Chương 9: Lần đầu của Lâm Khê: thân thể bánh ngọt, mị huyệt bị ngân xoa gỡ ra hưởng dụng, một bên bị thao cúc huyệt một bên ép nước dâu tây từ hoa huyệt
Hội sở tư nhân cao cấp đang mở ra một hình thức bữa tiệc mới- bữa tiệc thân thể.
Một người con trai trẻ trung, thanh thuần nằm trên bàn, cơ thể bày đầy các loại nguyên liệu nấu ăn, tân khách tham gia có thể thỏa mái sử dụng những món ăn này.
Nơi trưng bày các món ăn đều đặc biệt chú ý, đó thường là những vị trí nhạy cảm nhất là hoa huyệt và cúc huyệt được lấp đầy bởi những thứ mĩ vị để cho tân khách thưởng thức nếu như họ vừa ý có thể ngay tại chỗ làʍ t̠ìиɦ.
Tân khách hứng thú bừng bừng thưởng thức mĩ vị, các cậu bé bị trêu đùa liếʍ láp cơ thể mà đỏ bừng mặt, không ngừng rêи ɾỉ.
"Tôi đặc biệt chuẩn bị cho mọi người món điểm tâm ngọt, nhất định mọi người sẽ vô cùng thỏa mãn", một người bạn thần bí nói, vỗ vỗ tay, hai người phục vụ lập tức đẩy một bàn thức ăn đến trước mặt hắn.
Trên bàn là một người con trai vô cùng thanh tú, vóc người tiêm gầy, mỗi vị trí đều đặc biệt nhỏ nhắn xinh xắn, đặc biệt là con mắt đen nhánh đẹp đẽ, mang theo vài phần vô tội nhìn về phía Tiêu Đồng,
"Làm sao đây, thoả mãn lắm, đây chính là cậu bé xinh đẹp nhất ở đây, chính là đặc biệt mua cho cậu đó", người bạn nói.
Tiêu Đồng không nói chuyện, người bạn cho là hắn không thích, tiếc nuối nói:
"Rất đáng tiếc, nếu như không thích chỉ có thể chuyển nhượng cho người khác , tôi cho cậu một người khác?"
Người phục vụ đang chuẩn bị đem bàn ăn đẩy đi, Tiêu Đồng đột nhiên nói:
"Không cần, tôi chọn cậu ấy".
Người bàn cười vỗ vỗ bả vai hắn: "Coi như ngươi tinh mắt, ha ha", nói xong cũng đi đến hưởng dụng mỹ vị của mình .
Tiêu Đồng cúi đầu đánh giá Lâm Khê, Lâm Khê có chút khẩn trương rũ mắt hỏi: "Kia, cái kia, ngài muốn hưởng dụng sao?"
Nói xong câu đó, mặt của hắn cũng đã đỏ, nghiêng mặt sang bên run rẩy lông mi không dám nhìn hắn.
Tiêu Đồng từ trên hắn đảo mắt qua, cơ thể cậu đã được trang trí vô cùng tinh xảo, phía trên phủ một lớp bơ, phía trên là đường cùng với các loại trái cây làm người khác rất muốn ăn.
Tiêu Đồng đột nhiên cảm thấy đói bụng, đưa tay đến trước ngực Lâm Khê chấm một ít bơ cho vào miệng, nhẹ nhàng mà khoan khoái, không ngờ lại ăn ngon đến vậy.
"Mời, mời ngài hưởng dụng tôi", Lâm Khê nhẹ giọng nói, lông mi vẫn run rẩy không ngừng, trên mặt trắng nõn hiện nên màu đỏ, như một đóa hoa nở rộ.
Tiêu Đồng hít sâu một hơi, cúi người lè lưỡi liếʍ lấy đầṳ ѵú hắn, bơ chỉ là một tầng mỏng, môi lưỡi đơn giản mà ăn hết tầng bơ để lộ ra quầng vυ' đỏ hồng diễm lệ.
"Ân~", quầng vυ' nhạy cảm bị liếʍ, Lâm Khê từ trong miệng lập tức phát sinh tiếng rêи ɾỉ nhỏ.
Đầu lưỡi một chút liếʍ hết vυ' thượng đích bơ, cả một hồng nhạt đích quầng vυ' hoàn toàn hiện ra đi ra, mềm nhuận xinh xắn, thật là đáng yêu, chính giữa đắp cao màu trắng chấm tròn chính là bị bơ bao trùm đích đáng yêu đầṳ ѵú.
Đầu lưỡi thô ráp quấn lấy một chút rồi đem hạt châu ngậm vào trong miệng.
"Ân ~", Lâm Khê đem ngực nâng lên cao, đầu vu bị mυ'ŧ vừa xa lạ lại vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ngón tay mảnh khảnh nắm lấy cạnh bàn, l*иg ngực hơi rung động.
Đầṳ ѵú rất nhỏ rất ngọt, Tiêu Đồng căn bản không bằng lòng buông ra, cuốn vào trong miệng kɧıêυ ҡɧí©ɧ qua lại, đầṳ ѵú đã hoàn toàn đứng thẳng.
Một bên ngực khác rất nhanh cũng bị ăn sạch, hai hạt châu bị liếʍ đứng thẳng long lanh trong không khí.
Cổ và ngực của Lâm Khê đều bị nhiễm sắc đỏ, lông mi thật dài rung động dữ dội hơn.
Thật mẫn cảm, Tiêu Đồng than nhẹ, không biết đến lúc ăn phía dưới, sẽ có phản ứng gì.
Môi dọc theo vυ' liếʍ một đường xuống tới, trên miệng rốn là một quả anh đào, ăn vào trong miệng rồi khẽ liếʍ một vòng ở miệng rốn, quả nhiên eo nhỏ bắt đầu rung động, cơ thể cũng nhuộm lên một tầng hồng nhạt..
Một đường hướng đến giữa hai chân, trên ngọc hành xinh xắn là một lớp nước đường, bị ngậm cả vào trong miệng.
"A ~" Lâm Khê cuối cùng chịu đựng không nổi mà rêи ɾỉ ra, ngọc hành rất nhanh thì dựng thẳng lên, hường về phía cổ họng của nam nhân.
Tiêu Đồng từ xoang mũi nhẹ cười ra tiếng, tinh tế liếʍ láp một phen, rất nhanh Lâm Khê liền run rẩy thắt lưng bắn ra.
Dịch thể màu trắng phun ở trên bụng, nam nhân dùng tay quệt lấy một ít bỏ vào miệng hắn: "Nếm thử mùi vị của em đi" .
Lâm Khê đỏ bừng cả khuôn mặt cẩn thận liếʍ ngón tay của hắn, khoang miệng ngọt ngào ôm lấy ngón tay của hắn, dưới háng nam nhân ngay lập tức nổi lên phản ứng.
Lâm Khê ngoan ngoãn liếʍ sạch sẽ, Tiêu Đồng rút tay ra cười nói: "Tôi muốn hưởng dụng phía dưới của em" .
"Ân", Lâm Khê chịu đựng cảm giác thẹn thùng, chậm rãi mở chân, hoa huyệt bị phủ bơ, con mắt Tiêu Đồng rất nhanh trở lên sâu hơn.
Thịt khe bị bôi một tầng bơ hình hoa, mặt trên là màu đỏ thẫm của sốt hoa quả, hai mảnh hoa môi nhỏ nhắn xinh xắn bị sốt hoa quả thấm vào, tạo lên một lớp phản xạ sáng bóng, hoa huyệt hơi mở ra lộ ra một đầu của dâu tây.
Cúc huyệt cũng bị bôi lên sốt hoa quả.
Cúi đầu liếʍ lên tiểu hoa huyệt xinh xắn.
"A ~~", Lâm Khê rêи ɾỉ ra, âm thanh nũng nịu uyển chuyển mà ngọt ngào, tuyệt vời đến không tả được, trên bàn bên cạnh các tân khách ngạc nhiên mà nhìn qua, Lâm Khê tức khắc xấu hổ che miệng lại.
Tân khách mê muội mà đánh giá hoa huyệt bị Tiêu Đồng liếʍ láp, nuốt nước bọt, cúi đầu liếʍ lên hoa huyệt của thiếu niên, môi ngậm lấy hoa môi của thiếu niên kia lôi kéo làm thiếu niên kia sung sướиɠ, lớn tiếng mị ngâm: "A ~ cánh hoa sắp bị giật đứt? Hút vào a ~~" .
"Tao hoa môi bị phủ mật mời ngài thưởng thức ~~ "
Lâm Khê mặt đỏ tới mang tai quay sang, đánh chết cũng không thể nói lời dâʍ đãиɠ như vậy, bắp đùi đột nhiên căng thẳng, nguyên lai hoa huyệt đã bị nam nhân ngậm toàn bộ vào trong miệng .
Nam nhân một bên liếʍ hoa huyệt của cậu, một bên tìm kiếm hoa quả phía bên trong, đem thịt quả cuốn vào trong miệng mà thưởng thức, tư vị ngon ngọt tràn đầy khoang miệng, thịt quả đã được ăn hầu như toàn bộ, chỉ còn một viên, không chút do dự mà hút vào trong miệng.
"A~~" Lâm Khê run rẩy cổ họng ngâm lên, âm đế của cậu bị hút vào~
Âm để đỏ tươi bị coi như hoa quả mà hút, kéo vài cái mà vẫn không ăn hết, lúc này mới phát hiện đó là hoa châu của cậu bé, Tiêu Đồng dứt khoát ngậm lấy , mυ'ŧ vào từng ngụm từng ngụm, âm đế bị bôi lên một tầng sốt hoa quả nhưng lại không thể thỏa mãn được hắn.
"Ngô ~~ a ~~~", Lâm Khê cắn mu bàn tay, xấu hổ đến cả mông và thắt lưng đều hồng lên, hoa châu giữa hai chân bị gặm cắn đến tê dại, bên tai là tiếng rêи ɾỉ của thiếu niên bên cạnh: "A ~~ tao đế bị hút vào ~~~ tao đế bị hút thật thoải mái a ~ tao đế rất mỹ vị ~~ mời hung hăng hưởng dụng tao đế của ta a ~~~ "
Đảo mắt nhìn sang, âm đế của người thiếu niên kia bị hung hăng hút cắn, kéo thật dài, sau đó hung hăng bắn trở về.
"A ~~ tao đế bị hút rớt a ~~~", thiếu niên lắc mông kêu to.
Âm đế của bản thân bị nam nhân hút ở trong miệng dùng lực lớn mà mυ'ŧ vào, bên tai vọng lại tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, Lâm Khê không ngừng co rút lại vách thịt, bên trong đã chảy ra dâʍ ɖị©ɧ.
Tiêu Đồng ngẩng đầu, chóp mũi và môi ánh lên vệt nước.
"Ngươi có phải hay không đã quên lời kịch của mình", nam nhân liếc về phía bên cạnh, không có hảo ý mà nói.
Lâm Khê ngượng ngùng dời ánh mắt, mặt đỏ như là muốn rỉ máu, dừng chỉ chốc lát, từ cổ họng phát ra âm thanh yếu ớt: "Hoa đế của em thoa lên sốt hoa quả, vô cùng mĩ vị mời ngài hung hăng sử dụng" .
Nói ra những lời lẽ dâʍ đãиɠ như vậy khiến Lâm Khê muốn khóc lên .
Tiêu Đồng môi không tự giác mà giương lên, cúi đầu dùng môi hút lấy tiểu hoa đế nổi lên, cẩn thận vừa thưởng thức vừa đùa giỡn, vừa hút vừa kéo làm hoa để sưng lên một vòng, hoa đế vốn là mẫn cảm đến cực điểm, bị vuốt ve càn rỡ như vậy liền cao trào , từ phía trong hoa huyệt phun ra một cổ nước, đều bị dâu tây chặn lại làm cho hoa huyệt bị căng đầy khó chịu.
"A ~ không muốn", Lâm Khê thở gấp đạt tới cao trào, cả người phấn nhuận, xụi lơ ở trên bàn cơm, hai chân mở lớn.
Nhưvậy liền cao trào , thật mẫn cảm, Tiêu Đồng nhìn hoa huyệt không ngừng co rút mà khẽ cười, ngậm lấy hai cánh hoa liếʍ một cái.
Sau khi cao trào Lâm Khê không ngừng run rẩy, trong miệng là tiếng thở dốc gián đoạn: "Ân ~~~ ngô ~~" .
Hoa môi bị hút vào trong miệng, sốt hoa quả cũng được ăn sạch sẽ, cái miệng ở phía dưới chuyển qua quần lấy dâu tây chôn phía bên trong hoa huyệt.
Nhưng khe huyệt quá nhỏ, đầu lưỡi cuốn nửa ngày cũng ăn không được, còn làm cho người dưới thân không ngừng rêи ɾỉ, ngẩng đầu nhìn thấy bên cạnh bày bộ dụng cụ ăn, Tiêu Đồng hai mắt sáng lên.
Lấy ra hai cái dĩa nhỏ, theo khe hở thịt môi cùng dâu tây cẩn thận cắm vào đi, sau đó hướng hai bên đẩy ra.
"A", Lâm Khê kinh sợ kêu thành tiếng, cảm thấy thịt khe lạnh lẽo.
Tiêu Đồng nhấn một cái nút, nửa bàn ăn dựng lên, Lâm Khê nửa người trên bị nâng lên, mở rộng hai đùi dùng tư thế ngồi.
"Xem xem tiểu tao huyệt của em" .
Lâm Khê vô lực cúi đầu, chứng kiến tình cảnh giữa hai chân, quả thực xấu hổ đến muốn té xỉu , hoa huyệt sưng đỏ bị dĩa đẩy sang hai bên, phía trên là âm đế sưng đỏ, phía trong kẹp một trái dâu tây, nước dâu tây dọc theo hoa huyệt chảy ra ngoài.
"Giống như một mĩ vị trên bàn ăn?" Tiêu Đồng thấp giọng cười nói: "Thật đẹp "
"Tới, tự mình nắm dĩa đem thịt khe tách ra, còn nhớ nói như thế nào không?"
Lâm Khê tay run run nắm dĩa ăn tách ra thịt khe, cam chịu nhắm mắt lại, nhỏ giọng nói: "Tiểu huyệt tôi lấp đầy dâu tây, mỹ vị mà nhiều nước, mời ngài hưởng dụng" .
"Thật ngoan", Tiêu Đồng hài lòng nhìn Lâm Khê xấu hổ đỏ bừng thân thể, cúi đầu liếʍ lên khe thịt bị tách ra, hàm răng cắn dâu tây dùng sức hút ra.
Dị vật chặn lại hoa huyệt bị lấy ra, trong nháy mắt dâʍ ŧᏂủy̠ phía trong ồ ạt bắn ra ngoài, sốt hoa quả cùng dâu tây bị hòa trộn với dâʍ ŧᏂủy̠, Tiêu Đồng đem đầu lưỡi trên vào khe hở, đầu lưỡi câu lấy vách thịt, ùng ục ùng ục uống hết nước từ phía trong chảy ra, rất ngon.
"Ân ~~ a ~~~", Lâm Khê ngồi ở trên bàn, hai cái tay còn duy trì tư thế mở ra hoa huyệt, Tiêu Đồng vùi đầu vào giữa hai chân của hắn liếʍ hút khuấy động thịt khe, đêm hắn cả người run rẩy.
Ăn sạch sẽ nước ở phía trong hoa huyệt, Tiêu Đồng nâng lên mông của Lâm Khê, ăn đến cúc huyệt, hồng nhạt tiểu sồ cúc bị hút đến co rút lại, nho ở bên trong đều bị kẹp vỡ chảy ra nước.
Tiêu Đồng đem nho ở phía trong ngậm lấy lôi ra ngoài, đưa vào miệng của Lâm Khê, Lâm Khê vụng về ngậm vào quả nho ngâm trong cúc huyệt của mình.
"Quá ít, không đủ ăn", Tiêu Đồng ăn sạch sẽ hậu huyệt cười nói: "Tôi muốn đem tiểu tao huyệt cùng tiểu thí mắt của em hoàn toàn thao mở, ở bên trong lấp đầy thịt quả " .
Lâm Khê nhắm mắt lại, mặt đỏ đến rối tinh rối mù.
"Tới, nói cho tôi biết em nên nói gì?" Tiêu Đồng nhẹ mổ lên bờ môi của hắn hỏi.
"Mời, mời ngài, thao em", Lâm Khê âm thanh nhỏ hầu như nghe không rõ.
"Em phải nói, mời ngài hung hăng thao tiểu tao huyệt cùng tiểu thí mắt của em", Tiêu Đồng cắn lỗ tai của cậu.
Lâm Khê nhún bả vai đỏ mặt dùng âm thanh trong trẻo mang theo tiếng nói như khóc: "Mời, ngài hung hăng thao tiểu tao huyệt cùng tiểu thí mắt của em" .
Tiêu Đồng đem Lâm Khê ôm đến bên cạnh bàn ăn, móc ra cự vật to lớn, hướng về phía mở miệng đâm sâu tới đáy.
"A~~~" Lâm Khê bị làm cả người co quắp, mềm nhũn như một bãi nước, Tiêu Đồng nhẹ nhàng đem hắn ôm vào trong ngực, không ngừng đưa đẩy thao kiền.
Vách tường tươi mới bị côn ŧᏂịŧ thao mở, Lâm Khê nhục huyệt ngập nước, vừa mềm vừa trượt, vô lực bao vây lấy cự vật đang không ngừng tàn sát phía trong, dâʍ ŧᏂủy̠ theo khe mông chảy tới trên bàn, cánh mông ướt nhẹp bị Tiêu Đồng dùng sức chộp lấy dùng lực xoa nắn.
"Ân ~ a ~", Lâm Khê nằm ở trong l*иg ngực của Tiêu Đồng bị thao đến đầu óc choáng váng, không ngừng rêи ɾỉ, không giống với tiếng rêи ɾỉ lớn khắp phòng, âm thanh của Lâm Khê không quá lớn nhưng rất mị hoặc, vừa mềm vừa nhũn, nũng nịu vô cùng, cả người như không xương, mềm mại tựa vào lòng ngực nam nhân.
Tiểu huyệt tươi mới bị nam nhân khai bảo, không ngừng đâm sâu, tiểu huyệt sau khi cao trào mở lớn không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Nam nhân xoay người hắn lại, từ phía sau thao vào tiểu thí mắt tươi mới, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lâm Khê cả người run rẩy.
"Bảo bối, dùng tay ôm lấy đầu gối tách ra, tôi muốn đem dâu tây nhét vào hoa huyệt của em", nam nhân nói.
Lâm Khê cảm thấy thẹn mà ôm đầu gối tách ra bắp đùi, Tiêu Đồng một bên đỉnh thao hắn, một bên bốc lấy dâu tây nhét vào hoa huyệt không ngừng chảy nước.
"A ~ căng quá, chứa không được ~" Lâm Khê khó chịu xoay thắt lưng rêи ɾỉ.
Tiểu huyệt mới bị khai bao ngượng ngùng vô cùng, nhét vào mấy trái dâu tây thì không chịu nổi, hoa thịt xoắn chặt, dâu tây ở huyệt trong bị ép tới ép lui, kí©ɧ ŧɧí©ɧ vách hang ngứa không chịu được.
"Ân~ a ~~ hảo trướng ~ đầy rồi ~ không thể cho vào a ~" Lâm Khê mang theo tiếng khóc nức nở cùng thở gấp cầu xin.
Tiêu Đồng không có ngừng tay, vừa nhét thêm vào mấy viên, đem nộn huyệt nhét đến tràn đầy.
"Kẹp chặt , đừng rơi ra tới", Tiêu Đồng để cho Lâm Khê quỳ ở trên bàn: "Tôi muốn thao tiểu thí mắt của em, tiểu tao huyệt đừng quên ép nước hoa quả cho tôi" .
Nói xong nắm lấy hai cánh hoa phấn nộn, dùng sức thao kiền, Lâm Khê bị thao đến cả người co giật, mị ngâm không ngừng, tiểu tao huyệt nỗ lực buộc chặt, chèn ép trái cây bên trong.
Mặt bàn ướt dầm dề, một thiếu niên đỏ ửng cả người quỳ sấp trên đó, giơ lên thật cao cánh mông đầy đặn, tiểu thí mắt bị côn ŧᏂịŧ to lớn hung hăng thao mở, hoa huyệt phía trước sưng đỏ không ngừng ngọ nguậy, lộ ra dâu tây bị nhét phía bên trong, nước dâu tây cùng dâʍ ŧᏂủy̠ xen lẫn vào nhau, dọc theo khe hở chảy ra ngoài, do va chạm kịch liệt mà bắn ra khắp nơi.
Ngọc hành lại bị thao đến bắn,cúc huyệt điên cuồng co rút, tiểu tao huyệt bị thao đến điên cùng, dùng sức kẹp chặt.
Sau khi cao trào Lâm Khê co lại cơ thể, tê liệt ngã xuống bàn cơm tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của bản thân, Tiêu Đồng dùng dĩa tách ra hoa môi cầm cái muôi nhỏ đưa vào bên trong lấy ra toàn bộ thịt quả bị đè nát, tư thái ưu nhã mà bỏ vào trong miệng, từng miếng từng miếng ăn hết.
Hết phần 9.
Cuối cùng cũng xong chương này. Không hiểu sao edit H của Lâm Khê thấy khó hơn của Trầm Thu và Hi Nhĩ.
Một thông nhỏ là mình sắp thi học kì rồi. Đầu tháng năm thi mình sẽ cố đăng 5-6 chương liền trong 2 tuần này.
Cuối cùng cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện mình edit