GV Diễm Tinh

Chương 30

Chương 30: bị lẳиɠ ɭơ thụ trêu đùa (thụ thụ hỗ chơi, bị mê hoặc mυ'ŧ sữa, đầṳ ѵú ma sát nhau)

Cánh cửa phía sau bốp một tiếng đóng lại, Bạch Hi đứng chính giữa căn phòng nhìn bốn phía, đây là một gian phòng trang trí xa hoa với gang màu đậm, tấm da dê đắt đỏ treo trên tường, màn che cửa sổ làm từ nhung màu xanh nhạt, vật dụng làm từ gỗ được chạm khắc tỉ mỉ.

"Ngươi đã đến", một thanh âm từ cửa sổ truyền tới, Bạch Hi nhìn kỹ mới phát hiện bên rèm cửa đứng một bóng người.

"Là ngài", Bạch Hi giật mình nhìn y.

"Là ta, rất bất ngờ sao?" Hầu tước phu nhân xoay người, y mặc một bộ lễ phục màu lam đậm, cùng màu sắc của tấm rèm hòa thành một thể, cơ thể thon dài được bao bọc trong bộ lễ phục cắt may tinh tế, lộ ra những đường nét tinh tế, quyến rũ của một song tính nhân.

Wendell nghiêng người dựa vào bệ cửa sổ, tư thế lười nhác phô bày toàn bộ đường cao cơ thể, y phục của y rất quy củ, trên cổ áo cài một bông hoa hồng nhỏ, nhưng những thứ quy củ này mặc trên người y lại làm lộ ra khí tức mê người.

Y chỉ cần đứng tại chỗ đã tản mát ra khí tức da^ʍ mỹ, đó là mùi vị cấm dục lộ liễu của một song tính nhân.

Cho dù cũng là một song tính nhân nhưng Bạch Hi vẫn cảm thấy sự gợi cảm câu hồn của đối phương, đó là tư thái mà bản thân không thể có được.

"Sang đây ngồi", Wendell ngoắc cậu, Bạch Hi cứng còng thân thể đi tới ngồi xuống sopha.

"Muốn hẹn cậu thật sự rất khó", Wendell rót một chén trà đưa tới "Tiểu bá tước luôn luôn bất động thanh sắc từ chối tất cả lời mời" .

Bạch Hi bất đắc dĩ nở nụ cười, tiếp nhận chén trà đối phương đưa tới uống một ngụm.

"Không biết nơi này là...", Bạch Hi nghi ngờ nói, hầu tước phu nhân giấu thân phận hẹn cậu tới nơi này, Bạch Hi biết nơi này là một hội quán cao cấp chuyên cung cấp, cho dù nó lắp ráp lại cao nhã cũng không có thể che giấu thanh sắc nơi đích bản chất.

"Ta nghĩ ngươi đã sớm biết đây là hội quán của ta", Wendell mỉm cười uống một ngụm trà.

Bạch Hi kinh ngạc mở to hai mắt.

Wendell nở nụ cười: "Ngươi đã tới hai lần, lần đầu tiên chỉ điểm một tiểu hài tử thanh tú, lần thứ hai  chọn một người quyến rũ", cánh tay y đặt trên tay vịn chống cằm, đầy mặt đều là nụ cười quan sát người trước mắt: "Cho nên ngươi thích loại tình nhân nào?" .

Bạch Hi xấu hổ tằng hắng một tiếng, bị tầm mắt đối phương tìm tòi quan sát khiến cậu cảm thấy không thỏa mái.

"Vào thẳng vấn đề", Wendell giọng nói vừa chuyển, mập mờ thấp giọng nói: "Ngày ấy ở trong vườn hoa, ta thấy ngươi" .

Bạch Hi quẫn bách ngẩng đầu nói: "Ngày đó ta không cố ý, thật xin lỗi" .

Wendell đem tay khoác lên trên bả vai của cậu, cười nói: "Chớ khẩn trương, ta không có ý trách ngươi, ngươi thích loại người như ta sao?" .

"Không phải", Bạch Hi xấu hổ lắc đầu, nói xong lại cảm thấy không thích hợp mà bỏ thêm câu: "Tất nhiên ta thừa nhận ngài rất có mị lực" .

"Phải không? Ánh mắt của ngươi cùng cơ thể cũng không nói như vậy", Wendell tới gần thân thể cậu, ngón tay di chuyển từ cổ áo tới giữa hai chân cậu: "Ngày đó lén lút nhìn ta bị chơi có ý nghĩ gì, hửm?"

Bạch Hi xấu hổ kẹp chặt chân, cậu làm sao có thể nói ra ý nghĩ của chính mình, ngày ấy cậu đem bản thân trở thành hầu tước phu nhân, tưởng tượng mình bị hai nam nhân cường tráng mạnh mẽ xâm phạm, mà bản thân nhiều lần mở tới hình ảnh của ba người họ, cậu xấu hổ cúi đầu xuống.

"Biết hai nam nhân kia là ai không?" Wendell uống một hớp trà hỏi.

Bạch Hi lắc đầu, Wendell mập mờ cười nói: "Đó là con kế của ta, con trai của lão hầu tước, bọn họ rất dũng mãnh rất cường tráng, mỗi lần từ trong quân đội trở về đều đặt ba dượng của mình xuống giường, giống như những gì ngươi nhìn thấy" .

Bạch Hi bị lời nói dâʍ đãиɠ của y làm cho tê dại cả người, trong thân thể bị tình triều đánh tới, ngọc hành trong quần dựng thẳng.

Wendell đặt tay lên ngọc hành cậu, thấp giọng nở nụ cười: "Ngươi đã cứng rắn, còn không thừa nhận sao?"

"Đúng vậy, ngài phi thường gợi cảm, ta lúc đó không cách nào dời tầm mắt. . ."

Wendell khiêu mi sung sướиɠ nở nụ cười, chưa từng có nam nhân nào khen dễ nghe như Bạch Hi.

Wendell kéo tay cậu qua đặt lên cổ áo bản thân: "Tiểu bảo bối, giúp ta cởi ra" .

Thanh âm tình sắc đầu độc Bạch Hi, ngón tay của cậu như mê muội cởi ra lễ phục màu lam đậm cùng chiếc áo sơ mi bên trong, lộ ra áσ ɭóŧ màu đen mềm mại bọc lấy bộ ngực.

Khác hoàn toàn với bộ lễ phục quy củ, áσ ɭóŧ của Wendell vô cùng dâʍ đãиɠ, nội y khinh bạc màu đen bao bọc lấy bộ ngực đầy đặn, nội y kích thước rất nhỏ, thịt vυ' căng đầy trên da từ những khe hở trên áσ ɭóŧ, hai cái nhũ tiêm bị vô số sợi chỉ mảnh bó buộc.

Wendell nắm hai tay Bạch Hi đưa tới trước ngực mình, Bạch Hi đặt tay lên hai gò đồi căng đầy, so với trong tưởng tượng càng lớn hơn.

Đó là bộ ngực của một song tính nhân, Bạch Hi nâng lên bộ ngực của Wendell, đây chính là bộ ngực mình ngày đêm mơ mộng, xúc cảm rất tốt, tốt hơn  trong tưởng tượng rất nhiều.

Wendell ở bên tai Bạch Hi nhẹ giọng nói: "Dùng tay nhào nặn một nhào chút, giống như khát vọng của ngươi vậy" .

Bạch Hi theo bản năng nắm chặt hai tay, thật lớn, một cái tay hoàn toàn bao không hết, hai tay nâng lên thịt vυ' đầy đặn xoa nắn, ngón tay thon dài xoa bóp thịt vυ', đem thịt vυ' lộ ra càng rõ từ các mắt lưới, hai viên gò bồng không ngừng nhảy loạn, nhũ quang lấp lánh hiện lên trước mắt Bạch Hi.

"Thật lớn", Bạch Hi thấp giọng kêu lên, nếu như chỉ xem bề ngoài Wendell, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được, sau lớp quần áo quy củ kia là một cơ thể dâʍ đãиɠ.

Đầṳ ѵú dưới tăng dựng thẳng, chỉa vào lòng bàn tay của cậu, Bạch Hi nâng lên hai phong nhũ, hai mảnh thịt vυ' như cánh môi lộ ra, mảnh lưỡi nhỏ hẹp đè đến gốc của đầṳ ѵú, đem hai đầṳ ѵú siết chặt dựng thẳng.

Từ mắt lưới trong lộ ra đầṳ ѵú tròn tròn đỏ tươi, từ góc độ của Bạch Hi có thể nhìn thấy dịch thể trắng sữa nhỏ ra, dòng sữa chậm rãi chảy xuống, ở đầṳ ѵú ngưng lại một viên trân châu.

Bạch Hi khó tin nhìn chằm chằm cảnh đẹp trước mắt, theo cậu biết, sau khi lão Hầu tước kết hôn lần thứ hai không lâu thì đã mất .

"Ngài có ý gì" Bạch Hi kinh ngạc hỏi.

Wendell biết cậu muốn hỏi gì, cười nhẹ nói: "Ai nói cho ngươi biết chỉ có sanh con mới có thể có sữa, nếu như mỗi ngày bị nam nhân liếʍ hút cùng thao kiền, sẽ có sữa nha" .

Dòng nước ấm áp bắn lên sườn mặt cậu, huyết dịch toàn thân đều dồn xuống giữa hai chân, xoang mũi ngập tràn mùi sữa, trong lỗ tai chỉ còn ngữ điệu câu nhân của Wendell.

Bị nam nhân thao làm sẽ có sữa, nếu như mình bị hai người hầu mỗi ngày thao làm, có thể hay không sẽ chảy sữa, không biết bộ dáng bản thân chảy sữa sẽ dâʍ đãиɠ như thế nào.

Trong đầu Bạch Hi xuất hiện hình ảnh mình bị các nam nhân đùa giỡn, cơ thể càng thêm nhiệt tình, hai tay của cậu không tự chủ kéo kéo đầṳ ѵú lớn, ngón tay dùng sức, sữa lập tức bị ép ra ngoài, Bạch Hi cúi đầu lè lưỡi liếʍ sữa bị tích lại, một đường liếʍ lên nhũ cầu đầy đặn cùng quầng vυ' đã sớm gồ lên, cuối cùng ngậm cả viên dâu tây cứng rắn vào miệng.

"Ân -" Wendell hít vào thật sâu, y quỳ xuống giữa hai chân Bạch Hi, ưỡn ngực đem thịt vυ' đầy đặn đưa vào miệng Bạch Hi, bàn tay nâng ót cậu, giống như mẫu thân cho tiểu hài tử uống sữa.

Bạch Hi bị Wendell dùng sức đặt ở giữa hai bầu vυ', thịt vυ' chèn ép cậu, cậu luân phiên mυ'ŧ vào hai thực quả đỏ au, từ bên trong mυ'ŧ ra lượng lớn sữa tươi ngon ngọt.

Ngón tay Wendell dời đến trước ngực Bạch Hi, cởϊ áσ khoác cùng cúc áo sơ mi cậu ra, bàn tay ở trước ngực tiểu bá tước qua lại.

Da thịt tiểu hài tử thật non mềm, Wendell thầm nghĩ, so với bản thân càng mềm mịn hơn, dưới tay là đường cong bộ ngực, da thịt tinh tế lộ ra một tầng cơ bắp mỏng, nếu như không phải  tầng cơ bắp mềm dẻo kia, y cho rằng mình đang sờ ngực của một cậu bé, khó trách nhiều nam nhân lại cảm thấy hứng thú với tiểu bá tước, cậu thực sự có một cơ thể hoàn mỹ.

Trong nháy mắt khi đầṳ ѵú bị sờ, Bạch Hi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ giật mình, nhìn xuống mới thấy quần áo bản thân đã bị mở ra.

Bộ ngực cậu không quá lớn, gò vυ' hơi gồ lên, đầṳ ѵú xinh xắn mượt mà hơn nhiều, nhưng mà lại lộ ra vết tích bị trêu đùa lúc trước.

"Nguyên lai, đã có người nhanh chân đến trước , những nam nhân này thật điên cuồng", Wendell cười nói.

Bạch Hi che lại l*иg ngực của mình, hai nam nhân trước đây đã điên cuồng trêu đùa chúng, da sớm đã mài rách, dưỡng mấy ngày đã khá hơn một chút, không nghĩ tới lại ở nơi này, đầṳ ѵú không chịu thua kém dựng thẳng lên, bình thường bị áo sơmi ma sát cũng sẽ cảm thấy được kɧoáı ©ảʍ.

Wendell đưa người sát tới, đầṳ ѵú hai người đυ.ng vào nhau, bộ ngực to lớn cùng đầṳ ѵú của y chặt chẽ dán sát lấy cậu.

Wendell ôm lấy bả vai cậu, bộ ngực vẽ vòng, thịt vυ' đầy đặn ở trước ngực cậu xoa nắn, miệng tới gần nhỏ giọng nói: "Khi lão Hầu tước qua đời, nơi này của ta còn chưa có trưởng thành, nhưng bị hai đứa con nhào nặn nhiều lần nên đã sinh ra sữa."

Nghĩ đến Wendell vυ' lớn chảy sữa bị hai người con kế đùa giỡn, Bạch Hi không khỏi rung động, ưỡng ngực lên cùng đối phương ma sát, hai gò đồi cùng tiểu đầṳ ѵú đỏ tươi bị đối phương đùa giỡn chèn ép.

Sữa bị ép ra ngoài, thấm ướt ngực cả hai người, Wendell phát sinh ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn, dùng sức ôm lấy Bạch Hi lay động bộ ngực của mình.

Tới khi buông ra, ngực của Bạch Hi đã nhễ nhại nước, Wendell chế trụ bả vai cậu đem cậu đẩy xuống sopha, cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú Bạch Hi.

Không, Bạch Hi muốn đẩy y ra, khả năng là đầṳ ѵú cậu quá nhạy cảm, bị ngậm mυ'ŧ khiến thắt lưng tê dại.

Wendell hiển nhiên là một người vô cùng lão luyện, đầu lưỡi linh hoạt cùng khoang miệng ẩm ướt kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu, rất nhanh liền khiến đầṳ ѵú trước ngực lớn lên một vòng sung huyết như muốn rỉ máu.

"Ân ~" Bạch Hi bề ngoài kháng cự sự đυ.ng chạm của Wendell, nhưng trong lòng lại vô cùng khát vọng, thân thể cậu đã đói khát rất lâu rồi, muốn bị đùa giỡn bị chà đạp, muốn giống như hầu tước phu nhân, tùy ý thỏa mãn cơ thể.

"Bảo bối, ngươi thật đúng là vưu vật", Wendell từ trước ngực của cậu ngẩng đầu lên, thịt vυ' của Bạch Hi sớm đã gồ lên thật cao, hai viên đậu đỏ trước ngực ướŧ áŧ mê người.

Wendell níu lấy hai viên đậu đỏ hướng ra phía ngoài kéo mạnh, đem thịt vυ' làm cho sưng đỏ.

"Không, ân", Bạch Hi rêи ɾỉ nâng l*иg ngực lên, đuổi theo ngón tay Wendell, hai tiểu đầṳ ѵú đã bị nhéo đến sưng đỏ, bắn ngược trở lại, đầṳ ѵú thoải mái run rẩy một trận.

"Còn muốn", Bạch Hi rêи ɾỉ, bị đối phương lần nữa chà đạp thịt vυ'.

"Cơ thể này thật dâʍ đãиɠ, ta hoài nghi ngươi giống ta nha", Wendell cười nói, cánh tay càng tăng lực trêu đùa, cho đến khi đem hai đầṳ ѵú trêu đùa đỏ ửng lên.

Wendell cúi đầu nhìn khuôn mặt tràn đầy tìиɧ ɖu͙© của cậu, một tay dò xuống cởϊ qυầи cậu.

Bạch Hi kinh hãi trước động tác của y, khoát tay đem Wendell đẩy ra.

! ! !

"Sao vậy?" Wendell không hiểu nhìn cậu, rõ ràng côn ŧᏂịŧ đã đứng thẳng lên mà lại từ chối?

"Xin lỗi", Bạch Hi cảm thấy thẹn thùng nói: "Không phải, chỉ là nơi đó của ta rất nhỏ, sợ bị ngươi chê cười" .

Wendell sửng sốt một chút, cười ha hả, vừa rồi y đã thấy nơi đó nhỏ hơn của các con trai, vì tiểu bá tước vẫn còn nhỏ nên không cần sợ, chỉ là tiểu hài tử lại rất để ý.

Nhìn Bạch Hi đỏ mặt tía tai, chỉ coi như bị đối phương phát hiện bí mật, Wendell quan tâm ngưng cười, an ủi: "Không việc gì, ngươi tuổi còn nhỏ, có lẽ về sau sẽ trưởng thành, không cần quá để ý" .

Bạch Hi sờ sờ mồ hôi tích lại trên đầu, hàm hồ lên tiếng, nguy hiểm thật, làm sao lại có thể để bị hầu tước phu nhân câu dẫn chứ, thiếu chút nữa đã lọt hố.

Hết chương 30.