khiến cậu chịu không được, cậu cảm thấy cơ thể cồng kềnh của mình đang dần thoát lực, kết quả càng làm càng không xong, giống như bị người nào đó treo giữa sườn núi, muốn trèo lên cũng không được, mà muốn trèo xuống lại càng không xong, cả người đều không thích hợp.

Tiêu Minh cười trộm trong lòng, bảo bối của hắn thật sự rất khả ái, trêu chọc một chút liền lộ nguyên hình, Tiêu Minh vừa vỗ về cái bụng tròn vo của cậu, vừa tiến tới gần cắn lên môi dưới của cậu, hạ thân đỉnh lên, qυყ đầυ cực đại mở ra tao tâm, trong nháy mắt dũng đạo buộc chặt không ngừng co quắp, huyệt tâm phun ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, tưới ướt toàn bộ côn ŧᏂịŧ chôn bên trong: "Nếu phu nhân đã muốn vậy, Tiêu Minh chỉ có thể nghe theo."

"Coi như anh thức thời... Ân a, thật thô a... Côn ŧᏂịŧ của quản gia thật lợi hại nha... A, huyệt tâm lại bị đâm tới..." Tiêu Minh giống như hứa hẹn, đã bắt đầu thao cậu là lập tức mãnh liệt không chịu ngừng lại, Lâm Tri chỉ có thể ôm bụng rêи ɾỉ, kɧoáı ©ảʍ giống như thủy triều, một tiếng so với một tiếng lại càng da^ʍ hơn, trong căn phòng thay đồ nho nhỏ không ngừng nổi lên từng mảng xuân tình, tiếng thở dốc vang lên khiến người ta phải đỏ mặt.

"Phu nhân, không bằng chúng ta đổi một tư thế khác." Tiêu Minh chưa để cho Lâm Tri kịp hiểu thì đã từ trên ghế đứng dậy, hai người cứ như vậy đứng lên, ở giữa nhô lên một cái bụng tròn vo, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của Tiêu Minh chôn chặt trong tao huyệt của Lâm Tri. Nghiệt căn của Tiêu Minh dài hơn so với người bình thường, hơn nữa huyệt đạo của Lâm Tri lại tương đối nhỏ, vậy nên cho dù đây là một tư thế khó thì Tiêu Minh vẫn có thể chọc đến tận cùng, trực tiếp đâm đến tao tâm.

"Không cần... A, tôi không thể đứng được... Ân, của anh quá lớn, điểm nhẹ... Ân a, điểm nhẹ... Chân mềm nhũn rồi, ngô..." Cái tư thế này không có tiến vào sâu như tư thế trước nhưng Tiêu Minh lại rất thích, sườn xám trên người thanh niên vì bị chơi đùa nên trở nên xộc xệch, vải áo trước ngực ướt đẫm, vạt áo bị vén lên nhăn nhúm, thanh niên đỏ bừng khuôn mặt, cắn môi, đáng thương ôm bụng, ôm cục cưng, nhưng dù vậy cậu vẫn không chiếm được sự thương xót từ nam nhân, hơn nữa cái côn ŧᏂịŧ to lớn kia vẫn đang không ngừng thao làm, bởi vì đứng nên một điểm mượn lực cũng không có, cậu chỉ có thể vịn lấy tay Tiêu Minh để có thể đứng thẳng lên, giống như một con thuyền bé nhỏ giữa cơn bão tố, chân bị làm tới mềm nhũn, thịt động truyền tới kɧoáı ©ảʍ kinh người, côn ŧᏂịŧ to lớn đâm chọc không hề có kỹ xảo, chỉ là đâm chọc cơ bản, thịt huyệt đã phun ra mấy đợt dâʍ ŧᏂủy̠, dâʍ ŧᏂủy̠ theo động tác thao làm không ngừng chảy xuống, mỹ thiếu niên mấy lần suýt nữa không thể đứng thẳng, tất cả đều là nhờ nam nhân đúng lúc giữ lấy mới không bị ngã xuống.

"Phu nhân, tôi làm ngài thoải mái hơn hay là lão gia làm ngài thoải mái hơn?"

"Anh... Anh làm tôi thoải mái hơn, a... Quá lớn, lại mài tới tao tâm rồi, muốn hỏng mất ... A..."

"Tôi tốt hơn hơn lão gia ở điểm nào, ân?"

"Đồ vật của anh lớn hơn... Ngô, rất lớn... Muốn đem tôi phá hỏng rồi, a, quá dài, lão gia, lão gia hoàn toàn không thể làm tới huyệt tâm của tôi... A... Chết mất, chết mất!" Lâm Tri lại đạt tới cao trào thêm lần nữa, hai đùi của cậu thoát lực tê dại, hoàn toàn dựa vào Tiêu Minh mới có thể đứng được.

"Vậy ngài thích tôi hơn hay thích lão gia hơn?"

"Thích anh... Ngô, thích anh, không thích lão gia..." Tiêu Minh cuối cùng cũng chiếm được câu trả lời mong muốn, điên cuồng thao làm khiến cho nơi kết hợp của hai người không ngừng văng nước ra, thanh âm côn ŧᏂịŧ đánh vào vang vọng khắp cả căn phòng, lại liên tục thao làm thêm trăm cái, Tiêu Minh mới cảm giác thấy bụng dưới nóng lên, ở trong tao huyệt không hề báo trước bắn ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi, lúc này Lâm Tri đã mềm nhũn nằm úp sấp rúc vào trong ngực hắn, cả một câu hoàn chỉnh cũng không thể nói hết.

Lâm Tri không biết Tiêu Minh dùng cách gì giải quyết hậu quả, dù sao bọn họ cũng đã đem phòng thay đồ biến thành cái dạng này, cậu chỉ biết cuối cùng hai người bọn họ cũng xuất hiện trên báo. Tiêu Minh là bá chủ ngành kinh tế cũng là người được giới giải trí quan tâm nên việc hắn dẫn theo phu nhân của mình xuất hiện ở nơi công cộng không hề nghi ngờ lên trang nhất.

Trong hình có thể mơ hồ nhìn thấy Tiêu Minh đang ôm một người có dáng người cao gầy, tư thái thân mật vô hạn, hơn nữa lại còn cùng nhau tiến vào cửa hàng cho mẹ và bé, vừa nhìn liền biết họ có quan hệ mật thiết, hàng nghìn hàng vạn thiếu nữ ái mộ Tiêu Minh trong nháy mắt tan nát cõi lòng, ngay cả con người ta cũng có rồi, bọn cô không thể so được.

Trong lúc nhất thời thân phận của cô gái đi cạnh Tiêu Minh xuất hiện trên tất cả trang đầu của các mặt báo, mọi người nghĩ tới nghĩ lui cũng không thể nhìn ra cô gái mặc sườn xám kia là ai, chỉ có một suy đoán được đa số người tán thành, vợ của Tiêu tổng là người mẫu, nhưng vấn đề là không có người mẫu nữ nào có dáng người cao như vậy.

Lâm Tri khi nghe thấy những suy đoán này đã cảm thấy vô cùng vui vẻ,ít nhất ... Cậu đã hóa trang vô cùng thành công.

Hết phiên ngoại 2.