Xuyên Qua Thành Khí Tử Hoành Hành

Chương 569

Hỏa Toàn Nhi buồn bực gãi gãi tóc, "Diệp Phàm đúng là kẻ điên!"

Vận khí của Hỏa Toàn Nhi không tốt lắm, thời điểm Diệp Phàm lung tung điều khiển con rối đánh chiến đã bị ngộ thương.

Hỏa San San nhìn Hỏa Toàn Nhi: "Tiểu thư, sau này náo nhiệt như vậy chúng ta đừng xen vào nữa, nguy hiểm quá lớn!"

Hỏa Toàn Nhi rầu rĩ đáp: "Được rồi." Xem một trận náo nhiệt liền bị đánh trọng thương, cái giá phải trả quả thật là có hơi lớn.

"Tiểu thư, sao Diệp Phàm có thể phát động được Dung Thiên Kính?"

Hỏa Toàn Nhi lắc đầu: "Không biết."

Lão tổ tông của Hỏa Toàn Nhi có chút giao tình với Dung Thiên Cung, cho nên nàng cũng biết được một ít nội tình.

Dung Thiên Kính là thuộc về cung chủ Dung Thiên Cung, bên trong có dấu vết linh hồn của hắn, bốn huynh đệ đồng sinh kia sở dĩ có thể sử dụng là bởi vì cung chủ đã đưa dấu vết linh hồn của mấy người vào, nếu người khác nhặt được muốn dùng liền phái lau dấu vết cũ của cung chủ đi, nếu không, Dung Thiên Kính chỉ có thể làm một cái gương bình thường, tới tay cũng vô dụng.

"Có lẽ tên kia......"

"Tiểu thư, ngươi nghĩ tới cái gì?"

Hỏa Toàn Nhi cau mày lại: "Rất nhiều bí cảnh đều hạn chế tu vi, cũng có rất nhiều tu giả đến thọ nguyên sẽ tự phế tu vi của mình, tiến vào trong bí cảnh tìm kiếm cơ duyên, bất quá, người bình thường sẽ không làm như vậy, trừ khi đã xác định trong bí cảnh có vật mà hắn muốn."

"Tiểu thư, ngươi muốn nói Diệp Phàm thật ra là lão tổ Nguyên Anh tự phế tu vi sao? Nhìn qua không giống a, bộ dáng hắn rất non."

Hỏa Toàn Nhi gật đầu: "Đúng là không giống, có lẽ ta đã suy nghĩ nhiều."

______________________

Có vết xe đổ của Giang Bạch Hạc đi trước, trong nhất thời, mọi người tuy rằng động tâm với vật trong tay Diệp Phàm nhưng lại không có ai dám động thủ.

Diệp Phàm xoa xoa Dung Thiên Kính: "Thứ tốt a! Bất quá, thứ này rất hao phí linh lực, ta chỉ có thể phát động ba lần, may mà mấy tên kia đều nhát gan, chạy cũng nhanh, bằng không ta liền thúc thủ vô sách."

Hứa Minh Dương nhìn Diệp Phàm: "Có thể phát động ba lần đã rất ghê gớm rồi, tương lai nếu ngươi tới Nam Đại Lục, đừng tùy tiện đem thứ này ra, Dung Thiên Kính là một trong ba kiện chí bảo của Dung Thiên Cung, nghe nói ba kiện chí bảo này đều là từ trong tay một luyện khí sư làm ra, có thể cảm ứng lẫn nhau."

Diệp Phàm gật đầu: "Ta đã biết, cái gương này không tồi! Không biết hai kiện còn lại như thế nào, nếu có thể thu hết tới tay thì tốt rồi."

Hứa Minh Dương: "......" Khẩu vị của Diệp Phàm đúng là không nhỏ.

"Hai kiện khác ngươi đừng nghĩ tới nữa." Hứa Minh Dương lắc đầu, nếu Diệp Phàm thật sự thu cả ba kiện pháp bảo tới tay, vậy đám trưởng lão Dung Thiên Cung còn không phát điên chắc.

Sau một hồi chiến đấu kích liệt với đám người Vạn Ma Tông, Diệp Phàm cuối cùng cũng đạt được thanh tĩnh, ngày đó Diệp Phàm cầm bảo kính trong tay, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật, thật sự là dọa sợ cả đám người trong bí cảnh.

Mộ Tuyết thần sắc bất định hạ xuống một ngọn núi nhỏ, hình ảnh Diệp Phàm đối chiến với Giang Bạch Hạc đã dọa sợ nàng, đồng thời, suy đoán của Mộ Tuyết cũng được chứng thực, Diệp Phàm quả thật đã gϊếŧ bốn huynh đệ đồng sinh.

Bởi vì Diệp Phàm xuất hiện, đám tu giả ngoại vực đã thu liễm lại một ít, hiện tại có một bộ phận tu giả Đông Đại Lục đã yên lặng coi Diệp Phàm thành thần tượng của mình.

_________________