Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Chương 111: Hai xử nam

Thứ hai, nên đi làm thì đi làm, nên đến trường thì đến trường, nên quay phim thì quay phim, trong nhà yên tĩnh một chút.

Ninh Tiểu Tiểu nằm ở trên giường nghe nhạc dưỡng thai, nhận được điện thoại của Cung Hạ.

"Tiểu Hạ, như thế nào?"

"Chị nhỏ." Cung Hạ ấp a ấp úng, "Chị có thể đến một chút không, em hình như phạm sai lầm..."

"Xảy ra chuyện gì nha?" Ninh Tiểu Tiểu bỗng chốc lo lắng đứng lên.

"Chị đừng có gấp." Cung Hạ trước an ủi cô, rồi mới nói, "Em... Cùng một bạn nữ cùng lớp thuê phòng, người lớn nhà cô ấy đã biết, đem em giữ lại ở khách sạn, nói muốn để trưởng bối trong nhà đến một chút..."

Thuê phòng? Tiểu Hạ cùng bạn nữ thuê phòng? Ninh Tiểu Tiểu có chút không thể tin được, ở trong lòng cô Cung Hạ vẫn là đứa bé.

Nhưng mà nghĩ lại, Cung Hạ đã 15 tuổi, vóc người giống như Cung Đông, người ở bên ngoài nhìn vào, hoàn toàn là một người đàn ông đã trưởng thành. Nhưng mà loại chuyện này thật sự có chút hoang đường, Ninh Tiểu Tiểu nhất thời khó tiếp nhận.

"Chị nhỏ, chị còn ở đó không?" Cung Hạ nhỏ giọng hỏi, "Có thể không nói cho người khác không, cha mà biết, nhất định sẽ đánh gãy đùi em, chị nhỏ lặng lẽ đến một chút được không? Giúp em cùng phụ huynh cô ấy nói chuyện một chút, hai chúng em đều là tự nguyện, hơn nữa em sẽ phụ trách."

"Được rồi... chị đi qua, em nói với chị địa chỉ." Ninh Tiểu Tiểu đương nhiên muốn đi, Cung Hạ là em trai cô, gặp phải loại chuyện này cô không thể buông tay mặc kệ.

Cung Hạ nói cho cô địa chỉ, chính là một khách sạn cao cấp gần trường học. Ninh Tiểu Tiểu nói một chút với Cổ Di, muốn đi dạo bên ngoài, Cổ Di nhất định phải để lái xe đi theo cô, Ninh Tiểu Tiểu vừa đi ra, liền đem lái xe đuổi đi, bản thân bắt taxi đi tới chỗ Cung Hạ.

Cô tìm được phòng, gõ cửa, cửa lập tức mở ra. Thiếu niên tuấn mỹ đứng ở cửa, mắt lạnh nhàn nhạt nhìn cô.

Ninh Tiểu Tiểu sửng sốt một chút: "Lý Dục, sao cậu lại ở chỗ này?"

"Vào đi." Lý Dục nghiêng người cho cô vào phòng. Ninh Tiểu Tiểu đi đến tiến vào, cửa ở sau lưng lập tức đóng lại. Một mùi hương nhàn nhạt chui vào lỗ mũi, rất dễ chịu.

Ninh Tiểu Tiểu xoay người hỏi Lý Dục: "Tiểu Hạ đâu, còn có cha mẹ cô bé kia ở đâu?"

Lý Dục giơ cằm lên: "Bọn họ ở trong phòng, tôi đi gọi, em trước ngồi một lát." Anh chỉ chỉ giường, ánh mắt ở trên bụng nhỏ hơi nhô lên dừng một lát. Ninh Tiểu Tiểu ở trên giường ngồi xuống, Lý Dục liền đi vào phòng.

Ninh Tiểu Tiểu nhìn thấy trên bàn có một lò hương, mùi hương đúng là từ bên trong phát ra. Mùi này thật là dễ chịu, cô nhắm mắt lại, hít sâu hai hơi.

Đợi một lát, Lý Dục cùng Cung Hạ còn chưa ra, vốn muốn đi xem, lại lười động. Mí mắt có chút nặng, cơn buồn ngủ đánh úp lại, cô nghĩ cứ như vậy nằm ở ngủ trên giường sẽ rất thoải mái. Bất tri bất giác cô thật sự nằm trên giường, ngủ mất.

Chỉ chốc lát sau, hai cái thiếu niên từ một cái phòng khác đi ra.

"Chị nhỏ đang ngủ, loại hương này có làm ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng chị nhỏ không?" Cung Hạ có chút lo lắng.

"Sẽ không. Đây là hương lúc thôi miên hay dùng. Có thể giảm bớt mệt nhọc cho phụ nữ có thai ." Lý Dục nói, "Lại nói, cục cưng trong bụng có lẽ sẽ là em trai tôi, Tiểu Tiểu tuy rằng cùng tôi không có quan hệ huyết thống, nhưng mà cô ấy sẽ là người phụ nữ của tôi, làm sao có thể hại cô ấy chứ."

"Chúng ta làm như vậy có phải không tốt lắm đúng không?" Cung Hạ có chút do dự.

Lý Dục nhìn cậu một cái: "Bây giờ cậu còn có thể rời khỏi."

Cung Hạ nhìn Ninh Tiểu Tiểu ngủ trên giường: "Tôi... Không lùi ra."

"Tốt lắm, trước đem quần áo cô ấy cởi đi." Lý Dục đã lên giường, đem Ninh Tiểu Tiểu ôm đến giữa giường.

Cung Hạ cũng đi theo lên. Ninh Tiểu Tiểu mặc váy rộng rãi cho phụ nữ có thai, cởϊ qυầи áo xong. Trong váy chỉ có áo ngực bằng vải bông cùng qυầи ɭóŧ.

Cung Hạ nhìn cái bụng tròn tròn của cô mở to mắt: "Bụng chị thật đáng yêu a."

Lý Dục cong môi, đem nút thắt áo ngực mở ra, kéo áo ngực. Cung Hạ không nói chuyện nữa, ánh mắt dời qua, dùng sức nuốt nước miếng.

Ninh Tiểu Tiểu mang thai khiến bụng to lên rất nhiều, nhưng tay chân vẫn như cũ, vυ' lại bởi vì có sữa mà so với trước kia càng đầy đặn. Bầu vυ' tròn tròn đầy đặn lại mượt mà, hai má phúng phính lại có chút trẻ con.

"Giống như trên tạp chí không?" Lý Dục hỏi. Đưa tay vuốt ve, cậu nhắm mắt lại, hình như so với tưởng tượng còn thoải mái hơn nữa.

"Đẹp quá... Còn đẹp hơn cả trên báo." Cung Hạ cũng thử đưa tay vươn đến, đặt ở vυ' cô xoa bóp, "Thật mềm, thật thích... thì ra là loại cảm giác này... Trách không được trên báo đàn ông đều thích sờ..."

"Chẳng lẽ đây là lần đầu tiên cậu sờ vυ' phụ nữ?" Lý Dục cười nhạo. Kỳ thực cậu cũng chỉ sờ qua một lần mà thôi.

"Lần đầu tiên thì như thế nào?" Cung Hạ lơ đễnh, ngón tay mê luyến cảm xúc kia, quả anh đào nhỏ ở đầu ngón tay cậu chậm rãi gắng gượng đứng lên, cậu cảm thấy phía dưới bản thân cứng rắn không nhịn được, lại thấy cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Mà Lý Dục đã sớm nằm ở phía dưới, há mồm ngậm ở một nụ hoa, dùng lực hút vào đứng lên. Cung Hạ cũng học theo, đem kia nụ hoa đang cứng rắn đứng lên ngậm vào miệng, hung hăng hút.

Cảm giác thật tốt quá, làm cho đàn ông thỏa mãn tìиɧ ɖu͙© còn có cảm giác trở về thời kì trẻ con.

Ngủ say Ninh Tiểu Tiểu có cảm giác, môi tự nhiên bật ra âm thanh thoải mái.

Cung Hạ thật cao hứng: "Chúng ta hút sữa như vậy, khiến chị nhỏ rất thoải mái." Lý Dục há mồm thả nụ hoa ra, nụ hoa kia đã bị cậu làm cho sưng đỏ, cậu niết nhẹ vυ', nụ hoa như được thổi phồng càng trở nên kiên đĩnh, giống như ngay sau đó sẽ có sữa phun ra.

"Cô ấy hiện tại vũ rất căng rất khó chịu, chúng ta hút như vậy khẳng định thư thái. Chờ sinh tiểu bảo bảo ra, liền có thể hút ra sữa. Cô sữa nhất định rất nhiều, đủ để mấy người ăn."

"Thật tốt quá, thật hi vọng có thể uống sữa." Cung Hạ hưng phấn mà nói.

"Nhưng mà có thể vừa hút sữa vừa làʍ t̠ìиɦ." Lý Dục bổ sung thêm.

Cung Hạ buồn bực hừ một tiếng, cảm giác hạ thể muốn nổ mạnh. Không tự chủ được nhìn về phía qυầи ɭóŧ trắng noãn . Lý Dục đã đem qυầи ɭóŧ nắm lấy kéo xuống dưới. Đem hai chân tinh tế của cô đè xuống.

"Khác với tạp chí nha." Cung Hạ si ngốc nhìn.

"Đương nhiên không giống." Lý Dục nói. Đưa tay đẩy cánh hoa ra, hướng bên trong xem xét.

"Tôi xem hoạ báo vẫn không rõ ràng, côn ŧᏂịŧ đàn ông cắm vào như thế nào đi..." Cung Hạ hoang mang nói, "Côn ŧᏂịŧ chúng ta thô như vậy , làm sao có thể đi vào..."

"Đương nhiên là từ tiểu huyệt đi vào, nơi này có cái động." Lý Dục nói, "Cậu dùng ngón tay đưa vào xem."

"Nơi nào có động?" Cung Hạ tò mò vươn ngón tay ra, dè dặt cẩn trọng sờ soạng.

"Thật lạ..." Lý Dục bỏ tay Cung Hạ ra, vươn ngón giữa, ở nhụy hoa nhẹ nhàng tìm kiếm, sau đó ngón tay bị cái gì hấp dẫn, cậu hơi hơi dùng một chút lực liền đi vào, "A... Thật trơn... thật ẩm a..."

Cung Hạ mở rộng ánh mắt: "Đi vào... Thật thần kỳ a... Ngón tay cậu thô như vậy , làm sao có thể... thật thần kỳ..."

Lý Dục xoay tròn ngón tay chậm rãi sáp nhập, lại đút váo sâu đến cùng. Cảm giác được thiếu nữ kẹp chặt hai chân, tay cậu bị kẹp chặt lại.

"Cô thật dâʍ đãиɠ a..."

"Cái gì gọi là dâʍ đãиɠ?" Cung Hạ tò mò hỏi, Lý Dục liếc nhìn cậu giống như nhìn kẻ ngốc, "Một lát cậu sẽ biết." Kỳ thực cậu cũng là vừa vặn biết mà thôi.

"Ân... Ân..." Ninh Tiểu Tiểu ưʍ. Ngón tay Lý Dục hơi cong lên, để Cung Hạ nhìn tiểu huyệt bị cậu chống đỡ.

"Thấy được, thấy được..." Cung Hạ hưng phấn mà kêu lên. "Một lát dươиɠ ѵậŧ liền từ đây đi vào, đi vào đến tận cùng, tử ©υиɠ cô ấy nằm ngay ở tận cùng bên trong." Lý Dục nằm ở bên cạnh Ninh Tiểu Tiểu, một tay xoa vυ', một bên dùng miệng hút bên kia.

"Cậu còn thất thần làm gì, cho cậu trước."

Thân thể Cung Hạ hưng phấn có chút run run. Kéo hai chân cô ra, đem côn ŧᏂịŧ đang mất thăng bằng để ở cửa tiểu huyệt, cậu run càng nhiều hơn.

Cắn răng hướng bên trong đâm vào, đỉnh đầu truyền đến từng đợt tê dại cùng đau đớn, lại thế nào cũng chen vào không được. Ninh Tiểu Tiểu đã thấy không thoải mái vặn vẹo thân mình.

"Vào, đi vào a." Cung Hạ một đầu đầy mồ hôi, dùng sức từ khi còn bú đâm vào.