"Được rồi, không cần tức giận, anh xem em có xảy ra chuyện gì đâu." Lâm Tri nhéo nhéo khuôn mặt Tiêu Minh, giúp hắn kéo ra nụ cười, cậu biết Tiêu Minh chỉ đang lo lắng cậu, chỉ là cậu không thích nhìn thấy dáng vẻ này của hắn.
"Em a... Thật là..." Tiêu Minh muốn nói rồi lại thôi, đơn giản là vì Lâm Tri lôi kéo tay phải của hắn, vén lên vạt sườn xám thật dài, đưa tay hắn đến nơi tư mật ẩm ướt. Tiêu Minh sờ sờ dâʍ ŧᏂủy̠, ngón tay theo hai mảnh âm thần quét qua, lập tức liền nghe thấy thanh âm hút khí của Lâm Tri, tay Tiêu Minh không có dừng lại, nắm lấy âm đế nho nhỏ xoa nắn, cuối cùng thậm chí còn cầm lấy dươиɠ ѵậŧ giả đảo quấy tao huyệt. Làm xong hết thảy, Lâm Tri đã mềm nhũn ở trong ngực hắn , hơi thở rối loạn, khóe mắt ướŧ áŧ, nửa thân dưới mài mài lên người hắn.
"Ông xã... Em muốn..." Lâm Tri đã cởi khẩu trang, cả cơ thể đều dựa vào Tiêu Minh, sườn xám mềm mại không thể che hết cơ thể non mềm của cậu, Lâm Tri cười tươi, cậu biết Tiêu Minh thích nhất được bản thân gọi là ông xã, mỗi lần cậu gọi như vậy, Tiêu đại tổng tài sẽ bộc phát hưng phấn, càng thêm dũng mãnh, cho nên Lâm Tri không hề cảm thấy ngại khi kêu như vậy trên giường.
Tiêu Minh vẫn đặt tay trên mông Lâm Tri, xúc cảm từ sườn xám truyền tơi rất tốt, nhưng cái mông cong vểnh bên dưới lại càng tốt hơn, Tiêu Minh không ngừng nhào nặn hai bên cánh mông, Lâm Tri cố ý tránh khỏi ma trảo của hắn, nhưng đến cuối cùng vẫn tránh không được, cậu bị hắn bóp tới ngứa ngáy khó chịu, tựa vào trên người Tiêu Minh sờ bên này cọ bên kia, cấp bách muốn nam nhân chạm vào cậu.
Tiêu Minh tâm niệm vừa động, trong đầu đều là ý xấu, hắn nhịn xuống dục niệm, vuốt ve cặp mông vểnh dưới tay, nghiêm túc mở miệng: "Phu nhân, nếu như cơ thể của ngài không thoải mái, để tôi đưa ngài trở về."
Lâm Tri chỉ sửng sốt một chút, rồi lập tức phản ứng lại, chỉ sợ rằng là Tiêu Minh lại muốn chơi trò sắm vai, mình là phu nhân, còn hắn có lẽ là quản gia, thái thái xinh đẹp như hoa, trưởng thành dâʍ đãиɠ, vô cùng giàu có, quản gia anh tuấn cao ngất, quả nhiên là vở kịch Tiêu Minh thích.
"Không... Không cần về..." Lâm Tri đặt tay phải lên ngực Tiêu Minh, cơ ngực rắn chắc nóng bỏng, khiến cho cậu vô cùng khát cầu, da^ʍ huyệt lại càng tê mỏi, "Tiêu quản gia, anh cũng biết, tim của hắn đã sớm không ở trên người tôi, tôi trở về cũng chỉ là tự rước lấy nhục, vì vậy cái nhà ấy còn có ý nghĩa gì với tôi nữa?"
"Phu nhân, ngài đừng nói như vậy, lão gia rất yêu ngài..." Tiêu Minh lúc này sắm vai quản gia, khoác trên người lớp vỏ bọc đứng đắn, Lâm Tri dây dưa với hắn, hắn cũng chỉ có thể tránh, chỉ là ánh mắt vị tổng tài nào đó vẫn luôn đặt trên người người đối diện.
"Tiêu quản gia, anh không cần an ủi tôi", Lâm Tri vuốt ve cái bụng gồ cao, sườn xám bị căng ra, da dẻ mềm mại trắng nõn, tất cả đều là trong thời gian mang thai dưỡng ra, quên đi thân hình của cậu, thì chính là một thai phụ đang làm nũng, "Lão gia từ sớm đã chán ghét tôi, ngay cả đứa bé này, cũng là tôi cầu xin ngài ấy mới có được, lão gia trong lòng đã có người khác, tôi làm sao có thể không biết."
Vừa nói hai vành mắt Lâm Tri vừa đỏ lên, Tiêu Minh biết đây chỉ là kỹ xảo biểu diễn, nhưng trong lòng vẫn dấy lên tình thương, nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng: "Phu nhân không nên quá thương tâm, cẩn thận hại tới thân thể."
"Tiêu quản gia, nếu như không có anh, tôi không biết nên làm gì." Lâm Tri được một tấc lại muốn tiến một thước cọ cọ Tiêu Minh, trong khi nói còn cố ý phun khí lên cằm Tiêu Minh.
"Phu nhân đối với tôi có ơn tri ngộ, cái này, đây đều là việc tôi phải làm."
"Đứa ngốc." Lâm Tri tựa vào ngực quản gia, càng thân cận thì cậu càng thấy hắn ổn trọng, lại vô cùng tuấn mỹ, so với người chồng hoa tâm, lạm tình của cậu thì tốt hơn rất nhiều, không tự chủ được mà có suy nghĩ quá phận, "Anh đã nói là cảm kích tôi, vậy có phải tôi dù có muốn chuyện gì thì anh cũng làm hộ hay không?"
"Phu nhân cứ nói đừng ngại, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực hoàn thành." Tiêu Minh đem có vẻ ngoài tuấn mỹ, năng lực xuất chúng, thầm mến phu nhân nhưng không dám nói, lúc này vừa xấu hổ, giận dữ lại vừa mừng rỡ vì hình tượng quản gia mình đắp nặn lên quá sinh động, hoàn mỹ, ngay cả hắn cũng phải nuốt nuốt mấy ngụm nước miếng, trong không gian kín này nghe thấy vô cùng rõ ràng.
"Tiêu quản gia cũng biết, chồng tôi lạnh nhạt tôi đã bao lâu nay?" Lâm Tri kéo tay Tiêu Minh đặt lên bụng mình, đứa nhỏ trong bụng có lẽ cũng cảm nhận được khí tức của cha nên thường xuyên đạp khiến bụng nhô lên, tựa hồ chỉ cần Tiêu Minh chạm vào chỗ nào thì đứa trẻ sẽ tạo ra động tĩnh ở đó, "Anh ta ghét thân thể này, cồng kềnh lại xấu xí, thậm chí ngay cả khi tôi cởϊ qυầи áo ra dụ dỗ, anh ta cũng không muốn chạm vào tôi dù chỉ một chút..."
"Phu nhân, ngài đừng nói như vậy..." Yêu thương, tức giận cùng bất lực tất cả trộn chung một chỗ, trong lòng yêu thầm phu nhân khiến lòng căm hận lão gia của Tiêu quản gia vọt cái tăng lên, "Lão gia là *hữu nhãn vô châu mới có thể đối với ngài như vậy, ở trong lòng tôi, ngài là hoàn mỹ nhất."
*Hữu nhãn vô châu: theo tui hiểu là kiểu có mắt không tròng ý.
"Tôi không tin, hiện tại bộ dạng của tôi như vậy mà anh vẫn còn thích được sao." Lâm Tri giả vờ nghi hoặc, đáy mắt hiên lên tia giảo hoạt tiếu ý, trong hốc mắt dần phủ kin lệ quang, khổ sở nói ra.
"Phu nhân, tôi nói tất cả đều là lời nói thật..." Tiêu Minh cố gắng giải thích, Lâm Tri nhìn qua lại càng không tin tưởng, cuối cùng cắn răng một cái, hoàn toàn nói ra tâm tư, "Phu nhân ngài nói, muốn tôi làm gì ngài mới tin."
"Nếu như anh không ngại cơ thể dị dạng của tôi, nếu như anh dám ôm tôi, tôi sẽ tin anh."
"Cái này... Cái này... Tiêu Minh không dám..." Lời nói của Lâm Tri quá mức *kinh thế hãi tục, khiến cho vị quản gia trước sau tuân thủ nguyên tắc sững sờ tới không động đậy, tay chân cũng trở nên mất tự nhiên, trong mắt hắn phu nhân thánh thiện giống thiên sứ, vậy mà bây giờ, thiên sứ đang dụ dỗ hắn cùng nhau sa đọa.
*Kinh hãi thế tục: việc đi ngược quy tắc, khiến cho cả thế gian phải kinh hãi.
"Nếu như không muốn thì anh có thể nói ra?" Lâm Tri lần thứ hai dùng ngón tay khều khều lòng bàn tay Tiêu Minh, Tiêu Minh diễn xuất cùng khá tốt, sự bối rối nửa muốn nửa không muốn đều được thể hiện ra rõ ràng, Lâm Tri lại cưỡng chế Tiêu Minh sờ tới cây dương cụ giả trong mật động, bởi vì vai diễn nên loại quan hệ cấm kị này càng khiến cậu ướt hơn, cậu có thể cảm nhận được chính mình dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt đẫm bàn tay Tiêu Minh, cậu không tin, đến lúc này Tiêu Minh còn có thể nhịn được, "Bác sĩ nói sản đạo của tôi cần được mở rộng, vậy nên tôi chỉ có thể mỗi ngày cắm vật này đi ra ngoài, nhưng bác sĩ nói như vậy là chưa đủ, chồng tôi lại không muốn chạm vào tôi, Tiêu quản gia, tôi rất tín nhiệm anh, xin anh..."
"Kia... Được rồi." Vì chuyện này liên quan đến tính mạng của phu nhân, Tiêu Minh cũng không cố chống cự nữa. Hắn lấy danh chính nghĩa thay mặt lão gia để nɠɵạı ŧìиɧ, giúp phu nhân mở rộng sản đạo, hắn cho mình những cái cớ vô cùng hợp lý nhưng cuối cùng lại quên mất rằng đối tượng mộng xuân trước nay của hắn chính là người trước mắt, hơn nữa, dù cho không có phu nhân cầu xin cùng dụ dỗ, hạ thân hắn từ sớm đã cứng rắn, nóng như bàn ủi, hắn vốn không thể cự tuyệt người mình yêu, huống chi, người nọ còn dùng thân thể tới mê hoặc hắn.
Hết phiên ngoại 2.3.
Chương mới tới rồi chương mới tới rồi.
Chúc mọi người có một cuối tuần vui vẻ.
Chúc các bạn nữ ngày mùng 8/3 vui vẻ nha dù cho có chút muộn rồi.
Dịch lại bắt đầu chuyển biến xấu hơn rồi nên mong mọi người giữ gìn sức khỏe, bình tĩnh trước các nguồn thông tin trên mạng nhé.
Mấy nay tui khá rảnh vì trường cho nghỉ rồi nên có lẽ tui sẽ đăng nhiều chương hơn để bù cho cả một tháng 2 tui biến mất.