“Như thế nào? Không phải nói muốn hầu hạ?”
Mộ Phong Diễn nghiêng đầu nhìn nữ nhân đang kinh hãi liếc mắt một cái, mày rậm hơi chau hạ. Tiểu nha đầu này dường như thủy nộn ở toàn thân bất luận véo chỗ cũng đều chảy ra nước, cặp nhũ tuyết trắng to lớn kia, cho dù là ngồi dậy vẫn đĩnh kiều như vậy.
Đối với Mộ Phong Diễn mà nói, thấy Cố Tiểu Ngữ, nhìn thế nào đều là một loại hưởng thụ.
Chẳng qua, nha đầu này nếu mà còn không nhanh động thủ, hắn sẽ không bài trừ trực tiếp đem cô đè ở trên giường, hung hăng xỏ xuyên qua cái tiểu huyệt đang chảy nước gấp này. Cố Tiểu Ngữ nhìn côn ŧᏂịŧ lớn, hít sâu mấy hơi thở, mới có chút có chút phản ứng. Cô đỏ mặt, hoàn hồn nhìn Mộ Phong Diễn, chớp chớp mắt, cắn chặt môi, nuốt một ngụm nước miếng. Thẹn thùng? Sợ hãi? Chờ mong? Mộ Phong Diễn hoàn toàn tìm không thấy bất luận từ ngữ gì cho thích hợp, để mà đi hình dung cô giờ khắc này.
Cũng bởi vì vẻ mặt đáng yêu kia của cô, làm côn ŧᏂịŧ lớn của nam nhân không tự giác run rẩy, vì thế mà lại lớn hơn một vòng. Căn bản Mộ Phong Diễn nhìn cô, dư quang ngắm đã có thứ gì giật giật, cô nghiêng đầu nhìn đại dươиɠ ѵậŧ hồng nhạt kia căn thô to, đột nhiên vươn đôi tay che lại môi.
“Nhanh lên, nó có chút chờ không kịp.”
Mộ Phong Diễn trầm giọng nhắc nhở. Cố Tiểu Ngữ cắn cắn môi, mà nhẹ gật đầu, thật cẩn thận mà đứng lên, hai chân mở ra, khóa ngồi ở hai chân Mộ Phong Diễn. Lúc tiểu huyệt lướt qua trên đùi chính mình, Mộ Phong Diễn rõ ràng thấy được đầu nguyệt mi tiểu nha đầu nhíu nhẹ, thân thể run lên, huyệt khẩu đã có chút ướt. Mày rậm hắn hơi chau hạ, tiếp tục ẩn nhẫn. Cố Tiểu Ngữ hít sâu một hơi, nhìn Mộ Phong Diễn chớp hạ mắt.
“Mộ học trưởng, em…… Có thể khẩu giao trước cho giao, dùng miệng trước được không?”
Cô hiện tại thật sự không dám trực tiếp ngồi trên. Rõ ràng là côn ŧᏂịŧ lớn đã đi vào, Cố Tiểu Ngữ vẫn là không có tin tưởng, tiểu huyệt chính mình có thể nuốt trôi.
Hơn nữa, tiểu huyệt giống như cũng không thực ướt, chờ một chút chắc cũng cần thiết.
“Ân.”
Mộ Phong Diễn giống như ban ân gật gật đầu. Cố Tiểu Ngữ thu hồi tầm mắt, nhìn côn ŧᏂịŧ lớn dựng ở trước mặt chính mình, lại không tự giác nuốt một ngụm nước miếng.
Cô cắn môi, thân thể dịch ra sau chút, đôi tay nắm dươиɠ ѵậŧ nam tính, hơi hơi khom lưng, đầu cúi xuống. Ở gốc độ của Mộ Phong Diễn, có thể rất rõ ràng mà nhìn thấy nhất cử nhất động của cô.
Chỉ thấy nha đầu này không hề chớp mắt mà nhìn đại điểu chính mình đại điểu, tay nhỏ hơi chút rung, hộc ra lưỡi phấn. Cũng bởi vì Cố Tiểu Ngữ cả người đều ngồi xuống Mộ Phong Diễn trên người, hắn có thể cảm nhận được cô không chỉ có bàn tay nhỏ, ngay cả thân thể cũng đang run rẩy.
Phim cấm đã xem qua, nhưng chân chính muốn dùng khẩu giao với người thật, Cố Tiểu Ngữ vẫn là lần đầu tiên. Đầu lưỡi cô thiếu chút nữa đã đυ.ng tới đầu nấm nam nhân, đột nhiên lại lùi về đi. Mộ Phong Diễn thật sự có chút hoài nghi, nha đầu này có phải hay không bởi vì vừa rồi chính mình ở bên ngoài thao cô, lúc sau trở về muốn trừng phạt hắn, mới cố ý chậm như vậy.
“Mộ học trưởng, em sẽ không, vạn nhất không thoải mái, anh…… Hãy nói cho em biết.”
Cố Tiểu Ngữ ngước mắt nhìn Mộ Phong Diễn liếc mắt một cái, ngay sau đó lại cúi đầu.
“Ân.”
Mộ Phong Diễn thanh âm áp xuống, thấp giọng đáp lại một chữ.
Ở trong tầm mắt hắn, tiểu nha đầu lại lần nữa cúi đầu, nuốt một ngụm nước miếng, đầu lưỡi phấn nộn mê người lại một lần duỗi ra tới. Nhìn tiểu xảo này, đầu lưỡi dính ướt đã tới ngay trước mắt của chính mình, Mộ Phong Diễn mày rậm hơi chau, vì thế mà hô hấp hay nháy mắt tất cả đều dừng lại. Như có một tiếng trống làm cho Cố Tiểu Ngữ tinh thần hăng hái thêm, ở trên đầu đại nấm nam nhân khuynh mộ của chính mình mà liếʍ liếʍ, tiểu huyệt run lên, giống như có dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra.
“Ân……”
“Ân……”
Lúc hai người cơ hồ đồng thời phát ra âm thanh động tình, sẽ không tự giác vọng lại lần nữa. Tiếng lúc đầu là Mộ Phong Diễn kêu rên, tiếng thứ hai là Cố Tiểu Ngữ vì liếʍ côn ŧᏂịŧ lớn Mộ học trưởng nên tiểu huyệt cô lại ướt vọng lại âm thanh dâʍ đãиɠ.