Chương này đổi xưng hô nha m.n. Xưng anh-em, em-anh nha. Tại mình thấy chương này công thụ thân thiết hơn rồi.
Chương 24: open đích Lâm Khê cùng mị cốt thiên thành đích Trầm Thu (thật giả JJ trước sau vào, huyệt mài âm mao, mị huyệt nuốt hành, thao thấu tử ©υиɠ, nữ huyệt
(Cái tên chương này thật sự nhiều từ tui không hiểu nên tui để nguyên QT nha)
Đạo diễn mở cửa phòng, giống như mở ra ma hộp Pandora (Phan Đa Lạp), từ trong phòng phả ra mùi hương nồng đậm phát ra từ cơ thể của các cậu bé, làm cho hắn thiếu chút nữa đứng không vững.
Trời ơi, đây là ba tiểu yêu tinh chơi đùa tới điên, vừa yêu dã vừa mị hoặc, hai mắt mê ly cùng cơ thể xinh đẹp, không chút cản trở rơi vào mắt mọi người.
Đạo diễn che mắt, muốn chết nha.
Tiêu Đồng đem Lâm Khê ôm lên từ song đầu long, đứa bé vội cầm lấy một đầu đồ chơi oa oa kêu: "Ai nha, tôi cùng Trầm Thu chưa chơi xong" .
Tiêu Đồng chịu đựng ôm lấy cái mông nhỏ đang ngọ nguậy, đem cậu ôm đến bên giường: "Bảo bối, nhìn anh" .
Lâm Khê mở to hai mắt mê ly quan sát hắn từ trên xuống dưới, lập tức cao hứng chui vào ngực hắn: "Tiêu Đồng! Nhớ anh, ô."
Đầu nhỏ ở trong ngực cọ tới cọ lui, chỉ chốc lát sau ngẩng đầu lên, giơ món đồ trong tay như hiến vật quý: "Cái này giống của anh, thật thần kỳ, em muốn lần nữa" .
Nói xong giơ tay lôi kéo đai quần Tiêu Đồng.
Tiêu Đồng đỡ trán, hài tử này uống rượu vào liền biến thành người khác, trong đầu nghĩ cái gì liền làm cái ấy, lớn mật vô cùng.
Tiêu Đồng tùy ý để cậu kéo đai lưng xuống , kéo xuống qυầи ɭóŧ, côn ŧᏂịŧ sớm đã cương cứng lộ ra ngoài, thẳng tắp chỉ về phía Lâm Khê.
Lâm Khê một tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, một tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ giả, so sánh hai bên rồi lầm bầm một câu: "Vẫn là không giống nhau", nhìn bên trái một chút rồi nhìn bên phải một chút quả quyết ném xuống căn dương cụ giả kia, hai tay ôm lấy cái thật: "Thích cái này, nóng hầm hập ", nói xong cúi đầu liếʍ lên côn ŧᏂịŧ nóng bỏng.
Tiêu Đồng kêu lên một tiếng đau đớn, dưới hàng truyền tới kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cơ thể run rẩy, đây là lần đầu tiên Lâm Khê chủ động ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, trước đây mỗi lần đều dụ dỗ rất nhiều mới đỏ mặt ngậm lấy.
Nhắm mắt lại hưởng thụ sự hầu hạ của tiểu bảo bối, Tiêu Đồng cảm thấy thân dưới của bản thân muốn nổ tung.
"Bảo bối, lên đi, anh muốn em", Tiêu Đồng siết thắt lưng cậu bế sốc lên, đặt ở đầu giường, tách ra hai chân thon dài trắng mịn, nhắm ngay tiểu tao huyệt ngập nước đâm vào.
"A — bại hoại —" Lâm Khê kêu lên một tiếng, nũng nịu gọi.
Côn ŧᏂịŧ trong cơ thể so với dương cụ giả còn thô to hơn, hai viên cầu khiến cho hoa môi mở ra thật lớn, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng ma sát vào thịt mềm mẫn cảm, khiến cho dâʍ ŧᏂủy̠ văng ra bên ngoài, Tiêu Đồng cảm giác như mình vừa tiến vào thiên đường.
Cơ thể trắng mịn mềm mại nằm dưới thân, khiến bản thân có cảm giác chỉ cần động mạnh một chút thì báu vật đó sẽ hư, không một chút phản kháng tùy ý cho người khác làm, đó chính là kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn nhất với nam nhân.
"Ân — ân — ô", Lâm Khê dâʍ đãиɠ bị Tiêu Đồng thao đến kêu lên, nhục huyệt chặt chẽ, thân thể trắng mịn, thậm chí tiếng rêи ɾỉ cũng như nước suối, yêu kiều mềm mại đến cực điểm.
Tiêu Đồng cúi người ngậm lấy môi mềm, đem tiếng rêи ɾỉ nuốt vào trong bụng, cơ thể không khống chế được mà thao làm tiểu da^ʍ oa dưới thân, hận không thể đem cậu nuốt vào trong bụng.
Nắm lấy thắt lưng Lâm Khê điều chỉnh tư thế cho cậu quỳ trên giường, Tiêu Đồng từ phía sau thẳng tắp thao vào cúc huyệt của cậu, đóa hoa cúc nhỏ nhắn mềm mại nuốt toàn bộ côn ŧᏂịŧ thô to, đột nhiên cảm giác không đùng.
Cúi đầu nhìn, quả thực dở khóc dở cười, nguyên lai tiểu bảo bối đem căn song đầu long kia cắm vào trong hoa huyệt, đầu còn lại rũ trên giường, theo động tác của bản thân mà rung động, hai huyệt một trước một sau đều bị thao làm.
"Tiểu da^ʍ oa", Tiêu Đồng mau chóng bị cậu chọc cười, ở trên mông thịt trắng tuyết đánh xuống lưu lại vết đỏ.
"Anh đánh em, ô", Lâm Khê mở đôi mắt ngập nước ủy khuất nhìn hắn.
Tiêu Đồng hôn hôn khuôn mặt của cậu, dùng sức đỉnh làm hậu huyệt cậu: "Bảo bối, phía trước cùng phía sau đều bị làm có cảm giác gì?"
"Thích", Lâm Khê híp mắt rầm rì: "Ăn ngon ăn no, ân — ân — "
Nhìn tiểu bảo bối trong lúc vô tình toát ra tư thái phóng đãng, Tiêu Đồng trong tâm ngứa ngáy, hận không thể mọc ra hai cái côn ŧᏂịŧ, đem tiểu bảo bối thao ngất ở trên giường.
"Vậy sau này mỗi lần đều dùng hai cái thao tao huyệt của em, được không ?", Tiêu Đồng cắn lỗ tai của cậu: "Khi em dùng dương cụ giả tự an ủi thật sự rất mê người, anh lúc đó liền không nhịn được , về sau mỗi ngày đều để anh xem được không?"
Lâm Khê xấu hổ mặt mũi đỏ bừng, cắn miệng không nói lời nào, Tiêu Đồng làm bộ muốn rút ra, Lâm Khê sợ hãi kẹp chặt hậu huyệt, nhục huyệt xoắn lấy côn ŧᏂịŧ hắn làm hắn xuýt chút nữa bắn ra.
"Không muốn để anh rút ra, liền đáp ứng anh", Tiêu Đồng dụ dỗ.
Lâm Khê chỉ nhỏ giọng ừ một tiếng, xấu hổ đem khuôn mặt chôn vào trong gối.
Bảo bối thật là đáng yêu, quả thực không thể nhẫn nhịn, Tiêu Đồng thực ra đã sớm muốn cùng cậu chơi các món đồ chơi , nhưng Lâm Khê hay xấu hổ, phỏng chừng nhắc tới liền giở mặt, không nghĩ tới sau khi uống say bảo bối liền cởi mở, bản thân liền chơi, sớm biết vậy đã cho cậu uống rượu sớm hơn.
Tiêu Đồng một bên di chuyển hạ thân, một bên suy nghĩ, trở về lập tức đem phòng ngủ bên cạnh căn phòng cải tạo, lấp đầy các món đồ chơi.
Đáng thương cho Lâm Khê vì say rượu mà cái gì cũng dám nói, tương lai không biết sẽ bị Tiêu Đồng khi dễ thành bộ dạng gì.
"Tiểu Thu", Đoan Mộc Dã vỗ nhẹ khuôn mặt của cậu, ôm cậu từ dưới đất lên, sô pha đã bị bọn Lâm Khê chiếm lấy, chỉ có thể đem người đặt trên giường.
Trầm Thu thoáng lấy lại tinh thần, nhẹ giọng gọi:"Tiền bối" .
Cánh tay tự nhiên quấn lấy cổ nam nhân, khóe miệng câu lên nụ cười nhàn nhạt, thân mật tiến vào ngực nam nhân.
Đoan Mộc ôm lấy cánh tay của cậu dừng một chút, tiểu Thu của hắn rất ít cười, trong lúc vô tình lộ ra nụ cười, xinh đẹp vô cùng.
"Khó chịu sao?" Trái tim gia tốc đập, đem người chặt chẽ ôm vào ngực.
Trầm Thu lắc đầu: "Không khó chịu, có chút mệt", mở đôi mắt mờ sương nhìn nam nhân, lè lưỡi giống mèo con liếʍ liếʍ cằm hắn.
"Ưm", Tiểu thu cau mày ủy khuất nói, vịn bả vai hắn, đầu lưỡi xinh xắn ở trên cằm liếʍ một vòng, dời đến môi nam nhân, đầu lưỡi ướŧ áŧ đảo qua trên cánh môi.
Đoan Mộc Dã biết thời gian cậu động tình đặc biệt dính mình, liền đem cả người ôm vào trong ngực hôn, sợ đem người đè ép, còn trở mình để cho cậu nằm trước ngực mình.
"Ân —" Trầm Thu vừa cùng Đoan Mộc Dã hôn môi, một bên giãy dụa cơ thể, muốn cùng hắn tiếp xúc cơ thể nhiều hơn.
Đoan Mộc Dã kéo cúc áo sơ mi lộ ra l*иg ngực màu đồng, cánh tay cùng đôi chân thon dài lập tức quấn lên, mang theo mùi hương thoang thoảng liếʍ từ môi lên sống mũi nam nhân: "Ân — ngô — "
Xoang mũi phát ra tiếng rêи ɾỉ mềm mại chạy thẳng vào tai nam nhân, đặc biệt câu nhân.
Trầm Thu dính người như một con mèo con, treo trên người chủ nhân, nhẹ lắc mông khát khao được chủ nhân vuốt ve.
Thiếu niên tiêm gầy cả cơ thể xích͙ ɭõa, cơ thể trắng nõn quấn lấy cơ thể màu đồng của nam nhân, như một con rắn quấn quýt lấy con mồi, thắt lưng cong lên một đường cong hoàn mỹ, cơ ngực nở nang trắng tuyết cọ cọ ngực nam nhân, hoa môi mềm mại trên cơ bụng săn chắc vẽ vòng, lưu lại một từng đạo dâʍ ŧᏂủy̠.
"Ân — a —" Trầm Thu ngửa đầu, giãy dụa cơ thể, môi đỏ nhẹ hé mở, mang theo hơi thở thơm mát quanh quẩn, như một tiểu da^ʍ oa câu nhân.
Hút lấy hồn phách của nam nhân, khiến nam nhân mê loạn trong đó.
"Ân — tiền bối —", Trầm Thu quấn quít lấy Đoan Mộc Dã, rêи ɾỉ, cậu đã ướt đẫm, hoa châu cùng hoa môi bị cơ bụng cứng rắn đè ép, có một chút mài lên thịt khe, khiến cậu có chút đau nhưng nhiều hơn là cảm giác tê dại, dâʍ ŧᏂủy̠ từ bên trong chảy ra làm ướt đẫm bụng nam nhân, lông mao thô cứng ánh lên vệt nước.
"Ân —"lại có vài sợi lông thô cứng cọ tới nộn huyệt, còn có mấy sợi chui vào trong hoa huyệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huyệt run rẩy, Trầm Thu thở dài một tiếng, chậm rãi nâng mông: "Ân ~~~" .
Thắt lưng Trầm Thu vô cùng mềm mại, cái mông nâng lên chậm rãi, hoa huyệt lộ ra từng chút nâng lên cao, sợi lông thô cứng tiến vào trong hoa huyệt theo động tác nâng lên chui ra ngoài.
Thịt môi xinh đẹp bị sợi lông mài tới sưng đỏ, hướng hai bên tách ra, lộ ra thịt đế bị mài tới đỏ bừng, bộ lông dán vào vách hang chậm rãi bị lôi ra, hoa huyệt sưng đỏ ướt dầm dề triển lộ trước ống kính, miệng huyệt hé ra hợp lại, từ bên trong chảy ra mật nước.
"Ân ~~~", Trầm Thu nằm sấp trên thân nam nhân, đầu cùng cái mông vểnh lên càng cao, thắt lưng tạo thành một hình chữ U, hoa huyệt không ngừng chảy dâʍ ŧᏂủy̠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ ánh mắt của các nhân viên công tác, mỗi người đều yên lặng nuốt nước miếng, có một loại ảo giác mật nước kia chảy vào miệng mình.
Trầm Thu rất mỹ vị, thật muốn thưởng thức mật nước của cậu.
Trầm Thu chỉ dùng hoa huyệt mài lên người nam nhân liền cao trào cao trào , thần thái quyến rũ khiên Đoan Mộc Dã không thể kiềm chế.
Hai tay cởi ra đai lưng, cởi xuống qυầи ɭóŧ, cự vật căng cứng bắn ra ngoài, chống ở thịt khe rộng mở.
Dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn còn chảy ra, tưới ướt đại qυყ đầυ, theo hành thân tráng kiện chảy xuống.
"Tiểu Thu, ngồi lên trên", nam nhân nắm lấy thắt lưng cậu, âm thanh khàn khàn.
"Ân —", Trầm Thu khẽ hừ một tiếng, ở trong thân thể sớm đã ngứa không chịu nổi, cậu hơi trầm cơ thể xuống, qυყ đầυ to lớn chống trên thịt môi.
Xúc cảm quen thuốc truyền tới, thịt khe đói khát mυ'ŧ ở qυყ đầυ, hầu như là theo bản năng co rút lại, chủ động nuốt đại qυყ đầυ.
"Tiểu Thu, em ăn hết anh sao", Đoan Mộc Dã nâng thắt lưng cậu, tay cũng không có dùng sức, nhưng vẫn rõ ràng cảm giác được tiểu huyệt đang dùng sức.
Trầm Thu xấu hổ đến mặt mũi đều đỏ bừng, cậu không biết tại sao, cơ thể hoàn toàn không được khống chế.
Thịt khe như cái miệng nhỏ linh hoạt, từng chút một nuốt lấy đại qυყ đầυ, thật vất vả ăn vào bộ phận thô nhất, càng ngày càng hút nhanh hơn, vách hang cũng dùng sức co rút lại, cùng miệng huyệt cố gắng dùng sức, đem căn côn ŧᏂịŧ kia từng chút nuốt vào.
Đoan Mộc Dã luôn luôn vững vàng nâng thắt lưng cậu, chỉ là theo động tác nhục huyệt phun ra nuốt vào chậm rãi buông tay, từ đầu đến cuối hoàn toàn không dựa vào ngoại lực, dựa vào nhục huyệt co rút liền đem căn đại côn ŧᏂịŧ kia nuốt vào.
Cự long bị nuốt vào toàn bộ, Trầm Thu nằm trong ngực Đoan Mộc Dã thở dốc.
"Khó trách Tần Vũ ở trước mặt anh khen em rất nhiều lần, nói em bình thường huấn luyện khắc khổ nhất, nơi đó cơ rút so với người khác tốt hơn rất nhiều" .
Ngón tay thon dài bưng kín cái miệng của hắn, trước ngực truyền tới thanh âm xấu hổ của Trầm Thu: "Anh, đừng nói nữa" .
Thật thẹn thùng nha, cứ như vậy liền đem đại nhục bổng kia ăn vào .
Sở dĩ nghiêm túc luyện tập, là do bản tính, làm việc gì cũng mong đạt kết quả cao nhất, hai là bởi vì hợp tác diễn xuất đều là yếu điểm của cậu, chỉ có thể rèn luyện nhờ các công cụ, Tần lão sư yêu cầu mỗi ngày đều luyện tập co rút song huyệt nửa tiếng, trừ cậu ra không ai có thể kiên trì làm xong.
Mặc dù thành tích luyện tập rất tốt, nhưng nếu dùng tư thái này thì rất xấu hổ.
Đoan Mộc Dã hôn hôn cái đầu nhỏ chôn trong ngực mình, áp chế ý niệm hung hăng yêu thương cậu, hỏi: "Có nghĩ đến được anh khen thưởng hay không?"
Trầm Thu nhỏ giọng dạ một câu, Đoan Mộc Dã tập trung lực chú ý mới nghe rõ, cậu nói: " Muốn bị anh làm hỏng" .
Đoan Mộc Dã hầu như không thể tin được tiểu Thu có thể nói ra lời này, dục hỏa liền bị thiêu đốt tới cực hạn.
Xoay người đem cậu bé khiến hắn mất tự chủ đặt xuống dưới thân, nắm lấy thắt lưng dùng sức rung động, thịt hành cứng rắn phụt một tiếng, đỉnh vào nơi sâu nhất.
"A —", tiếng rêи ɾỉ bị ngăn chặn, Đoan Mộc Dã cúi đầu hung hăng hôn bờ môi của cậu.
Hắn luôn luôn là một nam nhân biết kiềm chế, chính là nam hài dưới thân luôn làm hắn sụp đổ.
Trầm Thu bị Đoan Mộc Dã đặt trên giường hung hăng chiếm giữ, mỗi một lần đều tiến vào nơi sâu nhất, côn ŧᏂịŧ tráng kiện điên cuồng thao làm, mỗi một điểm nhạy cảm đều bị nam nhân đè ép, cả nhục đạo bị làm đến tê dại, không ngừng phun dâʍ ŧᏂủy̠.
Rút ra côn ŧᏂịŧ đưa tới miệng cúc hoa, ở cúc hoa dùng sức đâm vào, Trầm Thu bị hắn làm rung động lên xuống.
Nằm ở trên giường vô lực thở dốc, bụng dưới hai người đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ của bản thân, hoa huyệt không ngừng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, hậu huyệt lại muốn bị thao đến cao trào .
"Đoan Mộc Dã", Trầm Thu mơ mơ hồ hồ, miệng lại bị hôn, ôm lấy nam nhân cường tráng mạnh mẽ của mình, đem đến cho cậu cảm giác an toàn, ở trong ngực hắn có thể vô ưu vô lo.
"Em thật gợi cảm", Đoan Mộc Dã cắn lỗ tai của cậu nói nhỏ: "Mỗi chỗ trên cơ thể em đều vô cùng quyến rũ, làm cho anh không thể kiềm chế được mà muốn chiếm đoạt" .
Thanh âm nam nhân ngập tràn tìиɧ ɖu͙© vô cùng quyến rũ, chỉ nghe tiếng thì thầm ấy, hậu huyệt liền cao trào , hoa huyệt phía trước khi thủy triều không ngừng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠
"Tiểu Thu, em thật mẫn cảm", nam nhân từ trong lòng ngực phát ra tiếng cười, dường như rất hài lòng về tầm ảnh hưởng của hắn.
Trầm Thu xấu hổ che mặt, bị nam nhân kéo tay ra đè lêи đỉиɦ đầu: "Là bởi vì anh, đúng không?"
Trầm Thu đỏ mặt chặn lại miệng đối phương, nhưng nghênh đón là nụ hôn như vũ bão của nam nhân.
Cự vật thao vào hoa huyệt, Trầm Thu nâng cao ngực há hốc miệng, khóe mắt ướŧ áŧ, mị ý tràn ra.
"Câu nói kia rất nguy hiểm", nam nhân hôn khóe mắt của cậu, âm thanh khàn khàn vang lên: "Bởi vì anh thật sự sẽ nhịn không được đem em làm hỏng" .
Trong lòng có hai ý niệm vô cùng điên cuồng, nghĩ muốn yêu thương cậu mà lại muốn điên cuồng khi dễ cậu, làm cậu đau, làm cậu khóc, làm cậu phải xin tha thứ.
Làm hỏng em ấy, làm hỏng em ấy, bốn chữ này ở trong đầu hắn không ngừng lập lại, hắn không khống chế được mình.
Hành thân thô to cấp tốc lay động, thao làm đến cực hạn, miệng tử ©υиɠ ở nơi sâu nhất cuối cùng cũng bị thao đến.
"A —", Trầm Thu cả cơ thể bắn lên, Đoan Mộc ngăn chặn thắt lưng cậu.
"Để anh đi vào sao?" Hắn hỏi.
Trầm Thu rưng rưng gật đầu: "Anh đi vào, em muốn anh" .
Côn ŧᏂịŧ phụt một tiếng đánh mạnh vào, côn ŧᏂịŧ to lớn đánh lên miệng tử ©υиɠ, đem địa phương không ai biết đến kia mở ra.
"Ô —" Trầm Thu trực tiếp bị hắn làm đến khóc.
"Tiểu Thu", nam nhân điên cuồng hôn cậu, côn ŧᏂịŧ kịch liệt rung động.
Trầm Thu bị nam nhân làm cho cả người phát run, bắp đùi trong căng thẳng, thắt lưng bị gắt gao trói buộc, hoa miệng đã bị thao sưng lên.
"A — a —" l*иg ngực đơn bạc không khống chế được nâng cao, vạch ra đường cong duyên dáng, ngón tay bám chặt lấy cánh tay rắn chắc của nam nhân.
Muốn hỏng, không được!
"A —", theo một tiếng rêи ɾỉ cao vυ't, côn ŧᏂịŧ nam nhân đâm thẳng vào tử ©υиɠ, hoa huyệt trực tiếp bị thao đến không thể khống chế, nướ© ŧıểυ bắn ra, hoa huyệt lại càng không khống chế được phun trào, dâʍ ŧᏂủy̠ bị côn ŧᏂịŧ ngăn chặn, không cách nào chảy ra, chỉ có thể theo khe hở của côn ŧᏂịŧ cùng vách thịt chảy ra.
Tại tử ©υиɠ mất hồn bắn ra, rút ra côn ŧᏂịŧ, hoa huyệt đã bị hoàn toàn thao thành một cái động, mị thịt đỏ tươi ngọ nguậy, liên tục hướng bên ngoài bắn ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Hết chương 24