Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Chương 117: Ba nam một nữ (Đại kết cục)

Cung Đông muốn chiếu cố hai cái vυ', đáng tiếc anh chỉ có một cái miệng, lúc hút vυ' phía dưới,vυ' bên trên sữa nhỏ giọt rơi lên mặt anh, anh dùng đầu ngón tay nắn bóp làm giọt sữa nhỏ tí tách ở nụ hoa.

Ninh Tiểu Tiểu rêи ɾỉ: "Anh... anh..."

"Tiểu dâʍ đãиɠ, cho anh ăn no rồi." Cung Đông ợ lên no nê, cũng không có dừng lại động tác, hướng chỗ giao hợp càng không ngừng va chạm, "Anh, có cho em ăn no không?"

Hai vυ' đầy đặn không ngừng nhảy, eo nhỏ bị anh trai nắm chặt: "Anh... Thắt lưng đau..." Tư thế này duy trì lâu lắm, cũng chỉ có tư thế này mới có thể để đàn ông một lần nhiều đến.

"Phốc tư, phốc tư" đại điêu như cũ ở tiểu huyệt cấp tốc trừu sáp.

"Chính là muốn đem thắt lưng Tiểu Tiểu bẻ gãy." Cung Đông tà mị cười, động tác nhanh hơn, "Rốt cục có thể không mang bao, trực tiếp bắn ở bên trong, bị anh làm cho thích sao?"

"Ừ ừ... Nha a..."

Cung Đông nặng nề  va chạm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng cuối cùng phun ra toàn bộ tiểu huyệt.

Thân mình Ninh Tiểu Tiểu mềm nhũn, giống như nằm ở trên mây. Mở mí mắt ẩm ướt ra, nhìn thấy Lý Dục đem cô ôm lấy, đổi sang tư thế bên kia.

Côn ŧᏂịŧ trong quần của thiếu niên cao ngất đứng thẳng, bồng bột mà dữ tợn.

"Lý Dục... Không cần..." Ninh Tiểu Tiểu làm nũng, cô còn đang trong cao trào vẫn chưa có trở lại bình thường.

"Tiểu yêu tinh, chính em ăn no sẽ không quản sống chết của người khác?" Lý Dục hôn cô một chút, kéo ra một chân cô ra nhìn.

Mấy người đều đang nhìn, trong lòng đều giống như có vô số bàn tay bé nhỏ gãi.

Trương Nghiên đã dời khỏivvị trí, máy quay phim ghi lại rõ ràng hết thảy.

Tiểu huyệt thiếu nữ vừa bị đàn ông điên cuồng va chạm... Cánh hoa nhỏ sưng lên đỏ hồng, bình thường nhu thuận khép chặt bao lấy tiểu động lúc này vừa mới bị đàn ông ngắt lấy, tiểu huyệt bị tàn phá sưng lên tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng chậm rãi chảy ra.

Cung Chính, Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong nhìn thấy trong lòng buồn bực một trận.

"Tiểu Tiểu, em thật dâʍ đãиɠ..." Hai tròng mắt Lý Dục tỏa sáng.

"Các người... Đừng nhìn, ghê tởm." Ninh Tiểu Tiểu mặt đỏ hồng, "Đều do anh..."

"Anh Đông thật mạnh mẽ." Lý Dục lại mang theo nụ cười quỷ dị, "Tiểu huyệt Tiểu Tiểu non mềm như vậy, cư nhiên một lần đã bị khai mở, xem ra tôi có thể đỡ phí sức."

Ninh Tiểu Tiểu dùng tiểu nắm tay tay anh, "Còn nói, còn nói..."

"Được, không nói, miệng rất khát, tôi một ngụm sữa cũng chưa uống..." Nói xong đi tìm nụ hoa, một ngụm ngậm lấy.

"Nha, anh chậm một chút đi." Ninh Tiểu Tiểu đánh anh, ngực một trận phát đau run lên, anh cắn cô, vừa cắn vừa dùng sức làm.

Vừa uống sữa, vừa đưa tay nắm giữ mông cô để hạ thân áp xuống,  côn ŧᏂịŧ thô cứng nhờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi trơn ra vào thoải mái trong tiểu huyệt.

Ninh Tiểu Tiểu rất mẫn cảm, vừa chạm vào liền thét chói tai, huống chi toàn bộ côn ŧᏂịŧ anh đều đâm hết vào.

Thân mình cô không ngừng run rẩy, tiểu huyệt càng co rút không ngừng, Lý Dục thích hỏng rồi, dùng bàn tay to đặt ở mông cô, một trận cuồng mãnh đâm chọc.

Ninh Tiểu Tiểu toàn thân đều run lên theo tần suất của anh.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ đạt tới cao nhất, Ninh Tiểu Tiểu muốn ngất đi.

Cuối cùng mới đến lượt Trương Nghiên, ai kêu con là của anh, phải chịu thiệt một chút. Ninh Tiểu Tiểu ngồi ở trên người anh, cố hết sức chuyển động, có khi Trương Nghiên cũng sẽ chủ động tiến công, khiến Ninh Tiểu Tiểu trở tay không kịp.

Hai cái vυ' tròn trịa cao thấp lay động, tiểu huyệt hồng nộn mở ra khép lại, chủ động để côn ŧᏂịŧ đàn ông cắm vào rút ra.

Cung Hạ cùng Công Tử Lạc vừa uống sữa, vừa xoa nắn nụ hoa hướng ra phía ngoài vắt sữa, sữa chảy vào trong bình thủy tinh, đã được vài bình.

Sữa ăn xong thì cho vào bình đem gửi chuyển phát nhanh lên tỉnh ủy, để Cung Chính, Tần Chí Xuyên cùng Đường Phong uống, không gặp được người phụ nữ trong tâm, có thể uống sữa cũng coi như an ủi một chút nội tiết tố xao động.

Không tới nửa ngày, thùng sữa đã đến tay Đường Phong.

Buổi tối về nhà mở ra, thùng sữa tản ra hương thơm ngát. Bọn họ mỗi người cầm một lọ, vừa uống vừa thưởng thức video clip trong di động, nghe âm thanh rêи ɾỉ của phụ nữ cùng tiếng thân thể va chạm trong clip, tất cả đều cứng rắn không được.

Cũng may, còn một ngày nữa chính là cuối tuần, bọn họ đều có thể trở về một chuyến.

Nhìn con, sờ phụ nữ của mình, chiến đấu mấy trận, thật hưởng thụ.

Năm thứ hai, Ninh Tiểu Tiểu lại mang thai, lần này lại là song thai, một đứa tên là Trương Tần, một tên là Trương Lễ.

Phụ nữ khi còn trẻ khả năng sinh sản rất tốt, liên tục ba năm sinh bốn đứa trẻ. Năm thứ ba chỉ có một đứa con gái, cũng là con gái duy nhất của cô, tên là Trương Đường Đường.

Đường Đường là con út lại là em gái nên được ba anh trai rất mực sủng ái.

Trên phố đều ở truyền tai nhau nói rằng bí thư huyện ủy Trương Nghiên đặc biệt rất thương vợ, mà vợ anh ta 15 tuổi liền gả cho anh, 18 tuổi đã sinh cho anh bốn đứa con.

Nói bí thư Trương kia có dươиɠ ѵậŧ như sói lại to lớn thô dài như chai nước suối, cắm vào có thể đem tử ©υиɠ phụ nữ chọc thủng. Hơn nữa mặt trên mang theo rất nhiều tua rua, mỗi tua đều có thể bắn tinh. Mỗi ngày đều phải tìm phụ nữ để làm chuyện đó.

Cho nên phụ nữ của anh ba năm liền sinh bốn.

Trương Nghiên nghe xong chỉ cười một tiếng rồi cho qua. Chiến tích của anh đều ở đó, dân chúng tâm phục khẩu phục lại thêm bội phục.

Đem cái loại năng lực này truyền thành như thần, rồi gần như muốn thắp hương cúng bái. Những cái này không ảnh hưởng gì đến anh nên cũng không thấy gì đặc biệt.

Chỉ có chính anh biết con cả Trương Tông Chính mới là con ruột của anh, con thứ hai Trương Tần là cốt nhục của bí thư tỉnh ủy Tần Chí Xuyên, con thứ ba Trương Lễ là con trai của Lý Dục, Trương Tần, Trương Lễ là song sinh khác trứng, tức là vừa là anh em vừa là chú cháu, quan hệ thật sự rất phức tạp, nếu để truyền ra ngoài, khẳng định người người ngạc nhiên, hoặc là bị đưa đi viện nghiên cứu làm tiêu bản nghiên cứu.

Con gái duy nhất lại là con của Đường Phong. Tuy rằng rất rõ ràng, nhưng Trương Nghiên đều yêu thương chúng như nhau, đương nhiên sủng ái nhất vẫn là tiểu công chúa Đường Đường, mấy người đàn ông khác cũng đều nghĩ giống như anh.

Bọn họ đã sớm là người một nhà. Đương nhiên là vì một người phụ nữ mà thành, cô gái này là Ninh Tiểu Tiểu.

Ở trong lòng bọn họ, cô là cô gái bé bỏng, là một tiểu yêu tinh, tiểu dâʍ đãиɠ, cũng là người phụ nữ vĩ đại, cô mới chỉ có 18 tuổi, đã trổ mã xinh đẹp tươi trẻ, cũng là bà mẹ trẻ có bốn đứa con, cô vẫn là cô bé lại vẫn đủ tư cách làm một người mẹ, ở cô vừa có sự tươi trẻ của con gái lại có khí chất của người phụ nữ trưởng thành, khiến mấy người đàn ông đầu óc mê muội choáng váng.

Bốn năm, sữa tươi của cô gần như không hề bị gián đoạn, cho con trai con gái ăn, cũng làm cho mấy người bọn họ hưởng đến tề nhân chi phúc*.

(* Tề nhân chi phúc: ý chỉ cuộc sống giàu sang sung sướиɠ, nhiều thê thϊếp.)

Cái kɧoáı ©ảʍ khi mà vừa hút sữa vừa làʍ t̠ìиɦ ai cũng không thể tưởng tượng cũng không có cách nào đạt tới được.

Bọn họ lại may mắn gặp được Ninh Tiểu Tiểu, yêu thương cô, cũng đồng thời có được cô.

Bọn họ hợp thành gia đình thật dị dạng, phức tạp, so với gia đình  phổ thông lại hạnh phúc hơn rất nhiều.

Hơn nữa bọn họ sẽ luôn luôn hạnh phúc.

**********

Bộ "Chiếm đoạt tiểu bạch thỏ" chính thức đã hoàn. Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ.