"Học trưởng...... A!"
Cố Tiểu Ngữ sợ tới mức hét lên, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp, ngón tay Đông Lăng Nhẫn học trưởng thế nhưng đè ở tiểu huyệt cô, bỗng nhiên dùng sức cắm đi vào.
"Ngô ngô......"
Nơi này là văn phòng học trưởng đối diện cùng cách vách đều là văn phòng của các lão sư khác, nói chung hết khu này giống như một tập thể dành cho giáo viên vậy. Chỉ cần kinh động một tiếng thôi nói không chừng tất cả lão sư đều bị kinh động, đến lúc đó một đám người ùa vào tới, nhìn thấy cảnh học trưởng đem ngón tay cắm ở hạ thể cô, thì cô về sau sống như thế nào? Cố Tiểu Ngữ dùng sức cắn môi, không cho tiếng thét chói tai của mình phát ra, nước mắt cô lưng tròng, muốn đứng lên lại bị hắn dùng lực lớn ấn ở trên lưng, đem cả người cô ấn trở về.
"Học trưởng, ngô ngô...... A......"
Đông Lăng Nhẫn thế nhưng lại ở tiểu huyệt cô chậm rãi thọc vào rút ra, tuy rằng tốc độ không nhanh, nhưng mà bên trong tiểu huyệt mỗi một khối mị thịt đều rất mẫn cảm, cô cố gắng không sợ cắn môi, dù thế nào cũng vẫn sẽ nhịn không được kêu ra tiếng.
"Không, không...... Học trưởng, ân...... Đừng như vậy, không cần...... A a......"
Hắn không phải chỉ cần kiểm tra hạ thể cô có phải hay không còn có trứng rung sao? Vì cái gì lại muốn đùa bỡn thân thể của cô?
"Học trưởng, buông ra, phóng...... A! Ân a......"
"Nếu anh không cắm vào xem thử, như thế nào biết bên trong em có phải hay không có đồ vật gì trong đó?"
Đông Lăng Nhẫn thanh âm nhàn nhạt, cứ như vậy mà chơi tiểu huyệt của cô, dù vậy hô hấp của hắn vẫn bình thường không gấp gáp. Cố Tiểu Ngữ nâng tay lên đặt ở bên môi của mình, dùng sức cắn, cố gắng nhịn không được ngô ngô mà kêu. Hạ thể bị một đầu ngón tay không ngừng ở đó mà xỏ xuyên qua, ngay từ đầu chỉ là hơi thở có chút thấm ướt, sau lại dâʍ ŧᏂủy̠ dần dần liền nhiều lên, cuối cùng làm cho trên tay Đông Lăng Nhẫn đều là dâʍ ŧᏂủy̠ từ hoa huyệt cô phun ra.
"Học trưởng, anh...... A...... Ân a...... Anh kiểm tra xong...... A ha...... Xong rồi chưa? Ân......"
Mông nhỏ cao cao nhếch lên, mới đầu là kháng cự, nhưng theo kɧoáı ©ảʍ từ dưới thể không ngừng dâng lên, ý của cô cũng dần dần bị mất đi.
Thật thoải mái......ngón tay Đông Lăng học trưởng lại đem cho tiểu huyệt cô cắm đến sảng khoái, một loại cảm giác tê tê dại dại truyền khắp toàn thân, cuối cùng, cô thế nhưng lại chủ động nhếch lên mông nghênh đón ngón tay hắn. Kɧoáı ©ảʍ một chút rồi một chút tích tụ lại, Cố Tiểu Ngữ cũng bắt đầu rầm rì rêи ɾỉ lên, muốn tới, cô thật sự sắp tới rồi! Thân thể này thật sự hảo mẫn cảm, rõ ràng là đang bị đùa bỡn, lại vẫn có thể dễ dàng liền đạt tới cao trào.
"A...... A...... Ân ha...... Học trưởng, mau...... Ân ân a...... Cho em, cho em...... A a...... Học trưởng...... A ha......"
"Muốn anh cho em cái gì?"
Đông Lăng Nhẫn hô hấp rốt cục cũng rối loạn, nhìn cô gái động tình mà vặn vẹo mông lên nghênh đón chính mình làm nhục, nghe tiếng kêu làm càn dâʍ đãиɠ của cô, dưới háng hắn côn ŧᏂịŧ cũng đã cứng rắn lên một chút.
"Cho em...... A a a...... Làm, làm em, học trưởng, làmem...... A......"
Cố Tiểu Ngữ thật sự không biết chính mình đến tột cùng làm sao vậy, vì cái gì lại có thể dâʍ đãиɠ như vậy? Sau đó cô liền nhanh chóng phản ứng lại, ý thức của chính mình đến tột cùng đã thanh tỉnh hoàn toàn, cả người hoàn toàn liền lạnh lẽo. Cô thế nhưng lại cầu Đông Lăng Nhẫn làm cô! Ông trời! Cô sao lại có thể nói ra lời nói vô sỉ như vậy!
"Không, ta không phải...... A...... Em không phải cái này...... Nga ha...... A a...... Không phải ý tứ này, ân......"
Ý thức đột nhiên mơ mơ hồ hồ chỉ nghĩ đến việc mong hắn có thể làm cô, vì kɧoáı ©ảʍ, không ngừng ở phía sau ngưỡng cao lên. Cánh mông nháy mắt kẹp chặt, tiểu huyệt trào ra một đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠, muốn tới! Thật sự muốn tới! Cô rốt cuộc cũng không khống chế được chính mình!