Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt
Beta: Phong Thanh Dương
“Cậu thực sự tình nguyện chịu đựng sao?”
“Tôi không có lựa chọn.”
“Cậu có lựa chọn, chỉ là cậu không nhìn thấy mà thôi.”
“Tức là không có lựa chọn.”
Thở dài một tiếng.
“Vậy cậu sẽ nói cho hắn biết tất cả sao?”
“Sẽ không.”
“Vậy cậu sẽ nói cho hắn biết cái gì?”
“Tôi sẽ nói cho hắn biết, hắn chỉ là một bệnh nhân, từ giờ trở đi, hắn có thể nghỉ ngơi.”
“Bọn họ sẽ không để cho cậu nói ra những lời này.”
“Tôi không cho phép bọn họ không để.”
Ngô Tà mở mắt, ô tô vẫn đang ở trên đường cao tốc, hắn lắc đầu, vừa ngủ được quá ít, đầu hơi đau nhức.
Trong đầu Trương Hải Khách vẫn đang nói không ngừng, phiền muốn chết.
Không phải anh đang sợ sao? Sợ khi quy luật bị phá vỡ sẽ xảy ra biến hóa vô cùng vô tận, liên quan gì đến tôi. Trên thế giới này lúc đầu không có các người, các người cũng không nhất thiết phải tồn tại, đối với tôi mà nói, còn không bằng tôi đau lòng cho mái tóc của mình.
Hắn sờ sờ đầu. Chó chết, mái tóc của lão tử, ở cái tuổi này, cắt trọc như thế không biết còn có thể mọc nữa hay không. Hắn nhớ lại Sở ca, thở dài, mình tuyệt đối không thể biến thành như vậy.
Hắn nhắm mắt lại, từ từ ngủ say. Hắn nghe được giọng của Bàn Tử.
“Không ai mong muốn cậu biết thành như vậy, rất nhiều chuyện cũng không phải không thể quay đầu, cậu sợ cái gì?
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó?”
“Tôi cứ tiếp tục chờ đợi ở nơi này như vậy, Vương Minh nhìn trần nhà, tôi nhìn cửa? Tất cả bốn phía đều biến hóa, mà tôi ngồi nhìn những biến hóa này mà cười ngây ngô. Không biết lúc nào, vận mệnh lại đánh bất ngờ một lần nữa.” Ngô Tà ở trước mặt Bàn Tử, dập điếu thuốc: “Mà khi đó, các anh đã sớm từng bước rời xa tôi, để lại tôi ngây ngô mà đối diện với cú đánh này.”
Bà Tử thở dài: “Nghĩ như cậu cũng đúng.”
Lại một lần nữa hắn bị giật mình tỉnh giấc, phát hiện điện thoại vang lên. Day mi tâm, hắn nhìn lên màn hình.
Là thông báo phạt tiền, trừ 18 đồng, Bàn Tử lái xe thế nào vậy.
Bất quá cũng chứng minh tình hình bên kia đã rất quyết liệt, tin tức của xe Bàn Tử lái được báo về chiếc điện thoại di động này, chủ nhân biển số xe và tên trong điện thoại di động đều không liên quan tới hắn. Lúc đó giao hẹn, nếu như tiến hành thành công bước đầu tiên, Bàn Tử sẽ vượt một đèn đỏ để thông báo.
Xem ra là thành công đặc biệt, vượt đến ba cái.
Cho đến bây giờ đã dừng lại, tất cả vẫn còn rất thuận lợi, là vì mình đã giăng ra màn sương mù dày đặc và bất ngờ tấn công với tốc độ vô cùng nhanh, làm đối phương bất ngờ không kịp đề phòng.
Rất nhanh sự phản kích của đối phương sẽ tới, quyết tuyệt, trong nháy mắt tất cả sẽ biến mất, sự phản kích sẽ làm tất cả trở về quỹ đạo.
Nhờ vào cậu, hắn nghĩ tới hình ảnh Lê Thốc, ông trời dù sao cũng đứng ở bên mình một lần đi.