GV Diễm Tinh

Chương 19

Sau khi tiếp thu ý kiến đóng góp của một bạn, mình đã quyết định khi cảnh hiện đại sẽ là tôi - em, anh- tôi cho đến khi tình cảm của các nhân vật được xác định sẽ thành anh - em. Còn các chương trước mình sẽ tìm thời gian để sửa đổi cách xưng hô.

Chương 19: Trầm Thu hoàn toàn bị khai mở, giật đứt  gông xiềng, liên tục cao trào, không khống chế phun trào, bị làm đến ngất

Dưới ngọn đèn lờ mờ, trên chiếc giường hoa lệ, một thiếu niên non mềm bị người đàn ông đặt dưới thân, cơ thể lún sâu vào trong chăn đệm.

Trầm Thu nhẹ nhàng nhắm mắt lại, ngửa đầu khẽ nhếch miệng, thừa nhận Đoan Mộc Dã hôn, cả cơ thể như được một làn nước ấm áp bao phủ, cơ thể chìm chìm nổi nổi.

Cánh tay bị đề trên đỉnh đầu được buông ra, cậu không biết làm sao liền khoát tay lên gáy Đoan Mộc Dã, cánh tay tự nhiên mà quấn chặt.

Đoan Mộc Dã làm sâu nụ hôn, cổ họng Trầm Thu tràn ngập hương vị của hắn, đó là một hương vị vô cùng xa lạ, đậm đặc khí tức xâm chiếm, mà động tác của hắn lại vô cùng ôn nhu cẩn thận.

Trên thân thể nam nhân tràn ngập mùi hương nam tính bá đạo, khiến người khác không chống đỡ nổi phải đầu hàng, cơ thể mềm mại nằm ở trên giường.

Đoan Mộc Dã đỉnh mở hai chân cậu, vật cứng rắn kia chống đỡ ở miệng huyệt, hoa môi lập tức mừng rỡ mυ'ŧ lấy, thịt khe co rút lại chảy nước.

Đoan Mộc Dã buông bờ môi của cậu ra, Trầm Thu có chút mê man mở mắt, ánh mắt mờ mịt nhìn hắn, không rõ vì sao hắn dừng lại, cậu thực sự rất thích bị hắn hôn.

Qυყ đầυ chống ở chính giữa miệng huyệt, đỉnh vào phía trong một chút.

Trầm Thu thoáng mở to hai mắt, thắt lưng khó có thể thừa nhận mà vặn vẹo, bị nam nhân cưỡng ép đè lại, thịt hành đâm vào miệng huyệt chống mở từng nếp nhăn, chậm rãi mà kiên định hướng vào phía bên trong.

Động tác như là muốn thong thả chiếm giữ, làm cho Trầm Thu cảm nhận rõ ràng cảm giác vách thịt bị chống mở, so với việc đẩy mạnh tới đáy, cách này mang đến cho Trầm Thu càng nhiều cảm giác.

Cảm giác nóng như lửa đốt, qυყ đầυ tròn to, hành thân tráng kiện, nhô ra gân xanh, mỗi một chỗ đều giống như phóng đại hiện lên trong đầu, nó đỉnh mở miệng huyệt khép kín, chống đỡ mở ra vách thịt, một tấc một tấc chiếm lấy lãnh thổ của nó.

Thả lỏng, thả lỏng, lại thả lỏng, cậu không nghĩ chống lại, cậu muốn bị chiếm giữ.

Thịt hành cuối cùng cũng đi đến nơi sâu nhất trong huyệt đạo, dừng lại tại nơi đó, vách tường nhu thuận bao lấy căn dươиɠ ѵậŧ, hơi co giật.

Trầm Thu nhìn nam nhân phía trên, nam nhân cũng đang chuyên chú nhìn cậu, trong nháy mắt có một loại không khí vi diệu ở giữa ánh mắt của hai người qua lại.

"Chỗ đó, có thể", Trầm Thu không chịu nổi ánh mắt nhìn chăm chú của nam nhân, dời ánh mắt sang một bên, vụng về nói.

Đáp lại cậu chính là sự phình to lên một vòng của căn dươиɠ ѵậŧ,gần như muốn đem cậu làm đến hỏng.

"Ân", Trầm Thu không kìm được mà hít vào một ngụm khí, cậu không biết vẻ mặt mình lúc này như thế nào.

Ánh mắt mê ly, khóe mắt phiếm hồng, cánh môi ướŧ áŧ sưng lên, mang theo âm thanh mềm mại của tìиɧ ɖu͙©, còn nó càng giống sự oán trách, mỗi một dạng đều làm cho nam nhân phát cuồng.

Như vậy liền không chịu nổi, đến khi đi vào toàn bộ thì sẽ thế nào.

Phần eo mạnh mẽ đâm vào, phía ngoài hoa huyệt vốn còn dư lại một phần hành thân, lúc này toàn bộ đều cắm vào.

"A ——" quả nhiên, người dưới thân không chịu nổi kêu lên, tận lực thả lỏng vách tường bị tập kích, vách thịt liền điên cuồng ngọ nguậy, chặt chẽ cắn lấy hành thân, qυყ đầυ to lớn chống trước miệng tử ©υиɠ.

Đoan Mộc Dã gật đầu hôn lên môi của cậu, đem tiếng kinh hô nuốt vào bụng, hai tay giơ lên nắm lấy hai cẳng chân thon dài quấn trên thắt lưng, thắt lưng lập tức mạnh mẽ rung động.

"Ngô —— ngô ——" miệng bị chặn lại tiếng rêи ɾỉ phát ra từ mũi, địa phương rất lâu chưa đυ.ng đến bị nam nhân thao mở, hoàn toàn chiếm lấy, cái loại cảm giác quen thuộc cùng kɧoáı ©ảʍ đánh úp lên.

Hai chân thon dài quần lấy nam nhân, thừa nhận sự va chạm mãnh liệt của hắn, đạo diễn chỉ huy ống kính tiến đến gần nơi hai người giao hợp, tính khí to dài đẩy mở vách tương, hung ác va chạm, thịt khe bị chống mở, miệng huyệt mở lớn, hoa môi bị đè ép ở phần gốc, như hai cái lá, hành thân lúc rời đi mang theo thịt non, như là ôm chặt lấy không nỡ rời xa, , dâʍ ŧᏂủy̠ theo nơi giao hợp chảy ra, ngay khi thịt hành lần nữa xâm nhập, dâʍ ŧᏂủy̠ bị chen bắn tung, phát sinh âm thanh to lớn.

Nam nhân làm vừa ngoan vừa độc, thịt hành đáng sợ mỗi lần đều làm tới tận cùng, làm cho thịt khe điên cuồng thít chặt, phun ra từng cổ dâʍ ŧᏂủy̠, thịt đế chen ở giữa hai người bị cọ đến sưng đỏ, côn ŧᏂịŧ thon dài dựng thẳng, cọ lên bụng dưới của nam nhân, bị đặt ở giữa hai người.

Hành thân mãnh liệt đâm vào, miệng huyệt điên cuồng co rút, Trầm Thu cao trào, quả nhiên khi dươиɠ ѵậŧ rút ra, một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra ngoài, côn ŧᏂịŧ phía trước cũng đạt tới cao trào.

Trầm Thu phát ra tiếng rêи ɾỉ từ trong xoang mũi, Đoan Mộc Dã cuối cùng buông tha cho miệng của cậu, cậu từng ngụm từng ngụm thở dốc, sắc mặt đỏ bừng, nam nhân ôm thắt lưng cậu kéo lại, làm cho cậu nằm lỳ ở trên giường, một cánh tay vịn lấy phần eo mông, côn ŧᏂịŧ nhắm ngay cúc miệng, cắm vào toàn bộ.

"A —— "

Trầm Thu xinh đẹp nằm trên giường đem đến cảm giác đặc biệt, từ phía sau lưng đến thắt lưng tạo thành một độ cong hoàn mỹ, nhất là đường cong từ thắt lưng đến mông, thật sự là rất câu nhân.

Đoan Mộc Dã nắm lấy thắt lưng cậu kéo lấy, làm cho cậu nửa quỳ trên giường, từ phía sau ra vào thân thể cậu.

Trong ống kính, hai người, một người thanh tú tuấn dật, cơ thể trắng nõn mềm dẻo, mang theo sự ngây ngô mị hoặc, một người cứng rắn, cơ thể màu đồng đầy mỹ cảm, cả người tản mát ra khí thế áp bức.

Đoan Mộc Dã chỉ dùng một cánh tay nắm lấy thắt lưng Trầm Thu, làm cho lưng của cậu dán sát vào l*иg ngực hắn, bàn tay to bao trọn lấy tiểu Trầm Thu, một cái tay kia nâng lên cằm cậu, làm cho cậu nghiêng khuôn mặt cùng mình hôn môi, động tác ra vào không chút lưu tình, hành thân tráng kiện màu tía đỉnh mở cánh mông trắng mịn, ở trong hậu huyệt ra ra vào vào.

Vóc người cùng khí thế đánh mạnh vào thị giác của người xe, Trầm Thu bị Đoan Mộc Dã hoàn toàn trói buộc ở trong ngực, chỉ có thể bị ép buộc ngửa đầu, thừa nhận kɧoáı ©ảʍ từ nam nhân phía sau đem đến.

Bởi vì vóc người có sự chênh lệch, lại còn dung tư thế xâm lược này, Trầm Thu phải tận lực chổng mông lên, nam nhân mỗi lần thao vào vô cùng dũng mãnh làm cậu có cảm giác bị đỉnh bay, cái mông bị thao làm nhổng lên thật cao, thắt lưng hạ thấp tạo ra đường cong xinh đẹp, môi lưới quấn quýt một chỗ phát ra âm thanh, xen lẫn tiếng rêи ɾỉ đè nén của Trầm Thu, ở trong không gian lớn vọng lại, nhiệt độ không khí cơ hồ bị hơi người đốt lên, nhân viên công tác đều có chút không tự nhiên, dưới háng đều gồ lên, lại không dám phát ra thanh âm, chỉ có thể một bên lau mũi, một bên lôi kéo quần áo.

Khi Trầm Thu bị đỉnh đến cao trào, Đoan Mộc Dã buông môi cậu ra, cúi đầu cắn gáy cậu, Trầm Thu nâng cao cần cổ thon gọn, như một con thiên nga ngửa cao đầu rêи ɾỉ.

"A —", tiếng thở gấp tràn ngập tìиɧ ɖu͙© vang lên khắp phòng, cơ thể tạo ra một đường cong quyến rũ, hậu huyệt bị ngăn chặn không thể chảy nước, ngay cả hoa huyệt bị lạnh lẽo cũng đang chảy nước, ngọc hành phía trước phun ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên chăn đệm.

Hình ảnh Trầm Thu mất khốngchế cao trào vô cùng xinh đẹp, ngay cả đạo diễn có vô số kinh nghiệm cũng ngây ngẩn.

Thời gian cao trào cùng mất khống chế trải qua thật lâu, Đoan Mộc Dã đem đệm chăn vo lại ném xuống đất, kéo Trầm Thu nằm xuống, hai người ôm nhau bắt đầu hôn môi.

Thợ quay phim nhìn về phía đạo diễn, đạo diễn sờ sờ mũi bất đắc dĩ nhún vai, bọn họ sớm phát hiện hai người này đắm chìm trong cảm xúc của chính mình, căn bản đã quên đây là đang ở hiện trường.

Thân thể quấn quít, ôm, hôn, ở trên giường lớn lăn lộn, Đoan Mộc Dã vừa hôn vừa vuốt ve từ môi Trầm Thu xuống cổ, xương quai xanh cùng ngực, ở trên người của cậu lưu lại một dấu vết nhạt màu.

Mà Trầm Thu mất đi vẻ hàng ngày, hoàn toàn cho thấy một Trầm Thu xinh đẹp động lòng người, cậu giống như một con mèo nhỏ quấn lấy chủ nhân làm nũng, chỉ cần Đoan Mộc Dã vừa ly khai liền bất mãn tiến tới tìm bờ môi của hắn, Đoan Mộc Dã ở xương quai xanh của cậu in lên dấu hôn, quay lại hôn lên cái miệng đang bất mãn kia.

Hôn một lúc hai người lại cương lên, Trầm Thu nằm nghiêng tựa vào l*иg ngực Đoan Mộc Dã, ngẩng đầu cùng hắn hôn môi, Đoan Mộc Dã kéo cao một chân của cậu khoác lên thắt lưng của bản thân, côn ŧᏂịŧ cương cứng lần nữa chống mở thịt khe đâm vào bên trong.

"Ân —" nhục đạo vừa bị lấp đầy , tạo ra cảm giác thỏa mãn.

Trầm Thu quấn quít lấy cái cổ Đoan Mộc Dã , dán lên, chủ động tiến tới hôn len, đầu lưỡi vụng về liếʍ bờ môi của hắn, nam nhân buồn cười ngậm lấy miệng của cậu, câu lấy đầu lưỡi của cậu ngậm vào trong miệng.

Thắt lưng rắn chắc mạnh mẽ rung động, tạo ra từng đọt mỹ cảm, nhục đạo chặt chẽ bị làm mở lớn, làm đến chỗ sâu nhất, đè lên thịt non ở miệng tử ©υиɠ.

"Ngô -" Trầm Thu khó chịu xoay xoay thắt lưng, nhục đạo gắt gao kẹp chặt nam nhân, Đoan Mộc Dã xoay người đem cậu đặt ở dưới thân, thắt lưng mạnh thao làm: "Tôi cho em nhớ cảm giác này" .

Trầm Thu mở hai mắt mê ly, khóe mắt ngập nước nhìn hắn.

Nam nhân dưới háng căng cứng, côn ŧᏂịŧ lớn lên một vòng, đem nhục đạo chống đỡ đến cực hạn.

"Nhớ lại cảm giác ngày ấy tôi cho em ", nam nhân thấp giọng nói.

Trầm Thu đột nhiên nhớ tới ngày ấy, bản thân quỳ ở trên bàn, bị nam nhân đùa giỡn đến không thể khống chế được hoa huyệt, khuôn mặt bỗng nhiên đỏ ửng.

"Nhớkỹ sao?" Nam nhân ngậm lấy vành tai đỏ bừng của cậu.

"Ân", Trầm Thu chịu đựng cảm giác thẹn thùng ngoan ngoãn gật đầu.

Nam nhân thở dài hôn bờ môi của cậu, thật ngoan, điều này cảm làm thân muốn đòi hỏi càng nhiều.

Nam nhân cuối cùng không bị khống chế được động tác, muốn em ấy, muốn em ấy, điên cuồng muốn em ấy, phải đến em ấy khóc, phải đến toàn thân em ấy co giật.

Tiếng nước vang lên ngày càng to, càng ngày càng vang, hai chân quấn bên hông nam nhân vô lực rũ xuống đặt ở trên giường.

"Tiền bối, tiền bối", Trầm Thu gián đoạn hô lên.

"Gọi tên tôi".

"Đoan Mộc DÃ, a —" Trầm Thu còn chưa nói hết liền kinh sợ thở gấp, qυყ đầυ to lớn chống ở miệng tử ©υиɠ, nghiền nát. Miệng tử ©υиɠ non nớt bị làm đến sưng đỏ, lúc này lại bị nghiền nát, chỗ ấy dâng lên kɧoáı ©ảʍ, không chịu nổi, lại muốn đến.

"A —" miệng tử ©υиɠ bị đỉnh mở trong nháy mắt, Trầm Thu cuối cùng xông đến điểm tận cùng, cả một nhục đạo điên cuồng bị khuấy động, từ ở chỗ sâu nhất mãnh liệt phun ra dân thủy.

Nam nhân vẫn không có dừng lại động tác, căn côn ŧᏂịŧ to lớn khuấy đảo trong thịt huyệt, đâm toàn bộ vào bên trog, luôn luôn thao tới miệng tử ©υиɠ.

"Không — a ——" Trầm Thu khóc lên, kɧoáı ©ảʍ rất mãnh liệt, không chịu nổi.

Hoa huyệt như một cái vòi nước bị hỏng, theo mỗi động tác của nam nhân dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng phụ ra ngoài.

Bị hư, cơ thể bị làm hư, Trầm Thu không thể tin được thân thể của chính mình lại biến thành dạng này.

Nam nhân ngăn chặn cậu dùng sức hôn, cự vật đã thao mở miệng tử ©υиɠ, mỗi một lần hung ác thao kiền đều thẳng tắp chống đến tử ©υиɠ, làm Trầm Thu toàn thân co giật, kɧoáı ©ảʍ giống như thủy triều chen chúc đánh tới, đem cậu đẩy càng ngày càng cao.

Không, không, kɧoáı ©ảʍ vô cùng mãnh liệt, cậu sợ, hai tay chặt chẽ cuốn lấy cổ nam nhân, nước mắt không khống chế được chảy xuống, chưa bao giờ lĩnh hội qua cảm giác mãnh liệt này nên cậu không thể khống chế được nước mắt.

"Đoan Mộc Dã, em sợ", Trầm Thu khóc nói, thực sự rất sợ, sợ bị cỗ tìиɧ ɖu͙© kia bao phủ, sợ bản thân không cách nào thừa nhận đợt thủy triều mãnh liệt này đánh úp tới.

"Tôiở đây, không sợ", nam nhân hôn khóe mắt đang chảy ra nước mắt của cậu"Tôi sẽ bảo vệ em, đem bản thân giao cho tôi" .

Thanh âm nam nhân đánh vào mành nhĩ cậu, mang cho cậu cảm giác an toàn, Trầm Thu nhắm mắt lại, chặt chẽ bám lấy bả vai nam nhân, giống như ở bão tố bám được vào một hòn đá ngầm.

Lại một lực mạnh mẽ đánh xuống, cứng rắn đánh mạnh vào tử ©υиɠ, hành thân lớn lên một vòng, đem miệng tử ©υиɠ chống đến cực hạn, qυყ đầυ to lớn run rẩy, phun ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, mạnh mẽ đáng lên vách tường.

"Cùm cụp" một tiếng, chốt mở ẩn giấu trong cơ thể mở ra, phun ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ bao phủ lấy qυყ đầυ hắn, thủy triều đánh úp lên qυყ đầυ hắn.

"Ngô ——" Trầm Thu gắt gao cắn bả vai nam nhân, ngón tay chặt chẽ chế trụ phía sau lưng nam nhân.

Hoa huyệt hoàn toàn bị thao mở run rẩy, từ lỗ tiểu phun ra lượng lớn nướ© ŧıểυ, thịt khe càng điên cuồng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, ngay cả hậu huyệt cũng phun nước.

Thời gian bắn tinh kéo dài thật lâu, Trầm Thu cắn bả vai nam nhân, cả người co giật run rẩy, liên tục cao trào đánh thẳng vào thân thể cậu, cậu hoàn toàn không khống chế được hạ thân, không khống chế được từng trận phun trào, hoàn toàn phun đến ga giường ướt đẫm.

Tất cả nhân viên công tác đều trợn mắt hốc mồm đứng ở nơi đó, bọn họ cho tới bây giờ chưa từng gặp qua thụ quân nào đạt tới cao trào mãnh liệt như vậy, nước trong cơ thể nhiều như là mưa vậy.

Đạo diễn nhẹ nhàng tằng hắng một tiếng, mẹ ơi đó là Trầm Thu tính cách lãnh đạm sao, ai dám nói vậy đi ra đây ta đánh chết ngươi.

Đợi đến khi Trầm Thu chậm rãi bình thường trở lại, đạo diễn ôm thảm lông tiến tới vừa muốn mở miệng thì Đoan Mộc Dã giơ tay lên ngăn hắn, từ trong tay hắn tiếp nhận thảm lông đắp lên người Trầm Thu, bế lên, cũng không thèm để ý bản thân mình nhếch nhác rời đi.

Đạo diễn đuổi theo sát: "Trầm Thu, cậu ấy" .

"Cậu ấy đã hôn mê", Đoan Mộc Dã nghiêng mặt sang một bên thấp giọng nói một câu, dấu răng trên vai cùng nhưng vệt đỏ hồng sau lưng cho thấy hắn và thụ quân vừa kịch liệt bao nhiêu.

"Cái kia cậu ấy chỉ là kích động, nghỉ ngơi một chút liền tốt", đạo diễn kinh nghiệm phong phú nói, cuối cùng còn bổ túc một câu: "Không cần uống thuốc, hảo hảo ngủ một giấc" .

"Ân", Đoan Mộc Dã lên tiếng, ôm người trực tiếp đi.

Mẹ ơi, đem người làm đến bất tỉnh, đây là lần đầu tiên trong quá trình quay phim gặp phải, Trầm Thu cùng mình không giống nhau, hắn rất khỏe mạnh, có thể đem một thụ quân khỏe mạnh làm đến bất tỉnh là vô cùng đáng sợ.

Đạo diễn giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, sợ đến trực tiếp nhảy dựng, làm sao lại như vậy, thời gian trôi qua thật nhanh, đã lâu như vậy rồi.

Trong phim trường quay phim, các nhân viên vừa kịp phản ứng lại, hai mặt nhìn nhau xấu hổ, lặng lẽ dùng dụng cụ che đi hạ thân.

Trong quá trình quay phim bị diễn viên ảnh hưởng là chuyện bình thường, nhưng mà từ đầu đến cuối cứng rắn, cuối cùng nhìn thụ quân cao trào mình cũng cao trào là chuyện vô cùng bất bình thường.

Mọi người lặng lẽ thu dọn dụng cụ, sau khi tập trung cao độ cho công việc trở lên uể oải như dưa muối là chuyện bình thương, rõ ràng diễn viên không phải là mình, lại cảm giác người vừa lật qua lật lại là mình, a phi.

"Được rồi, đừng thu thập, muộn rồi, tất cả mọi người đi về nghỉ", đạo diễn lên tiếng, mọi người đều hoan hô, cảm giác uể oải trong nháy mắt biến mất.

"Đạo diễn, bộ phim này bảo lưu sao? Hoàn toàn không đúng với kịch bản", trợ lý đi theo phía sau đạo diễn, thận trọng hỏi.

Đạo diễn hận thiết bất thành cương nhìn hắn một cái: "Làm sao không thích hợp, không có kịch bản nào tốt hơn nó" .

"Nga", tiểu trợ lý đần độn rụt cổ về, không hiểu sao hắn cảm giác biểu tình của đạo diễn không đúng lắm, có phải hay không tới giờ uống thuốc rồi.

Đạo diễn thừa dịp tiểu trợ lý không chú ý lôi kéo cái khe quần ướt đẫm, hướng về phía cửa đợi chiếc xe kia.

Hết chương 19.