Tình Sắc Chiếm Hữu

Chương 44: Bị tôi làm, em ủy khuất như vậy?

Mộ Phong Diễn nhăn nhăn mày, từ tiểu huyệt làm người ta lưu luyến vẫn rút ra phân thân to lớn của mình, bằng tốc độ cực nhanh đem nó giấu đi, thậm chí nhanh chóng mặt quần áo chỉnh tề cho cô. Đột nhiên cảm thấy trong nháy mắt có sự thay đổi, tiểu huyệt Cố Tiểu Ngữ lại một lần buộc chặt bên trong. Cô lại sinh sôi mà quay đầu lại mặt hướng Mộ Phong Diễn, cũng không dám ngẩng đầu nhìn hắn.

“Mộ học trưởng, em về sau sẽ không dây dưa với anh, anh đáng giá có được người tốt hơn.”

Nơm nớp lo sợ mà nói một câu, Cố Tiểu Ngữ cúi đầu, tính toán rời đi.

Lại không nghĩ, cánh tay nam nhân đột nhiên chắn đường đi của cô.

“Em liền nhẫn tâm như vậy, ở ngay lúc này vứt bỏ tôi?”

Mộ Phong Diễn bắt được một cái tay nhỏ của cô, đặt ở đũng quần của chính mình. Cố Tiểu Ngữ cảm thấy có gì đó rất to lớn căng bạo quần,lập tức sợ tới mức nhích lại gần đằng sau, lại lần nữa dựa vào thân cây.

“Thực xin lỗi! Em không phải cố ý.”

Cô ngước mắt nhìn Mộ Phong Diễn liếc mắt một cái, lại lần nữa nghĩ cúi đầu tránh đi tầm mắt hắn. Mộ Phong Diễn đại chưởng hướng lên trên, bắt lấy cái ót cô, bắt cô phải nhìn thẳng vào hai mắt mình.

Khóe miệng biên kia vết tích máu vẫn còn vươn ở đó, môi của tiểu nha đầu này đều bị cắn nát.

“Bị tôi làm, thực sự ủy khuất như vậy?”

Mộ Phong Diễn nhăn nhăn mày, trầm giọng hỏi.

“Không, không phải.”

Cố Tiểu Ngữ nhấp môi, lắc đầu.

Bị Mộ học trưởng thao huyệt, là cô nguyện ý, nhưng mà……

Mộ Phong Diễn cảm thấy không có sự tình gì, so hiện tại càng không xong, nhìn tiểu nha đầu đ bộ dáng điềm đạm đáng yêu, thì đại điểu của hắn lại trướng một vòng. Miệng cô nói không phải, khóe miệng vẫn còn vươn vết máu, dường như đang nói lên dẫn chứng phạm tội của mình đáng được lên án. Cố Tiểu Ngữ bị bắt nhìn thẳng vào ánh mắt Mộ Phong Diễn, bất luận thần sắc gì của hắn chuyển biến, đều sẽ làm cô đặc biệt hoảng loạn.

“Mộ học trưởng, em giúp anh được không? Hồi chung cư, ít nhất, trước…… Hồi chung cư.”

Thanh âm cô rất nhỏ đến tựa như đến cả bản thân cô cũng không nghe rõ ràng.

“Ở chỗ này bị tôi thao, cùng hồi chung cư bị tôi thao, có cái gì không giống nhau?”

Mộ Phong Diễn lại lần nữa nhăn nhăn mày, hỉ nộ khó phân biệt.

Nghĩ đến bởi vì ghét bỏ chính mình dơ bẩn, nên Mộ học trưởng mới có thể tùy ý ở bên ngoài đùa bỡn chính mình, Cố Tiểu Ngữ hốc mắt lại đỏ chút. Nếu không phải cảm thấy cô là cô gái hư hỏng, Mộ học trưởng cũng sẽ không ở chỗ này thao cô, có phải hay không? Nhưng, cô thật sự không phải một cô gái hư hỏng, vì nam nhân lúc trước kia xuất hiện, cô trước nay cũng không như vậy cho rằng.

“Học trưởng, em…… Anh có phải hay không cảm thấy em dơ bẩn, mới có thể làm ở chỗ này?”

Cố Tiểu Ngữ hít sâu một hơi, thật cẩn thận hỏi. Lời nói vừa ra, ở hốc mắt cô nước mắt lăn lộn dọc theo gương mặt, chảy hỗn độn trên quần áo cô. Cái này, Mộ Phong Diễn đại khái có thể chải vuốt rõ ràng,nhưng nha đầu vì cái gì đột nhiên khóc đến lợi hại như vậy, thậm chí không tiếc tàn phá môi chính mình. Buông đầu cô ra, hắn nâng lên cằm cô, cúi đầu ở môi dưới bị thương của mà lướt qua một ngụm.

“Tôi khi nào nói em ô uế?”

Giọng nói vô cùng ôn nhu,lúc sau đột nhiên hắn thu hồi đầu, trên cao nhìn xuống mà nhìn cô gái dưới thân.

“Nói như vậy…… Mộ học trưởng không phải bởi vì……”

Cố Tiểu Ngữ nhấp môi, chớp mắt.

Nhưng mà, hắn vì cái gì đột nhiên trở nên khủng bố như vậy? Vì cái gì lại muốn nói những lời lẽ làm người ta khó có thể tiếp thu?

“Ý em là, em ý định làm tôi nghẹn chết?”

Mộ Phong Diễn cúi đầu nhìn hạ thể chính mình vẫn như cũ phồng lên, nhìn bằng nửa con mắt trông rất mị hoặc. Cho Cố Tiểu Ngữ không rõ ý vị của ánh mắt ấy, Mộ Phong Diễn xoay người rời đi.

“Không phải, em không phải……”

Cố Tiểu Ngữ hoảng hốt, bước đi nhanh lên. Trong lòng cô chỉ có nam nhân trước mặt, quên đi chính mình vừa rồi bị hung hăng cắm huyệt, cô như vậy chạy đi, chân tâm đau xót, thiếu chút nữa té ngã xuống dưới. Nỗ lực đứng vững bước chân, Cố Tiểu Ngữ lại lần nữa hướng về phương hướng nam nhân rời đi mà đuổi theo.

“Mộ học trưởng, em không phải, thực xin lỗi! Em không phải cố ý, anh chờ, một chút.”